Mục Thần Ký

Chương 582: Người sáng tạo ra bóng tối



Giờ của Đại Khư vốn không giống với Thái Hoàng Thiên. Thuật số của Thần Ma ở Thái Hoàng Thiên quá kém, mặt trời sáng lên tắt đi cũng không phải là dựa theo mười hai canh giờ để phân ra, cho nên từ trước ban ngày cùng đêm tối của Thái Hoàng Thiên cũng không đúng giờ.

Sau khi Tần Mục đánh nát mặt trời, Duyên Khang quốc sư sáng tạo lại mặt trời, sử dụng chính là mười hai canh giờ của Duyên Khang quốc.

Đồng thời quốc sư có chút chứng bệnh ép buộc, cố gắng đạt tới thập toàn thập mỹ, một khắc khi mặt trời mới sáng lên, cũng là thời khắc mặt trời Duyên Khang mọc lên. Một khắc khi mặt trời mới tắt, cũng chính là bóng tối của Đại Khư hạ xuống một khắc kia không sai chút nào.

Nói cách khác, hiện tại Đại Khư cũng là đêm tối.

Có thể ở trong đêm tối của Đại Khư đi lại, chỉ có hai loại khả năng, bằng không lại sẽ bị chết vô cùng thê thảm, sẽ bị nguyền rủa hoặc yêu ma quỷ quái trong bóng tối ăn tươi.

Khả năng thứ nhất là nắm giữ thực lực như thần chỉ vậy. Loại khả năng thứ hai chính là giống như Tần Mục sinh ra ở U Đô.

Loại biện pháp thứ nhất là cường giả lấy thần uy ma uy của bản thân ép lui bóng tối, khiến cho bóng tối không có cách nào gần người. Loại biện pháp thứ hai xuất thân đặc biệt giống như Tần Mục vậy, tiến vào trong bóng tối, nguyền rủa và yêu ma quỷ quái trong bóng tối không thể tổn thương đến hắn.

Loại phương thức trước, cường giả tiến vào trong bóng tối của Đại Khư không có cách nào nhìn thấy được Thái Hoàng Thiên, người trong Thái Hoàng Thiên không có cách nào nhìn thấy được hắn.

Loại phương thức sau lại giống như là đi ở trong Thái Hoàng Thiên, người của Thái Hoàng Thiên có thể nhìn thấy được một cái bóng giống như cát đen. Tần Mục cũng là thông qua phương thức này làm quen với Tang Họa.

Chỉ có điều, loại phương thức sau tuy rằng có thể nhìn thấy được người của Thái Hoàng Thiên, nhưng không thể giao lưu, không có cách nào truyền ra tin tức hữu dụng.

Mà bây giờ, Tần Mục nhìn thấy được một người đen khác cũng có thể đi vào trong bóng tối của Đại Khư, trong lòng hắn không khỏi chấn động kinh ngạc.

- Diêm vương và Thổ Bá đã từng nói, ta là sinh linh bằng bào thai đầu tiên ra đời ở U Đô, lẽ nào sau ta cũng có người sinh ra ở U Đô? Thổ Bá vì sao không có nói qua chuyện này?

Trong lòng hắn không giải thích được, quan sát cái bóng đen trong bóng tối kia, cái bóng đen kia cũng đang quan sát hắn, hình như đang suy nghĩ điều gì.

Bàn chân của hai người bước ra, từ từ chuyển động xoay quanh đối phương, muốn từ trên người đối phương nhìn ra điều gì đó.

Tần Mục dừng bước, cái bóng đen kia cũng dừng bước lại, xoay đầu lại nói gì đó với bên cạnh, chỉ là không có cách nào nghe rõ.

- Bên cạnh hắn còn có người!

Trong lòng Tần Mục thoáng chấn động:

- Chỉ có điều người này cũng không phải là đi trong bóng đêm,

Mà ép bóng tối ra, cho nên ta không có cách nào nhìn thấy được.

Cái bóng đen kia đột nhiên xoay người, nhảy như bay, biến mất.

Tần Mục không có đuổi theo, đối phương chắc hẳn là ở trong Đại Khư, nếu như muốn tránh né sẽ có rất nhiều biện pháp, tùy tiện chui vào một trong các di tích là biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

- Phách thể trong Ma tộc... Hắn làm thế nào xuất hiện ở trong Đại Khư? Chẳng lẽ là đi qua từ cầu dịch chuyển trao đổi linh năng? Không có khả năng, bên cạnh hắn khẳng định có một vị tồn tại cấp bậc Ma Thần, nếu Ma Thần đi qua cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, nhất định sẽ bị phát hiện.

Hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu được, lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ, còn có lối đi khác có thể tiến vào Đại Khư?

Đại Khư có rất nhiều bí mật, Tần Mục lại đã từng thông qua Đại Khư tiến vào thời đại Thượng Hoàng, hay từ Minh cốc đi qua U Đô, Phong Đô hắn cũng đi qua hai ba lần. Có thể thấy được Đại Khư quả thật có khả năng nối liền với những thế giới khác.

- Đám người Tang Diệp tôn thần gọi Đại Khư là Thiên Đình của Khai Hoàng, nơi đó vẫn có rất nhiều bí ẩn chờ đợi được phát hiện... Ừ, có lẽ có thể hỏi thăm một chút từ phủ quân của U Đô!

Tần Mục phấn chấn tinh thần, thân thể lay động, phía sau lưng hắn xuất hiện một cánh cửa Thừa Thiên, cánh cửa từ từ mở ra, ma khí của U Đô tuôn ra, khiến cho bóng tối càng đen hơn.

Người mù khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát, hắn không có ngăn cản Tần Mục, thầm nghĩ:

- Mục nhi luôn luôn có chủ ý, vẫn không cần quản hắn, xem thử hắn dự định làm cái gì.

Tần Mục lấy lại bình tĩnh, trong miệng truyền đến ma ngữ của U Đô trầm bổng du dương, hắn chỉ là niệm ma ngữ của U Đô, vẫn chưa phát động công pháp Khiên Hồn Dẫn.

Sau một lúc lâu, bên trong cánh cửa Thừa Thiên có một ngọn đèn chiếu tới, người mù nhìn về phía trong cánh cửa, chỉ thấy một chiếc thuyền nhỏ từ trong bóng tối đi tới, ngọn đèn là từ chiếc đèn bão ở đầu thuyền truyền tới.

- Âm soa!

Trong lòng của người mù thầm cả kinh, Long Thác thần thương phía sau lưng hắn phát ra một tiếng rồng ngâm trầm thấp, vô cùng khẩn trương.

- Gia gia mù, Long Thác tiền bối, không cần khẩn trương. Vị này chính là Thiên Tề Nhân Thánh Vương của U Đô, cũng là bá chủ của U Đô, được gọi là U Đô phủ quân.

Giọng nói của Tần Mục truyền đến.

Người mù trợn tròn hai mắt, trong lòng chấn động mạnh:

- Mục nhi hiện tại không ngờ lại có thể liên hệ với U Đô? Hơn nữa còn leo lên tới phủ quân của U Đô? Mấy ngày nay không gặp, tiểu tử này càng có năng lực hơn!

Tuy nói như vậy, hắn vẫn không dám có bất kỳ thả lỏng nào. Long Thác hóa thành Hắc Long thương từ từ lui tới xung quanh người hắn, chuẩn bị xuất kích bất kỳ lúc nào.

- Lại là ngươi...

Một chiếc giấy thuyền từ bên trong cánh cửa Thừa Thiên đi ra, đèn bão bị tháo xuống, lão nhân trên thuyền mặt không đổi sắc, giấu mặt ở phía sau chiếc đèn báo bão, ngọn đèn rọi sáng mặt của Tần Mục, trong giọng nói cũng không có bất kỳ cảm xúc gì:

- Ngươi không nên gây chuyện, dùng loạn ngôn ngữ U Đô đối với ngươi không có lợi, cẩn thận chạm vào phong ấn, ngươi lại hối hận thì đã muộn.

Tần Mục vội vàng cười theo nói:

- Phủ quân, lần này mời ngài đến đây...

Lão nhân âm soa lắc đầu nói:

- Không phải mời ta đến đây, mà ngôn ngữ U Đô của ngươi khiến cho ta không thể không đến đây, để tránh ngươi lại làm ra chuyện gì vô liêm sỉ. Có chuyện gì? Ngươi nói đi, chỉ cần không vi phạm quy tắc của U Đô, có thể giúp ngươi giải quyết ta lại giúp ngươi, nếu quá khó khăn, vậy lại cáo từ.

Trong mắt người mù tràn ngập thần quang nhìn lại về phía gương mặt của lão nhân âm soa phía sau chiếc đèn báo bão kia, nhưng chết sống cũng không nhìn thấy rõ được mặt của vị phủ quân này, trong lòng hắn hoảng sợ.

Tu vi của hắn tinh tiến, đã vượt qua Thần Kiều, đứng ở bên ngoài Nam Thiên Môn, tu vi nâng cao cực lớn, năng lực của mắt thần tất nhiên cũng nâng cao rất lớn, không ngờ không nhìn ra khuôn mặt của vị phủ quân này, có thể thấy được bản lĩnh của người này sâu không lường được.

- Mục nhi không ngờ thật sự có giao tình cùng vị Thiên Tề Nhân Thánh Vương này.

Trong lòng người mù thầm khen:

- Mục nhi quả nhiên cũng giống như ta vậy, bằng hữu khắp thiên hạ, không có phụ công ta nhiều năm giáo dục.

Tần Mục nói ra những gì mình thấy và suy đoán, nói:

- Xin hỏi phủ quân, sau khi ta sinh ra, có hay không có sinh linh thứ hai sinh ra ở U Đô hay không? Hơn nữa người này cũng là sinh đẻ bằng bào thai?

Lão nhân âm soa cười lạnh một tiếng:

- Xuất hiện một Tần Phượng Thanh, làm sao còn dám để cho Tần Phượng Thanh thứ hai xuất thế? Loại cùng hung cực ác không tốt như vậy, một người chơi đùa đã quá sức. Từ sau khi ngươi xuất thế, Thổ Bá lại nghiêm khắc điều tra các giới của U Đô, không thể có người thứ hai!

Tần Mục không hiểu chút nào, hỏi:

- Như vậy, cái bóng đen này vì sao có thể giống như ta vậy, tiến vào trong bóng tối của Đại Khư?

- Ngươi vừa rồi chỉ nói ra hai suy đoán, nhưng ngươi không biết còn có loại khả năng thứ ba.

Lão nhân âm soa nói:

- Bóng tối Đại Khư là nguyền rủa, cũng là phá hủy, cũng là phong ấn. Loại bóng tối này tất nhiên không phải vô duyên vô cớ vô cớ lại sinh ra, mà có người chế tạo ra. Người chế tạo ra bóng tối của Đại Khư, tất nhiên có thể tiến vào trong bóng tối.

Thân thể của Tần Mục chấn động mạnh, trong đầu giống như có tiếng nổ lớn vang lên!

Lão nhân âm soa nói không sai, người chế tạo ra bóng tối của Đại Khư quả thật có thể tiến vào bóng tối mà không bị bóng tối gây thương tích!

Vừa rồi hắn lầm tưởng mình gặp phải đồng loại, cho nên suy đoán bóng đen là đến từ phách thể U Đô, hắn không có nghĩ tới phương diện này. Bây giờ suy nghĩ một chút cái bóng đen kia hẳn phải là một thiếu niên, tốc độ của hắn cũng không quá nhanh, hiển nhiên tu vi chưa đạt được Thần cảnh.

Nếu cái bóng đen thiếu niên này có liên quan đến người chế tạo ra bóng tối của Đại Khư, là truyền nhân của người kia, hắn tinh thông nguyền rủa và phong ấn trong bóng tối, như vậy hắn nhất định có biện pháp tiến vào trong bóng tối mà không bị bóng tối gây thương tích!

- Vấn đề của ngươi, ta đã giúp ngươi giải quyết.

Lão nhân âm soa leo lên chiếc thuyền, vẫn treo đèn bão lên, quay đầu thuyền, lạnh như băng nói:

- Không có việc gì không nên nói ngôn ngữ U Đô lung tung! Ta mới vừa rồi còn đang bận chuyện, thu hồn của Hỏa Đồ La, lại cứ nghe được giọng nói của ngươi, khiếp sợ đến mức vong hồn cũng sắp lao ra! Biết rõ, ngươi lại gây sự. Chờ sau khi ngươi chết, ngươi sẽ biết tay!

Dứt lời, hắn lại phát động chiếc thuyền nhỏ tiến vào cánh cửa Thừa Thiên.

Tần Mục vội vàng phất tay, cười nói:

- Phủ quân, chờ ta chết, ta mang cho ngài rất nhiều thức ăn ngon đồ chơi tốt!

- Không cần!

Bên trong cánh cửa Thừa Thiên truyền tới một giọng nói cứng rắn.

- Mục nhi, ngươi kết giao bằng hữu quả thật rất giỏi, bằng hữu khắp thiên hạ, ngay cả U Đô cũng có.

Người mù thật lòng khen ngợi:

- Ta có thể nhìn ra được, vị Thiên Tề Nhân Thánh Vương này rất thích ngươi.

Tần Mục vội vàng khiêm tốn nói:

- Điều này vẫn là nhờ gia gia mù giáo dục có cách, ta chính là tuân theo giáo huấn của gia gia mù, khiêm tốn đối đãi, lúc này mới có thể nhận được phủ quân ưu ái.

- Ta không có!

Từ phía xa bên trong cánh cửa Thừa Thiên truyền đến giọng nói của lão nhân âm soa, rất nhẹ rất nhạt.

Tần Mục cùng người mù giả vờ không có nghe thấy, khen ngợi lẫn nhau một hồi, gương mặt cả hai đều toả sáng. Tần Mục hài lòng đóng cánh cửa Thừa Thiên, suy tư nói:

- Lúc này, trong Đại Khư thế nào lại xuất hiện đệ tử của người sáng tạo bóng tối? Hắn tiến vào Đại Khư là vì chuyện gì?

Người mù thu hồi Long Thác thần thương, sải bước đi về phía đám người Tư bà bà bên kia, thản nhiên nói:

- Duyên Khang cải cách, yêu ma quỷ quái đều chạy ra, rất nhiều tượng đá và vũ khí Thiên Tượng chui ra ngoài, những tượng đá đến nay không có động tĩnh, thần binh cũng bị quốc sư lấy đi phong ấn. Đương nhiên sẽ có người đi ra nhìn thử. Ngươi không cần quá lo lắng. Đại Khư rất an toàn, không có nguy hiểm gì. Ngược lại Duyên Khang cần phải cẩn thận hơn một ít.

Tần Mục tạm thời buông chuyện này xuống.

Bên cạnh đệ tử của người sáng tạo bóng tối, chắc là một vị Thần Ma, chỉ là không biết là thần hay ma, bọn họ tiến vào Đại Khư thật sự là một nỗi lo.

Chỉ có điều, hiện nay Duyên Khang chính là xưa không bằng nay, cao thủ rất nhiều, thần chỉ cũng lưu lại mấy vị trấn thủ. Duyên Phong đế cũng ở lại kinh thành, sẽ không xảy ra nhiều vấn đề lớn.

Đại Khư.

- Vừa mới rồi nhìn thấy hai bóng người rất kỳ quái.

Trong bóng tối, một thiếu niên có tuổi tác tương tự với Tần Mục dừng bước lại, nhìn một vị thần chỉ thân thể to lớn bên cạnh nói:

- Người thiếu niên kia quan sát ta, rất kinh ngạc khi thấy ta xuất hiện, nhưng cũng không cảm thấy kỳ quái, hình như đã từng thấy loại chuyện này. Dương Tinh Quân, người này có chút khả nghi.

Bên cạnh hắn, một vị thần chỉ ba chân toàn thân như lửa, phía sau có hai cánh, giống như là một vòng mặt trời, âm thanh chấn động, nói:

- Tề công tử quá đa tâm. Lần này ta từ trên mặt trời trong bầu trời xuống trợ giúp ngươi, tìm kiếm thiếu niên Tần Mục kia, xin hỏi người này phạm phải chuyện gì?

Tề công tử nói:

- Từ U Đô truyền tin tức tới, người này là ma sinh ra ở U Đô, sau khi bị phong ấn lưu đày tới Duyên Khang, phía trên rất coi trọng, nhưng lại không có cách nào đưa thiên binh thiên tướng đến hạ giới, cho nên phái ta đến đây, bắt hắn về quy án. Cấp trên cũng không tin tưởng Ma tộc, Lục Ly cũng có suy nghĩ của riêng mình, muốn bắt giữ Tần Mục này trở thành một phách của U Đô. Cấp trên có tầng ý tứ thứ hai là bảo ta khởi động Thiên Tượng thần khí, nhanh chóng giáng kiếp cho Duyên Khang.

Dương Tinh Quân ba chân nhíu mày, nói:

- Thiên Tượng thần khí bị Duyên Khang quốc sư lấy đi, không biết giấu ở nơi nào.

Tề công tử không lưu tâm, thản nhiên cười nói:

- Tần Mục này ra đời ở U Đô, không phải là Thiên Tượng thần khí lớn nhất sao? Phá tan phong ấn của hắn, để hắn phá hủy Duyên Khang, là điều đơn giản nhất.

Thân thể của Dương Tinh Quân chấn động mạnh, thật lòng khen:

- Tề công tử anh minh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.