Mục Thần Ký

Chương 588: Giả giả thật thật



Bất thình lình trăm vạn Đại quân Thần Ma cùng đại quân yêu ma quỷ quái U Đô khắp núi đồi vọt tới va chạm, trong lúc nhất thời máu thịt văng ra tung tóe, chiến trường quá thê thảm. những yêu ma quỷ quái U Đô đó chỉ biết giết chóc, không có đội hình thế trận, chỉ có thể dựa vào bản năng chém giết, không có cách nào cùng bạn đồng hành hợp tác chiến đấu, cho nên tử thương vô số.

Phía trước Vô Vọng thành mấy chục dặm biến thành nơi sát phạt máu thịt mơ hồ. Thế giới trong bức tranh của người điếc, những đại quân Thần Ma đó cũng bị giết không biết bao nhiêu cho kể. Sau khi những đại quân Thần Ma chết lại sẽ hóa thành từng cục nham thạch rơi xuống đất, không có thi thể.

Nhưng còn có đại quân Thần Ma cuồn cuộn không ngừng từ trong bức tranh tuôn ra, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, tiếp tục chém giết, hình như vô cùng vô tận!

Trên bầu trời hình như có thần gió điều khiển gió to, Vũ sư điều khiển nước mưa, Thiên Lôi điều khiển sấm sét, Điện mẫu điều khiển tia chớp, cưỡi phong vũ lôi điện trợ chiến, giết chết đại quân yêu ma quỷ quái U Đô.

Đội tiên phong của Ma tộc bị ngăn cản, từng vị Ma tộc tổ với thân thể cao lớn giống như gò núi truyền tới tiếng gầm thét giận dữ, ra sức di chuyển, chạy về phía trong chiến trường, bước chân bọn họ đi qua nơi nào, bất kể người một nhà hay là kẻ địch, đều bị cái chân vô cùng to khỏe của bọn họ đánh cho bay vào giữa không trung, thịt nát xương tan!

Từng vị Ma tộc tổ sát nhập chiến trường, bất kể địch hay ta đều bị quét bay giống như bẻ gãy nghiền nát vậy, đánh nát ở giữa không trung.

Oong...

Ánh mắt của những Ma tộc tổ hóa thành Ma hỏa cuộn trào mãnh liệt, quét ngang đại quân Thần Ma, cột lửa màu đen điên cuồng xoay tròn, đi qua nơi nào tất cả đều bị xé nát thiêu đốt nấu chảy, cho dù là Thần Ma do người điếc vẽ ra cũng khó trốn được thần thông ma nhãn khủng khiếp của bọn họ!

Bọn họ vung lên những vũ khí cực lớn, chỉ dựa vào lực lượng thân thể càn quét, đơn giản là máy móc sát phạt trời sinh, không có hợp lại địch!

- Thần Ma trong bức tranh của người điếc, căn bản không chịu được những Ma tộc tổ!

Ý chí chiến đấu của đồ tể dâng cao, đè xuống đại đao, ánh mắt sáng như điện, trầm giọng nói:

- Đến lượt chúng ta! Phách Sơn, làm đệ tử của lão tử, để cho ta xem thử mấy năm nay ngươi có tiến bộ hay không!

Phách Sơn cười ha ha, gọi trâu xanh, phóng người nhảy đến trên lưng trâu, quát:

- Lão sư, ta đi theo ngươi, để cho ngươi nhìn thấy tiến bộ của ta trong những năm qua!

Phía sau người mù, Long Thác thần thương hóa thành Hắc Long bơi qua bơi lại, người mù đưa tay chộp một cái, cầm lấy thần thương, dùng sức chấn động, Hắc Long thương bị rung lên, trực tiếp phát ra một tiếng trầm thấp hưng phấn.

Phía sau lưng của Tư bà bà hiện ra Đại La Thiên Tinh. Lò lửa phía sau lưng của câm điếc có ngọn lửa trùng thiên. Người què do dự một chút, khổ sở nói:

- Ta không có thần binh nào tiện tay, ta không đi có được không...

Dược sư phóng người nhảy đến trên lưng của người què, cười nói:

- Ta chính là thần binh của ngươi, chúng ta đi giết chúng tới long trời lở đất!

Sắc mặt người què tối sầm, phẫn nộ nói:

- Bán thuốc, ngươi không sợ những hồng nhan tri kỷ kia của ngươi phải thủ tiết sao?

- Phi! Lời xấu không linh, đại cát đại lợi!

Trong cái sọt đựng thuốc sau lưng của dược sư có vô số con sâu bò ra ngoài, đón gió lớn lên, tất cả hóa thành những con quái vật khổng lồ, hoặc là chạy vội trên mặt đất, hoặc bay trên không trung, độc tính nồng đậm mạnh mẽ kết thành mây mù ở phía trên không trung.

- Chúng ta đi săn giết Ma tộc tổ!

Đồ tể bước một bước nhảy vào chiến trường, cao giọng quát:

- Mục nhi, ngươi để ý người điếc, thấy tình thế không ổn, dẫn theo người điếc chạy trốn là được!

Tần Mục lên tiếng trả lời. Hắn nhìn về phía Phách Sơn tế tửu, chỉ thấy Phách Sơn tế tửu cưỡi trên lưng trâu xanh cực lớn nhảy vào thế giới trong bức tranh, cùng đám người Tư bà bà, câm điếc người mù cùng nhau lao thẳng đến chỗ Ma tộc tổ vừa tiến vào thế giới trong bức tranh.

Trâu xanh nhảy như bay, mặc dù thân thể khổng lồ nhưng lại linh hoạt vô cùng, chân giẫm đạp tất cả yêu ma quỷ quái cực lớn, chân đạp nát bấy những yêu ma quỷ quái, tránh công kích của đám yêu ma quỷ quái này. Hiển nhiên lấy tốc độ và thông minh cơ trí của hắn, ở dưới tình thế này vẫn có lực còn sót lại, có thể tùy cơ ứng biến.

Tần Mục nhìn Long Kỳ Lân bên cạnh, rất muốn cưỡi Long Kỳ Lân sát nhập chiến trường, cùng yêu ma quỷ quái chém giết. Chỉ có điều suy nghĩ một chút hắn vẫn nhẫn nại xuống.

- Tốc độ của rồng mập đủ tốt, nhưng sự chịu đựng không được, tốc độ phản ứng cũng không có nhanh như trâu xanh, tiến vào trong xung phong liều chết, ta sẽ bị chết rất nhanh. Rồng béo vẫn còn thiếu rèn luyện...

Tay hắn lấy ra từng mặt cờ truyền tống, phất tay cắm từng mặt lá cờ ở xung quanh người điếc, lại bảo Long Kỳ Lân và Hồ Linh Nhi đều tiến vào trong vòng vây của cờ truyền tống, chuẩn bị sẽ rời đi bất kỳ lúc nào.

Ở phía sau đại quân yêu ma quỷ quái U Đô, từng vị Ma Thần dẫn đầu quân đội Ma tộc với đội ngũ chỉnh tề, hiển nhiên trị quân cực nghiêm, không phải là đám người ô hợp giống như yêu ma quỷ quái của U Đô.

Bọn họ là dựa vào Yêu ma quỷ quái của U Đô đánh tiên phong, trước hết tách khỏi sự đề phòng của Ly thành, nhân lúc loạn, đại quân chủ lực trùng kích, một lần hành động đoạt được Ly thành hủy đi lực lượng chống cự của Thái Hoàng Thiên.

Chỉ là bọn họ không có dự đoán được, Vô Vọng thành nơi này đã sớm bị phá hủy, biến thành đống đổ nát này lại đột nhiên xuất hiện thêm hàng trăm vạn đại quân Thần Ma, không ngờ chống đỡ được Yêu ma quỷ quái của U Đô!

So sánh với tốc độ yêu ma quỷ quái của U Đô, tốc độ đại quân Ma tộc hành quân lại muốn chậm hơn rất nhiều, tuyến đường hành quân kéo ra rất dài, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể trợ giúp tiền tuyến.

Trung quân cách tiền tuyến rất xa. Phược Nhật La từ phía xa nhìn chiến trường, khẽ nhíu mày, ba gương mặt nhìn trái và phải, kinh ngạc nói:

- Ai biết đại quân Thần Ma tiền tuyến là từ đâu trong xuất hiện hay không?

Từng vị Ma Thần bên cạnh hắn đều lắc đầu.

Yêu ma quỷ quái của U Đô và Ma Thần tổ đều dựa vào bản năng giết chóc, cắn nuốt. Ma tộc lại giống như nhân tộc, có trí tuệ cực cao, bằng không cũng không thể phát triển ra văn minh và hệ thống tu luyện cực cao.

Chỉ có điều, cho dù bọn họ có trí tuệ hơn người, cũng không cách nào biết được trăm vạn đại quân Thần Ma này đến từ phương nào, vì sao lại gia nhập chiến trường.

Duyên Khang quốc tuy rằng rất cường đại, nhưng so sánh với Thái Hoàng Thiên vẫn phải yếu hơn một ít. Đội quân của Thái Hoàng Thiên vẫn lấy Thái Hoàng Thiên làm chủ, thần thông giả của Duyên Khang là phụ.

Duyên Khang quốc sư cũng không biết gì về lần đánh bất ngờ này, hơn nữa cũng không lấy ra được nhiều đại quân để như vậy ngăn cản đại quân yêu ma quỷ quái U Đô.

Như vậy, những Đại quân Thần Ma từ đâu đến?

Phược Nhật La nhìn về phía Lục Ly, giai nhân tuyệt sắc kia đang buồn bực, lắc đầu nói:

- Tôn vương, ta cũng không biết bọn họ từ đâu đến. Duyên Khang quốc không có bao nhiêu cao thủ, nhưng trong Đại Khư lại có cao thủ rất nhiều, chẳng lẽ là đến từ nơi đó...

Trong lòng Phược Nhật La nghiêm lại, quát:

- Truyền lệnh xuống, đại quân xây dựng cơ sở tạm thời, xây dựng thành trì, chế tạo phòng ngự, canh phòng nghiêm ngặt đề phòng kẻ địch tấn công! Phái ra thám báo đi tới tiền tuyến, thăm dò rõ ràng lai lịch của những Đại quân Thần Ma!

Mệnh lệnh của hắn được truyền đạt ra, đội đại quân Ma tộc thứ nhất ở dưới sự thống lĩnh của chủ tướng Ma Thần đã chạy tới trước đống đổ nát của Vô Vọng thành, cách chiến trường còn có hơn bốn trăm dặm, nhận được mệnh lệnh lập tức xây dựng cơ sở tạm thời, không có gia nhập vào trong chiến trường.

Rất nhiều Ma tộc tướng sĩ, lực sĩ, dọn sạch núi đá, nhanh chóng chế tạo tường thành, lại giết tất cả thú lớn, sử dụng máu của thú lớn ở trên tường thành bằng đá viết đầy ma văn, vẽ các loại hoa văn, củng cố phòng thủ của tường thành.

Trong thành, Ma tộc chế tạo tháp canh gác, tiễn tháp, bận rộn không ngừng.

Chủ tướng Ma Thần quát một tiếng, dẫn đầu mấy vị đại tướng ra khỏi thành, đi tới tiền tuyến, quan sát lai lịch đại quân Thái Hoàng Thiên đang giao chiến.

Đợi đi tới trên đỉnh núi phía trước chiến trường, vị Ma Thần này đứng ở trên ngọn núi cầm một cái gương lớn, chiếu ra tình hình trên chiến trường.

Sau một lúc lâu, Phược Nhật La lấy ra một mặt gương, kiểm tra một hồi, chỉ thấy trong gương chiếu ra tình cảnh chiến trường chiến đấu, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Ánh mắt hắn lợi hại, có thể nhìn ra được chỗ kỳ hoặc. Những đại quân Thần Ma đột nhiên xuất hiện này cũng không phải là sinh linh thật sự, tuy rằng thực lực rất mạnh, nhưng giống như là Thần Ma từ thần thông hiện ra.

Nhưng mà, hắn lại bất chợt chú ý tới, trong chiến trường không ngừng có những đại quân Thần Ma được tạo ra, còn có mấy tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, đang ở trong loạn quân tập kích Ma tộc tổ!

Đó là mỗi một cao thủ với trình độ Thần Ma, một người là hán tử giết lợn dáng người khôi ngô, một người là lão đầu rèn sắt, một người là chú lùn cầm trong tay Hắc Long thương. Ba người này đáng sợ nhất. Ba người liên thủ, cho dù là Ma Thần tổ cũng sẽ bị bọn họ ám sát ở trong loạn quân!

Trừ bọn họ ra ở ngoài, còn có một vị nữ tử tuyệt sắc, một hán tử cường tráng cưỡi trâu xanh, còn có một lão đầu áo xanh cõng một nam tử đeo mặt nạ bằng đồng xanh xuyên qua ở trong chiến trường, vô số vật độc to lớn ở xung quanh phóng độc, hạ độc khiến yêu ma quỷ quái của U Đô bị tê dại cả một đám.

Đáng sợ nhất chính là nam tử đeo mặt nạ bằng đồng xanh kia. Hắn đi qua nơi nào, phóng độc hạ độc một mảng lớn yêu ma quỷ quái, tạo thành tử thương nhiều hơn so với những cường giả khác. Rất nhiều yêu ma quỷ quái trực tiếp bị độc chết, hoặc thân thể thối rữa, biến thành máu loãng, so với thủ đoạn của Thần Ma càng đáng sợ hơn!

Đại quân yêu ma quỷ quái U Đô do Ma tộc triệu hoán từ U Đô qua, căn bản không chịu được kịch độc của người này!

- Những người này rốt cuộc từ đâu đến? Những đại quân Thần Ma lại được tạo ra từ đâu?

Phược Nhật La cũng nhìn không ra sâu cạn, trầm giọng nói:

- Lục Ly, trong đại quân Thần Ma của đối phương thật thật giả giả, bên trong ẩn nấp Thần Ma thật sự, không biết bên trong có bao nhiêu Thần Ma, vẫn mong các hạ triệu hồi đại quân yêu ma quỷ quái, cần bàn bạc kỹ hơn!

Lục Ly tư thái thướt tha, lông mày nhíu lại, dáng vẻ đẹp, giọng nói lại ồm ồm, nói:

- Phược Nhật La, ngươi chắc hẳn có thể nhìn ra được đối phương thật ra cũng có thực lực không mạnh, bên trong thật sự chỉ có năm sáu người Thần Ma, chỉ muốn đánh giết năm sáu người này, khiến cho đại quân Ma tộc ép tới, rất nhanh lại có thể đánh cho đối phương suy sụp! Hiện tại lui binh, cho Thái Hoàng Thiên có cơ hội hồi thần, còn muốn trực tiếp đánh đối phương, vậy lại rất khó khăn!

Phược Nhật La lắc đầu:

- Đối phương đã có đề phòng, không kịp trực tiếp xông lên Ly thành, không bằng đơn giản chỉnh đốn lại, chuẩn bị chiến đấu, nhân cơ hội biết rõ thực hư của đối phương. Hơn nữa, làm sao ngươi biết đối phương chỉ có năm sáu Thần Ma? Nếu chẳng may bên trong ẩn nấp nhiều Thần Ma hơn nữa, chúng ta sẽ chết vô cùng nghiêm trọng. Ta không thể lấy tiền đồ của Ma tộc tới đánh cược được!

Lục Ly bất đắc dĩ, chỉ đành phải kêu lên một tiếng, phát ra ma ngữ của U Đô chói tai.

Tiền tuyến, rất nhiều nhiều Ma tộc tổ nghe được âm thanh này, trong miệng truyền đến từng tiếng hô, dẫn theo đại quân yêu ma quỷ quái lui về phía sau.

Tần Mục nghe được âm thanh của Lục Ly, thần sắc thoáng động:

- Đây là... ma ngữ của U Đô? Ta cũng biết...

Hắn không cần nghĩ ngợi lập tức, trong miệng cũng truyền đến ma ngữ của U Đô trầm bổng du dương, ở khoảng không trên chiến trường nổ vang, âm thanh truyền khắp hai ba mươi dặm.

Nghe được giọng của hắn, các Ma tộc tổ đều dừng bước, quay đầu lại nhìn, trong miệng truyền ra ma ngữ trầm thấp, đáp lại giọng nói của hắn.

Tần Mục cao giọng hô vài câu, những Ma tộc đó tổ xoay người lại, đều hạ một bên đầu gối chạm đất, cúi đầu.

Toàn thân đám người đồ tể, câm điếc đều là máu, đang dự định xông tới giết, chợt nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Bọn họ đều dừng lại, kinh ngạc không hiểu.

Phía xa, Phược Nhật La ở trong kính nhìn thấy được yêu ma quỷ quái và Ma tộc tổ đều dừng bước, trong lòng biết mọi chuyện không ổn, nhìn về phía Lục Ly.

Trán của Lục Ly xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh, cười khanh khách nói:

- Phược Nhật La, ngươi khó tránh khỏi quá bất tài, không ngờ để cho vật nhỏ này còn sống! Vật nhỏ lại ở trong quân địch! Vật nhỏ muốn cướp đi quyền khống chế của ta sao? Nằm mơ!

Giọng nói của nàng trở nên thê lương, ma âm cuồn cuộn như sấm, khoảng không ở trên chiến trường nổ vang, che lấp đi âm thanh của Tần Mục, khiến cho Tần Mục không có cách nào thốt ra tiếng!

Tần Mục kêu lên một tiếng rên rỉ, mở miệng nói ra ma ngữ của U Đô, âm thanh lại không có cách nào truyền ra ngoài.

Những Ma tộc tổ đó lộ ra vẻ mờ mịt, tất cả đều đứng dậy, chỉ huy yêu ma quỷ quái của U Đô lui về phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.