Mục Thần Ký

Chương 663: Rồng béo lột xác



Sắc mặt mọi người nghiêm trọng, Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh của Minh Hoàng mặc dù là công pháp Đế Tọa, tuyệt học tuyệt đỉnh nhất, nhưng chỉ dựa vào tên của công pháp mang theo hai chữ Vô Lậu vẫn không làm được hoàn mỹ không sứt mẻ. Khuyết điểm trên nguyên thần khiến cho công pháp của Minh Hoàng xuất hiện kẽ hở cực lớn.

Cái kẽ hở này sẽ làm lực công kích ở bốn cánh tay của hắn không bằng hai cánh tay khác, sẽ làm hai cái đầu của hắn không bằng cái đầu chính. Hậu quả như thế chính là khi đối mặt với cường giả cùng cảnh giới với hắn, bốn cánh tay và hai cái đầu của hắn đều trở thành sơ hở của hắn.

Cái sơ hở này chính là nguyên nhân trực tiếp nhất khiến Minh Hoàng thất bại và tử vong.

Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh là thành lập ở trên cơ sở ba đầu sáu tay, thời đại Xích Minh thân thể ba đầu sáu tay, bao gồm pháp môn chiến đấu của thời đại này. Tất cả công pháp và thần thông đều thành lập ở trên cơ sở ba đầu sáu tay này, không có hai đầu bốn cánh tay, thủ đoạn công kích lại sẽ giảm đi tám chín phần, chiêu pháp sẽ sơ hở trăm chỗ, thực lực lại sẽ giảm xuống rất nhiều.

Bởi vậy, thôn trưởng mới có thể nói Minh Hoàng chết cực bi thảm.

Theo đó có thể suy đoán, thời đại Xích Minh cũng bởi vì nguyên nhân tương tự mà thất bại tử vong.

Sau thời đại Xích Minh, phần lớn công pháp tu luyện của thần thông giả đều là các loại công pháp của Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công, là công pháp thần thông sinh ra từ trong Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh. Tạo Hóa Huyền Kinh bị phá, đại biểu cho những công pháp khác cũng bị phá!

Toàn bộ thời đại huỷ diệt đều có liên quan rất lớn với thiếu sót trong Tạo Hóa Huyền Kinh của Minh Hoàng!

- Tạo Hóa Huyền Kinh cùng thần thức bất diệt dung hợp, lại không có sơ hở nữa sao?

Đồ tể đột nhiên hỏi.

Thôn trưởng nói:

- Có lẽ có, nhưng chúng ta không nhìn ra. Công pháp thần thông của thời đại Xích Minh chẳng qua chỉ có một, thành lập ở trên một loại công pháp Đế Tọa. Mặc dù cao minh vạn phần nhưng công pháp bị phá cũng sẽ chết vô cùng thê thảm.

Tư bà bà nói:

- Duyên Khang hiện tại, các loại công pháp thần thông ùn ùn, tránh khỏi tình cảnh của thời đại Xích Minh, có thể là một chuyện tốt.

Mọi người đều gật đầu.

Sơ tổ Nhân Hoàng hiếu kỳ quan sát bọn họ, những người này đều có diện mạo xấu xí khác nhau, thậm chí còn có chút kỳ lạ cổ quái. Có người xinh đẹp khiến người ta cảm thấy thần hồn điên đảo, có người lại có cảm giác như dưa vẹo táo nứt, lấm la lấm lét, còn có người cụt tay cụt chân nhưng tầm mắt kiến thức của bọn họ lại thực sự không tầm thường.

Tần Mục cũng truyền thụ hai môn công pháp Đế Tọa cho Sơ tổ, nhưng Sơ tổ lại chưa từng nghĩ qua nhiều chuyện như vậy.

Tuy rằng cảnh giới của hắn cao hơn, nhưng ở trên phương diện khác hắn còn xa mới bằng người trong Tàn Lão thôn này. Những người này từng trải qua ngã bò lăn đánh, từng trải qua rất nhiều chuyện, đây cũng là những điều Sơ tổ chưa từng trải qua.

Sau khi Sơ tổ trở thành Nhân Hoàng, lại không còn hăng hái, hóa thành tượng đá tránh né người đời.

- Khó trách bọn họ có thể giáo dục ra người như Mục nhi vậy.

Hắn lộ ra vẻ tươi cười, thầm nghĩ:

- Nếu Mục nhi sinh hoạt ở Vô Ưu Hương, có thể không biết tình cảnh thế nào, không có được thành tựu hiện tại. Nhưng những người nuôi nấng hắn, đã tạo ra hắn bây giờ.

Tần Mục giảng giải lại hai môn công pháp mấy lần, người què và dược sư giống như nghe thiên thư vậy, chết sống cũng không có cách nào hiểu được, thôn trưởng cười nói:

- Mục nhi, ngươi cứ lo chuyện của mình đi, mấy người lão già chúng ta sẽ cùng nhau nghiên cứu, nói không chừng có thể khiến cho đám người dược sư người què lĩnh ngộ ra.

Tần Mục nói vâng, sắc mặt thâm trầm đi ra ngoài, quát:

- Rồng béo, qua đây!

Long Kỳ Lân muốn vui mừng chạy tới, tiếc rằng hai tay, hai chân miễn cưỡng chạy không nổi, chỉ đành phải thành thật đi từng bước tới. Hắn muốn cúi đầu nhận sai, tiếc rằng hắn béo đến mức không có cái cổ, đầu cũng không cúi thấp được.

- Ta truyền thụ Tổ Long Thái Huyền Công cho ngươi, ngươi không có tu luyện sao?

Tần Mục vô cùng đau đớn, khiển trách:

- Tổ Long Bát Âm chấn động thân thể nguyên thần, dược lực gì lại không tiêu hóa được? Nếu như ngươi chuyên cần khổ luyện, còn có thể béo thành như vậy sao? Ngươi bảo ta làm sao còn có thể ra ngoài gặp người nữa? Ngươi xem Hổ sư huynh đi, thiên quân vạn mã còn dám xông thẳng qua, tiều phu lão sư một người một hổ, xông qua vạn ma lấy thủ cấp của thượng tướng. Nếu như ta cưỡi ngươi nhảy vào chiến trường, dựa vào tốc độ của ngươi hiện tại, ngay cả ngươi cõng ta cũng sẽ bị loạn đao chém chết!

Long Kỳ Lân cúi đầu không dám nói lời nào.

Tần Mục cả giận nói:

- Tại sao không nói chuyện? Ngươi lừa linh đan của gia gia dược sư, kết quả là hãm hại lại bản thân ngươi! Nếu như ngươi chỉ tham ăn ngược lại cũng thôi, tham ăn nhưng chuyên cần khổ luyện, không thể nào béo được nửa phần, thực lực trái lại còn mạnh hơn. Lân châu của Long Châu Kỳ cũng có thể luyện đến cảnh giới Sinh Tử! Ngươi không những tham ăn, hơn nữa còn lười biếng! Ta không cần ngươi nữa, đi Phong Đô, ta trả ngươi lại cho tổ sư!

Long Kỳ Lân vội vàng xin tha, lệ rơi đầy mặt.

Tần Mục tức giận bất bình, muốn lôi hắn đi cầu dịch chuyển trao đổi linh năng nhưng nó quá béo quá nặng, cho dù là hắn dùng tới thần lực toàn thân cũng kéo không được.

Có trời mới biết được trong thời gian hai năm qua, Long Kỳ Lân ăn bao nhiêu linh đan diệu dược! Trọng lượng này đã có thể so sánh với thân thể của một vị thần!

- Tú muội, tới phụ một tay!

Tần Mục cao giọng nói.

Linh Dục Tú cười dài đi tới, nói:

- Ngươi muốn chuyển hắn đến Phong Đô, ít nhất cũng phải tốn hơn mười ngày, còn có thể bị mệt mỏi sắp chết. Không bằng cho hắn thêm một cơ hội, để cho hắn luyện hóa thịt béo, không phải sẽ giải quyết được sao?

Long Kỳ Lân liên tục lắc lư cái đầu tròn vo, hai mắt đẫm lệ.

Tần Mục mềm lòng, nói:

- Vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Chỗ của ta có một bảo vật, là Ngũ Lôi Hồ, là bảo vật giáng xuống tai họa của Thiên Đình, ta đã từng sử dụng món bảo vật này liên tiếp lập ra kỳ công. Trong hồ là ngũ đại vân lôi, nếu thả ra, có thể bao trùm toàn bộ quốc thổ của Duyên Khang quốc, mỗi một tấc đất đều sẽ có vạn lôi bạo phát. Ngươi sử dụng năm vân lôi lớn trong hồ tu luyện, phối hợp với Tổ Long Bát Âm, có thể khiến cho ngươi luyện hết chất béo toàn thân, chỉ có điều sẽ phải chịu rất nhiều cực khổ. Ngươi nếu như nguyện ý, ngươi lại có thể đi theo ta. Nếu không muốn, liền đi Phong Đô, ta trả ngươi lại cho tổ sư.

Long Kỳ Lân do dự một chút, nói:

- Giáo chủ, sét đánh có đau hay không?

Tần Mục trừng mắt nhìn hắn lại muốn nổi giận, Long Kỳ Lân vội vàng nói:

- Ta nguyện ý!

Tần Mục tính toán qua, nói:

- Chỉ dựa vào một mình ngươi phát động Tổ Long Bát Âm vẫn khó có thể chấn động hết dược lực trong linh đan, cho dù ta hỗ trợ, cũng khó có thể ở trong khoảng thời gian ngắn khiến dược lực tan ra. Cần phải mời người tới hỗ trợ. Ngoại trừ Tú muội tu luyện Tổ Long Thái Huyền Công, còn có Giang Miểu và đám người cao thủ Thanh Nghiêm, Thanh Nha của Long thôn.

Linh Dục Tú hưng phấn nói:

- Ta đi thông báo với Bàng Ngọc Chân Thần, bảo Bàng Ngọc Chân Thần mời bọn họ tới.

Tần Mục gật đầu, quan sát khắp nơi, nói:

- Còn cần tìm một nơi trống trải. Trong Ly thành có một chỗ trống trải có thể thi triển... Rồng béo, theo ta đi tới nơi đó!

Long Kỳ Lân vội vàng đuổi theo hắn, bước nhỏ chạy nhanh, một đường nhào tới, đập đến phòng của Ly thành sụp xuống. Cũng may bách tính trong Ly thành phần lớn đều đã di chuyển đến Duyên Khang, trong thành ngoại trừ quân phòng thủ đã không có bách tính.

Tần Mục đi tới nơi trống trải ở trung tâm của thành, Bàng Ngọc Chân Thần dẫn theo rất nhiều tướng sĩ đi tới, nói:

- Tần giáo chủ cần chỗ rộng tới mức nào?

Tần Mục nhìn xung quanh một chút, chỉ thấy ở đây cực kỳ bằng phẳng, rộng khoảng trăm trượng, nói:

- Nơi đã đủ lớn, nhưng ta sợ uy lực của Ngũ Lôi Hồ quá mạnh mẽ, sẽ uy hiếp được bên ngoài. Tốt nhất là có thể có một vật bao phủ xung quanh, để tránh sấm sét lộ ra ngoài.

Bàng Ngọc Chân Thần cười nói:

- Ta có một bảo vật, là Cửu Tiêu Vân Long Tráo, chỉ dùng vân khí để luyện hóa thành. Sấm sét sinh ra từ vân khí, Vân Long Tráo này có thể hấp thu sấm sét, không đến mức khiến cho Ngũ Lôi Hồ uy hiếp được tới bên ngoài.

Hắn ném Cửu Tiêu Vân Long Tráo ra, chỉ thấy vân khí nhất thời từ trên không trung của Ly thành lan ra. Vân khí rơi xuống đất, hóa thành từng đá, mây mù bao phủ trong không gian phạm vi trăm trượng, giống như một nửa hình cầu.

Nhưng trong vân khí lại có thêm chín tầng mây khí, từng tầng chụp xuống.

Tần Mục cám ơn, lúc này đám người Thanh Nghiêm, Thanh Nha của Long thôn nghe tin đến đây, nhìn về phía Tần Mục chào, nói:

- Thế huynh mời chúng ta đến đây, vì chuyện gì?

Tần Mục nói ra nguyên nhân chuyện này, đám người Thanh Nghiêm, Thanh Nha nhìn thấy Long Kỳ Lân đều bị dọa cho giật mình, rối rít nói:

- Đây cũng là Long tộc sao? Thật là bôi nhọ tổ tiên! Chúng ta nên ra tay tương trợ.

Lại qua một lát, hai thiếu niên giống như là sinh đôi cùng đi tới. Đó chính là hai người Tần Ngọc và Giang Miểu. Tần Mục cẩn thận nhận một chút, có chút do dự, không dám xác định người nào là Giang Miểu, người nào là Tần Ngọc.

Tu vi cảnh giới của hai người này đều rất cao. Một người thiếu niên trong đó tu luyện tới cảnh giới Thiên Nhân, nguyên thần là một Thanh Long, quay quanh ở sau người, ly long phun ra nuốt vào nước sông. Một người khác tu luyện tới cảnh giới Thất Tinh, nguyên thần chưa từng lộ ra ngoài.

- Giáo chủ, ta là Giang Miểu.

Thiếu niên có con ly long quay quanh ở phía sau lưng bất đắc dĩ nói.

Một thiếu niên khác nhìn thấy Tần Ngọc cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, chớp chớp mắt. Hắn vốn cho Tần Mục mượn Tiểu Long, không nghĩ tới Tiểu Long biến hóa, hóa thành bộ dáng của hắn. Hơn nữa tu vi cảnh giới đột nhiên tăng mạnh, hiện tại đã vượt qua hắn rất nhiều.

Lúc trước, hắn coi Giang Miểu thành dị thú mình nuôi dưỡng, mà bây giờ, thân phận của hai người hình như có chút đảo ngược. Cũng may Tần Mục làm chủ để cho bọn họ kết bái làm huynh đệ dị tộc, cũng coi như không quá xấu hổ.

Tần Mục áy náy nói:

- Các vị, rồng béo nhà ta lười biếng thành tính, hiện tại không thể không làm phiền các vị hỗ trợ, luyện hóa cái thân toàn mỡ này, trong lòng Tần mỗ xấu hổ không thôi.

Mọi người đều cười nói:

- Giáo chủ khách khí, chúng ta phát động Tổ Long Bát Âm, cũng mượn cơ hội tu luyện, còn có thể nuốt được chút sấm sét, vẹn toàn đôi bên. Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức bắt đầu!

Tần Mục để cho Long Kỳ Lân đi vào trong Cửu Tiêu Vân Long Tráo, đặt Ngũ Lôi Hồ ở giữa. Đám người Thanh Nghiêm, Thanh Nha, Giang Miểu hiện ra chân thân, hóa thành từng Thần Long kích thước trăm trượng bay lượn xoay quanh Cửu Tiêu Vân Long Tráo.

Tần Mục cũng ở trong lồng che, ngẩng đầu nhìn lên, chín tầng trời có mây mù lượn quanh, mơ hồ có thể nhìn ra Thần Long ở bên ngoài bay lượn xuyên qua bên trong mây mù.

Long Kỳ Lân nơm nớp lo sợ đứng ở bên cạnh, bên cạnh chính là Ngũ Lôi Hồ.

- Giáo chủ không ra ngoài sao?

Giang Miểu hỏi.

Tần Mục lắc đầu:

- Phách Thể Tam Đan Công của ta cũng cần mượn năm mây lôi lớn của Ngũ Lôi Hồ tu luyện một hồi, hơn nữa còn phải giám sát rồng béo.

Sắc mặt của Long Kỳ Lân vàng như đất.

Tần Mục vỗ một chưởng vào trên Ngũ Lôi Hồ, quát:

- Rồng béo, phát động Tổ Long Thái Huyền Công! Các vị, trợ giúp ta một tay!

Long Kỳ Lân vội vàng phát động Tổ Long Thái Huyền Công, trong cơ thể truyền đến Tổ Long Bát Âm, cùng lúc đó bên ngoài có rất nhiều con thần long trong miệng truyền đến từng tiếng rồng ngâm trầm bổng du dương. Đám rồng bay lượn tiếng rồng ngâm chấn động, Tổ Long Bát Âm ở bên ngoài cùng Tổ Long Bát Âm trong cơ thể của Tần Mục và Long Kỳ Lân ở trong lồng che phủ cộng hưởng, chấn động nguyên thần và thân thể của bọn họ!

Mà trong Ngũ Lôi Hồ đột nhiên có tiếng sấm sét cuồn cuộn, chỉ một thoáng vô số sấm sét với đủ mọi màu sắc đánh xuống. Trong phạm vi trăm trượng, điện quang giống như mưa, dày đặc vô cùng, Tần Mục và Long Kỳ Lân nhất thời giống như là bị ngân châm sắc bén từ bốn phương tám hướng đâm tới.

Tần Mục phát động Phách Thể Tam Đan Công, sau đầu có một hào quang hiện lên. Hào quang bay lượn, lại dung nhập Đế Thích Thiên Vương Kinh vào bên trong Phách Thể Tam Đan Công của mình.

Long Kỳ Lân lại truyền tới một tiếng hét dài, to rõ vô cùng.

Tần Mục quát:

- Thanh Long từ phong vân, điều khiển sấm sét, đây là phương thức tốt nhất để ngươi tu luyện! Rồng béo, ngươi không vượt ra khỏi thiên kiếp, lại quay về Phong Đô đi!

Long Kỳ Lân vội vàng cắn chặt răng, liều mạng phát động Tổ Long Thái Huyền Công, chống lại sấm sét.

Thân thể của Tần Mục đột nhiên lay động, hiện ra ba đầu sáu tay, mượn cơ hội tìm hiểu làm thế nào mới có khả năng hiểu được Tạo Hóa Huyền Kinh và thần thức bất diệt.

- Xích Minh thần tử tất nhiên sẽ dung hợp hai môn công pháp này, bổ sung toàn bộ kẽ hở của mình. Hiện tại lại xem, ai có tư chất ngộ tính tốt hơn, tìm hiểu ra trước!

Bên ngoài, mọi người thấy vậy đều cảm thấy kinh hồn bạt vía. Bọn họ đã không nhìn thấy được bất kỳ vật gì ở bên trong Cửu Tiêu Vân Long Tráo, chỉ có thể nhìn thấy được lôi quang sáng như tuyết.

Bàng Ngọc Chân Thần cũng có chút lo sợ bất an:

- Nếu lôi quang này bạo phát ra, chỉ sợ Ly thành sẽ bị hủy diệt hơn phân nửa, chỉ mong cái màn chụp của ta có thể chống đỡ được...

Hắn lập tức nhìn thấy được đám Thần Long Thanh Nha Thanh Nghiêm đang cắn nuốt sấm sét, nuốt từng lôi điện vào, ngưng luyện Long Châu, lúc này mới yên lòng lại.

Linh Dục Tú đột nhiên nhảy vào bên trong màn che, cũng dự định mượn lôi quang tới tu luyện, chỉ thấy trước mắt đều là sấm sét dày đặc vô cùng, căn bản không nhìn thấy được Tần Mục và Long Kỳ Lân ở nơi nào.

Nàng tu luyện cũng là Tổ Long Thái Huyền Công, chỉ có điều tư chất và ngộ tính của nàng so với Duyên Phong đế còn tốt hơn rất nhiều. Nàng là một trong những người sáng lập Lục Hợp Nguyên Thần, có lĩnh ngộ của mình, đã sớm hoàn toàn thay đổi, bóp méo, cải tiến môn công pháp này, dọc theo con đường sách lược và phương pháp tác chiến hợp lưu càng chạy càng xa.

Linh Dục Tú đối đầu với sấm sét, nguyên khí hóa thành Thần Long bay lượn, luyện hóa sấm sét vào trong nguyên khí của mình. Chỉ có điều càng tới gần Ngũ Lôi Hồ, mật độ sét đánh lại càng mạnh, cho dù là nàng cũng không dám tùy ý tiếp nhận.

Hơn mười ngày sau, Linh Dục Tú từng bước từng bước đi về phía trước, khoảng cách với Ngũ Lôi Hồ càng lúc càng gần.

Lôi quang vẫn vô cùng dày đặc khiến cho nàng không nhìn thấy rõ phía trước, chỉ có thể dựa vào cảm giác tiếp cận Ngũ Lôi Hồ.

Một ngày sau, nàng đột nhiên nhìn thấy được trong lôi quang phía trước có một vị nguyên thần ba đầu sáu tay đang đứng thẳng hút vào phun ra sấm sét, trong lòng không khỏi thầm cả kinh. Vị nguyên thần này cao tới hơn mười trượng, sừng sững ở trong sấm sét, trong lúc phun ra nuốt vào trên dưới một trăm đạo sấm sét bị hút vào trong cơ thể!

Mà ở bên cạnh vị nguyên thần này, còn có hai viên hạt châu kích thước hơn một trượng, xoay quanh vị nguyên thần này.

Linh Dục Tú đi về phía trước, chỉ thấy dưới chân của vị nguyên thần khôi ngô này, Tần Mục đứng ở nơi đó, cũng là ba đầu sáu tay, sau lưng Tần Mục mơ hồ có bóng dáng của một con thú lớn.

Đó là một con quái vật khổng lồ đầu rồng thân kỳ long, đắm chìm ở bên trong lôi quang, bên ngoài thân có vảy rồng bị sấm sét rèn luyện hiện lên tia sáng sắc bén.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.