Mục Thần Ký

Chương 717: Con trâu già



Cách trung tâm của vụ nổ mạnh hơn trăm dặm, Tần Mục chật vật không chịu nổi từ trong một cái hố to bò ra ngoài, quần áo tả tơi, hắn vỗ nhẹ vào ngọn lửa vẫn thiêu đốt trên người, những ngọn lửa này thiêu đốt hắn, bốc lên mùi thịt nướng.

Vừa rồi, hắn lấy ma nguyên thiêu đốt thiên hỏa, lại phát sinh vụ nổ mạnh hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước.

May mà hắn cẩn thận, chỉ dùng một tia ma nguyên khí đi phát động thiên hỏa, bởi vậy đưa đến vụ nổ không quá mãnh liệt, chỉ khiến hắn bị nổ bay ra trăm dặm.

Dù vậy, cũng khiến hắn muốn chết đi sống lại, cũng may hắn tu luyện Tạo Hóa Công của Xích Hoàng và Minh Hoàng, cuối cùng vẫn giữ được tính mạng.

- U Đô thuộc về ma đạo, Huyền Đô thuộc về thần đạo, ta sử dụng ma khí của U Đô đi thieu đốt Thiên Hỏa Huyền Đô, hình như sẽ xảy ra sự cố.

Người thiếu niên dập tắt ma hỏa trên người, quay đầu nhìn lại, trang phục phía sau lưng cũng bị rách mấy cái lỗ lớn, lộ ra nửa cái mông trắng hếu.

Trang phục này là do Vũ Chiếu Thanh dẫn đầu cao thủ của Thiên Vũ tộc cùng nhau chế luyện, rất tinh xảo, trang phục có thể lớn có thể nhỏ, hơn nữa còn có thể căn cứ vào tâm tình biến đổi màu sắc, không đến mức quá đơn điệu.

Hắn vẫn luôn mặc lên người, mà bây giờ là không thể mặc được nữa.

- Chỉ có thể sẽ tìm Vũ tỷ tỷ hỗ trợ, chế luyện lại mấy bộ trang phục nữa.

Hắn bay vút lên trời cao, chỉ cảm thấy cái mông phía sau lạnh lẽo.

Tần Mục quay về trung tâm của vụ nổ mạnh, tìm được kiếm hoàn, vừa rồi khi nổ mạnh, hắn khiến hỏa lực nhắm ngay vào kiếm hoàn của mình, kiếm hoàn nhận ma hỏa thiên hỏa va chạm, không biết có không bị cháy hỏng hoặc nổ hỏng hay không?

- A.

Tần Mục khẽ kêu lên một tiếng, chỉ thấy kiếm hoàn lại thu nhỏ lại rất nhiều, hiện tại chỉ lớn chừng nắm tay, không biết là bị bốc hơi lên một phần hay quả thực bị rèn luyện trở nên nhỏ hơn.

Giờ phút này, kiếm hoàn tản ra ánh sáng u ám, giống như là một viên dạ minh châu, ánh sáng cũng không quá mạnh mẽ, tia sáng kia giống như nước chảy, từ bên trong kiếm hoàn chảy ra, khiến cho kiếm hoàn thoạt nhìn giống như là do ánh sáng tạo thành vậy.

Hắn cầm kiếm hoàn trong tay, cảm thấy cực kỳ nặng nề, so với trước cũng không có nhẹ hơn, nói rõ vừa ma hỏa thiên hỏa nổ mạnh vẫn chưa làm cho kiếm hoàn bốc hơi lên.

Tần Mục thoáng ngẩn người ra, thần hỏa ma hỏa thay nhau rèn luyện, quả thật có thể nhanh chóng luyện kiếm hoàn đến trình độ kiếm giống như nước chảy, chỉ có điều mới vừa rồi là ma hỏa kết hợp với thiên hỏa phát sinh ra vụ nổ mãnh liệt, dưới tình huống này còn có thể luyện kiếm hoàn đến trình độ giống như nước chảy, điều này cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.

Hắn dùng sức cầm kiếm hoàn, trong kiếm hoàn, kiếm giống như lưu quang, từ trong các khe hở tràn ra, theo tâm ý của hắn uốn lượn, lưu chuyển.

Loại kiếm quang này rất yên tĩnh, thần bí, lúc nó lướt qua ở trong không khí không có phát ra bất kỳ âm thanh nào, ngay cả tiếng rút kiếm cũng không nghe thấy âm thanh phá không, yên tĩnh khiến người ta cảm giác đáng sợ.

Nhưng Tần Mục nhẹ nhàng xoa kiếm quang, có thể cảm giác được rõ ràng thân kiếm mang đến sự lạnh lẽo.

Loại đặc tính này nói rõ mức độ mềm dẻo của kiếm đã đạt được trình độ gần như nước chảy, cường độ thân kiếm cũng đặc biệt cao tới khác thường!

Độ mềm dảo và độ cứng của kiếm hoàn đạt tới tiêu chuẩn hoàn mỹ!

- Kỹ năng rèn và tinh luyện kim loại của ta còn chưa từng đạt được mức độ này, cho dù là gia gia câm điếc cũng chưa chắc có thể làm được mức độ này. Như vậy rốt cuộc đã là chuyện gì xảy ra?

Những người khác luyện bảo, luyện thành công chính là thành công, sẽ không nghĩ tới nguyên nhân trong đó, hắn lại cảm thấy hứng thú đối với nguyên nhân phát sinh loại hiện tượng này.

- Không biết khả năng chịu ma sát thế nào?

Tần Mục tìm kiếm ở trong túi Thao Thiết ra chiếc chuông Thiên Tang, cái chuông Thiên Tang này là bảo vật của Minh Đô, trong Thiên Âm giới, đệ tử Minh Đô đã từng sử dụng món bảo vật này công kích hắn, tạo thành quấy nhiễu không nhỏ cho hắn.

Chuông Thiên Tang là bảo vật do Thần Ma chế luyện, cũng sử dụng Thiên Âm kim, có phần tương đồng với kiếm hoàn trong tay của Tần Mục t, chỉ có điều kiếm hoàn của Tần Mục còn có thêm một ít Phật Nguyên Xích Các.

Tần Mục cầm theo cái chuông này, sử dụng miệng chuông ma sát vào kiếm, cọ xát hồi lâu, chỉ thấy chỗ miệng chuông bị mài mòn một khối, kiếm hoàn vẫn hoàn toàn không có tổn hại nào.

- Khả năng cọ sát cũng cực cao!

Tần Mục giật mình kinh sợ, từ trên thủ pháp chế luyện có thể thấy mình thật sự rất cao minh, nhưng còn chưa cao minh đến mức độ này.

- Đây là tác dụng của thiên hỏa và ma hỏa sao? Có tác dụng trên phương diện này, nhưng càng có thể là do vụ nổ mạnh vừa rồi phát sinh ra nhiệt độ cao mãnh liệt và trùng kích khác thường.

Tần Mục khẽ nhíu mày:

- Nổ mạnh cũng có thể dùng để tinh luyện và rèn kim loại sao? Vì sao gia gia câm điếc không có dạy ta... Chờ một chút! Lúc luyện bảo, tinh luyện kim loại, sử dụng cây búa không ngừng đánh xuống, xưởng chế tạo có người máy khổng lồ tới rèn, trong nháy mắt bạo phát ra lực lượng mấy trăm vạn cân. Mà gia gia câm điếc là thần chỉ như vậy vung chùy, có thể tăng áp lực lên tới gấp mấy trăm nghìn lần so với người máy khổng lồ! Trong nháy mắt chùy hạ xuống, sẽ phát sinh nhiệt độ tăng lên tới gần nhiệt độ ở mặt ngoài của mặt trời! Chỉ có điều, vụ nổ mạnh cũng có thể phát sinh hiệu quả tương tự, thậm chí vụ nổ mạnh mang đến áp lực còn mạnh hơn!

Ánh mắt hắn chợt sáng lên, đi tới đi lui, khẽ nói:

- Thời điểm thiên hỏa và ma hỏa va chạm nổ mạnh, phát sinh nhiệt độ cao và áp lực mà Thần Ma như gia gia câm điếc cũng không có cách nào so sánh được, cho nên thoáng cái mới có thể chế luyện kiếm hoàn của ta đến trạng thái hoàn mỹ như vậy! Nổ mạnh để luyện bả, rất có triển vọng!

Tần Mục mở rộng năm ngón tay ra, kiếm hoàn đột nhiên vang lên những tiếng leng keng, lần lượt tách ra làm tám nghìn thanh kiếm, mũi kiếm hướng vào tâm.

Tâm niệm hắn thoáng động, kiếm hoàn biến mất, hóa thành hai cây trường đao, Tần Mục vung đao ở trong tay, thi triển Dạ Chiến Liên Thành Phong Vũ, chỉ có điều chỉ thi triển nửa chiêu hắn lại mệt mỏi thở hồng hộc, suýt nữa quỳ trên mặt đất.

- Kiếm hoàn quá nặng, lấy nguyên khí tới khống chế ngược lại thì thôi, nhưng cầm ở trong tay ngay cả một chiêu cũng khó có thể thi triển ra.

Trong lòng Tần Mục thoáng động, hai cây trường đao biến mất, sát nhập hóa thành kiếm hoàn lớn bằng nắm tay, đặt ở trong túi Thao Thiết cũng ép cho đai lưng của mình kéo quần tụt xuống.

Quân thủ vệ của kinh thành nhận thấy được ở đây phát ra vụ nổ mạnh, cưỡi con chim lớn trên đầu có mũ lông đen đỏ chạy tới, nhìn thấy Tần Mục quần áo tả tơi rách nát, bọn họ cảm thấy kinh hãi, vội vàng nói:

- Tần đại nhân, ở đây có chuyện gì xảy ra?

Tần Mục xua tay, cười nói:

- Một chút chuyện nhỏ thôi, các ngươi không cần lo lắng. Ta về xưởng chế tạo Đồ Giang trước, các ngươi lấp bằng cái hố do vụ nổ mạnh tạo ra đi.

Dứt lời, hắn đi về phía xưởng chế tạo.

Các quân thủ vệ đưa mắt nhìn nhau, chỉ thấy vị Tần đại nhân đầy vẻ tốn sức đi dọc theo ven sông tiến về phía xưởng chế tạo, lúc đi lại lộ ra nửa cái mông trắng như tuyết.

- Có cần cho đại nhân một bộ y phục để che lại hay không?

Một vị tướng sĩ khẽ nói.

Người đầu lĩnh do dự một chút, lắc đầu nói:

- Nghe nói Tần đại nhân cũng là thợ may vá, năm đó còn có nhân vật nổi tiếng của kinh thành tìm tới hắn nhờ cắt trang phục, rất thịnh hành. Bộ trang phục này, hơn phân nửa là Tần đại nhân muốn nổi bật nhất năm nay, cắt ra quần áo giả vờ làm ăn mày...

Tần Mục quay về xưởng chế tạo, nhìn thấy được Long Kỳ Lân nằm trên mặt đất, bốn chân bị ép tới thẳng đờ, hắn không khỏi lắc đầu.

Trong xưởng chế tạo, đệ tử của Thiên Công đường vội vàng lấy trang phục ra, nói:

- Giáo chủ, chúng ta ở đây không có thứ gì đẹp, đều là trang phục vải thô bình thường, giáo chủ chấp nhận.

Tần Mục khoác trang phục ra ngoài, cười nói:

- Ta đang định muốn thử nghiệm một vài thứ, trang phục quả thật không cần quá tốt, các ngươi chuẩn bị thêm mấy bộ trang phục, nói không chừng đợi lát nữa có phải đổi mấy lần. Đúng rồi, Thiên Công đường chủ có ở đây không? Bảo hắn nhanh qua đây!

Đệ tử của Thiên Công đường vội vàng thông báo Thiên Công đường chủ chạy tới, kinh ngạc nói:

- Giáo chủ dự định làm cái gì?

- Cho nổ mạnh để luyện bảo!

Thiên Công đường chủ vốn ở Giang Lăng, cùng quốc sư và hoàng đế chế tạo thuyền mặt trời thuyền ánh trăng, hiện tại hắn đã xong giải quyết vấn đề khó khăn, nghe được tin tức lập tức ngồi thuyền chạy tới, đến khi mặt trời lặn cuối cùng hắn mới tìm đến.

Tần Mục cùng Thiên Công đường chủ và rất nhiều đệ tử Thiên Công đường chui vào trong nhà xưởng, sau hơn mười ngày, bên trong xưởng chế tạo không ngừng truyền đến những tiếng nổ mạnh, khiến cho các ngôi nhà trong kinh thành đều chấn động, rất nhiều người kêu ca.

Cuối cùng, Hoàng hậu nương nương và thái tử Linh Ngọc Thư cũng không thể ngồi yên, chạy tới xưởng chế tạo, khi đến nhà xưởng, chỉ thấy nhiều thần thông giả đang vây quanh một lò luyện đan bay hơn mười trượng cao, đang in các loại phù văn ở trên lò luyện đan.

Lò luyện đan này khác với lò luyện đan bình thường, không có lỗ thông hơi, phần ngoài đầy những hoa văn Chu Tước và các loại ngọn lửa huyền diệu khác, kết cấu vô cùng phức tạp.

- Nương nương, điện hạ!

Thiên Công đường chủ bị nổ tới trên gương mặt đen xì, nhìn thấy hoàng hậu và thái tử, hắn vội vàng nghênh đón chào, nói:

- Không ngờ kinh động tới nương nương và điện hạ, tội thần tội đáng chết vạn lần!

Hoàng hậu nương nương cười nói:

- Bản cung thấy các ngươi mỗi ngày đều ở chỗ này nổ ầm ầm ầm khiến bách tính ngủ không yên, cho nên mới đến xem. Tần đại nhân đâu? Hắn lại dẫn các ngươi làm trò vì vậy hả?

- Tần giáo chủ đi Nam Cương, nói là mời Vũ tộc trường luyện cho mấy bộ trang phục.

Thiên Công đường chủ Thiện Do Tín cười nói:

- Giáo chủ dẫn theo chúng ta nghiên cứu cách nổ mạnh để luyện bảo, cái lò luyện đan này chính là dùng cách làm nổ mạnh luyện bảo tạo ra. Nương nương, điện hạ, cái lò luyện đan này đủ để luyện thần binh nhanh chóng đến mức khó có thể tưởng tượng nổi. Phù văn phía trên là phù văn Chu Tước phù văn và thiên hỏa, sau khi đốt lên, sẽ phát ra vụ nổ mạnh cường đại, đẩy mạnh cái búa thần kim ở bên trong lò, một búa định hình, tốc độ cực nhanh!

Trong lòng Linh Ngọc Thư và Hoàng hậu nương nương chấn động mạnh, thất thanh nói:

- Chế luyện thần binh cũng có thể nhanh như vậy sao?

Thiện Do Tín cười nói:

- Rèn luyện thần kim vô cùng khó khăn, xưởng chế tạo Đồ Giang là số ít nơi có thể rèn luyện thần kim, dù vậy, số lượng thần kim mỗi ngày rèn luyện cũng không nhiều. Các thần của Duyên Khang ta muốn chế luyện thần binh, đều phải xếp hàng tới một năm, ba năm sau! Nhưng có loại lò luyện đan này, hai tháng lại có thể luyện ra thần kim mà các thần cần!

Linh Ngọc Thư nhớ tới lời dặn của Duyên Phong đế, vội vàng nói:

- Khởi động lò luyện đan, tốn thuốc và kim châm cứu tới mức nào? Tần giáo chủ là người tài lớn khí thô, hắn chế tạo ra Xạ Nhật Thần pháo, phụ hoàng lại nói tiêu hao thuốc và kim châm cứu quá nhiều. Trước đây phụ hoàng mở pháo một lần, đau lòng tới ba tháng cũng ngủ không ngon giấc.

Thiện Do Tín do dự một chút:

- Tiêu hao không tính là quá nhiều, ừ, không tính là quá nhiều...

Tại Li Giang học cung, Tần Mục tìm được Vũ Chiếu Thanh, mời nàng hỗ trợ chế luyện trang phục, Vũ Chiếu Thanh vội vàng triệu tập cao thủ của Thiên Vũ tộc, cười nói:

- Điện hạ, ta ở trong học cung nuôi tằm, ngược lại tìm được một ít nguyên liệu tốt, điện hạ cứ yên tâm, nhất định sẽ luyện được. Điện hạ muón long bào sao?

Tần Mục vội vàng lắc đầu, nói:

- Đừng náo loạn. Ta cũng không phải muốn tạo phản.

Vũ Chiếu Thanh có chút tiếc nuối, nói:

- Có thể làm trước hai bộ để sẵn.

Tần Mục lắc đầu, đi tìm Phách Sơn Tế tửu, hai người sư huynh đệ ở trong điện uống rượu. Hồ Linh Nhi đã ở Nam Cương, theo Hồ tiên trong Ngũ Tiên yêu tộc tu hành, nghe tin vội vàng đã chạy tới nói muốn uống rượu, lại thấy Long Kỳ Lân ở ngoài điện đánh nhau với trâu xanh, đánh cho con trâu kia kêu to không ngừng.

- Đại tỷ, ta là Thanh Ngưu đệ của tỷ, mau cứu ta!

Trâu xanh kêu lên.

Hồ Linh Nhi lắc đầu, không rảnh để ý, tiến vào điện trong cùng Tần Mục và Phách Sơn uống rượu.

Qua mấy ngày, Vũ Chiếu Thanh luyện được mấy bộ trang phục, Tần Mục mặc thử cảm thấy rất thoả mãn, ở trên trang phục sử dụng tơ vàng chỉ bạc thêu lên hoa văn thiên hỏa và hoa văn U Đô trang trí.

Hai loại phù văn này có thể bảo đảm hắn có một lần nữa gặp phải vụ nổ mạnh có uy lực như vậy cũng sẽ không bị hủy mất trang phục.

- Điện hạ, mấy ngày nay có tộc nhân Thiên Vũ tộc nhớ nhà sốt ruột, luôn muốn quay về thế giới Thiên Vũ.

Vũ Chiếu Thanh thận trọng dò hỏi ý của Tần Mục, cười nói:

- Hiện tại Duyên Khang không có thiên tai uy hiếp, có nên suy tính tới thế giới chư thiên hay không?

Trong lòng Tần Mục biết rõ, cười nói:

- Hiện tại Duyên Khang bắt đàu yên ổn, trăm phế đang chờ hưng thịnh, hoàng đế cũng không đủ binh lực đi bình định thế giới Thiên Vũ. Thế giới Thiên Vũ cũng giống như Đại Khư, ban ngày vẫn tính là bình thường, buổi tối lại có bóng tối xâm nhập. Hiện tại bóng tối chưa bình định được, không bằng tỷ tỷ lại chờ thêm ít ngày. Đợi đến khi Thiên Âm nương nương hoàn toàn bình định được Thiên Âm giới, các tỷ lại có thể trở về thế giới Thiên Vũ.

Vũ Chiếu Thanh chỉ đành phải nói:

- Thiếp thân chờ đợi tin tức của điện hạ.

Tần Mục vẽ một tờ địa lý đồ, nói:

- Tộc trưởng có thể dẫn theo một ít nam nữ trẻ tuổi trong tộc, đi một chuyến tới Thiên Âm giới. Thiên Âm nương nương nơi đó đang cần nhân thủ, các tỷ đến nơi đó sẽ được Thiên Âm nương nương trọng dụng, nhận được rất nhiều lợi ích. Đợi đến khi các tộc khác tiến vào Thiên Âm giới, lại không có nhiều lợi ích như vậy nữa. Ta còn muốn đi Phong Đô một chuyến, sợ rằng không có thời gian rảnh để dẫn các tỷ đi vào.

Vũ Chiếu Thanh mừng rỡ, vội vàng đi thu xếp chuyện này.

Tần Mục từ biệt Phách Sơn Tế tửu và Hồ Linh Nhi, lập tức lên đường đi tới Đại Khư.

Hắn đến Đại Khư tiến vào Phong Đô, để cho Long Kỳ Lân ở bên ngoài Phong Đô chờ, nhưng hắn lại không nhìn thấy Đế Dịch Nguyệt và Điền Thục, Phong Đô vẫn như trước, vẫn chưa trải qua cải tạo.

- Lẽ nào Đế Dịch Nguyệt tỷ tỷ vẫn đang tìm Điền Thục Thiên Vương?

Tần Mục không hiểu được, ngồi trên chiếc thuyền nhỏ của Lăng Cảnh đạo nhân rời khỏi Phong Đô, đã thấy Long Kỳ Lân bị đánh đến mặt mũi bầm dập, chật vật không chịu nổi.

Tần Mục vội vàng hỏi thăm, Long Kỳ Lân nói:

- Ta gặp phải một con trâu già đang cày ruộng, bộ dạng giống như con trâu xanh, liền muốn khi dễ, kết quả bị đánh.

Tần Mục đương nhiên giật mình kinh sợ, vội vàng nói:

- Vậy con trâu già này ở đâu?

Long Kỳ Lân dẫn theo hắn đi trả thù, đi tới vài mẫu ruộng lúa gần đó, từ phía xa Tần Mục lại nhìn thấy một cái mông trâu, ngồi ở dưới bóng cây, hai cái chân sau giống như người chống đỡ, ngồi ở chỗ đó, móng trước thản nhiên tự đắc cầm lấy một ống thuốc lào, đang nuốt mây thả khói, híp mắt nhìn ruộng lúa.

Bên cạnh còn có một bàn đá nho nhỏ, trên bàn đá có bình nước trà.

Tần Mục tiến lên, chào nói:

- Đạo huynh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.