Bên cạnh Ngự Thiên Tôn, Âm Thiên Tử trợn tròn hai mắt, ngơ ngác nhìn đầu của Ngưu Tam Đa cắm đến trong bầu trời, tròng mắt của hắn sắp rơi ra ngoài.
Hắn biết người gọi là "Ngưu Bôn" rất mạnh, vừa bắt đầu lại thiếu chút nữa ép cho Đại Côn rơi xuống, chỉ là không nghĩ tới Ngưu Bôn diện mạo xấu xí này lại mạnh như vậy!
Mạnh mẽ đến mức ngay cả không trung cũng không chịu nổi khí thế của hắn, mạnh mẽ đến mức vừa bắt đầu lại trấn áp toàn bộ Dao Trì thịnh hội!
Bên trong Dao Trì, tất cả những con rùa lớn trên lưng cõng hải đảo ngao du đều là Bán Thần, trời sinh có huyết mạch cường đại, bọn họ là hậu đại của Cổ Thần, hơn nữa còn đã thành niên có thực lực vô cùng cường đại, nhưng ở trước mặt khí thế của Ngưu Bôn, những con rùa lớn này căn bản không dám thò đầu ra, trực tiếp rụt hai tay, hai chân và đầu chìm vào trong biển, chỉ còn lại có thần thông giả trên hải đảo đang điên cuồng leo lên trên đỉnh núi, để tránh bị chết đuối ở Bên trong Dao Trì.
- Cường đại không khác gì Cổ Thần cả...
Sắc mặt của Ngự Thiên Tôn cùng mấy vị Thiên Tôn khác tái nhợt, ngẩng đầu ngước mắt nhìn lên vị Thần Ma đang tức giận này, trong lòng tràn ngập những cảm giác khác nhau.
Nhất là Ngự Thiên Tôn, trong lòng hắn càng không vui vẻ gì.
Vì Dao Trì thịnh hội lần này, hắn chạy khắp nơi, liên hệ với trên dưới Thiên Đình, khai thông cùng Đế hậu, lại muốn mua chuộc người bên cạnh Thiên Đế, nhờ bọn họ ở trước mặt Thiên Đế nói tốt cho vài câu.
Không chỉ có như vậy, hắn còn muốn tạo ra danh thế lớn, thu hút tất cả những người trẻ tuổi tài tuấn ở các thế giới Chư Thiên hạ giới đến đây, tham gia Dao Trì thịnh hội lần này.
Hắn mượn lực của Thiên Đình thịnh hội mới có khả năng tổ chức ra Dao Trì thịnh hội vô cùng náo nhiệt.
Mà lần này, hắn cũng muốn mượn thịnh hồi này tuyên bố ra chuyện lớn, tập trung ánh mắt mọi người, mượn cơ hội này một lần hành động trở thành người đứng đầu của tất cả thần thông giả, thậm chí là người đứng đầu của Bán Thần.
Hắn muốn kéo tất cả chủng tộc, bao gồm hậu đại của Cổ Thần trên đời này đến trong trận doanh của mình!
Kể từ đó, phân nửa thành quả của Thiên Đình thịnh hội lại sẽ rơi vào trong tay hắn, trở thành vốn liếng để cho hắn quật khởi.
Nhưng hắn vạn lần không ngờ chính là Dao Trì thịnh hội lần này lại đột nhiên xuất hiện hai người trẻ tuổi ở chỗ này ra tay độc ác, hai người này lộ ra phong hoa tuyệt thế, khiến cho thần thông giả tụ hội đều chấn động kinh ngạc không hiểu, đoạt đi hết danh tiếng của mình.
Hắn càng không có nghĩ tới chính là, hiện tại lại không biết từ nơi nào nhảy ra một một cường giả có thể so với Cổ Thần, Dao Trì thịnh hội còn có thể làm tiếp nữa hay không, trong lòng hắn đã hoàn toàn không nắm chắc nữa.
Nếu người cường giả này càng lúc càng nổi nóng, đánh cho Dao Trì nát nhừ, vậy không phải tất cả những gì mình khổ cực trước đó đều sẽ tan theo dòng nước chảy hay không?
Ngưu Tam Đa hiện ra thân thể vô cùng cường tráng, trong mũi hắn phun ra khói, hai mắt của hắn phun ra lửa, bàn tay hắn giơ lên, ấn một cái vào trong không trung, bàn tay còn chưa tiếp xúc đến Tần Mục và Khai Hoàng, hai người lại lập tức cảm giác được áp lực vô cùng khủng khiếp đè xuống!
Ầm, ầm.
Hai tiếng động nặng nề truyền tới, thần thông của Tần Mục và Khai Hoàng tan rã, thân thể của hai người từ giữa không trung rơi xuống, bị áp lực vô hình ép trên mặt đất.
Mặt đất ầm ầm lún xuống, hai người bị ép thành tình trạng nằm dang tay dang chân, càng lún càng sâu, không thể động đậy, trong lòng bọn họ đều hoảng sợ vạn phần.
- Ngươi dám đánh hắn?
Tần Mục vừa sợ vừa giận, cố gắng ngẩng đầu:
- Ngươi đánh hắn chính là đánh ta, con trâu đáng chết nhà ngươi...
Ngưu Tam Đa giọng nói tức giận từ giữa không trung truyền đến:
- Cho các ngươi ầm ĩ này! Cho các ngươi ầm ĩ này! Dọc đường đi ta đã nói với các ngươi bao nhiêu lần, bảo các ngươi kìm chế đi, không nên gây chuyện nữa, nhưng các ngươi hết lần này tới lần khác lại cứ gây sự! Thật sự coi trâu già này không biết nổi giận sao? Ta một khi bắt đầu nổi giận, mới không quan tâm các ngươi là ai...
- Đừng ép nữa!
Lăng Thiên Tôn đứng ở bên chân trâu của hắn, kinh hồn bạt vía nhìn về phía nơi Tần Mục và Khai Hoàng rơi xuống, nơi đó đã bị ép ra một hố sâu hơn trăm trượng, nàng vội vàng ngửa đầu nói:
- Lại ép nữa, ngươi lại ép chết bọn họ mất!
Chỉ có điều, thân thể của Ngưu Tam Đa rất cao, giọng nói của nàng không có cách nào truyền tới đó.
Nhưng vào lúc này, một âm thanh to rõ ràng truyền đến, giống như tiếng của chim diều hâu kêu lên:
- Ai dám cả gan gây sự ở Thiên Đình?
Một ngọn lửa giống như lưu tinh kéo theo ánh lửa lao tới, càng lúc càng lớn, giống như một vòng mặt trời đánh về phía Ngưu Tam Đa!
Ngưu Tam Đa lấy tay chộp một cái, bóp nát mặt trời kia, bỗng nhiên hứn rống to một tiếng.
Tiếng kêu cuồn cuộn, mặc dù Đại Nhật Tinh Quân bay tới là thần thánh trời sinh, cũng bị sóng âm cuồng bạo trùng kích không thể nào dừng chân được, bay về phía sau.
Dù sao hắn cũng không phải Đại Nhật Tinh Quân giả ở hậu thế kia, hắn lập tức vỗ hai cánh, lắc mình hiện ra chân thân, cánh chim mở ra tầng tầng lớp lớp, lông chim lửa che phủ bầu trời, cánh chim kéo dài đến trăm dặm, ba lợi trảo lóe tia sáng sắc bén, hắn vỗ cánh dùng lợi trảo đánh về phía trên không trung của Dao Trì, lợi trảo giống như muốn mổ sọ xẻ não, chộp về phía đầu của Ngưu Tam Đa.
Ngưu Tam Đa đánh tới một quyền, bầu trời phát ra một tiếng động lớn, Đại Nhật Tinh Quân sợ hãi kêu lên, lăn lông lốc lao từ phía xa, trên một vòng mặt trời phía xa xuất hiện một ánh lửa, hắn bị đánh đến đập vào trong vòng mặt trời này, một lát không có cách nào đứng dậy.
Bên kia, trong từng tòa Thiên Cung của Thiên Đình có từng vị Cổ Thần và Bán Thần lần lượt bay lên trời, lao về phía Dao Trì, khí tức của các thần viễn cổ bao phủ thiên địa, không gian vặn vẹo, chỉ nghe có người kêu lớn:
- Tên hại dân hại nước từ đâu tới, dám cả gan làm càn ở Thiên Đình!
Tính ngang bướng của Ngưu Tam Đa nổi lên, hắn không quan tâm nhiều như vậy, phóng người nhảy lên một cái, nhảy đến trên bầu trời, quyền đấm cước đá, hoàn toàn thể hiện ra tu vi võ đạo của bản thân, vui vẻ tràn trề thi triển ra.
Hắn không quan tâm tới thần thông gì, trực tiếp quyền cước đánh qua, một quyền lại nghiền nát thần thông của những vị Cổ Thần và Bán Thần này, lực lượng thuần túy nghiền ép qua, không để ý uy lực thần thông, cho dù là các Cổ Thần nhật nguyệt ngũ diệu ở trước mặt hắn cũng hoàn toàn không có sức lực chống lại, thần thông của bọn họ trực tiếp bị đánh nổ!
Thành tựu võ đạo của Ngưu Tam Đa cực cao, tốc độ cực nhanh, tốc độ cường giả võ đạo chạy nhanh, thần thông giả không có khả năng so sánh được. Hắn lại là cường giả cảnh giới Lăng Tiêu, chỉ thua kém so với Đế Tọa, nhưng muốn dựa vào ánh mắt tìm được bóng dáng của hắn là chuyện gần như không có khả năng!
Trên bầu trời, một vị Cổ Thần kêu rên, gương mặt trúng một quyền, đầu dưới chân trên, đầu lớn cắm ở bên trong Dao Trì, thân thể và chân trực tiếp dựng thẳng lên, không biết sống hay chết.
Lại có một vị Cổ Thần bị đánh rơi vào bên trong Thiên Hà, đập xuống, khiến cho trên Thiên Hà dâng lên cơn sóng gió động trời, từng chiếc thuyền hoa bị dâng lên cao tới vạn trượng, ở trên đỉnh sóng bay nhanh, khiến cho vô số tiếng kêu kinh ngạc vang lên.
Còn có Cổ Thần trong nháy mắt không biết trúng bao nhiêu quyền chưởng cước, trúng mỗi một đòn lại khiến cho thân thể của hắn gập lại, gương mặt vặn vẹo, trong đầu trống rỗng.
Đợi cho tới khi phục hồi lại tinh thần, bản thân hắn đã nằm ở bên trong một cái hố lớn, dưới thân là cung điện bị mình ép cho đổ sụp xuống.
Ngưu Tam Đa ra tay độc ác, phát tiết ra tất cả ủy khuất mình gặp phải trong hai ngày qua.
Hai ngày này hắn lo lắng hãi hùng, bao giờ cũng lo lắng chờ đợi, e sợ Tần Mục sẽ gặp phải đại họa gì, e sợ cho Tần Mục cùng Khai Hoàng ra tay độc ác, e sợ cho Khai Hoàng nhận ra hắn, e sợ cho Khai Hoàng giết chết Tần Mục, lại e sợ Tần Mục giết chết Khai Hoàng.
Những ủy khuất này, một hán tử luôn luôn thẳng thắn tiến thẳng làm sao có khả năng chịu được?
Hắn lại hết lần này tới lần khác không thể không nhẫn nhịn, hiện tại một khi bạo phát ra tâm tình bất mãn trong lòng mình, lại càng không thể cứu vãn được nữa!
Cường giả võ đạo chính là như vậy.
Không bạo phát thì thôi, một bạo phát chính là long trời lở đất, trâu kéo cũng không quay đầu được, nói gì hắn vốn chính là một con trâu!
Ngưu Tam Đa đánh rất cao hứng, Cổ Thần và Bán Thần xung quanh vọt tới càng lúc càng nhiều, khiến cho hắn không nhịn được hưng phấn phát ra tiếng trâu kêu, đánh cho một đám các thần Thiên Đình rơi xuống.
Đột nhiên, trên bầu trời có một vòng mặt trời bạo phát ra tia sáng chói mắt, một cột sáng vù một tiếng phóng tới, đánh vào trên người của hắn, đánh bay con trâu này!
Mặt trời lên, Đại Nhật Tinh Quân lau đi vết máu màu vàng bên khóe miệng của mình, pháp lực bạo phát ra, điều khiển sức lửa của mặt trời lại một lần nữa bạo phát ra một cột sáng, lại đánh vào trên thân hình chưa đứng lại được Ngưu Tam Đa khiến hắn lại một lần nữa bay kia!
Bên kia, mặt trăng ở phía trên không trung cũng tự bạo phát ra ánh sáng chói lòa, hai cột sáng công kích, thân thể to lớn của Ngưu Tam Đa từ trên bầu trời rơi xuống, đập vào bên cạnh Thiên Hà.
Trên ngũ diệu ngôi sao trong bầu trờim mỗi người đều phóng ra ánh sáng cường đại, hiển nhiên Ngũ Diệu Tinh Quân đã thi triển thủ đoạn, khống chế ngũ diệu ngôi sao, dự định hợp lực bao vây tấn công.
- Tưởng Ngưu gia sợ các ngươi sao?
Ngưu Tam Đa quát lớn, đưa tay chộp tới, Thiên Hà rung chuyển kịch liệt, hắn không ngờ dự định nâng Thiên Hà lên làm vũ khí, càn quét quần tinh!
Bên trong Dao Trì, vô số thần thông giả sởn tóc gáy, Tần Mục từ trong chưởng ấn của Ngưu Tam Đa bò ra ngoài, vỗ nhẹ, phủ đi bụi đất trên người, mặt hắn thâm trầm, nhìn về phía Khai Hoàng ở một chỗ khác đang đứng lên nói:
- Hắn dám đánh ngươi, ngươi yên tâm, tương lai ta tất nhiên sẽ giúp ngươi đánh lại! Con trâu này điên rồi, thật sự điên rồi!
Bên cạnh, Khai Hoàng duỗi thân thể, nghe vậy hơi ngẩn người ra:
- Hắn không phải là đối thủ của ta sao? Vì sao còn nói giúp ta đánh lại? Người này thật sự kỳ quái, rõ ràng là căm thù ta, đợi đến khi ta bị Ngưu Bôn đánh ngã, hắn lại che chở cho ta.
Lăng Thiên Tôn vội vàng phi thân chạy tới, nói:
- Vừa rồi lão nhân kia gây ra động tĩnh lớn! Đã kinh động tới tồn tại của ba mươi sáu Thiên Cung! Lúc này không tiện giải quyết rồi.
Tần Mục hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Hắn có thể giải quyết trận nguy cơ này, chỉ cần hắn xé nát giấy vàng, ai cũng không nhận ra hắn. Chỉ có điều con trâu ngu xuẩn này hơn phân nửa là đánh ra cơn tức, nhất thời nghĩ không ra nên làm thế nào vượt qua cửa ải khó khăn này. Chờ hắn đánh tới khi mệt mỏi, hắn sẽ nghĩ tới.
Lăng Thiên Tôn hiếu kỳ quan sát bọn họ, thầm nghĩ:
- Quan hệ của ba người cũng thật sự kỳ quái...
Thiên Hà rung chuyển, Ngưu Tam Đa suýt nữa nâng Thiên Hà xem thành linh binh, nhưng vào lúc này, sâu bên trong Thiên Đình truyền tới một giọng nói nặng nề:
- Ta sinh ra từ Thiên Hà, ngươi cầm Thiên Hà làm vũ khí, nhà của ta chẳng phải là sẽ bị ngươi hủy hoại sao? Thiên Hà, ngươi không được động.
Ngưu Tam Đa lập tức cảm giác được Thiên Hà trở nên vô cùng nặng nề, hơn nữa càng lúc càng lún xuống, ép tới thân thể gân cốt của hắn cũng không ngừng cúi xuống.
Hắn vứt bỏ Thiên Hà, phóng người nhảy ra, lại thấy một vị Cổ Thần đạp trên mặt sông sải bước đi về phía hắn, phía sau vị Cổ Thần này là sóng biển dâng trào, ảo ảnh thần rùa Huyền Vũ cực lớn hiện lên, một con rắn quấn quanh ở trên người của thần rùa, mở cái miệng lớn nuốt trời, cái lưỡi rắn thật dài đưa ra thu vào, đồng tử dựng ngược trong mắt rắn nhìn chằm chằm vào hắn có vẻ rất thâm hiểm quỷ dị.
Trong lòng Ngưu Tam Đa thầm cả kinh, cuối cùng tỉnh táo lại, nhưng vào lúc này, phía đông lại có ánh sáng màu xanh tràn ngập bầu trời, lại có một vị lão nhân đi tới, nhưng thấy trong ánh sáng màu xanh phía sau có con rồng lớn màu xanh quay quanh, vô cùng lớn.
- Chẳng lẽ là Bắc đế và Đông đế trong bốn đế sao?
Ngưu Tam Đa chớp chớp chớp con mắt trâu, nắm chặt nắm đấm, trong lòng hưng phấn đứng lên:
- Thời đại này Đông đế và Bắc đế, có hay không cường hãn hơn hậu thế? Đánh nhau một hồi chẳng phải sẽ biết? Trâu gia không khiếp sợ bọn họ!
Nhưng vào lúc này, một giọng nói cao xa giống như bao trùm ở trên cửu tiêu truyền đến, nói:
- Huyền Vũ, Thanh Long, không cần khi dễ hắn. Vị tiểu đạo bằng hữu này tu thành toàn thân bản lĩnh, chắc là trẫm chưa từng từng nghe nói tới danh tiếng của hắn, cho nên lần này Thiên Đình thịnh hội không có mở tiệc chiêu đãi hắn, trong lòng hắn không phục, cho nên mới gây ra ồn ào.
Bắc đế khom người nói:
- Bệ hạ, Thiên Đình thịnh hội, hắn tới gây ầm ĩ, nếu không giết hắn, uy nghiêm của Thiên Đình ở đâu? Thần cho rằng, cần chém hắn lập uy, răn đe!
Ngưu Tam Đa thầm giật mình:
- Thiên Đế? Người mới vừa nói chính là Thiên Đế sao? Nếu muốn giết ta, ta làm thế nào mới có khả năng chạy trốn được?
Âm thanh này cười nói:
- Hiện tại Thiên Đình không cần lập uy? Trong thiên hạ, chúng ta còn có kẻ địch sao? Con trâu này, lấy bản lĩnh của ngươi, phong cho đứng đầu một Thiên Cung cũng được. Chỉ có điều ngươi đại náo một hồi, vậy chính là có tội, phải phạt. Sau khi Thiên Đình thịnh hội, ngươi liền tới trong cung, làm Kim Ngô Lang Tướng của trẫm đi.
Ngưu Tam Đa liền vội vàng khom người, đã thấy một đường ánh sáng từ trên cao hạ xuống, rơi vào trong tay của trâu già, là một khối binh phù tướng quân.
Ngưu Tam Đa gãi đầu một cái, treo binh phù Kim Ngô Lang Tướng ở trên người.
- Coi như ngươi gặp may mắn.
Bắc đế lui lại, Thiên Hà khôi phục lại sự bình tĩnh.
Lão nhân từ phía đông đi tới cũng tự biến mất.
Ngưu Tam Đa vội vàng tản đi thân thể đấu võ, khôi phục thành kích thước của người bình thường chừngtrở lại Dao Trì, nhìn về phía Tần Mục nói:
- Thiên Đế của Thiên Đình này thấy ta toàn thân bản lĩnh, phong ta làm Kim Ngô Lang Tướng, không có giết ta.
Tần Mục lắc đầu nói:
- Ngươi gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn đưa ngươi đến Trảm Thần đài chém đầu ngươi cũng là nhẹ! Ta vốn còn tưởng rằng ngươi lão luyện, không nghĩ tới so với Tần Khai còn muốn quá đáng hơn!
Khai Hoàng kêu lên một tiếng rên rỉ, nhìn lên trên không trung, bộ dạng thản nhiên.
Trâu già nói:
- Nếu không phải các ngươi hồ đồ, ta có thể làm vậy sao? Các ngươi đều an phận một chút, tất cả mọi người bớt gây chuyện một chút, bình an vượt qua mấy tháng này lại nói sau.
Tần Mục nhìn thấy được binh phù hắn treo ở thắt lưng, trong lòng thoáng động, nói:
- Ngươi đưa binh phù này cho ta xem một chút.
Trâu già lấy binh phù xuống giao cho hắn, trong lòng Tần Mục thoáng động, đang muốn tìm kiếm trong túi Thao Thiết, đã thấy một nam tử trẻ nở nụ cười đi tới, nhìn về phía Lăng Thiên Tôn nói:
- Lăng Thiên Tôn, ba vị sư huynh này là?
- Ta cũng không biết.
Lúc này, Lăng Thiên Tôn mới tỉnh ngộ lại, nhìn về phía Tần Mục nói: