Mục Thần Ký

Chương 764: A Sửu



Tần Mục gọi vài tiếng, nhưng Tần Phượng Thanh vẫn không có trả lời hắn, hài nhi đầu to này không ngờ ở thời khắc quan trọng trước mắt này lại ngủ mất, trong miệng hắn còn ngậm một ngón tay cái.

Tần Mục rút ngón tay cái từ trong miệng hắn ra, lau lau ở trên người vài cái. Đầu ngón tay Tần Phượng Thanh mút trong miệng lại chính là đầu ngón tay của hắn.

Hắn có ba đầu sáu tay, trong đó hai cánh tay là thuộc về Tần Phượng Thanh khống chế, hai cái đầu và bốn cánh tay khác là do hắn tự mình khống chế. Trong lúc chiến đấum Tần Mục còn có thể điều khiển cả sáu cánh tay.

Lúc trước, khi Tần Phượng Thanh chìm vào giấc ngủ, chính là kéo bàn tay của hắn qua, nhétngón tay cái vào trong miệng của mình.

Trong miệng không có thứ gì để ngậm, Tần Phượng Thanh không ngủ được quá sâu, hắn chép miệng một cái, trong miệng lầm bầm vài câu.

Tần Mục giơ tay trái của Tần Phượng Thanh lên, lấy ngón tay cái ra nhét vào trong miệng của hắn, lúc này hắn mới an phận xuống.

- Hắn là ca ca hay ta là ca ca chứ?

Tần Mục lắc đầu. Hắn ở bên trong Sát Sinh tối tăm đi dạo một hồi, tìm kiếm đường để đi ra ngoài, chỉ có điều hắn vẫn bay mãi, không ngờ trước sau vẫn không thể nào tìm giới hạn cuối cùng.

Cái Sát Sinh đỉnh này tuy rằng thoạt nhìn không lớn lắm, nhưng không gian bên trong đỉnh dường như là vô cùng vô tận, khiến hắn không tìm được điểm cuối.

Tần Mục thi triển ra thần thông truyền tống, cũng không có cách nào chạy ra khỏi cái đỉnh này lớn.

Qua một lúc lâu, hắn cuối cùng cũng buông tha ý định tìm kiếm biên giới của Sát Sinh đỉnh, hắn lại bay ngược về phía trước. Sát Sinh đỉnh là do thân thể chuyển thế của Thổ Bá luyện ra. Thổ Bá là tồn tại có thần thông quảng đại tới mức nào,, Tần Phượng Thanh tuy rằng có thực lực rất cao cường, nhưng vẫn còn cách Thổ Bá một khoảng cách vô cùng xa xôi, bởi vậy khiến Hỗn Thiên La rơi vào tay mình, trái lại chính là cách tốt nhất để có thể rời đi.

Hắn đi tới bầu trời, nhưng hắn còn chưa tới gần lại thấy vô số tinh quang trong bầu trời đã lưu chuyển, ngân hà biến hóa, giống như một con rồng lao vọt về phía hắn.

Tần Mục giơ tay lên chống đỡ, pháp lực hóa thành một mảnh tường bao quanh, ngân hà này lập tức đập vào phía trên bức tường bao quanh.

Trong ngân hà, từng ngôi sao này cũng không phải là thực chất, mà là những dấu vết kỳ lạ, điên cuồng đánh tới, vừa mới bắt đầu còn là hơn mười ngôi sao cùng lúc đánh tới, uy lực đó không lớn lắm. Nhưng trong nháy mắt chính là vô số ngôi sao giống như một con sông lớn đổ xuống. Bức tường bao quanh do Tần Mục biến thành lại không ngừng sáng lên từng điểm sáng, trong nháy mắt tiếp theo lại hóa thành bức tường có ánh sáng vô cùng chói lòa!

Ầm ầm...

Từng chấn động kịch liệt truyền đến, bức tường pháp lực bao quanh hắn đã ầm ầm đổ nát, ngân hà trùng kích ở phía trên thân thể của hắn, khiến hắn bị công kích từ trên cao gào thét rơi xuống!

Ở giây lát ngắn ngủi này lại lại có vô số ngôi sao đập vào trên thân thể của hắn, cảm giác đau đớn kịch liệt truyền đến. Tần Mục cố gắng chống đỡ công kích đánh tới. Đột nhiên, hắn quát một tiếng, trong miệng hắn liên tục truyền đến những ma ngữ của U Đô:

- Chỗ thân ta đứng chính là U Đô!

Dưới đáy của Sát Sinh đỉnh có ma khí chen chúc cuốn về phía trước, bóng tối ở dưới chân hắn hóa thành đại lục. Ngay lập tức, ma khí của U Đô phóng lên cao, đánh về phía ngân hà ở trong khoảng không trước mặt!

Tần Mục phát giác, mình không ngờ có thể điều động được uy lực của Sát Sinh đỉnh, hắn cảm thấy vừa mừng vừa sợ, ngân hà đánh về phía hắn lại bị ma khí của U Đô tách ra, chân hắn đạp lên trên đại lục U Đô, thân hình của hắn càng lúc càng cao, chạy thẳng tới bên trong ngân hà.

Ngân hà chợt rung chuyển càng thêm kịch liệt, trong lúc bất chợt vô số ngôi sao tinh quang phát ra những tiếng oong oong liên kết với nhau, hóa thành một tấm lưới tinh quăng vô cùng dày đặc giăng kín khắp nơi, từ trên cao hạ xuống, tách ra ma khí của U Đô, che phủ xuống phía dưới.

Trong lòng Tần Mục nhất thời cảm thấy kinh sợ. Hắn điều động ma khí của U Đô, ở trong tay hắn ma khí cuồng bạo hóa thành một thanh trường đao, một đao bổ xuống, nghênh đón tấm lưới do tinh quang kia hạ xuống!

Hoành Thụ Mang Mang Nhất Tuyến Thiên!

Đao quang một dọc một ngang, xé rách tấm lưới tinh quang kia. Tần Mục hít một hơi thật dài, thân thể hắn liên tục tăng vọt, hóa thành người khổng lồ cao tới vạn trượng, bốn cánh tay của hắn điên cuồng đánh về phía khoảng không trước mặt, chỉ một thoáng đã có vô số nắm đấm đánh cho ngân hà đứt đoạn!

Phía bên ngoài Sát Sinh đỉnh, đám tồn tại cổ xưa Viêm Thiên Trọng, Cao Thiên Vương vẫn còn đang giằng co không ngừng. Ai cũng không chịu buông tha cơ hội này. Trong lúc bất chợt, chỉ thấy Sát Sinh đỉnh chấn động mãnh liệt, nắp đỉnh vang lên những tiếng cong cong vang dội, cái đỉnh lớn lắc đông lắc tây, dường như bên trong đang trấn áp một con quái vật khổng lồ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phá đỉnh lao ra ngoài!

Trong lòng mọi người nhất thời kinh sợ, Lục Ly vội vàng quát lớn:

- Các vị đều là tiền bối, bây giờ không phải là thời điểm để chúng ta tranh cãi nữa, trước hết phải luyện chết thần tử U Đô xong, chúng ta lại quyết định sau!

Nàng cùng Huyền Minh, Quyết Hoàng, Hàm Lôi lập tức tiến lên, bốn bàn tay đồng thời đặt ở trên bốn cạnh của Hỗn Thiên La, phát động uy năng của Hỗn Thiên La.

- Được!

Viêm Thiên Trọng tiến lên, phía sau lưng hắn có từng quang diễm giống như vòng xe, điên cuồng xoay tròn, nguyên thần pháp lực của hắn lập tức giống như một đường ánh lửa bắn tới phía trên Sát Sinh đỉnh, hắn mở miệng quát lớn:

- Trước hết phải luyện chết thần tử U Đô đã!

Cao Thiên Vương thấy thế, cũng đưa ngón tay ra. Hắn nhẹ nhàng rạch một cái ở trên mi tâm, chỗ mi tâm của hắn tách ra, lộ ra một con mắt với màu xanh lục, trong mắt hắn có một đường ánh sáng bắn ra, bắn lên phía trên Sát Sinh đỉnh. Hắn cười lớn, nói:

- Cũng được. Chúng ta hoàn toàn có thể đợi đến khi luyện chết hắn xong, lại bắt đầu thương lượng về quyền sở hữu thân thể của thần tử U Đô.

Các tồn tại cổ xưa khác có người giơ bàn tay ra, có người lại há miệng phun ra pháp lực, có người phía sau lưng hiện ra Thiên Cung mênh mông, thi triển các loại thủ đoạn, lấy pháp lực dũng mãnh tràn vào bên trong Sát Sinh đỉnh và Hỗn Thiên La, phát động uy năng của hai loại trọng bảo này!

- Tạm thời luyện chế hắn ở Hỗn Thiên La lại nói tiếp!

Lục Ly kêu lên:

- Để cho Sát Sinh đỉnh luyện chết hắn!

Tần Mục đã xông vào trong ngân hà phía trên bầu trời kia. Chân hắn đạp lên trên đại lục của U Đô, đại khai đại hợp, mắt thấy lại có thể thoát khỏi sự vây khốn. Nhưng trong lúc bất chợt, ngân hà lại điên cuồng xoay tròn, uy năng của nó cũng đã tăng lên rất nhiều.

Cùng lúc đó, xung quanh ngân hà không ngờ hiện ra bốn cái đầu của Thổ Bá mở ra cái miệng to như chậu máu. Không ngờ bốn cái của Thổ Bá lại răng rắc răng rắc cắn lên trên đại lục U Đô của hắn.

Trên không trung, ngân hà hóa thành thiên la địa võng, tinh quang giống như dây xích, cái lưới do tinh quang tạo thành lao xuống phía dưới cắt qua, uy lực so với lúc trước đã lớn hơn gấp mười lần!

- Không thể liều mạng!

Đại lục của U Đô bị bốn cái đầu Thổ Bá áp chế, Tần Mục đang muốn lấy trận pháp truyền tống tránh né, đột nhiên hắn lại cảm thấy được bên trong Sát Sinh đỉnh có lực lượng vô cùng vô tận lao vọt về phía hắn, chỉ trong một thoáng, lực lượng này đã tràn ngập toàn thân hắn, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy vừa mừng vừa sợ:

- Ban đầu, ta vốn không có cách nào điều động được bao nhiêu lực lượng của Sát Sinh đỉnh, tại sao trong lúc bất chợt ta lại có thể điều động được nhiều lực lượng như vậy?

Hắn cũng không biết là đám người Cao Thiên Vương, Viêm Thiên Trọng đang phát động Sát Sinh đỉnh. Đám người Cao Thiên Vương, Viêm Thiên Trọng cũng không biết bọn họ phát động Sát Sinh đỉnh sẽ chỉ làm cho Tần Mục điều động được càng nhiều lực lượng của U Đô.

Khí tức của Tần Mục chấn động mạnh. Hắn chợt quát một tiếng, xé ra dây xích tinh quang, phá vỡ tấm lưới do tinh quang tạo thành, phóng về phía trước. Chỉ thấy ngân hà trên trời cao không ngừng gào thét cuốn lên, đè ép về phía hắn.

Tần Mục quyền đấm cước đá, đánh tới ngân hà chấn động không dừng. Xung quanh hắn, bốn cái đầu của Thổ Bá đã không còn có thể áp chế được đại lục của U Đô. Đại lục U Đô mang theo Tần Mục càng lúc càng lên cao.

Phía bên ngoài Sát Sinh đỉnh, đám người Lục Ly bị chấn động tới mức cảm thấy cánh tay đau đớn tê dại, trong lòng bọn họ vừa kinh ngạc lại vừa khiếp sợ.

Trong Sát Sinh đỉnh, Tần Mục quả thực vô cùng bá đạo. Ngay cả Sát Sinh đỉnh và Hỗn Thiên La cũng không có cách nào trấn áp được hắn. Nếu tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ rằng hắn sẽ chấn động Hỗn Thiên La tới mức Hỗn Thiên La phải bay lên, khiến hắn thoát khỏi sự vây khốn, xông ra ngoài đại sát bốn phương!

- Sát Sinh đỉnh không phải là bảo vật sát phạt đứng đầu U Đô sao? Tại sao không thể luyện chết được hắn vậy?

Mọi người đều cảm thấy vô cùng hoảng loạn, điên cuồng phát ra pháp lực, phát động uy năng của Sát Sinh đỉnh và Hỗn Thiên La, Lục Ly vội vàng cao giọng nói:

- Trước hết hoàn toàn kích phát uy năng của Hỗn Thiên La, đánh hắn rơi vào đáy đỉnh!

Ngay lập tức có hơn mười vị tồn tại cổ xưa không ngừng phát động uy năng của Sát Sinh đỉnh, pháp lực của từng người dũng mãnh tràn vào trong Hỗn Thiên La, uy năng của Hỗn Thiên La lập tức tăng lên rất nhiều, chỉ nghe trong đỉnh truyền đến những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, mọi người nhất thời cảm giác được áp lực đã nhẹ đi một chút, trong lòng bọn họ không khỏi lo sợ, không biết bên trong Sát Sinh đỉnh có tình hình thế nào.

- Thần tử U Đô sẽ không bị Hỗn Thiên La đánh chết chứ?

Viêm Thiên Trọng khẽ nói.

Bên trong Sát Sinh đỉnh, Tần Mục đứng ở trên đại lục của U Đô, trong ngân hà xoay quanh trên bầu trời có tinh quang bắn nhanh. Từ tấm lưới của tinh quang lưới bắn ra từng đợt, không ngừng cắt xuống phía dưới, ánh sáng chớp hiện không ngừng, khiến cho hắn điên cuồng tấn công, lúc này mới có thể ngăn cản được thiên la địa võng cắt xuống.

Đám người Lục Ly đã kích phát uy năng của Hỗn Thiên La đến mức tận cùng, chỉ thấy ngân hà điên cuồng phun ra ánh sáng, đột nhiên hóa thành một cái chưởng ấn cực lớn. Chưởng ấn này ầm ầm đè ép xuống. Tần Mục giơ bốn cánh tay lên cao, cứng rắn đỡ lấy chưởng ấn lớn do các ngôi sao này ép xuống. Hắn bị ép tới mức thân thể không ngừng lún xuống phía dưới.

Nhưng vào lúc này, con mắt thứ ba trên bốn cái đầu của Thổ Bá bất chợt mở ra, bốn đường ánh sáng đồng loạt cắt xuống dưới. Đại lục U Đô ở dưới chân Tần Mục lập tức bị cắt ra thành từng mảnh vụn, chia năm xẻ bảy.

Chưởng ấn từ những tinh quang kia đè ép Tần Mục, hung hăng vỗ xuống phía dưới. Tần Mục bị đặt ở dưới lòng bàn tay, bên tai hắn là những tiếng gió thổi vù vù, tiếng gió thổi nối liền lại thành một đường, ma khí bị ép tới trở thành một bức tường dày, thành đại lục dày, ép hắn ở giữa.

Ầm!

Uy năng của chưởng ấn ngôi sao này lại bạo phát ra, chưởng lực chạy thẳng tới đáy của Sát Sinh đỉnh. Cái đỉnh lớn không ngừng chấn động kịch liệt. Tần Mục gãy xương đứt gân, cái cổ bị vặn gãy, bốn cánh tay bị bẻ gẫy, hai chân vặn vẹo. Hắn lấy tư thế quỷ dị nằm trên mặt đất. Ngược lại, Tần Phượng Thanh vẫn đang ngậm đầu ngón tay cái trong miệng, chìm trong giấy ngủ say.

Mới vừa rồi là do Tần Mục chủ động đối đầu với uy năng của chưởng ấn ngôi sao ki, toàn lực hỗ trợ hắn, lúc này mới không khiến cho hắn bị thương, nhưng bản thân Tần Mục lại chịu thương thế vô cùng nghiêm trọng.

Chưởng ấn ngôi sao khổng lồ kia tản đi, tinh quang giống như là một trận gió xoáy không ngừng tuôn trào về phía trước, rất nhanh đã biến mất.

Đây là lần đầu tiên Tần Mục bị đánh đến mức thê thảm như vậy. Hắn nằm ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, pháp lực trong cơ thể hắn đã trở nên hoàn toàn hỗn loạn, nguyên thần của hắn cũng gặp phải tổn thương nặng nề. Nhưng vào lúc này, uy năng của Sát Sinh đỉnh đột nhiên nâng cao giống như nổ mạnh vậy, ma khí của U Đô cuồn cuộn vọt tới, rất nhanh tràn ngập khắp toàn thân của hắn.

Tần Mục vừa mừng vừa sợ:

- Ai đang chữa thương cho ta vậy? Là Thổ Bá sao? Hắn không giống với người tốt như vậy...

Pháp lực của hắn lập tức sung túc, vội vàng phát động ra Tạo Hóa Công để trị liệu thương thế.

Đã thấy uy năng của Sát Sinh đỉnh càng lúc càng mạnh, pháp lực vọt tới càng lúc càng phong phú, thương thế của Tần Mục rất nhanh đã khỏi hẳn, nhưng uy lực của Sát Sinh đỉnh này vẫn đang điên cuồng nâng cao không ngừng!

- Có chút không đúng...

Tần Mục bị ma khí cuồng bạo tràn vào, khiến cho thân thể của hắn trướng lên, thể phách càng lúc càng lớn, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy hoảng loạn, vội vàng nói:

- Ca ca, ca ca, mau tỉnh lại, ca ca tiêu hóa xong chưa? Ta sắp không được chịu nổi rồi...

Hắn chống đỡ đến mức đầu choáng mắt hoa, trước mắt hắn chỉ còn một mảnh mơ hồ, đột nhiên hắn nghe được một tuổi già nua cười nói:

- A Sửu, ngươi đừng bận rộn loạn nữa, thê tử của ngươi đã lớn bụng, ngươi còn có thể để cho nàng làm lụng vất vả việc gia đình sao? Còn không mau đi hỗ trợ?

Trước mắt Tần Mục dần dần trở nên rõ ràng, xung quanh là núi xanh nước trong, tiếng chim ríu rít, mùi hoa thoang thoảng. Một lão phụ nhân tóc trắng xoá chống quải trượng ngồi ở trước cửa phòng, cười nhìn hắn.

Tần Mục lập tức giật mình kinh sợ. Hắn lại nghe thấy tiếng nói của mình trở nên nặng nề, ồm ồm nói:

- Nương, hài nhi đã biết, hài nhi sẽ đi hỗ trợ ngay đây.

Tần Mục ngẩn người một lát, lúc này mới chú ý thấy mình đang loay hoay với một cái cày bằng sắt.

Hắn nhìn thấy được đôi tay vô cùng thô ráp của mình thả cái cày sắt ra, đứng dậy. Thân thể hắn rất cao, chắc hẳn phải đến một trượng hai.

Tần Mục không giải thích được. Hắn cúi đầu nhìn thấy được cái bóng dưới đất, trong đầu không nhịn được ầm ầm chấn động.

Chỉ thấy trên mặt đất là một cái bóng có đôi sừng trâu, phía sau mông hắn còn có một trâu đuôi!

- Không đúng, đây không phải là ta...

Hắn cảm giác được mình không khống chế được thân thể, đi về phía căn nhà đằng trước. Đến nơi này, hắn nhận ra đó là một trang viên không tính là lớn lắm, hắn nhìn thấy được một phụ nhân ôn nhu hiền thục đang mang thai, cái bụng rất lớn đang cố sức giặt quần áo.

Hắn cuống quít đi ra phía trước, cố gắng dùng giọng nói ôn nhu nói:

- Nương tử, nàng mới động thai, hay là để ta làm cho!

Phụ nhân kia cố gắng duỗi thẳng lưng, hắn cuống quít nâng phụ nhân đứng lên, bản thân mình lại ngồi xuống giặt quần áo.

Lúc này, Tần Mục nhìn thấy được gương mặt của mình ở trong nước.

Hắn có mắt hổ, trên mặt có hoa văn của hổ v, trên đầu là một đôi sừng trâu có cửu khúc.

Tuy rằng mắt giống như là mắt hổ vậy, nhưng trong con mắt lại đầy vẻ ôn nhu.

- Thổ Bá...

Trong đầu Tần Mục hoàn toàn trống rỗng, sau một lúc lâu, hắn mới có thể hồi phục tinh thần lại:

- Đây là ký ức của cái Sát Sinh đỉnh này sao? Nói cách khác, ta bây giờ là rơi vào trong trí nhớ của Thổ Bá bên trong Sát Sinh đỉnh này. Cái Sát Sinh đỉnh này hẳn là có linh...

Thổ Bá đã từng chuyển thế ở trong niên đại rất lâu trước đây. Trước đây không lâu, Trấn Hồn Tả Sứ đã nói về chuyện này, còn nói Thổ Bá bởi vì quá xấu không được mọi người yêu thích, kêu đánh kêu giết, sau đó những Cổ Thần và Bán Thần có âm mưu đối phó hắn, giết chết thê nữ của hắn, cho nên Thổ Bá không khống chế được ma tính, lúc này mới giết không biết bao nhiêu tồn tại đáng sợ.

- Chỉ sợ ký ức của cái Sát Sinh đỉnh này chính là chuyện này.

Tần Mục cảm giác được mình dường như đã biến thành Thổ Bá, đang ôn lại đoạn ký ức này.

Thổ Bá rất ôn nhu, mặc dù hắn là một hán tử thô ráp, nhưng hắn đối với thê tử của mình lại vô cùng tốt. Đó là một nữ nhân hiền lành biết hiếu kính gia trưởng. Lão phụ nhân kia là mẫu thân của Thổ Bá. Nàng mang thai mấy năm chậm chạp không thể sinh ra, năm đó, lúc nàng sinh ra được Thổ Bá, ngoài cửa sổ có quạ đen bay đầy trời, khi sinh ra vừa nhìn, không ngờ hài tử lại là một quái vật có mắt hổ sừng trâu.

Mọi người xung quanh đều nói là hắn là Ma Vương chuyển thế, cần phải giết chết. Nhưng lão phụ nhân lại giữ Thổ Bá lại, lấy nhũ danh là A Sửu, nàng cực cực khổ khổ nuôi dưỡng hắn trưởng thành.

Sau khi Thổ Bá trưởng thành lại cho thấy sức lực mạnh mẽ, không tầm thường, có thần thông không tầm thường. Chỉ là hắn lưu luyến gia đình, không bỏ được mẹ già để rời đi.

Chỉ có điều, dù dáng vẻ bề ngoài của hắn có xấu, vẫn có người thích hắn, đó chính là thê tử của hắn.

- Xấu nữa cũng có người muốn.

Lão phụ nhân rất vui vẻ, rất thương yêu nàng dâu này.

Chỉ có điều, thê tử của hắn không thích gọi hắn là A Sửu. Nàng thích gọi hắn là Ngưu ca.

Người một nhà này luôn hoà thuận vui vẻ. Rất nhanh, thê tử của hắn đã tới ngày sinh. Nàng sinh ra một nam một nữ, Thổ Bá vui mừng đến chảy nước mắt, ôm hai hài tử rất vui vẻ, dạy hai hài tử đi tu luyện, ngày tháng trôi qua rất ung dung tự tại.

Hiện tại, Thổ Bá tuy rằng xấu, nhưng càng giống như một con người, mà không phải là vị Cổ Thần chí công vô tư trong U Đô kia.

Dù rằng hắn có danh tiếng rất lớn, nhưng hắn lại rất an phận, cũng không cùng người ngoài kết thù kết oán. Chỉ có điều xung quanh lại thường gặp tai họa. Thổ Bá là người trọng nghĩa khinh tài. Hắn luôn tiếp tế cho những gia đình xung quanh, dần dần mọi người đối với hắn cũng càng ngày càng tốt.

- Nghe người trong thôn bên cạnh nói, gần đây có Bán Thần thường xuyên lui tới.

Thê tử hắn vừa dỗ hài tử, vừa nói với hắn:

- Bọn họ ăn người xong, còn nghe ngóng tin tức về chàng.

Thổ Bá ừ một tiếng. Lúc hắn ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy được Bán Thần mà thê tử vừa nói tới.

- A Sửu, a Ngưu.

Thân thể của vị Bán Thần này khổng lồ giống như một gò núi, trang viên nhỏ của bọn họ so với hắn có vẻ vô cùng nhỏ bé. Trong tay vị Bán Thần này nắm lấy mấy người, nhếch miệng cười nhìn hắn, sau đó thả mấy người kia vào trong miệng, dùng sức nhai, lại cười ha ha nói:

- Ai có thể ngờ được, người đứng đầu U Đô không ngờ lại chuyển thế, hơn nữa còn cưới nữ tử của Nhân tộc? Thổ Bá, nếu ngươi đã chuyển thế, như vậy lại giao ra U Đô đi, dù sao ngươi cũng không cần tới nó nữa!

Thổ Bá không đáp mà nhìn về phía sau của Bán Thần này. Nơi đó lần lượt hiện ra từng vị Bán Thần vô cùng cường đại.

Các thôn trang xung quanh trong xóm, đã bị những Bán Thần này san bằng.

- A Sửu.

Lão nương run rẩy từ bên trong gian phòng đi ra, hỏi:

- Đã có chuyện gì xảy ra vậy con?

- Không có việc gì.

Tần Mục nghe được giọng điệu của mình ồm ồm nói:

- Mẫu thân, mẫu thân về phòng trước đi. Các vị, các vị muốn trở thành người đứng đầu U Đô sao? U Đô hiện tại trống rỗng, các ngươi cứ tới đó, đi làm người đứng đầu U Đô là được, cần gì phải đi tới đây làm phiền ta chứ?

- Ngươi không chết, chúng ta không dám!

Những Bán Thần này cười ha ha đứng lên.

- A Ngưu ca...

Phía sau lưng hắn truyền đến giọng nói của thê tử.

Tần Mục quay đầu nhìn lại, nhìn thấy được một vị Bán Thần hóa thành một con rắn trên thân lại mọc đầy lông chim đang quấn chặt lấy thê tử của mình, tay nắm lấy hai hài tử của mình.

Trái tim của Tần Mục run lên. Hắn gần như không còn kiên nhẫn tiếp tục nhìn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.