Mục Thần Ký

Chương 765: Giết lên thiên đình



Đây là chuyện thân thể của Thổ Bá khi chuyển thế đã từng trải qua. Đây cũng là ký ức được lưu lại trong Sát Sinh đỉnh. Nhưng bây giờ, Tần Mục lại lấy thị giác của thân thể chuyển thế Thổ Bá nhìn, cảm giác giống như chính mình đang trải qua mọi chuyện này vậy.

Con rắn mình đầy lông chim quấn lấy thê tử của hắn, nắm lấy hai hài tử của hắn. Nhược điểm của Thổ Bá đã bị hắn nắm ở trong tay.

Rất nhiều Bán Thần cảm thấy vô cùng hưng phấn. Ở bên trong U Đô, Thổ Bá chính là tồn tại vô địch. Hắn không chỉ là tồn tại vô địch ở trên phương diện lực lượng, ngay cả trên phương diện tâm tính hắn cũng là vô địch. Ở U Đô, không có người nào có thể chiến thắng được hắn.

Nhưng sau khi chuyển thế, Thổ Bá lại không phải là tồn tại vô địch như vậy nữa. Sau khi chuyển thế, ở trên phương diện lực lượng Thổ Bá đã suy yếu đi rất nhiều, đồng thời ở trong lòng cũng đầy rẫy những sơ hở.

Mà sơ hở lớn nhất của hắn lại chính là người nhà của hắn!

Sau khi chuyển thế, Thổ Bá đã không còn là Thổ Bá chân chính nữa, mà hắn còn có một mẫu thân A Sửu, có một thê tử của A Ngưu, hắn trở thành một nam tử xấu xí trung thực bên trong một thôn trang nhỏ, hơn nữa còn là phụ thân của hai hài tử.

Hắn không phải là Thổ Bá nữa, hắn chỉ là một nam tử tên A Sửu mà thôi.

- Ta chuyển thế làm người cũng không có nói cho bất kỳ một Cổ Thần nào biết, cũng không có thông báo với Thiên Đình, các ngươi làm thế nào biết được ta đã chuyển thế, lại làm thế nào biết được ta chuyển thế đến nơi này?

A Sửu không có nhìn tới những Bán Thần kia, ánh mắt của hắn chỉ nhìn lướt qua bọn họ, sau đso nhìn về phía bầu trời trống trải phía trên cao. Hắn trầm giọng nói:

- Có thể điều tra ra được ta chuyển thế, điều tra ra được ta chuyển thế đến nơi nào, cũng chỉ có Thiên Đình. Như vậy, là ai đang mơ ước lực lượng của ta?

Trong không trung lại không có bất cứ động tĩnh gì.

A Sửu cảm thấy có chút thất vọng.

- A Sửu, ngươi không cần tới tính mạng của thê tử, của nhi tử, nữ nhi của ngươi nữa sao?

Bán Thần hình rắn mọc đầy lông chim này chợt kêu lên:

- Ngươi tự sát đi thôi, loại hồn phi phách tán đấy!

A Sửu không trả lời. Hắc vác cái cày sắt ở trên đầu vai, Bán Thần thân rắn mọc đầy lông chim này giận dữ, đang muốn chém chết thê tử, nữ nhi, nhi tử của hắn. Đột nhiên từ phía sau A Sửu này xuất hiện một chiếc thuyền giấy nhỏ, đèn bão chiếu sáng vào phía trên gương mặt của Bán Thần hình rắn đầy lông chim này. Bán Thần thân rắn mọc đầy lông chim này cũng không phát ra nổi một tiếng động, hồn phách của hắn đã rơi vào phía bên trong U Đô.

Trên thuyền là một người thiếu niên, trên gáy có mang chiếc mặt nạ quỷ. Hắn cầm theo chiếc đèn báo bão chiếu sáng xung quanh một vòng, từng vị Bán Thần biến thành thi thể cực lớn giống như ngọn núi ngã xuống.

Người thiếu niên kia lại treo chiếc đèn bão ở phía trên đầu thuyền của mình, sau đó mới liếc mát nhìn A Sửu:

- Đám người lần này tới đây chỉ là nhân vật nhỏ, lần sau ra tay lại không phải là nhân vật nhỏ nữa. Ta không có khả năng bảo vệ được ngươi cả đời, ngươi nên sớm trở về đi.

A Sửu quay đầu lại nhìn thê tử mẹ già và hài tử của mình. Hắn lắc đầu nói:

- Ta có tình cảm, ta không thể quay về được.

Người thiếu niên kia nghiêng đầu, suy nghĩ một lát, sau đó nói:

- Hiện tại ta còn chưa đủ mạnh. Trong các Bán Thần có rất nhiều tồn tại đáng sợ, ta không phải là đối thủ của bọn họ. Còn có Cổ Thần và tồn tại ẩn giấu ở phía sau lưng Cổ Thần. Một khi bọn họ xuất hiện, ta lại đánh không lại. Sau khi ngươi chuyển thế có thể vận dụng được bao nhiêu lực lượng?

- Nơi này là dương gian, ta không vận dụng được lực lượng của U Đô.

A Sửu lắc đầu:

- Ta cảm giác được có lực lượng ẩn nấp ở bên trong mi tâm của ta, chỉ là con mắt thứ ba của ta lại trước sau không có cách nào mở ra được.

Người thiếu niên kia nhìn chằm chằm vào mi tâm của hắn một lát. Tại mi tâm của A Sửu có một vệt máu dựng thẳng, nhưng không thể nào nhìn ra được dấu vết của con mắt thứ ba. Người thiếu niên kia chỉ đành phải phát động chiếc thuyền giấy nhỏ chìm vào bên trong bóng tối, hắn nói:

- Ngươi đã không phải là Thổ Bá, ngươi chỉ là A Sửu. Sớm trở về đi thôi.

A Sửu nhìn theo bóng dáng hắn biến mất, sau một lúc lâu A Sửu mới lộ ra dáng vẻ tươi cười chất phác:

- Không thể quay về nữa...

Thê tử của hắn ôm hài tử đi tới. Hắn nói với thê tử, hắn vẫn là A Sửu, bảo người nhà không cần phải lo lắng cho hắn.

Ở đây đã không thể ở lại được nữa, cho dù hắn to khỏe nhưng lại rất khéo tay, hắn làm ra một cái túi, bên trong cái túi lót bông mềm. Mẹ thân của hắn ngồi ở bên trong túi, được hắn cõng ở phía sau người.

Hắn đặt hai hài tử của mình ở trên đầu vai, thê tử đang lớn bụng của hắn lại ngồi ở chỗ khuỷu tay của hắn. Cả nhà bọn họ bắt đầu di chuyển.

A Sửu đuổi gió đuổi trăng, rời khỏi nơi đây, nhưng trên đường đi bọn họ cũng không thể được yên ổn, bọn họ vẫn bị không ít Bán Thần tập kích. Trong thế giới này, số lượng Bán Thần đã càng lúc càng nhiều. Mọi người gọi Bán Thần là thú lớn hồng hoang. Bán Thần không ngừng ăn thịt người, tàn sát xung quanh. Trước kia, ở đây chưa bao giờ có nhiều Bán Thần như vậy. Mà bây giờ, không ngờ chỉ một thoáng, lại có vô số Bán Thần xông ra.

A Sửu dẫn theo một nhà già trẻ trốn đông trốn tây, nhưng tới một ngày, đại nạn của mẫu thân hắn vẫn đến.

- A Sửu, ta sắp chết rồi.

Mẫu thân hắn nói với hắn:

- Con cố gắng chăm sóc tốt cho nữ nhân của con và hài tử của con. Con bộ dạng xấu như vậy, mẫu thân cũng không có vứt bỏ con, con lại càng không nên vứt bỏ bọn họ. A Sửu không phải là Thổ Bá, A Sửu chỉ là một hài tử bộ dạng xấu, có phần rất giống Thổ Bá mà thôi...

Dứt lời, mẫu thân hắn lại tắt thở.

A Sửu ô ô khóc, hắn liều mạng muốn mở ra con mắt ở mi tâm, liều mạng muốn vận dụng lực lượng của U Đô. Thời điểm bản thân hắn là Thổ Bá có thể chúc phúc ban thưởng thọ cho U Thiên Tôn và các sinh linh hậu thiên cường đại, khiến cho bọn họ sống cùng với đời. Mà giờ khắc này, hắn lại cứu không được mẫu thân của mình.

Hắn dùng đao cắt vào mi tâm, máu me chảy đầm đìa, nhưng hắn lại không tìm được con mắt này, hắn không cảm giác được bất kỳ lực lượng nào của U Đô.

Hắn không phải là Thổ Bá.

Hắn còn có thê tử, còn có nhi tử cần phải lo lắng.

Hắn an táng mẫu thân của mình, sau đó lại dẫn theo thê tử và hài tử tiếp tục chạy đi, tránh né sự truy sát của Bán Thần.

Cuối cùng, thê tử của hắn đến ngày sinh nở, hắn không thể không dừng lại, tìm kiếm bà đỡ để đỡ đẻ cho thể tử của hắn. Trên thế giới này, Bán Thần thường xuyên đi khắp nơi xung quanh, cắn nuốt nhân loại, đã rất khó có thể tìm được người sống.

Trên toàn thế giới, Nhân tộc trên cơ bản đã bị diệt sạch, hắn tìm kiếm mấy ngàn dặm cũng không có tìm được một người sống nào. Hắn chỉ đành phải tìm đến một sơn động, ẩn nấp ở bên trong, tự mình đỡ đẻ cho thê tử của mình.

Sau một hồi hành hạ qua đi, hài tử cũng ra đời. Đó là một nữ hài. Nàng cũng giống như hắn, trên đầu mọc ra một đôi sừng nho nhỏ, vừa sinh ra nàng đã có hai cái răng nanh rất khỏe mạnh.

A Sửu rất vui vẻ, ra ngoài săn thú, muốn để cho thể tử của mình được bồi bổ.

Nhưng đợi đến khi hắn trở về, hắn nhìn thấy được Bán Thần giống như là rừng cây trên trồi, nhồi vào trong sơn động nơi có thê tử và hài tử của hắn.

Nơi đó có mấy vị Bán Thần cường đại không gì sánh được ngồi ở trên đỉnh núi, mắt nhìn xuống hắn, bên cạnh chính là thê tử và hài tử của hắn.

Hắn điên cuồng lao về phía trước, dùng cày sắt đập nát đầu những Bán Thần dám cản đường phía trước hắn. Hắn sử dụng nắm đấm đập nát ngực của đối phương, sử dụng sừng trâu đâm thủng những Bán Thần dám cản đường hắn, dùng răng răng rắc cắn xé đối phương.

Hắn trở nên điên cuồng, cố gắng hết khả năng để lao về phía vách núi đối diện.

Những Bán Thần này thần thông quảng đại, đánh cho hắn mặt mũi bầm dập, đánh cho máu thịt của hắn trở nên mơ hồ, đánh cho hắn gãy xương đứt gân, đánh cho chín khúc sừng của hắn phải gãy. A Sửu vẫn điên cuồng lao về phía trước, so với những Bán Thần khổng lồ kia, hắn lúc này càng giống với thú lớn hồng hoang hơn.

Không biết hắn đã chém giết hết bao lâu, hắn đã rơi vào tình trạng kiệt sức, hắn giết tới, cũng khiến cho đối phương phải khiếp sợ, hắn dựa vào một gốc cây thở hổn hển, ánh mắt tàn bạo nhìn chằm chằm vào ngọn núi đối diện.

Mấy vị Bán Thần kia vẫn ngồi ở chỗ đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn, không nói gì, cũng không có nhúc nhích.

A Sửu nghỉ ngơi một lát, hắn lại tiếp tục lao về phía trước, khắp nơi xung quanh hắn đều là những cái tay cụt chân cụt, khắp nơi đều là thân thể tàn phá của Bán Thần, sức lực của hắn gần như là vô cùng vô tận, nhưng lực lượng U Đô vẫn không có quan hệ gì với hắn.

- Quỳ xuống.

Trên đỉnh núi chợt truyền tới một âm thanh. A Sửu ngẩng đầu nhìn lên. Ở trên đó, một vị Bán Thần đang nắm lấy cổ của thê tử hắn, đặt thê tử của hắn ở bên vách núi, chỉ cần Bán Thần này khẽ buông tay, thê tử của hắn lại sẽ rơi xuống, ngã thành thịt nát.

A Sửu dừng bước, ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía đỉnh núi.

Vị Bán Thần này thả tay ra, thê tử của hắn từ trên vách núi rơi xuống. A Sửu kêu to, liều mạng đánh về phía trước, nhưng ở trên đường hắn lại gặp phải những Bán Thần khác ngăn chặn, đánh cho hắn hắn da tróc thịt bong.

Ầm.

Phía xa có tiếng vật nặng rơi xuống đất truyền đến.

- Quỳ xuống.

Vị Bán Thần trên đỉnh núi kia lại nắm lấy trưởng tử của hắn giơ lên, giọng điệu lạnh lùng nói.

Thân thể của A Sửu run rẩy, hai chân của hắn mềm nhũn, cuối cùng hắn quỳ xuống, cúi đầu.

Một vị Bán Thần cầm trong tay một cái búa lớn tiến lên, khoa tay múa chân ở trên cổ của hắn, lại phải chém xuống. Đột nhiên có một giọng nói truyền xuống, nói:

- Không thể giết hắn như vậy được.

Vị Bán Thần này vội vàng ngừng tay.

Hào quang phát ra đầy trời, Cổ Thần ẩn nấp ở bên trong bóng tối hạ xuống. Đó là một gương mặt xuất hiện ở trên bầu trời, gương mặt không nhìn thấy rõ được, gương mặt của hắn được che giấu, hắn không muốn để lộ ra thân phận thật sự, hờ hững nói:

- Giết hắn như vậy, ba hồn của hắn vẫn bay vào U Đô, quay về thân thể của Thổ Bá. Chúng ta cần khiến cho hắn hồn phi phách tán, chỉ có hồn phi phách tán mới có khả năng thay thế được Thổ Bá.

Lúc này, trên bầu trời lại hiện ra một gương mặt khác. Gương mặt này cũng được che giấu, nó cũng truyền ra một giọng điệu lạnh lùng:

- Ta mượn Trảm Thần Huyền đao của Thiên Đình có thể chém được linh hồn. Đây còn là binh khí hung dữ nhất ở trên Thiên Đình, không có gì không chém được!

Một đường ánh sáng từ trên cao hạ xuống, cắm ở phía trên mặt đất, không nhìn thấy được thân đao, chỉ có thể nhìn thấy được một đường ánh sáng lưu chuyển.

- Chém hắn đi.

Trên bầu trời lại có mấy gương mặt hiện lên, không nhìn thấy rõ gương mặt nhưng có thể thấy được ánh mắt của bọn họ lại có vẻ rất hưng phấn.

Một vị Bán Thần cầm Trảm Thần Huyền đao Thiên Đình lên, vung đao chém về phía A Sửu đang quỳ ở trên mặt đất.

Oong.

Đao quang phát ra tiếng chấn động kịch liệt, khiến cho vị Bán Thần đang cầm đao phải chấn động tới mức nát bấy, hóa thành một mảnh sương máu. Nhưng phía trên cổ của A Sửu lại không bất kỳ vết thương nào.

Ba hồn của Thổ Bá quá cường đại, cho dù là thân thể chuyển thế, Bán Thần cũng không có khả năng chém giết được.

Lại có một vị Bán Thần tiến lên, cầm Trảm Thần Huyền đao chém xuống, hắn cũng bị chấn động tới mức nát bấy, A Sửu vẫn không bị thương chút nào.

Vị Bán Thần thứ ba tiến lên, cũng bị Trảm Thần Huyền đao đập nát. Trong lúc nhất thời, các vị Bán Thần đứng đầy khắp núi đồi đều lộ ra vẻ sợ hãi, không còn có Bán Thần nào dám cầm lấy Trảm Thần Huyền đao nữa.

- Đồ vô dụng!

Phía trong lhông trung truyền đến một tiếng gầm thét phẫn nộ, một vị Cổ Thần không nhịn được hạ xuống, cầm Trảm Thần Huyền đao lên, cười lạnh nói:

- Không chém được Thổ Bá, dùng cái gì để thành đại nghiệp? Dùng cái gì để ngồi ở trên Đế vị chứ?

- Đạo huynh, chém đầu đi!

Đao quang của hắn hạ xuống. Lúc này, phía trên cổ của A Sửu mới xuất hiện một vết máu, hai cánh tay của hắn thì bị Trảm Thần Huyền đao chấn động tới mức cảm thấy đau đớn tê dại.

Vị Cổ Thần này cảm thấy vừa khiếp sợ lại vừa tức giận, hắn cười ha ha nói:

- Thổ Bá, mong muốn được sống của ngươi quá mạnh mẽ, ta mặc dù có Huyền Đao ở trong tay cũng được thể chém được ngươi, xem ra vẫn phải khiến cho ngươi chủ động buông tha mong muốn sống mới được. Thả hài tử của hắn ra!

- Không cần...

Thân thể của A Sửu run rẩy, nhìn trưởng tử của mình từ giữa không trung rơi xuống, hắn vội vàng điên cuồng lao về phía trước. Nhưng vị Cổ Thần này lại đạp lên cái đuôi trâu của hắn, lại một lần nữa cầm đao chém xuống!

Cổ hắn bị chém ra một vết thương sâu tới gần một tấc, máu tươi từ đo không ngừng tuôn ra.

Nhìn thấy vậy, vị Cổ Thần này càng thêm hưng phấn, cao giọng nói:

- Ngươi còn đang chờ tên tiểu quỷ U Thiên Tôn này tới giúp ngươi hay sao? Muốn diệt trừ được Thổ Bá, trước tiên phải diệt trừ U Thiên Tôn. Hiện tại tên tiểu quỷ U Thiên Tôn này ốc còn không mang nổi mình ốc, bản thân hắn cũng khó có khả năng bảo toàn. Ngươi đã không có bất kỳ hy vọng nào nữa, cần gì phải đau khổ kiên trì như vậy? Lại ném một đứa nữa!

A Sửu cố gắng bò về phía trước, nhưng dù hắn làm thế nào cũng không thể bò đi được. Nữ nhi lớn của hắn đã bị Bán Thân giơ lên thật cao, từ trên vách núi ném xuống dưới.

Lúc này, A Sửu giận dữ gầm thét lên một tiếng. Phía sau lưng hắn, vị Cổ Thần kia lại cầm đao chém xuống. Đao quang lóe lên, cổ của hắn đã bị chém đứt phân nửa.

- Lại ném một người nữa ra!

Vị Cổ Thần này càng thêm hưng phấn. Hắn kêu to, trong tay lại giơ cao Trảm Thần Huyền đao lên.

Thân thể A Sửu run rẩy không ngừng. Hắn nhìn thấy được tiểu nữ nhi vừa mới ra đời của hắn bị giơ trên lên không trung, hắn cảm thấy mình giống như là đã chết, giống như là đã ngã vào bên trong bóng tối sâu không thấy đáy, hắn không nhìn thấy được bất kỳ ánh sáng nào nữa. Hắn chỉ có thể nhìn thấy được tình cảnh tiểu nữ nhi của mình từ giữa không trung rơi xuống.

Trong tim hắn truyền đến từng tiếng rắc rắc rất nhỏ, giống như là là tiếng trái tim vỡ ra thành từng mảnh. Tại vị trí mi tâm của hắn cũng truyền đến từng tiếng rắc rắc rất nhỏ. Sau khi đường máu kia bị hắn dùng đao đào ra, trước sau vẫn không có cách nào khép lại. Hiện tại, vết thương này lại tách ra.

- A Sửu không phải là Thổ Bá, A Sửu chỉ là một hài tử lớn lên có bộ dạng rất giống với Thổ Bá mà thôi.

Lời của mẫu thân hắn lại một lần nữa vang lên ở bên tai của hắn, những lời này chính là điều giúp hắn chống đỡ trong nam tháng khổ sở kia, giúp hắn chống đỡ dẫn theo thê tử, hài tử sống sót. Mà bây giờ, những lời nói này dường như đang không ngừng sụp đổ.

Hắn hoàn toàn rơi vào bên trong bóng tối.

Mi tâm của hắn đã tách ra. Nơi đó lộ ra con mắt thứ ba của hắn. Đó là một con mắt hiện ra đầy máu me đầm đìa, lóe ra nghiệp hỏa vô cùng vô tận, thiêu đốt phía trên mặt đất, khiến cho đất đai trên thế giới này bị thiêu đốt!

A Sửu biến mất, Thổ Bá đã trở về.

Chỉ có điều, lần này trở về chính là một vị Thổ Bá đang phẫn nộ, một vị Thổ Bá muốn được báo thù.

Vô số dây xích đột nhiên xuất hiện, vang vọng những tiếng coong coong xuyên qua thân thể của hắn, xuyên thủng hắn cắm xuống mặt đất.

Đó là dây xích do quy tắc của U Đô biến thành, khóa chặt vị Thổ Bá đang vô cùng tức giận này.

Bản thân hắn là một vị Thổ Bá, hắn lại không thể làm trái với quy tắc thiên địa của U Đô, không thể làm trái với đại đạo của U Đô.

Cho dù là Thổ Bá cũng không có cách nào tránh thoát được những dây xích này.

Hắn cầm Trảm Thần Huyền đao chém xuống, đao quang cắt vào trong tay của hắn khiến cho máu tươi chảy xuống không ngừng. Hắn đứng dậy, Trảm Thần Huyền đao đang bốc cháy ở trong bàn tay của hắn. Thanh thần đao nổi danh là binh khí hung dữ nhất ở Thiên Đình ở trong bàn tay của hắn lại gào thét, rất nhanh biến thành nước thép.

Nước thép rơi xuống đất, hóa thành một cái đỉnh lớn, Thổ Bá sống lại đứng ở bên trong cái đỉnh này.

Vị Cổ Thần này đứng ở phía sau hắn run rẩy, bị hắn nắm lấy cái đầu, đặt ở bên trong cái đỉnh. Hắn nặng nề đạp một cước, giẫm lên khiến cái đầu kia chợt nổ tung. Bên trong đỉnh xuất hiện gương mặt của vị Cổ Thần này.

Bên trong đỉnh chỉ là một mảnh hoàn toàn tối tăm, gương mặt kia một mình nhẹ nhàng di chuyển ở bên trong bóng đêm, lộ ra vẻ hoảng sợ.

Nhưng rất nhanh lại có rất nhiều Bán Thần đến với hắn. Các Bán Thần đầy khắp núi đồi đều chết. Bọn họ bị giết chết rất nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt tất cả đã bị uy năng của cái đỉnh lớn này đập nát, luyện chết, biến thành những gương mặt hiện ra ở bên trong cái đỉnh lớn.

Trong lúc đó, thân thể của Thổ Bá càng lúc càng cao lớn, hắn giơ tay đỡ lấy nữ hài như từ trên vách núi rơi xuống, bóng tối từ bên trong cái đỉnh không ngừng tuôn ra, tràn ngập ở khắp bốn phương tám hướng, đuổi theo những Bán Thần đang cố gắng chạy khắp bốn phía. Thân thể của từng vị Bán Thần cường đại vặn vẹo, trong lúc bất chợt biến thành tấm da người trống rỗng, rơi xuống đất.

Bóng tối vẫn đang không ngừng điên cuồng phun ra, lao về các địa phương cô quạnh trên thế giới này.

Trên bầu trời, các Cổ Thần chấn động kinh ngạc. Chỉ một thoáng, tất cả bọn họ đều biến mất, trốn vào bên trong Thiên Đình.

Thế giới này đã biến thành một U Đô khác.

Bọn họ chạy trốn, không có một người nào dám dừng lại. Bọn họ vừa quay đầu nhìn lại, sẽ nhìn thấy được Ma Thần với sừng trâu mặt hổ đang càng lúc càng cao lớn đạp vào bên trong bóng tối vô tận, từ trong những thế giới kia đi ra, trên đầu vai của hắn có một tiểu nữ hài trên đầu mọc sừng trâu đang ngồi.

Trên người hắn quấn đầy những dây xích do thiên địa đại đạo U Đô biến thành, quấn chặt lấy hắn, một đầu khác của sợi dây xích chính là nối liền với thế giới của U Đô ban đầu.

Nhưng Thổ Bá lại kéo dây xích, kéo cả thế giới kia cùng đi qua theo, đuổi theo bọn họ xông về phía Thiên Đình!

- Thổ Bá điên rồi!

Bọn họ kêu to, nhảy vào Thiên Môn của Thiên Đình Nam, rất nhiều Cổ Thần tràn ra, đứng sừng sững ở giữa không trung, ngăn cản đường đi của Thổ Bá. Tất cả đều khuyên nhủ:

- Thổ Bá, bọn họ là đang đùa với ngươi thồi, cần gì thật sự tức giận như vậy?

- Các ngươi còn không qua đây bồi tội?

Có người hoà giải:

- May là không có gây ra họa lớn. Thổ Bá, xin bớt giận...

Thổ Bá nâng Sát Sinh đỉnh đi vào Nam Thiên Môn, dây xích trên người hắn càng lúc càng nhiều, bên ngoài Nam Thiên Môn là một mảnh U Đô tối tăm.

Đột nhiên, một vị Cổ Thần đến đây khuyên bảo rơi xuống, biến thành một gương mặt hoảng sợ ở bên trong cái đỉnh lớn.

Ngày đó, Thổ Bá xông vào bên trong Nam Thiên Môn, có vô số các vị Cổ Thần đã phải ngã xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.