Đám người Thước Kinh Tuyết rơi vào im lặng, sắc mặt phức tạp, trong lòng rầu rĩ không thôi.
Thiên Hà thần tàng khiến cho bọn họ vô cùng xúc động, nhưng xúc động lớn hơn nữa thì từng lời từng chữ của Tần Mục khiến bao nhiêu lạnh tâm.
Tần Mục không có nói sai, Thiên Đình sở dĩ căm thù cải cách cũng không phải lo lắng hạ giới uy hiếp đến sự thống trị của mình. Lấy quy mô của Thiên Đình hiện tại, cho dù cho Duyên Khang tồn tại mấy nghìn năm thậm chí hơn vạn năm, Duyên Khang cũng không phải là đối thủ của Thiên Đình.
Nguyên nhân Thiên Đình căm thù cải cách là bởi vì người khống chế quyền lực của Thiên Đình không thể từ trong cải cách nhận được bất kỳ lợi ích nào, ủng hộ cải cách hoặc không để ý tới cải cách, lại sẽ dao động căn cơ thống trị của mình!
Người nắm quyền Thiên Đình tiếp nhận cải cách, bản thân lại có khả năng bị kẻ thù chính trị nhân cơ hội giết xuống hoặc đẩy ngã.
Cho dù bọn họ không chuyển thế, cũng cần sửa chữa công pháp của mình, một lần nữa tìm hiểu lại công pháp của mình, tương đương với bắt đầu lại từ đầu!
Cải cách tốn tinh lực quá lớn, tốn thời gian cũng quá dài, nếu trong lúc này có hậu bối vượt qua mình thì sao? Nếu có hậu bối thay thế mình thì sao?
Bọn họ làm sao cam tâm chắp tay nhường lại quyền lực và địa vị được?
Mà không để ý tới cải cách, vậy thần mới sẽ thay thế thần cũ, thần chỉ mới càng cường đại hơn những vị thần chỉ cũ bọn họ, còn có nhiệt tình, sớm muộn sẽ phủ định sự thống trị của bọn họ, lại giống như bọn họ phủ định thống trị của Cổ Thần vậy!
Bởi vậy, biện pháp đơn giản nhất chính là coi cải cách thành phản nghịch, trở thành đại nghịch bất đạo, trở thành đối tượng nhất định phải bóp chết!
Chỉ có như vậy mới có khả năng bảo đảm mình vĩnh viễn sẽ không ngã xuống, bảo đảm sự thống trị của mình lâu dài, bảo đảm người sau này không có cơ hội thay thế mình.
Nhưng cho dù hiểu rõ điểm này, đám người Thước Kinh Tuyết vẫn phải đối mặt với một lựa chọn khó khăn.
Có nên tu luyện Thiên Hà thần tàng hay không, có nên tiếp nhận cải cách Duyên Khang hay không?
Không chấp nhận, tương lai chết ở chiến trường, Thiên Hà thần tàng mang đến chỗ tốt mà Thần Kiều thần tàng truyền thống không có cách nào địch nổi, tương lai nếu như bọn họ ở trong chiến trường gặp phải người mở ra Thiên Hà thần tàng, nhất định sẽ bị đối phương giết chết!
Tiếp nhận cải cách, sư môn của bọn họ là người đầu tiên không tha cho bọn họ, sư môn trưởng bối của bọn họ lúc trước sẽ lập tức đổi đổi mặt, giết chết bọn họ, thậm chí còn sẽ liên lụy đến tộc nhân!
Tề Cửu Nghi từ bên ngoài đi tới, lặng lẽ ngồi xuống, không nói gì.
Trên người hắn truyền đến mùi máu.
Trong lòng đám người trong các thầm cả kinh, vừa rồi Tề Cửu Nghi nói muốn đưa tiễn mấy người rời đi, mà bây giờ trên người hắn có mùi máu, chỉ sợ mấy người vừa rồi dữ nhiều lành ít.
- Đã xử lý thỏa đáng. Thiên Đình lệnh bọn họ đến đây, đơn giản chính là để cho bọn họ tới giết Mục Thiên Tôn, như vậy bọn họ chính là chết ở trong tay Mục Thiên Tôn.
Tần Mục khẽ nhíu mày, nói:
- Ngươi cần gì phải diệt trừ bọn họ? Thả bọn họ đi là được.
Tề Cửu Nghi cười lạnh nói:
- Thả bọn họ đi? Tần giáo chủ, ngươi muốn mượn miệng của bọn họ nhiễu loạn Thiên Đình sao? Ngươi quá coi thường Thiên Đình. Bọn họ đi rồi, tất cả người trẻ tuổi hôm nay đi tới Dao Trì đều sẽ đột nhiên chết đi, một người cũng không còn, bao gồm cả ta!
Trong lòng đám người Thước Kinh Tuyết ớn lạnh, nghĩ lại có chút khiếp sợ.
Tần Mục ân cần nói:
- Như vậy Tề huynh xử lý sạch sẽ sao?
- Hồn phi phách tán, rất sạch sẽ.
Tề Cửu Nghi có phần cao ngạo nói:
- Tần giáo chủ không cần nghi ngờ bản lĩnh của ta, từ sau khi ta mở ra Thiên Hà thần tàng, đã không còn như trước! Công pháp thần thông của bọn họ đều lạc hậu, lúc trước ta có thể không phải là đối thủ của bọn họ, bọn họ bây giờ lại không chịu nổi một đòn của ta.
Phía sau hắn hiện ra Phượng Hoàng chín đầu bay lượn ở trên Thiên Hà, nguyên thần của Phượng Hoàng chín đầu này càn quấy, hung ác khác thường:
- Bọn họ là do Mục Thiên Tôn giết, bọn họ khiêu chiến với Mục Thiên Tôn, nhưng không ngờ Mục Thiên Tôn cùng hung cực ác, trực tiếp tiêu diệt nguyên thần của bọn họ! Chút tội danh ấy, Mục Thiên Tôn sẽ không quan tâm chứ?
Tần Mục lộ ra vẻ tươi cười:
- Ta không quan tâm, ta gánh vác được.
Tề Cửu Nghi nhìn lướt qua một vòng, ánh mắt càng thêm hung ác:
- Các vị có thể yên tâm, bọn họ đã bị ta giết, các ngươi cho dù tu luyện Thiên Hà thần tàng cũng sẽ không bị người khác biết được.
Một nam tử trẻ tuổi run giọng nói:
- Nếu trong chúng ta có người không tu luyện Thiên Hà thần tàng thì sao?
Tề Cửu Nghi không nói thêm gì nữa, Phượng Hoàng chín đầu phía sau lại vỗ cánh, lửa cháy mạnh hừng hực.
Người kia tuyệt vọng nói:
- Sau khi chúng ta mở ra Thiên Hà thần tàng, khẳng định không thể lừa gạt được sư huynh đệ đồng môn, càng không thể lừa gạt được sư tôn! Sư tôn của ta chính là Thiên Đình Thiên Vương!
Vân Tiệm Ly đột nhiên nói:
- Có thể đi tới Nguyên Giới.
Tất cả mọi người giật mình, không rõ vì sao hắn đột nhiên nói như vậy.
Vân Tiệm Ly nói:
- Đi tới Nguyên Giới là một con đường sống, tránh bị sư môn kiểm tra. Hơn nữa hạ giới có cải cách Duyên Khang, có thể hấp thu càng nhiều sở trường cải cách. Sau khi ta nhìn thấy được bản lĩnh của Mục Thiên Tôn, ta cũng rất muốn đi hạ giới một chuyến. Ở trong Thiên Đình chính là ếch ngồi đáy giếng, không thấy được thiên địa thật sự. Ta thế hệ thần thông giả, cũng là người cầu đạo, nếu không khí của Thiên Đình trầm lặng, thượng thần cầm giữ quyền vị không biết tiến thủ, ở lại Thiên Đình chúng ta cũng không nhìn thấy được bất kỳ hy vọng nào, không bằng đơn giản đi xuống hạ giới!
Thước Kinh Tuyết đứng dậy, cười khanh khách nói:
- Mục Thiên Tôn, Vân Tiệm Ly, còn có người chín cái đầu hung tàn này, tương lai chúng ta gặp lại ở Nguyên Giới!
Đột nhiên, nàng lại dừng bước lại, xoay người lại, cười như không cười nhìn thiếu niên mặc hoàng sam vẫn luôn im lặng không lên tiếng:
- Ngọc hoàng tử, ngươi là người trong hoàng thất, không có khả năng ủng hộ cải cách đúng không? Ngươi cũng không có khả năng tu luyện Thiên Hà thần tàng đúng không?
Sắc mặt thiếu niên mặc hoàng sam này biến đổi kịch liệt, vội vàng đứng dậy, cảnh giác nói:
- Kinh Tuyết sư tỷ, sư tỷ nói gì vậy? Cho dù ta có tu vi cao đi nữa, cũng không có khả năng ngồi trên Đế vị! Thiên Đế không già bất tử bất diệt, ta tất nhiên là muốn tạo phản, ta ủng hộ cải cách!
- Nói rất hay! Nhưng ta không tin được ngươi.
Thước Kinh Tuyết cười nói:
- Các vị đạo hữu Thanh Hoa Bảng, Thần Tú Bảng, trên tay chúng ta đều cần dính một chút máu mới có khả năng yên tâm, bằng không chuyện chúng ta tu luyện Thiên Hà thần tàng truyền đi, ai cũng không sống được!
Mọi người trong các lặng lẽ đứng dậy.
Trong lòng thiếu niên mặc hoàng sam biết không ổn, lập tức bay lên trời, cố gắng phá vỡ nóc của Man Hồi Lang Các, chạy trốn lên trên.
Thân hình hắn vừa di chuyển, trong nháy mắt, mọi người trong Man Hồi Lang Các gần như đều đồng thời ra tay, từng bóng người chớp động, không biết bao nhiêu thần thông lập tức bạo phát, đánh cho người thiếu niên mặc hoàng sam này thịt nát xương tan!
Nguyên thần của hắn cũng không thể chạy trốn, bị mọi người cứng rắn đánh cho hồn phi phách tán!
Mọi người rơi xuống đất, quần áo phần phật, thật lâu mới có thể hạ xuống.
Tần Mục, Tề Cửu Nghi và Vân Tiệm Ly lặng lẽ nhìn cảnh tượng như vậy, bọn họ không có ngăn cản, cũng không nói gì.
Thước Kinh Tuyết lau vết máu trên tay, nàng liếc mắt nhìn Tần Mục, thử dò xét nói:
- Ngọc hoàng tử khiêu chiến với Mục Thiên Tôn, bị Mục Thiên Tôn giết chết ở trong Man Hồi Lang Các.
Tần Mục gật đầu:
- Ta giết.
- Cảm ơn Thiên Tôn thành toàn!
Thước Kinh Tuyết cúi đầu bái lạy Tần Mục, sau đó đứng dậy rời đi.
Những người khác cũng bái lạy về phía Tần Mục, từng người rời đi.
Rất nhanh, trong Các chỉ còn lại có đám người Tần Mục, Tề Cửu Nghi, Vân Tiệm Ly, ngoài cửa lại có Yên Nhi và Long Kỳ Lân coi chừng.
Tần Mục dẫn đầu phá tan sự im lặng, than thở:
- Ta đi tới Thiên Đình, trong lòng vốn tồn tại ý định giết người lập uy, đại náo Thiên Đình. Chưa từng nghĩ sẽ không giết chết một người, ngược lại trên lưng cõng tính mạng của rất nhiều người như vậy.
Vân Tiệm Ly ho khan vài tiếng, khí đen trên mi tâm càng thêm dày đặc, nói:
- Đây chính là chỗ lợi hại của Mục Thiên Tôn. Thiên Tôn, ngươi thoáng cái lại đào đi hơn hai mươi người thiên tài trên Thanh Hoa Bảng và Thần Tú Bảng, bọn họ đều là nhân vật thiên tài được Thiên Đình Thiên Vương, Thiên Tôn, Cổ Thần trăm cay nghìn đắng bồi dưỡng ra, lại bị ngươi lại dụ dỗ phải làm phản đi theo ngươi như vậy, hơn nữa không thể không phản. Ta không nhịn được hiếu kỳ, Thiên Tôn ở Nguyên Giới làm cái gì?
Tần Mục lập tức hăng hái, nghiêng người nói:
- Vân huynh nghe nói qua về Thiên Thánh giáo sao? Ngươi xem Tề huynh bao giờ cũng gọi ta là Tần giáo chủ, chính bởi vì ta là Thiên Thánh giáo chủ. Vân huynh có hứng thú hay không...
Vân Tiệm Ly cười ha ha, hắn lại ho khan kịch liệt.
Trong lòng Tần Mục nghiêm lại, con mắt dựng thẳng ở mi tâm mở ra, kiểm tra một hồi, nói:
- Sau khi ngươi mở Thiên Hà thần tàng, tu vi thực lực tăng lên rất nhiều, cách thời điểm chết càng lúc càng gần!
Vân Tiệm Ly cười nói:
- Thời điểm chết của ta cho dù không xa, nhưng thời điểm Thiên Tôn chết càng gần hơn. Ngươi mang tính mạng của rất nhiều người, không lâu sau lại sẽ có thượng thần tới giết ngươi!
Tần Mục thản nhiên nói:
- Trong Thiên Đình có rất nhiều người muốn ta chết, người không muốn ta chết cũng có rất nhiều, bởi vì ta ngoại trừ là phách thể tam kiệt cải cách crDuyên Khang và Mục Thiên Tôn ra, còn là đại pháp sư vạn kiếp bất diệt. Ta đánh với ngươi một trận, sau khi vận dụng toàn lực, người không muốn ta chết nhìn thấy năng lực của ta, lại sẽ cố gắng hết khả năng bảo vệ ta. Thiên Đình tưởng như bền chắc không thể phá được lại sẽ bởi vì ta đến đây mà tách ra thành hai bộ phận, phân ra thành hai nửa. Giữa bọn họ có oán hận sẽ càng lúc càng lâu, sẽ dần dần rõ ràng hơn.
Vân Tiệm Ly sởn tóc gáy, sau một lúc lâu hắn than thở:
- Ta rốt cuộc biết vì sao ngươi không để ý tới sự sống chết, cố ý muốn tới Thiên Đình. Ngươi ở Nguyên Giới, mâu thuẫn bên trong Thiên Đình còn có thể ép xuống, ngươi đến Thiên Đình, mâu thuẫn bên trong Thiên Đình lại sẽ kích phát, bạo phát, dẫn đến Thiên Đình phân liệt. Từ đó về sau, Thiên Đình lại không tập trung chú ý vào hạ giới. Trước khi loại bỏ cướp ngoài phải yên ổn bên trong, bọn họ nhất định sẽ xử lý nguy cơ bên trong trước. Mục Thiên Tôn, tâm cơ của ngươi thâm trầm như vậy sao?
Tần Mục cười mà như không cười nói:
- Ở hạ giới, chúng ta gọi cái này là người giang hồ. Ta bị đám người giang hồ đùa bỡn ở trong lòng bàn tay, cho nên đại kiếp nạn của Duyên Khang bạo phát. Ta hiện tại chẳng qua là đòi lại một chút lợi tức thôi.
Ngoài cửa, giọng nói của Long Kỳ Lân truyền đến:
- Giáo chủ, Vân Sơ Tụ cô nương tới.
Bọn họ lập tức dừng đề tài này, Tần Mục cười nói:
- Ta đã chuẩn bọ gian phòng cho huynh muội các ngươi, các ngươi vào ở tạm.
Vân Sơ Tụ đi tới Man Hồi Lang Các, cô nương này rất hoạt bát hiếu động, bận tới bận đi, bao giờ cũng đảo quanh ở bên cạnh Tần Mục và Vân Tiệm Ly, Tề Cửu Nghi lại đảo quanh ở bên cạnh nàng, khiến cho cô nương này không chịu nổi sự quấy nhiễu của hắn.
Bởi vì tu vi của Vân Tiệm Ly thâm hậu, tình hình càng lúc càng nguy cấp, Tần Mục gia tăng khổ luyện Thái Vi Viên Thượng Thức, khiến thần trí của mình lớn mạnh để chuẩn bị luyện đi đại chú huyết mạch của hắn.
Thần thức của hắn càng lúc càng mạnh, Thái Vi Viên Thượng Thức trải qua sự thay đổi của hắn, tốc độ tu luyện cực nhanh, vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
- Hẳn không bao lâu nữa, ta lại có thể thử phá vỡ đại chú huyết mạch của Vân Tiệm Ly!
Đột nhiên, không trung dần dần trở nên u ám, trong lòng Tần Mục thoáng động. Hắn dừng tu luyện, bước nhanh ra khỏi Man Hồi Lang Các. Man Hồi Lang Các là ở nơi của Đế Hậu nương nương, nơi đây đáng lẽ phải vĩnh viễn là ánh sáng ban ngày, bầu trời không có khả năng biến thành tối tăm.
Mà trong giờ phút này bầu trời u ám không thấy rõ được mặt trăng mặt trời, các sao càng lúc càng mờ nhạt, bầu trời giống như hoàng hôn.
Rất nhiều cung nữ trong Man Hồi Lang Các đều đi ra, có cung nữ lại vội vàng đi tìm đèn lồng, dự định treo đèn lồng lên.
Đám người Vân Tiệm Ly, Vân Sơ Tụ và Tề Cửu Nghi cũng đi ra, bọn họ ngẩng đầu nhìn lên trời.
Bầu trời, mặt trời bỗng nhiên chậm rãi biến mất, mặt trăng cũng lập tức tối xuống, không nhìn thấy được mặt trăng, từng ngôi sao trên bầu trời lần lượt biến mất, trời càng lúc càng tối.
- Toàn bộ Thiên Đình đều như vậy sao?
Một cung nữ kêu lớn:
- Hay chỉ có bầu trời của Dao Trì ta biến thành tôi tăm?
Các cung nữ khác đều bận rộn đốt đèn lồng lên, treo đèn lồng lên, không có người nào trả lời nàng.
Trong Man Hồi Lang Các càng lúc càng nhiều ngọn đèn, trong bóng tối nơi đây trở nên rất bắt mắt.
Trong lòng Vân Tiệm Ly thầm cả kinh, vội vàng chạy về phía Man Hồi Lang Các, cao giọng nói:
- Không tốt! Không nên đốt đèn! Nhanh tắt đèn lồng đi!
Tần Mục kéo lấy hắn, cười nói:
- Vân huynh không cần sốt ruột. Để cho chúng ta xem thử đây là thực lực nào!
Trên trán Vân Tiệm Ly xuất hiện mồ hôi lạnh, Vân Sơ Tụ lại hiếu kỳ quan sát xung quanh, đột nhiên tiếng kêu kinh sợ nói:
- Trong Dao Hải có cái gì đó tới! Có thứ gì đó từ nhánh sông Thiên Hà, tiến vào Dao Hải!
Trong bóng tối, trên mặt biển Dao Hải đột nhiên có sóng biển thật cao dâng lên, đứng sừng sững ở trên trời, sóng biển giống như một bức tường nối liền trời cùng đất, nó di chuyển với tốc độ khủng khiếp, lao thẳng tới Man Hồi Lang Các!
Răng rắc...
Trên bầu trời có tia chớp sáng ngời, vô số sấm sét bắn ra, chẳng biết từ lúc nào trên không trung của Dao Trì không ngờ có mây đen trải rộng, trong tầng sấm sét đột nhiên hiện ra ánh lửa, ánh lửa càng lúc càng sáng, chiếu sáng cả mây đen giống như là muốn thiêu đốt chúng vậy.
Tiếp theo, trong tầng sấm sét và mây đen lộ ra một khuôn mặt Thần Vương với râu quai nón đầy dữ tợn, sấm sét dường như tạo thành chòm râu của hắn, lan tràn ra bốn phương tám hướng, giống như rồng có sừng múa loạn, khủng khiếp nói không nên lời!
Thần Vương sấm sét râu quai nón này nhìn về phía trong Dao Hải dưới sóng lớn, bỗng nhiên hắn mở miệng lớn dữ tợn, phát ra tiếng hô kinh thiên động địa, khiến sóng lớn rung sụp!
Trong biển có vật lớn bay lên, tiếng rồng ngâm chấn động, giống như một hải đảo vô cùng khổng lồ màu xanh đen từ dưới đáy biển chậm rãi bay lên.