Mục Thần Ký

Chương 932: Mục thiên tôn thật hay giả



Mục đích thành lập Thiên Minh, chính là để phủ định thống trị của Cổ Thần, phủ định "Thiên".

“Thiên" ở thời đại Long Hán chính là Cổ Thần.

Lúc đó Vân Thiên Tôn làm minh chủ Thiên Minh, hắn nhất định phải đoàn kết tất cả lực lượng, bất kể Bán Thần hay sinh linh hậu thiên, chỉ cần có ý chí phủ định Cổ Thần, đều có thể gia nhập Thiên Minh. 

Đợi đến khi bọn họ diệt trừ Cổ Thần Thiên Đế, thế lực Thiên Minh càng lúc càng lớn, cuối cùng có một ngày Vân Thiên Tôn phát hiện, bọn họ đẩy ngã "Thiên" đồng thời cũng trở thành "Thiên".

Nhưng vào lúc này, hắn đã không có sức để thay đổi Thiên Minh lúc này, hắn trở thành một cản trở để Thiên Minh thống trị thiên hạ.

Hắn biết mình hẳn phải chết, vì tương lai, hắn vạch ra một kế hoạch, thông qua tay của Đạo tổ tới thực hiện kế hoạch. 

- Vân Thiên Tôn muốn thông qua Cổ Thần Thiên Đế tới phân chia Thiên Minh, lúc cần thiết, thậm chí có thể lôi Thiên Đế ra, như vậy Thiên Minh có thể tạm thời buông tha áp chế đối với hạ giới, vùi đầu vào trong cuộc chiến đấu với Thiên Đế.

Đạo tổ tiếp tục nói:

- Kể từ đó, lại có thể tranh thủ thời cơ cho hạ giới phát triển. 

Trong lòng Tần Mục chấn động mạnh.

Vân Thiên Tôn nghĩ thực sự vô cùng sâu xa!

Bất kể như thế nào, Thiên Minh cũng không thể để cho Cổ Thần Thiên Đế sống lại, chỉ có Cổ Thần Thiên Đế chết, bọn họ mới không có địch thủ. Nếu Cổ Thần Thiên Đế sống lại, tất cả cố gắng của bọn họ đều sẽ uổng phí. 

Bởi vì, bất kỳ Cổ Thần nào cũng có chỗ thiếu sót, có nhược điểm, tất cả đều cần tuân theo quy tắc đại đạo của mình hành sự, nhưng Cổ Thần Thiên Đế lại không phải như vậy.

Hắn không bị thiên địa đại đạo trói buộc.

Thiên Đế như vậy mới là đáng sợ nhất. 

Nếu như để bọn họ biết Cổ Thần Thiên Đế còn chưa chết, hồn phách của hắn đã chuyển thế, lẩn vào trong mười Thiên Tôn bọn họ, mười Thiên Tôn hình thành liên minh lại sẽ lập tức sụp đổ.

Nếu biết Cổ Thần Thiên Đế là ai, bọn họ sẽ bỏ xuống tất cả ân oán giữa bọn họ, hợp lực diệt trừ Cổ Thần Thiên Đế.

- Như vậy, lúc tai kiếp của Duyên Khang bạo phát, vì sao Đạo tổ chưa từng công bố Cổ Thần Thiên Đế kia là ai? 

Tần Mục hỏi.

Trong lòng hắn buồn bã, Duyên Khang gặp tai kiếp, chết nhiều người như vậy, cũng là thời điểm hắn bất lực nhất, bị đả kích nhất, hắn thiếu chút nữa đã không gượng dậy nổi, nhưng vì người còn sống sót hắn vẫn còn sống, đồng thời đi ra một con đường hoàn toàn mới.

Nhưng nếu khi đó Đạo chủ công bố Cổ Thần Thiên Đế là ai, đẩy kẻ gây tai hoạ đối phó với Cổ Thần Thiên Đế, có thể tai kiếp của Duyên Khang lại sẽ không phát sinh. 

Đạo tổ lắc đầu nói:

- Vẫn chưa tới lúc.

Giọng nói của Tần Mục khàn khàn: 

- Vẫn chưa tới lúc? Khi nào mới đến lúc đó? Chết bao nhiêu người mới đến lúc đó?

Ánh mắt của Đạo tổ thâm thúy, nói:

- Lúc tai kiếp của Khai Hoàng bạo phát, ta cũng chưa từng nói ra Cổ Thần Thiên Đế, tai kiếp của Duyên Khang cũng không phải lúc. Vấn đề mấu chốt ở chỗ, thực lực của Cổ Thần Thiên Đế không đủ để chống lại Thiên Minh hiện tại. Lấy một địch chín, hắn không ngăn cản được. Sau khi hắn chết, hạ giới căn bản không có thực lực và thủ đoạn chống lại Thiên Minh. Sinh linh hậu thiên nhất định phải có đủ thực lực chống lại Thiên Minh, Cổ Thần Thiên Đế cũng cần phải có đủ thực lực xé rách Thiên Minh, khi đó mới là thời cơ tốt nhất. 

Thần sắc của hắn lạnh lùng, nói:

- Ta làm người cầm kiếm thực hiện kế hoạch của Vân Thiên Tôn, nhất định phải tuyệt đối lý trí, chờ đợi thời cơ này đến. Trước đó, chết bao nhiêu người, ta cũng nhất định phải chờ đợi.

Tần Mục im lặng một lát, nói: 

- Cổ Thần Thiên Đế rốt cuộc là vị Thiên Tôn nào?

- Mục Thiên Tôn, ta không sẽ nói cho ngươi biết.

Sắc mặt của Đạo tổ bình tĩnh nói: 

- Ngươi không thích hợp làm người thực hiện kế hoạch của Vân Thiên Tôn, ngươi quá kích động, bình thường sẽ bởi vì khí phách nhất thời mà để lộ con át chủ bài. Ta sẽ không làm vậy, ta có thể không để ý tới tính mạng của hàng trăm triệu người. Ngươi là Thiên Tôn được vạn người kính trọng ngưỡng mộ, Thiên Tôn không cần lưng đeo trên lưng danh xấu và tội nghiệt như vậy. Tội nghiệt và danh xấu này nhất định phải do người thực hiện kế hoạch của Vân Thiên Tôn tới cõng lấy.

Nét mặt già nua của hắn lộ ra vẻ tươi cười:

- Ta đã chuẩn bị hơn năm mươi vạn năm, Mục Thiên Tôn không nên cướp công lao của ta. 

Tần Mục bái lạy, Đạo tổ vội vàng trả lễ.

- Tần mỗ chỉ là một mãng phu, là hạng người bừa bãi vô danh, cơ duyên xảo hợp  mới xuyên qua trở lại Long Hán năm đầu, may mắn có thể thấy được tiền bối tiên hiền ở thời đại kia, may mắn trở thành Thiên Tôn. Nhưng ta có danh là Thiên Tôn, lại chưa từng làm gì để báo đáp lại.

Tần Mục cảm khái nói: 

- Ngược lại các ngươi vì thế lại phấn đấu, hi sinh chảy máu, ta không xứng làm Thiên Tôn, các ngươi mới xứng.

Đạo tổ nói:

- Truyền phương pháp thành thần, khiến cho người đời biết còn có cảnh giới Thiên Đình này, chỉ cần làm vậy, Thiên Tôn lại hoàn toàn xứng đáng với cái danh này. Hơn nữa, điều Thiên Tôn làm còn không chỉ dừng lại ở đây. Mục Thiên Tôn, có thể ngươi nên rời khỏi Thiên Đình. 

Tần Mục hơi ngẩn người ra, không hiểu được ý định của hắn.

Đạo tổ nói:

- Hạo Thiên Tôn tới chỗ ta chơi, hỏi thăm ta một việc, có thể lợi dụng Thiên Cung Thần Khí Tạo Hóa, sáng tạo ra một vị Mục Thiên Tôn hay không. Hắn muốn mời ta chế tạo ra một vị Mục Thiên Tôn, sự kiện Dao Trì đêm hôm đó, ta cũng đến Dao Trì quan sát Mục Thiên Tôn thật lâu. Ít ngày nữa trước, ta đã giao thiết kế Mục Thiên Tôn cho hắn. 

Tần Mục nghẹn họng nhìn trân trối:

- Đạo tổ, ngươi, ngươi...

Đạo tổ thản nhiên nói: 

- Ta cho dù không để cho hắn bản thiết kế về Mục Thiên Tôn, hắn cũng sẽ tìm người tinh thông thuật số khác chế tạo ra một Mục Thiên Tôn, cho nên ta lại cho hắn. Hạo Thiên Tôn lợi dụng Thần Khí Tạo Hóa sáng tạo ra một Mục Thiên Tôn mới, sau đó sẽ nhân cơ hội xử tử ngươi, sử dụng kẻ sáng tạo ra để thay thế ngươi. Thù lớn của hắn được báo, hơn nữa còn có thể lợi dụng uy vọng của ngươi để làm rất nhiều chuyện.

Tần Mục trợn tròn hai mắt, từ từ thở hắt ra một hơi.

Đạo tổ nói: 

- Cho nên, Thiên Đình muốn đối phó ngươi có rất nhiều thủ đoạn. Hạo Thiên Tôn nhìn như lỗ mãng, nhưng thật ra tâm cơ thâm trầm, sự kiện Dao Trì đêm đó hắn cũng ở trong đó, nhưng mục đích của hắn lại không phải là giết chết ngươi, chỉ là làm ra vẻ mà thôi, hắn muốn xem trong Thiên Đình còn có bao nhiêu người chống đối lại hắn. Hắn đã đạt được mục đích, hơn nữa ta còn ghi chép xuống số liệu thân thể ngươi, tái tạo một Mục Thiên Tôn nghe lời.

Trong lòng Tần Mục chấn động mạnh, Hạo Thiên Tôn trong miệng của Đạo tổ, cùng Hạo Thiên Tôn trong ấn tượng của mọi người, gần như là hai người khác nhau!

- Cho nên ngươi nên rời khỏi Thiên Đình. 

Đạo tổ nói:

- Ta có thể đưa ngươi quay về hạ giới.

Tần Mục lấy lại bình tĩnh, lắc đầu nói: 

- Thiên Đình chưa đại loạn, ta sao có thể trở lại? Ta đến chỗ ngươi lại đột nhiên biến mất, người sáng suốt vừa nhìn đã biết ngươi đưa ta đi, ta không thể liên lụy tới ngươi.

Hắn mỉm cười:

- Hạo Thiên Tôn muốn giết ta, cũng không có dễ dàng như vậy. Ta còn có một việc muốn thỉnh giáo Đạo tổ, Đạo tổ biết làm thế nào để đi tới Thái Hư không? 

Đạo tổ lắc đầu, nói:

- Ngươi không nên gây chuyện, vẫn mau chóng rời khỏi Thiên Đình.

Yên Nhi và Long Kỳ Lân đang bên ngoài miếu nhỏ, nói chuyện phiếm cùng hai con cóc này, hai con cóc này trời sinh tính lười biếng, lúc nói chuyện với bọn họ mắt cũng thu vào trong đầu, chỉ có khi Yên Nhi lấy ra linh đan thu hút bọn chúng, mắt của bọn chúng mới có thể từ trong đầu nhô lên. 

- Hai con cóc này khẳng định ăn rất ngon.

Tề Cửu Nghi cười nói.

Đột nhiên, hai con cóc này thò mắt ra, liếc mắt nhìn hắn, Tề Cửu Nghi giống như rơi vào hầm băng, những cảnh tượng trước mắt biến mất, chỉ còn lại có bốn con ánh mắt cực lớn vây quanh mình. 

Tần Mục đi ra khỏi miếu nhỏ, kinh ngạc nhìn thân thể Tề Cửu Nghi cứng đờ, lúc này dị tượng trước mắt của Tề Cửu Nghi mới biến mất.

Hắn không nhịn được liên tục rùng mình mấy cái, trong mắt có chút sợ hãi, hai con cóc này có bản lĩnh cao, khiến cho hắn không theo kịp.

Thiên Đình Đạo chủ đưa tiễn bọn họ ra khỏi Ngọc Thanh Thiên Cung. 

Tần Mục trầm ngâm một lát, về phía Vân Sơ Tụ nói:

- Nghe nói Thiên Đình có một Tạo Phụ Thiên Cung, bên trong có một Thần Khí Tạo Hóa, muội muội tốt có thể dẫn ta đi xem không? Ta dự định mượn Tạo Phụ Thiên Cung, chế tạo vài chiếc cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, thuận tiện cho Thiên Đình cùng hạ giới qua lại.

Vân Sơ Tụ lườm hắn một cái, cười khúc khích nói: 

- Gọi người ta là muội muội tốt...

Tề Cửu Nghi và Vân Tiệm Ly sởn tóc gáy, hoảng sợ nhìn hai người này, nữ tử này không phải là Đế Hậu nương nương thì chính là Nguyên Mỗ phu nhân, Tần Mục cũng dám gọi nàng là muội muội tốt.

- Vị Mục Thiên Tôn này từ hạ giới đi lên, biết chữ chết có bao nhiêu cách viết hay không? 

Trái tim của Vân Tiệm Ly đập thình thịch, thầm nghĩ:

- Đúng rồi, ta cũng từng gọi Vân Sơ Tụ là muội muội, ta cũng không biết sẽ chết sống thế nào... Ta nên sớm đi xuống hạ giới!

- Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng? 

Vân Sơ Tụ hiếu kỳ nói:

- Thuận tiện để qua lại giữa hạ giới cùng Thiên Đình sao? Thiên Tôn chẳng lẽ không sợ Thiên Đình Thần Ma hạ giới, đạp hỏng chúng sinh của Duyên Khang sao?

Sắc mặt Tần Mục nghiêm túc: 

- Duyên Khang đã quy thuận Thiên Đình, là thuộc hạ của Thiên Đình, trung thành và tận tâm đối với Thiên Đình, muội muội tốt, Thiên Đình sẽ không đối phó với trung thần nghĩa sĩ!

- Có quỷ mới tin ngươi!

Vân Sơ Tụ cười khúc khích, tròng mắt xoay chuyển, nghiêm mặt nói: 

- Ngươi vẽ bản vẽ cầu dịch chuyển trao đổi linh năng cho ta, ta giúp ngươi chế tạo ra vài cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, đánh thông tường bao quanh Thiên Đình cùng thế giới hạ giới, chuyện quan trọng, ngươi còn chưa có đứng vững ở Thiên Đình, chuyện này ngươi không làm chủ được, cần phải có Thiên Tôn đồng ý.

Tần Mục lấy ra bản vẽ cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, giao tất cả cho nàng, bản vẽ giống như núi, số lượng rất nhiều. Vân Sơ Tụ rút ra một tờ nhìn thấy được thuật số phù văn phía trên, cũng không khỏi nhíu mày, nàng nhìn thấy nhiều bản vẽ như vậy lại không khỏi cảm thấy tâm phiền ý loạn, nói:

- Chuyện này vẫn giao cho Đạo môn đi, để Đạo môn mang theo bản vẽ đi Tạo Phụ Thiên Cung, chế tạo ra vài toà cầu dịch chuyển trao đổi linh năng... Ca, Thiên Tôn, Cửu ca ca, ta đi trước một bước! 

Nàng cầm theo bản vẽ nhanh chóng đi xa, quay về Ngọc Thanh Thiên Cung, thầm nghĩ:

- Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng này ngược lại có tác dụng rất lớn, có thể nối liền Thiên Đình cùng chư thiên khác, cũng không phải chỉ nối liền Nguyên Giới. Nếu chế tạo ra loại cầu dịch chuyển trao đổi linh năng này, bản cung lại có thể thống trị càng nhiều thế giới chư thiên...

Đám người Tần Mục cùng Tề Cửu Nghi, Vân Tiệm Ly lại đi về phía Dao Trì, trong lòng Vân Tiệm Ly sinh nghi, nhịn thật lâu, lúc này mới hỏi: 

- Vì sao Thiên Tôn giao cầu dịch chuyển trao đổi linh năng cho Vân Sơ Tụ? Loại cầu dịch chuyển trao đổi linh năng này có tác dụng cực lớn, nếu nối liền Thiên Đình cùng Nguyên Giới, các thần Thiên Đình muốn hạ giới lúc nào lại hạ giới lúc đó, khiến cho Nguyên Giới căn bản không có cơ hội kịp phản ứng! Thiên Đình thống trị chỉ càng thêm vững chắc!

Tần Mục gật đầu, cười nói:

- Duyên Khang hiện tại chỉ là một nước nho nhỏ dưới quyền của Thiên Đình, lại không tạo phản, có gì phải sợ hãi? 

Nghi ngờ trong lòng Vân Tiệm Ly sâu hơn, nói:

- Ta không tin ngươi sẽ ngu dốt như vậy, không biết tác dụng của cầu dịch chuyển trao đổi linh năng. Ngươi rốt cuộc có tính toán gì không?

Tần Mục không đáp, cười nói: 

- Có cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, ngươi cũng có thể hạ giới, không cần ở lại Thiên Đình.

Hắn vì Duyên Khang định ra chiến lược sau này, tám cấm pháp phá giải quyết định của Cổ Thần Thiên Đế nhằm vào cải cách Duyên Khang, trong đó mấu chốt nhất là  để cho Duyên Khang phát triển chế tạo, giúp Thiên Đình chế tạo thần binh lợi khí.

Mà nếu muốn làm được điểm này, nhất định phải thông đường buôn bán. 

Từ Duyên Khang vận chuyển hàng hóa đến Thiên Đình, cho dù là thuyền Phượng Hoàng thuyền nhanh vô song trong thiên hạ như vậy, qua lại cũng cần thời gian một năm, nếu đổi lại thành thuyền bình thường khác, qua lại một chuyến chỉ sợ chính là trăm năm trôi qua.

Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng lại có thể mở ra con đường buôn bán, khiến cho thời gian buôn bán giữa Duyên Khang cùng Thiên Đình rút ngắn lại rất nhiều, cứ như vậy, con đường chế tạo hưng thịnh của Duyên Khang lại có thể rút ngắn hơn thật nhiều.

Nếu như cầu dịch chuyển trao đổi linh năng trải rộng chư thiên vạn giới, buôn bán qua lại, chư thiên vạn giới bị Duyên Khang chen tới suy sụp, thời gian chư thiên vạn giới tạo phản cũng sẽ sớm hơn! 

Tuy nhiên cầu dịch chuyển trao đổi linh năng không thể do hắn tới xây dựng, do hắn nói ra sẽ khiến cho các Thiên Tôn khác nghi ngờ, biện pháp đơn giản hữu hiệu nhất chính là giao cho Đế Hậu nương nương, do Đế Hậu nương nương tới xây dựng.

Sau khi Đế Hậu nương nương xây dựng, Thiên Tôn khác vì thu hoạch lợi ích cũng sẽ xây dựng, do đó nối liền chư thiên vạn giới, đạt được mục đích của hắn!

Bọn họ còn chưa đi tới Dao Trì, đột nhiên một vị thần nhân chặn đường, khom người nói: 

- Mục Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn mời các hạ đi tới Hạo Thiên Cung dự tiệc.

Trong lòng Tần Mục thoáng động, cười lạnh nói:

- Ta có thù oán với hắn, bữa tiệc của hắn tất nhiên không có chuyện tốt, ta không đi! 

Vị thần nhân này giật mình kinh sợ.

Tần Mục bước nhanh rời đi, Yên Nhi đứng ở đầu vai của hắn lại nhìn thấy được trên gáy của Tần Mục xuất hiện rất nhiều da gà tinh mịn.

- Hạo Thiên Tôn người này chỉ sợ sử dụng Thần Khí Tạo Hóa chế tạo ra một người khác ta, mời ta đi dự tiệc, nhưng thật ra là giết ta! 

Bọn họ còn chưa đi tới Dao Trì, lại có một nữ tử đến đây, nói:

- Vân công tử, Vân Tiêu phu nhân mời ngươi trở lại.

Vân Tiệm Ly chưa từng thấy qua người kia, trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn theo lời theo nữ tử kia rời đi. 

Lại qua không lâu, một vị Nam Thiên Xích Đế dưới quyền thần nhân chặn đường, khom người nói:

- Xích Đế nhớ công tử, mời công tử đi vào.

Tề Cửu Nghi kinh ngạc nói: 

- Sư tôn của ta tới? Nàng không ở tại hạ giới sao? Nhị ca, nhị ca đi theo ta một chuyến thôi!

Long Kỳ Lân nhìn về phía Tần Mục, trong lòng Tần Mục thoáng động, nói:

- Ngươi cứ đi vào đi. 

Tề Cửu Nghi cùng Long Kỳ Lân cùng vị thần nhân này rời đi.

Tần Mục cười nói:

- Đợi lát nữa sẽ có người môn hạ của Nam Đế Chu Tước tới, mời Yên Nhi tỷ đi gặp Nam đế. 

Yên Nhi vô cùng kinh ngạc, cười nói:

- Làm sao ngươi biết?

Tần Mục không đáp. 

Sau một lúc lâu, quả nhiên lại có một vị thần nữ đến đây, cười nói:

- Vân công chúa, Nam đế nhớ công chúa, bảo ta tới mời công chúa trở lại gặp mặt.

Yên Nhi nhìn Tần Mục, Tần Mục khẽ gật đầu, nói: 

- Mẫu thân nữ nhi gặp mặt là chuyện quan trọng, không thể chậm trễ.

Yên Nhi theo thần nữ này rời đi.

Tần Mục quay về Dao Trì, sau khi trở lại Man Hồi Lang Các, chỉ thấy trong Man Hồi Lang Các có một Tần Mục khác đứng ở trong lương đình chắp hai tay sau lưng, đợi mình. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.