“Các học trò lớp sáu cao cấp xông lên cho ta Đánh mạnh tay vào, đánh tên Mục Vỹ kia để cha mẹ hắn cũng không nhận ra”.
“Vâng!”
Khô Du Chá bị Thanh Trĩ, Thanh Sương cầm chân, chỉ có thể ra lệnh: “Ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm!”
“Ơ? Đánh không được lại muốn đánh hội đồng à?”, Mục Vỹ bật cười khanh khách bước ra.
“Sư phụ, để chúng con lên”, đám người Thiết Phong cũng ồ ạt xông lên, ý chí dâng trào.
“Cút sang một bên”.
Mục Vỹ bực bội phất tay: “Mấy người các trò còn không đủ để người ta nhét kẽ răng đâu, lại còn đòi lên. Người ta đều là học trò của lớp cao cấp, ít nhất cũng có thực lực Linh Huyệt tầng thứ ba, các trò không so bì được”,
“Sư phụ..."
“Ta toàn dạy các trò kiến thức võ giả trên giấy, chưa từng cho các trò xem thực chiến. Hôm nay để ta lên cho. Các trò phải nhìn cho kỹ, không được bỏ sớt bất kỳ điểm nào, hiểu chưa?”
“Vâng!”
“Vâng!”
Nghe Mục Vỹ nói thế, toàn bộ học trò của lớp chín trung cấp đều bừng bừng ý chí chiến đấu.
Mục Vỹ vẫn luôn nói suông với bọn họ, chưa bao giờ dùng hành động làm mẫu. Vì vậy bọn họ vẫn luôn muốn biết thực lực của hẳn ở mức độ nào!
“Thầy Mục chỉ có cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ ba. Đám người Khô Du Chá dẫn tới đều là người của lớp sáu cao cấp, thật sự có thể đánh được sao?”
Hoàng Vô Cực lo lắng nói.
“Ngươi thì biết cái gì? Võ mồm và võ công của thầy Mục đều mạnh như nhau. Ngươi lại dám hoài nghỉ thầy ấy?", Cảnh Tân Vũ khoanh tay đáp.
“Được rồi, các người đừng ồn nữa, chuẩn bị để có thể ra tay bất cứ lúc nào là được"
Tô Hân Nhiên thấy mấy người họ đấu đá lẫn nhau, nhếch môi hâm mộ nói: "Thầy Mục ngầu quá đi mất. Ta muốn sinh Tiểu Mục cho thầy ấy!
Phụt...
Đám người xung quanh suýt thì phun hết máu ra ngài.
Sinh Tiểu Mục? Tô Hân Nhiên còn dám nói ra.
Cùng lúc đó, đám người Vương Hinh Vũ, Ngạn Vân Ngọc, Tiêu Bất Ngữ thấy cảnh tượng này đều tỏ vẻ kỳ quái.
“Hắn đang làm gì vậy? Muốn làm anh hùng sao?”, Tiêu Bất Ngữ châm chọc nói.
“Dù thế nào thì người của lớp cao cấp đều có cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ ba. Tên này lại muốn một mình chống đỡ? Nằm mơ đi"
“Đúng là một tên điên ngông cuồng tự cao tự đại", Vương Hinh Vũ lắc đầu cười khẽ.
Cô ta cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp cao cấp, đương nhiên biết rõ thực lực của các học trò trong lớp cao cấp.
Người có thực thấp nhất phải đạt tới cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ ba thì cả lớp mới có thể thăng lên lớp cao cấp.
Mà trong lớp cao cấp có không ít học trò có cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ tư, tầng thứ năm.
Toàn bộ người có tên trên linh bảng của Lôi Phong Viện đều là học trò của lớp đặc biệt, cả học viện này chỉ có một lớp như vậy.
Muốn trở thành học trò của lớp đặc biệt thì trước tiên phải được vào lớp cao cấp.
Vậy nên cứ cách một khoảng thời gian, lớp cao cấp sẽ có một hai học trò thiên tài khiêu chiến cao thủ trên linh bảng để được vào lớp đặc biệt.
Cao thủ trên linh bảng cũng chính là thiên tài mạnh nhất của Lôi Phong Viện.
Học viện Thất Hiền cũng có một long bảng.
Người có tên trên long bảng là một trăm người mạnh nhất được chọn ra từ bảy lớp đặc biệt của bảy học viện.
Có thể nói một trăm người kia chính là thiên tài xuất chúng nhất, thực lực siêu mạnh, thậm chí rất nhiều cao thủ trên long bảng không hề thua kém giáo viên của lớp cao cấp.
Vương Hinh Vũ đương nhiên không tin Mục Vỹ muốn một mình chiến cả đám người.
Dù sao thì lớp sáu cao cấp cũng là lớp cao cấp do Khô Du Chá dốc lòng dạy bảo, không một học trò nào trong lớp này là người tầm thường.
Mục Vỹ muốn đánh bại họ là rất khó! Khó như lên trời!
“Được rồi, bây giờ chúng ta cứ xem trò hay này đi."
Không chỉ mấy giáo viên của lớp cao cấp này, các giáo viên và học trò của lớp sơ cấp và cao cấp đang vây xem xung quanh cũng không tin tưởng Mục Vỹ.
Lớp sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đặc biệt, xếp từ thấp lên cao.
Không thể không nói, có một vài học trò của lớp cao cấp còn có tu vi mạnh hơn giáo viên lớp sơ cấp và cao cấp nhiều.
Huống hồ là cả một đám người!
“Phong Dụ Nhàn, bắt hắn lại cho ta. Hắn dám sỉ nhục chủ nhiệm Trịnh, ta nhất định phải bắt hắn đến trước mặt viện trưởng, khiến hắn xấu mặt".
Khô Du Chá tung chưởng đánh bật Thanh Tí và Thanh Sương rồi vội vàng ra lệnh.
“Vâng!"
Phong Dụ Nhàn là học trò của lớp sáu cao cấp, vốn có thiên phú hơn người, hiện giờ đã đạt tới cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ tư, mở ra huyệt Dương Lăng Tuyền, toàn thân thông thuận, thực lực không thể, khinh thường.
Quan trọng nhất là sau lưng hẳn ta còn có mấy chục học trò của lớp sáu cao cấp chỉ kém hắn ta một chút.
“Không tồi, không tồi, đều là người có khí phách!”
Mục Vỹ tán thưởng: “Thiên phú tạm được, nhưng so với học trò lớp chín trung cấp của ta thì còn kém nhiều lắm”.
“Ngươi muốn chết hả?”
Nghe thấy Mục Vỹ vẫn còn dám chế giễu bọn họ, Phong Du Nhàn lập tức nổi giận.
Uy tín của lớp cao cấp không thể bị khinh nhờn Mục Vỹ chỉ là thầy giáo từ sơ cấp thăng lên trung cấp, không có tư cách.
“Đám ranh lớp chỉ mở to mắt ra mà xem.
Những thứ ta thường dạy các trò đều ở đây cả đấy” Mục Vỹ đối diện với mấy chục người lao tới, không hề hoang mang tiến lên.
Ầm....
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Một bóng người nặng nề lùi về sau, va chạm với mặt đất tạo nên một cái hố sâu hoắm.
“Đây là... Minh Thể Quyền của Vô Thượng Minh Thân”, Hoàng Vô Cực ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước. mắt, khó tin thốt lên.
Giờ phút này, Mục Vỹ đạp chân xuống đất rồi đá vào người trước mặt.
Ầm...
Hiên Viên Giá và Cảnh Tân Vũ đều há hốc mồm, đồng loạt lên tiếng: "Trường Long Bài Vỹ của Vương Bá Kim Thân!”
Trông thấy chiêu thức Mục Vỹ vừa đánh ra, bọn họ như chợt tỉnh ngộ.
Đây mới là Trường Long Bài Vỹ thật sự. Lúc trước bọn họ dựa theo công pháp võ kỹ và lời bình của Mục Vỹ trên đó vẫn không thể nằm bắt được trọng điểm. Bây giờ thấy hắn đánh ra mới hiểu ra.