- Về tác giả
Đây là link weibo của Vô Nghi Ninh Tử:
无仪宁死 Giới tính trên weibo đề là Nữ nên tui gọi là chị nhé. Vô Nghi Ninh Tử viết truyện trên web Doufu chứ không đăng trên Tấn Giang. Chị đã viết được ba truyện là Sênh ca tận xử, Tái không nhân ngộ kiến và Tối ái nhĩ na đích thập niên (Mười năm yêu anh nhất). Mười năm là truyện đầu tay của chị, chương đầu tiên được đăng vào ngày 25-12-2017 và kết thúc ở chương 86 vào ngày 30-01-2018. Hai truyện kia cũng lên sóng chương đầu tiên vào ngày 30-01-2018.
Sênh ca tận xử là truyện có liên quan đến hắc đạo, cố chấp quỷ súc cường đại công x tự phụ được nuông chiều từ bé thụ. Truyện mới được đăng đến chương 11 vào ngày 12-2 năm nay và vẫn đang bị tạm ngừng, dân chúng đang kêu gào cầu chị Ninh Tử viết tiếp:)))
Tái không nhân ngộ kiến là truyện về cặp đôi Lý Trạch Khôn và Trình Hạ trong Mười năm, thể loại trọng sinh nguỵ đóng thế, thâm tình cán bộ cao cấp công x trọng sinh nguỵ đóng thế thụ. Tác giả đang viết đến chương 38, vào VIP từ chương 31. Phong cách hình như vẫn ngược như Mười năm, có điều tác giả đề tag HE nên chắc không phải khóc nhiều đâu ha ;;;____;;;
2. Về kịch truyền thanh Mười năm yêu anh nhấtTruyện vừa có kịch truyền thanh, mới chỉ có kỳ 1 thôi. Tui thì không hiểu nhiều lắm về giới kịch truyền thanh, chỉ biết người đóng vai (?) cho Hạ Tri Thư là CV Trần Thương Mãn Mâu của Xuân Sắc Kinh Hồng, Tưởng Văn Húc là CV Thương Đồng của Dực Chi Thanh, còn Ngải Tử Du là CV Trạch Tiểu Tây của Nguyệt Linh Lung.
Theo ý kiến cá nhân thì giọng của CV đóng Hạ Tri Thư không hợp lắm, trong tưởng tượng của tui thì Hạ Tri Thư giọng nhẹ nhàng, dịu dàng hơn xíu nữa. Còn Tưởng Văn Húc và Ngải Tử Du thì ổn, không có gì để chê. Giọng Ngải Tử Du nghe thích lắm >y<
Link Youtube kỳ 1 đây, mọi người vào nghe nhé:
https://www.youtube.com/watch?v=oIU-b77EpHQVề ED của kịch, có nguyên gốc là bài At Gwanghwamun – Cho Kyu-hyun (Super Junior). Lời bài hát thì thứ lỗi cho khả năng edit của tui, hoá ra edit lời nhạc khó đến thế TTT^TTT. Đây là link 5sing của bài hát:
http://5sing.kugou.com/fc/16476378.html3. Về review truyệnTruyện này có hai bài review cực kỳ chi tiết và rất hay.
Đây là bài review bên blog
The little world of Christine Luong, bài viết dài, và rất chi tiết. Còn đây là review của page
Review Quốc dân Hi vọng sau khi truyện hoàn sẽ có thêm nhiều bài review nữa, tui thích đọc review lắm:)))
4. Vài thứ linh tinh khácTrong quá trình edit và tìm hiểu thì tui phát hiện ra có một bộ phim có tên là Mười năm yêu em do Đổng Khiết và Đặng Siêu. Phim dựa theo tiểu thuyết cùng tên của Mộ Dung Tiểu Thôn, có bối cảnh ở thập niên 80 của Trung Quốc, kể về câu chuyện của một cặp đôi. Họ yêu nhau từ hồi còn đi học, cùng trải qua những vất vả gian truân của cuộc đời, nhưng dần dần cũng bị cuộc sống mài mòn, cuối cùng thay đổi mà không tự biết. Khi đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, tưởng chừng như có tất cả trong tay thì nam chính mới nhận ra mình đã đánh mất thứ quý giá nhất của cuộc đời mình. Vòng xoáy của đồng tiền và danh lợi đã khiến anh không ít lần làm tổn thương người bạn đời sâu sắc. Nữ chính đã bỏ anh ra đi. Anh ân hận và tìm mọi cách hàn gắn với cô nhưng một biến cố lớn đã xảy đến khiến mối lương duyên của hai người dở dang mãi mãi.
Dù nó là tình cảm nam nữ có vẻ không liên quan đến truyện, nhưng tui nhắc đến nó là vì tình huống của phim và nội dung có nhiều nét tương đồng với Mười năm yêu anh nhất (quan trọng nữa là tên cũng na ná nhau nữa:))) Cặp chính cũng yêu nhau từ thời đi học, cùng đến một thành phố xa lạ lập nghiệp, rồi dần dần xa cách nhau vì cuộc sống xô đẩy, đến cuối cùng khi nhận ra sai lầm lại không có cơ hội làm lại. Nói chung là nếu ai có hứng thì có thể tìm xem cho biết nha.
Quan trọng hơn là nhạc phim. Nhạc phim là bài 有沒有人曾告訴你 – Có ai từng nói với em chưa của Trần Sở Sinh. Nhạc hay, người hát hay, và quan trọng nhất là lời cũng rất hay nữa. Nếu áp lời bài hát vào truyện tui thấy cũng hợp lắm nè.
“Khi xe lửa tiến vào thành phố nàylà khi anh không còn được nhìn thấy những ánh đèn rực rỡ và khuôn mặt hiền dịu của em.Mở trang nhật ký của em viết cho anh từ ngày mình mới quen nhau anh đã nhớ em rất nhiều!Ở đây thành phố đang mùa đông nhưng anh không nhìn thấy những bông tuyết rơi thành phố này đêm nayDù anh đã quá quen thuộc với màn đêm cùng những đêm thức trắng, nhưng anh không quên được nỗi nhớ thiếu vắng emKhoảng cách của chúng ta rất xa và cũng rất gần khi ngoài kia không còn tiếng người cười nóiQuanh đây chỉ là một màn đêm tối tăm mịt mùỞ nơi phương xa em có hay trong tim anh luôn mang một hình bóngDù ngoài kia không còn tuyết rơi không còn ánh đèn rực rỡNhưng đã có ai nói với em rằng…Anh rất yêu em chưa? Đã có ai nói với em rằng…Anh rất nhớ em chưa?”(Bản dịch này tui lấy trên một comment trên Youtube, cũng không phải của chính chủ dịch, ai biết nguồn thì hú tui bổ sung với nha)
Bài này tui thích nghe bản của
Trần Sở Sinh hát live, nghe phê gì đâu, giọng ổng trầm ấm, những nốt cao luyến láy nghe thích lắm lắm.
Lảm nhảm vậy là hết rồi, sau tìm được cái gì thú vị tui sẽ bổ sung sau = v =