Mười Sáu Năm Sau, Ta Không Còn Là Ta, Nhưng Ngươi Vẫn Là Ngươi

Chương 15: 15: Chương 14





ĐĂNG LÚC 00:11:44 NGÀY 26-11-2016
Khí quản và hệ thống phế quản của phổi giống như một thân cây, cành cây cùng lá cây, không khí đi vào thân cây, rồi đến lá cây, dẫn oxy vào trong máu, cung cấp đầy đủ oxy đến toàn bộ các cơ quan trong cơ thể.

Hen suyễn là một bệnh như thế này, do dị ứng với phấn hoa, bọ ve và các thứ linh tinh khác mà đường kính phế quản bị co thắt thu hẹp lại, đồng thời tăng tiết đàm dãi gây bít tắc phế quản, không khí khó ra vào phổi, bị đình chỉ, tựa như bị ai đó bóp chặt cổ họng vô cùng khó chịu.

Hiện tại Tần Hoan khó chịu y chang như vậy.

Hô hấp càng khó khăn bao nhiêu, càng muốn hô hấp bấy nhiêu, nếu bệnh nhân nằm ở trên giường thì năng lượng sẽ tiêu hao giống như chạy bộ, cứ thế mà chạy marathon, không ngừng không nghỉ.

Trong trường hợp phát tác cấp tính giống nàng, sẽ ảnh hưởng đến tim, không thể nằm xuống, chỉ có thể ngồi thở.

Ta đứng bên giường của nàng, hô hấp theo nàng, trong lồng ngực của nàng phát ra âm thanh thổi còi rít rít, giống như trong lòng ngực rộng lớn này đang diễn ra một trận bóng đá không ngừng dẫn bóng, trận này tới trận khác reo hò ầm ĩ.


Sau này ta học Nội khoa mới biết được, nàng bị hen nặng (1), thật muốn chết người.

Ta ngay lập tức chạy xuống lầu kêu Phương Phương và Tô Mộc, Tô Mộc thông báo với phụ đạo viên, liên hệ với Bệnh viện Trực thuộc (2) để họ chuẩn bị giường bệnh, xe cứu thương bị kẹt trên đường, phải chờ.

Ta khoác y phục lên người Tần Hoan, cõng nàng chạy xuống lầu, trên đường gặp Tuyết Mai, nàng mượn a di túc quản ("túc quản" là tên gọi tắt của nhân viên quản lý ký túc xá) chiếc xe vệ sinh ba bánh chở được hai ta rồi chạy như điên đến Bệnh viện Trực thuộc, Phương Phương nhanh chóng vơ vét tiền mặt mà nàng nhìn thấy thuận tiện mang theo thẻ ngân hàng, đạp xe đuổi theo chúng ta.

Tô Mộc và bạn chung phòng ký túc xá của Tần Hoan đem theo thau rửa mặt, quần áo chạy theo phía sau, một chuỗi người trùng trùng điệp điệp chạy qua trường học, thẳng đến Khoa Cấp cứu của Phụ viện ("Phụ viện" là tên gọi tắt của Bệnh viện Trực thuộc).

Sau này khi ta luân chuyển đến Khoa Cấp cứu, y tá tiếp nhận bệnh của Khoa còn nhận ra ta, "Ta nhớ rõ ngươi, chính ngươi đưa bạn học của mình tới, còn nằm sấp dưới gầm giường, các ngươi thật đoàn kết", Tần Hoan không nặng, có điều do nàng mau chóng mất đi ý thức, nên cõng thật nặng, Phụ viện không gần, lúc chạy không cảm thấy mệt, đến nơi mới phát giác sức lực toàn thân đều hao hết.

Bạn học với nhau vừa chất phác vừa đoàn kết, sau này trong công việc ta cũng tiếp nhận những bệnh nhân là học sinh, có ngã gãy chân, có viêm ruột thừa, mỗi lần đều có một đám đông bạn học chung đến chen kín phòng, phối hợp hỗ trợ nâng người bệnh, đăng ký, lấy thuốc, rót nước, mua cơm, khuôn mặt non nớt, trong mắt tràn đầy biểu tình quan tâm.

Con cái đi học xa gia đình mà lỡ sinh bệnh, gia trưởng đều rất đau lòng, nhưng lại ngoài tầm tay với, đồng học thật giống như anh chị em trong nhà, chiếu cố lẫn nhau, tình nghĩa chân thành tha thiết mà chất phác.

Từng giọt dịch truyền tiến vào trong cơ thể của nàng, hô hấp chậm rãi bình thường trở lại, tiếng gầm rú trong lồng ngực cũng dần dần giảm xuống, nàng quá mệt mỏi, ngủ thiếp đi.

Ta ngồi bên cạnh nàng, nàng nhắm mắt lại, cái trán trơn bóng, mặt ửng đỏ, lông mi thật dài hơi hơi rung động, lông tơ nho nhỏ trên mặt lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, cái mũi cao thẳng và nhọn, môi trái ấu hơi nhếch lên, tựa hồ đang mỉm cười, phảng phất giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.

Có thể thấy rõ xương quai xanh của nàng, ngực nàng khuếch phập phồng với tần suất rất nhanh, cho tới bây giờ ta chưa từng cẩn thận nhìn qua nàng như vậy, nhìn chằm chằm người ta có phải quá mất lịch sự, nghĩ tới đây bỗng nhiên có điểm ngượng ngùng, liền kéo chăn mền lên đắp kín bờ vai của nàng, thuận tiện đem tay nàng đang đặt bên ngoài chăn cũng nhét vào.

Bàn tay bé nhỏ của nàng lạnh như băng, nhưng không lạnh buốt bằng chất lỏng còn đang nhỏ từng giọt vào cơ thể nàng.


Ta mượn y tá một chai nước muối rỗng, rót đầy nước sôi vào, chai quá nóng không bóp được, lại không mang theo khăn quàng cổ hay khăn mặt, đành phải cởi một chiếc vớ ra, bọc cái chai lại, thế là làm xong một cái gối giữ ấm tay với màu sắc và hoa văn tươi đẹp.

Trở lại giường bệnh, ta nắm lấy phần đầu dây truyền dịch được cắm vào chai nước muối lắc lắc vài vòng, sờ sờ làm ấm chất lỏng đang tiến vào mạch máu, vừa đem tay của Tần Hoan nhét vào chăn, bạn chung phòng với Tần Hoan vừa đến, mang theo cháo cùng đồ ăn tới.

Tần Hoan chơi rất thân với chúng ta, cũng coi như thuộc lớp chúng ta, Tô Mộc cùng lớp trưởng lớp họ thương lượng rõ ràng, sắp xếp lịch học, thay phiên chiếu cố Tần Hoan, dạng này không gây chậm trễ giờ lên lớp.

- ---------------------------------------------------
CHÚ THÍCH
(1) Hen nặng (Severe Asthma): là một bộ phận của bệnh hen khó điều trị.

Có nghĩa là bệnh hen không kiểm soát được mặc dù có sự tuân thủ tối đa việc điều trị và điều trị các yếu tố góp phần, hoặc tình trạng xấu đi khi giảm điều trị liều cao.

Do đó hiện nay, "hen nặng" gắn nhãn với hồi cứu.


Đôi khi được gọi là "hen nặng kháng trị" vì nó được xác định khi kháng điều trị thuốc hít liều cao.

Tuy nhiên, với sự ra đời của phương pháp điều trị sinh học, từ "hen kháng trị" không còn thích hợp nữa.

(2) Bệnh viện Trực thuộc (Phụ viện): là Bệnh viện được thành lập bởi Trường Đại học Y Khoa có nhiệm vụ chữa bệnh, tiếp nhận dạy học và truyền thụ kinh nghiệm lâm sàng cho sinh viên, nghiên cứu khoa học và ứng dụng những thành tựu trong nghiên cứu vào thực tiễn.

Hiện các bệnh viện trọng điểm của Trung Quốc đều bố trí phòng thí nghiệm cho mỗi khoa và được Chính phủ rót tiền vào nhằm tạo ra những đột phá trong lâm sàng, nhưng nếu so năng lực với Sở Nghiên cứu thì vẫn chưa bằng.

Thí dụ: Trường Đại học Y Dược TP.HCM thành lập Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM cơ sở 1 vào năm 2000, sau đó có cơ sở 2,...thì những Bệnh viện này trực thuộc Đại học Y Dược TP.HCM.

Ở Trung Quốc cũng giống vậy..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.