Diệp Mặc híp mắt nhìn hành động của Vu Cảnh Bạch, sau đó nói: “Diệp Tín Quý không hi vọng tôi trở thành người thừa kế của Diệp gia, suy cho cùng cũng do mẹ tôi là Tô tiểu thư, là nét bút hỏng duy nhất của cuộc đời ông ta.”
“Vì thế mà cậu mới đi lấy lòng Diệp lão gia tử sao?”
“Không tính là lấy lòng, tôi chỉ là muốn nhìn xem bên trong quân sự đến cùng có bao nhiêu người là quân cờ của Diệp Uẩn.” Diệp Mặc uống một ngụm cà phê nói: ” Cà phê này không tệ.”
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
” Lúc nào thì cậu thu lưới ?” Vu Cảnh Bạch hỏi hắn.
“Còn chờ một chút, chờ lão gia tử triệt để tin tưởng tôi, thời điểm ấy bên này tôi liền thu lưới, để Diệp Quý Tín van xin tôi.”
“Kỳ thực tôi vẫn muốn hỏi, trước kia cậu rõ ràng không hận cha cậu, hiện tại nghĩ thế nào để làm cho ông ta van xin cậu?”
Diệp Mặc không biết trả lời thế nào, vì cái gì muốn Diệp Tín Quý cầu chính hắn. Từ lần đó trở đi, hắn liền bắt đầu chán ghét Diệp Tín Quý. Diệp Mặc bị Diệp gia ràng buộc quá lâu, xét cho cùng đại khái nguyên nhân chỉ có thể tìm tới Diệp Tín Quý, cho nên hắn muốn để ông ta quỳ xuống cầu xin hắn, để ông ta biết bản than đã ngu xuẩn cỡ nào. ( Tác giả: Tính cách Diệp Mặc đã bắt đầu vặn vẹo…)
“Thời gian cũng không sai biệt lắm, cậu trở về đi!” Diệp Mặc nói.
Vu Cảnh Bạch nhìn Diệp Mặc, có chút vô lại cười hỏi: “Không dám chính diện trả lời sao?”
“Cậukhông cần thiết biết.” Diệp Mặc đáp, bởi vì chính hắn cũng không có đáp án.
“Thật là vô tình, cậu nói xem, loại người như cậu sẽ có người nào chịu yêu thích đây?” Vu Cảnh Bạch trêu chọc cười nói: “Không đúng, là hạng người gì mới yêu thích cậu đây!”
“Cái này cũng không cần phiền tổng giám đốc phải nhọc lòng, tôi tự nhiên có người thích.” Diệp Mặc không chút nghĩ ngợi trả lời.
Vu Cảnh Bạch vẻ mặt “con mẹ nó người này trêu đùa ta!”, sau đó kích động hỏi: “Cậu có người thích? Vị tiểu thư bất hạnh nhà nào vậy, bị tên biến thái như cậu này coi trọng!”
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
“Vu tổng giám đốc, chú ý dùng từ một chút!” Diệp Mặc đem văn kiện cẩn thận cất kỹ: “Tôi không hi vọng có người nói Tổng giám đốc là một người thô lỗ, không có gia giáo.”
“Này không phải trọng điểm, đừng đánh trống lãng!” Vu Cảnh Bạch hoàn toàn không để ý tới Diệp Mặc: “Thành thật khai báo, chúng ta tốt xấu gì cũng quen biết nhau nhiều năm như vậy, tôi cũng không biết cậu có người thích. Nói, là ai!?”
“Điện thoại di động cậu reng kìa.” Diệp Mặc nhìn màn hình di động trên giường đằng sau Vu Cảnh Bạch: “Không nghe sao?”
“Không quan trọng!” Vu Cảnh Bạch vung tay lên, nói: “Em gái kia tên là gì?”
“Diệp Uẩn!”
“A rồi!” Vu Cảnh Bạch sợ đến trực tiếp lùi một bước, đụng vào chân giường, cả người trực tiếp ngã xuống giường. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
“Diệp Uẩn gọi đến, nên rất trọng yếu.” Diệp Mặc nói: ” Thật sự không nghe sao?”
Vu Cảnh Bạch giờ mới rõ ràng, hóa ra là Diệp Uẩn gọi tới, liền chỉ có thể bất đắc dĩ nghe điện thoại.
“Cái quỷ gì a!”
“Này! Cậu ở nơi quái quỷ nào a!”
“Anh sẽ không phải là uống say rồi đi!”
“Anh chờ ở đó, không được lộn xộn,tôi sẽ tới tìm anh.” Vu Cảnh Bạch có chút nổi khùng, sau đó cúp điện thoại nhìn Diệp Mặc nói: “Tôi phải đi đón Diệp Uẩn.”
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
“Hắn làm sao?” Diệp Mặc biết, tuy rằng Diệp Uẩn là đối thủ, thế nhưng Diệp Uẩn hiện tại là đại cổ đông của Diệp Thị, bất kể như thế nào Vu Cảnh Bạch không thể đắc tội với gã, hắn cũng sẽ không để cho Vu Cảnh Bạch đắc tội Diệp Uẩn. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Dĩ nhiên Diệp Uẩn gọi điện thoại để Vu Cảnh Bạch tới đón gã, vậy đã nói rõ Diệp Uẩn cũng không có hoài nghi thân phận Vu Cảnh Bạch.
“Dường như uống say ở quán bar, hiện tại giờ này hẳn là ở bên lề đường tỉnh lại.” Vu Cảnh Bạch mặc áo khoác vào nói: ” Ngược lại cậu hiện tại sai giờ một chút, bọn Lý Phỉ Thái biết cậu trở về, làm một tiệc họp nhỏ, lúc đó cậu nhất định phải đi đó.”
Diệp Mặc nhíu nhíu mày, nói: “Ừm, nói thời gian cùng địa chỉ cho tôi, đến lúc đó tôi liền đến.”
Vu Cảnh Bạch đáp một tiếng, sau đó vội vội vàng vàng rời đi. Diệp Mặc có cảm giác, Vu Cảnh Bạch cùng Diệp Uẩn quan hệ có chút vi diệu, hắn vẫn là có chút không yên lòng về Vu Cảnh Bạch.
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
“Tiểu Hà, ông tra một chút về quá khứ của Vu Cảnh Bạch.” Hắn bấm điện thoại gọi cho Hà Vĩ Niên: “Cố gắng nhanh một chút.”
“Mặc thiếu, ngay cả Tổng giám đốc cũng không tin sao?”
“Tôi sẽ không tin tưởng bất luận người nào.” Diệp Mặc nhàn nhạt nói: “Thế nhưng cũng sẽ không hoài nghi bất luận người nào, cái tôi muốn chính là kết quả chính xác.”
“Đã rõ, Mặc thiếu gia.” Hà Vĩ Niên cúp máy.
Diệp Mặc cởi quân trang, sau đó đi vào phòng tắm tắm rửa. Lúc hắn đi ra đã mệt không chịu nổi, vì vậy cuối cùng liền ngủ luôn.