Đằng sau cặp đôi ồn ào phá phong cảnh, ở chốn thanh thiên bạch nhật bàn chuyện giường chiếu kia, quản lý nhà hàng giật giật lông mày, phất tay ra hiệu cho cấp dưới vặn lớn volumn nhạc nền. Trong không gian liền tràn ngập tiếng hát.
Và em có hay, chỉ một thoáng. Khi ta nhìn nhau
Và em có hay, vào giây phút, mơ hồ như quen từ lâu
Chỉ một lần nhìn thấy nhau, chưa từng biết tên
Nhưng con tim tôi nói rằng, ta là của nhau
Có chăng....
Tôi gặp em từ lâu
Cause nothing is, nothing is, nothing is what it seems
Trái tim tôi là thật, và yêu thương là thật,
Vì cuộc đời tôi chưa từng một lần được yêu như bây giờ.
Trái tim tôi là thật, mà yêu thương khó nói.
Dù bấy lâu tôi vẫn muốn nói với một người: "Hello... So how are you"
I think we are in trouble now.
[Và Tôi Đã Yêu – Thanh Bùi]
Giữa bài hát, có một người lên tiếng - "Xúc động quá!"
"Xúc động gì?"
"Bài này nói đúng nỗi lòng của anh."
"Đúng chỗ nào?"
"Chỗ này nè. Chỉ một lần nhìn thấy nhau, chưa từng biết tên. Nhưng con tim tôi nói rằng, ta là của nhau. Em rốt cuộc có biết hay không vậy? Từ lần đầu nhìn thấy em, anh đã muốn lấy em rồi, vì thế ngày hôm sau mới trở lại tìm em."
"Ờ." - Có người ậm ờ.
"Em giữ chìa khoá xe của anh, xem như cũng là vừa gặp đã yêu."
"Ờ."
"Vậy chúng ta chính là nhất kiến chung tình trong truyền thuyết rồi!"
"Ờ."
Có người vui vẻ - "Vậy, lát nữa tới khách sạn chúng ta cũng mở bài này làm nhạc nền nhé!"