*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Từ khi biết mối quan hệ giữa Từ Nam Chung và Thu Đường, Trần Uyển Ước cũng không tin chắc rằng Hạ Kỳ Sâm có thể nghe lời cô nữa. Cô chỉ không nghĩ chuyện sẽ xảy ra nhanh như vậy.
Cô có thể đoán được, Từ Nam Chung cũng không hiền lành gì. Một khi anh ta biết được sự thật, sóng gió sẽ ập đến. Từ Nam Chung sẽ phá vỡ cuộc sống yên bình của hai mẹ con Thu Đường.
Ngoài cửa sổ, tuyết đã rơi từ lúc nào, bông tuyết dán vào cửa sổ, chừng mấy giây là tan thành giọt nước nhỏ, che mất cửa thủy tinh, cảnh tượng bên ngoài mơ hồ bị che khuất.
Trời lạnh.
Trần Uyển Ước gửi tin nhắn Wechat cho Thu Đường: Vậy cậu định làm như thế nào?
Thu Đường trả lời đơn giản: Không làm thế nào cả.
Cô không muốn làm gì cả, gặp hoặc không gặp, tranh giành hay sống hòa bình không thành vấn đề. Từ mấy chữ này, Trần Uyển Ước thấy được đúng thật Thu Đường đã buông bỏ đoạn tình cảm này từ lâu.
Khi thật sự hết tình cảm, người ta sẽ không ngồi trong karaoke vừa hát những bài tình ca bi thương vừa khóc, cũng không xem hết bộ phim này tới phim khác, càng không tâm sự chuyện tình cảm với người khác. Mà họ sẽ giống như Thu Đường thế này, thờ ơ, không buồn không vui, tìm một nơi, trải qua cuộc sống gia đình bình thường.
Thờ ơ, bình thản cả đời.
Nhiệt độ bên ngoài có lẽ đã giảm xuống mấy độ, máy điều hòa trong biệt thự có thể giúp nhiệt độ trong phòng giữ câm bằng, dù không có chăn cũng sẽ không bị cảm. Liếc nhìn chỗ bên cạnh trống trơn, Trần Uyển Ước đứng dậy vặn cửa, đi qua phòng khách đúng lúc đụng mặt Hạ Kỳ Sâm.
Anh đang cầm điện thoại, có lẽ vừa trò chuyện với Từ Nam Chung, lúc này còn chưa biết mình sẽ ngủ ở đâu. Dĩ nhiên, anh ngủ ở đâu không liên quan gì tới cô.
"Tối nay trời lạnh." Trần Uyển Ước vừa đi vừa nói.
"Cho nên em ra đây." Hạ Kỳ Sâm đứng trước mặt cô, ung dung cười nhạt, "để bảo anh về phòng ngủ phải không? Uyển Uyển, anh biết em vẫn quan tâm anh như cũ mà."
Trần Uyển Ước dừng bước, lành lạnh nhìn anh, "Anh nghĩ gì vậy? Trong nhà chỗ nào mà chẳng ấm như nhau, tưởng em sợ anh bị đóng băng à?"
Dừng một chút lại nói: "Không đúng... Có lẽ anh còn mong mình bị cảm để được ăn canh bổ cho bà bầu do em nấu."
"Vậy em ra đây không phải muốn tìm anh à?" Hạ Kỳ Sâm nhíu mày.
"Bên ngoài tuyết rơi rồi."
"Anh biết."
"Ổ chó hơi lạnh, em dẫn Bảo Bối Bự vào phòng."
Hạ Kỳ Sâm yên lặng. Trần Uyển Ước tiếp tục đi về phía trước. Vừa đi cô vừa lầm bầm than phiền: "Tại anh nói chuyện làm trễ thời gian, lỡ Bảo Bối Bự bị lạnh thì làm sao bây giờ?"
Người đàn ông tiếp tục yên lặng. Bây giờ địa vị của anh càng ngày càng thấp. Nhưng chuyện xấu anh làm vẫn còn bày ra ở đó, không thể chối cãi. Giúp anh em không dễ dàng.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[HOÀN] Vì Tôi Là Tiên Nữ - Xuân Phong Lựu Hỏa302K17.6KTên truyện: Vì Tôi Là Tiên Nữ Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa Số chương: 124 chương chính văn + 4 chương ngoại truyện Editor: Puny Văn án 1: Lục Mạn Mạn không thể uống...[Full] Ngồi Mãi Sao Có Thể Không Loạn - Túy...604K25.5KTác Giả: Túy Hậu Ngư Ca. Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại. Nguồn: tangthuvien. Converted: Củ Lạc. Trạng Thái: Đã Hoàn Thành. Editor: Tiểu Hi. Trạng Thái: Đã Hoàn Thà...[HOÀN] Công chúa nhỏ của anh siêu ngọt - Hàn...251K10.4KCÔNG CHÚA NHỎ CỦA ANH SIÊU NGỌT Tên khác: < Tôi có ba người anh vợ > <Các anh vợ không dễ trêu> Tác giả: Hàn Đại Bảo Edit: Đảo Gấu Mập Thể loại: Hiện đại, du...[END] Tiệm hoa của Tô Anh [Edit] - Duy Khách499K24KPhần 2 bắt đầu từ chương 124.[Hoàn] Anh Ấy Rất Điên - Khúc Tiểu Khúc462K48.4KTên convert: Hắn rất dã - Hắn nhất dã *Editor đã sửa tên truyện Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Nguồn: Wikidich, Tàng Thư Viện, Tấn Giang, Internet Convert: Leo Sing Tình trạng...[EDIT - HOÀN] Nhớ Em - Đằng La Vi Chi631K42.7K♣ Tên Hán Việt: Thần minh kim dạ tưởng nhĩ. ♣ Tên Gốc: Satan tối nay nhớ ngươi. ♣ Tác Giả: Đằng La Vi Chi. ♣ Số Chương: 90 chương. ♣ Converter: QingJuan. ♣ Trạng Thái:...[EDIT] Crush tuyệt nhất thế giới - Tống Gia...215K14.3KTác giả: Tống Gia Đào Hoa Thể loại: hiện đại, showbiz, 1v1, điềm văn, sảng văn, HE. Tình trạng: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn Edit+Beta: La Stella Bìa: Tiệm Tạp Hóa Thú CưngNăm phút sau, Trần Uyển Ước dẫn con chó lông vàng mập mạp vào phòng khách. Cô ngồi xổm xuống, xoa xoa lông và chân của nó, sau đó vỗ đầu nó, "Được rồi, tối nay tạm thời cho em ở đây, chờ khi ổ chó được sửa sang thì sẽ không lạnh nữa đâu."
Công cuộc mua đồ sửa sang cũng đơn giản, vào mùa đông sẽ bắt đầu lạnh hơn. Cô đã tìm nhà thiết kế để xây dựng một nơi trú ẩn sang trọng cho chó, ở trong có máy điều hòa và đồ chơi, đảm bảo chất lượng cuộc sống cho Bảo Bối Bự.
Chú chó đã được huấn luyện cộng thêm sự lanh lợi thông minh có sẵn, biết Trần Uyển Ước dẫn nó vào phòng khách là bảo nó ngủ ở đây, cho nên nó cũng không khách sáo, tìm chỗ, cuối cùng nhảy lên ghế sa lon.
Hạ Kỳ Sâm: "?"
Đó là chỗ anh ngủ mà.
"Làm gì có con chó nào được ngủ trên ghế salon thế này, đứng lên..." Chân mày Hạ Kỳ Sâm nhíu lại, không khách sáo nói, "Nhà này nhiều phòng thế, mày tự kiếm một phòng đi."
Hình như con chó hiểu tiếng người, nó ngoắc ngoắc cái đuôi, không quan tâm tới anh chủ, còn đặt cái mông ngồi xuống. Chỗ vừa ngồi là chính giữa salon. Nó chiếm được căn cứ sau đó hí mắt nhìn Trần Uyển Ước. Ánh mắt như đang gửi gắm. Nhỏ yếu, đáng thương, không ai giúp. Nó thể hiện mình là một chú chó đáng yêu.
Tại sao ngay cả ghế sa lon cũng không được ngủ TT.
"Hạ Kỳ Sâm, anh làm gì vậy?" Trần Uyển Ước xót xa khi thấy Bảo Bối Bự nhìn mình như vậy, vừa an ủi nó vừa trừng Hạ Kỳ Sâm "Tại sao nó không được ngủ trên ghế sa lon chứ?"
"Đó là chỗ..."
Nói được một nửa, Hạ Kỳ Sâm yên lặng. Không thể nói đó là chỗ anh ngủ được.
"Anh hung dữ với Bảo Bối Bự làm cái đuôi của nó xoắn lại cả rồi kìa." Trần Uyển Ước vuốt lông chó, hơi đau lòng.
Hạ Kỳ Sâm: "Anh không có hung dữ với nó."
Trần Uyển Ước: "Thế nghĩa là anh hung dữ với em à?"
Được rồi. Hạ Kỳ Sâm chịu thua, thua cả con chó anh dùng để dỗ vợ.
Trần Uyển Ước nhịn, dỗ Bảo Bối Bự xong, cô thuận tay cầm thảm lên, lót trên ghế salon, chuẩn bị cho Bảo Bối Bự một cái ổ chó thật ấm áp. Hạ Kỳ Sâm chỉ có thể đánh giá cô bằng hai chữ: Vô tình.
Làm xong, Trần Uyển Ước mới nhìn anh nói: "Ghế sa lon bị Bảo Bối chiếm rồi, tối nay cho anh vào phòng ngủ đấy, chuyện của Từ Nam Chung ngày mai nói sau."
Hạ Kỳ Sâm: "... Ừm."
Không thể tưởng tượng nổi, tối nay anh có thể về phòng ngủ rồi. Nhờ công của một con chó.
*****
Đầu giường gây gổ cuối giường làm hòa. Ngày mai nói sau có thể coi như là bỏ qua. Trần Uyển Ước không tính toán là vì Từ Nam Chung chưa làm chuyện gì quá đáng. Nếu anh ta kiên quyết giành Thu Tự thì một nửa trách nhiệm trong đó Hạ Kỳ Sâm phải gánh. Nếu ngày nào đó xảy ra chuyện thật, cô sẽ trở mặt với tên chó cỏ này.
Mùa đông tới, không có cuộc thi nào diễn ra, biên đạo vừa nhậm chức còn chưa xác định được hướng đi mới của vũ đoàn, mọi người cũng rảnh rỗi. Trần Uyển Ước thì không thong thả như vậy, cô vẫn bận bịu như trước.