Mưu Đoạt Hạnh Phúc 2

Chương 35: 35: Điều Gì Đó Mờ Ám




Hai người đàn ông lúc này đang nằm trên giường, bọn họ chính là Sở Bạch và Nhược Lâm.
Sở Bạch mặc một chiếc áo thung ba lổ, với chiếc kính đeo trên khuôn mặt anh đang đọc sách.
Còn Nhược Lâm thì ôm chầm lấy Sở Bạch, mà ánh mắt không ngừng nhìn cậu với một chút ghanh tị.

Nhược Lâm có một mái tóc nhuộm màu vàng trong rất đẹp và tính cách ung dung.
Nhược Lâm nhìn Sở Bạch đang đọc sách một hồi lâu, mà khom người đến chỗ của cậu.

Nhược Lâm nói:
"Này em đang làm gì vậy?"
Nhược Lâm giờ đây vẫn là dáng vẻ chăm chú cậu lạnh lùng trả lời:
"Bộ anh không nhìn thấy sao? Em đang đọc sách à?"
Anh mặt dù đã biết câu trả lời của cậu nhất định sẽ là như vậy, nhưng anh quyết không chịu thua anh vẫn tiếp tục làm nhũng với cậu:
"Này anh không kìm chế được.

Hôm nay em cho anh phá đảo nha?"
Nghe đến đây Nhược Lâm bèn bỏ cuốn sách xuống mà đưa mắt nhìn anh với vẻ hâm he nói:
"Gì chứ? Anh lại muốn lên giường với tôi nữa à? Không phải tuần trước hai ta đã làm rồi sao?"

Nhược Lâm lúc này luống cuống trả lời: "Làm rồi.

Nhưng mà giờ anh không chịu được nữa.

Anh vẫn muốn ôm em, muốn hôn em.

Và nhất là làm điều mà cặp đôi yêu nhau hay làm trong đêm tối."
Nói đến đây cậu lại tỏ ra vẻ khó chịu, cậu đưa tay lên chạm vào đôi tay của anh đang ôm chầm lấy mình còn bờ môi thì không ngừng chạm vào cổ cậu nói: "Anh điên à? Đừng làm vậy chứ? Tôi không thích giờ tôi đi ra ngoài dạo phố để thổ mái hơn đây."
Nói rồi cậu lúc này rời đi mà để lại Nhược Lâm đang ngồi thửng thờ trong căn phòng với một cảm giác hụt hẫng.
Nhược Lâm cũng không biết tại sao mình lại trở nên ham muốn với người đàn ông này như vậy.
Bởi vì lúc đầu cậu chỉ muốn lợi dụng hắn ta để đoạt lấy công ty của hắn, nhưng trong một lần say cậu đã vô tình lên giường với hắn và từ đó cậu đã thích thầm hắn.
Mọi chuyện cứ diễn ra êm đẹp khi hai người vẫn mai là đối tác của nhau.

Cho đến một ngày họ tình cờ gặp nhau qua một ứng dụng dành cho gay.

Bọn họ lúc đầu cũng không biết nhau mà luôn tâm sự với nhau về những gì mình biết được từ bản thân.

Và cậu đã kể về sự tò mò của mình dành cho một người đàn ông khi vô tình lên giường với anh ta.

Và câu chuyện đó cứ lặp đi lặp lại mà khiến cậu trở thành gay.
Và thật là trùng hợp khi người đàn ông kia cũng nói là, do sự tình cờ khi tiếp cận một vị đối tác của công ty mà đã khiến hai người lên giường cùng nhau.

Và thế là vì sự tương đồng này bọn họ đã quyết định gặp nhau.
Thế nhưng không ngờ ngươi kia chính là kẻ mà trong suy nghĩ họ luôn nghĩ.

Cứ thế họ rất vui và đi ăn tâm sự cùng nhau.
Và anh đã quyết định vì điều này để lợi cậu trong việc tài trợ công ty của mình.
Cứ thế thời gian trôi qua và câu từ việc lợi dụng đã chuyển sang yêu người đàn ông này mất rồi.

Sau đó cậu đã tỏ tình với người đàn em mình yêu và anh ta đã chấp nhận.
Cứ như thế hai người đã sống chung và quan hệ với nhau một tuần hai lần cho đến bây giờ.


Nhưng giờ đây anh cảm thấy cậu rất lạ.

Cứ như là cậu đã chán anh rồi vậy.
Lúc nào khi anh đề nghị đến chuyện quan hệ, hay ai người thân mật với nhau thì cậu cứ lãnh tránh.

Mặt dù là anh rất muốn vượt rào cùng các cô gái khác nhưng cũng thôi bởi vì tình yêu mà mình dành cho cậu.

Nó hơn tất cả mọi thứ trên thế gian này.
Nhưng điều anh cảm thấy kỳ lạ nhất là đêm nào cậu cũng đi ra ngoài.Dù nói là đi dạo nhưng rất muộn mới trở về.

Điều này cứ liên tiếp lập đi lập lại trong 3 tuần qua khoảng tầm 2 ngày một lần.
Và thế là anh quyết định không ở yên nữa, anh muốn biết được rốt ráo là tại sao cậu lại phải về khuya như vậy và rốt ráo cậu đã đi đâu.

Nên hôm nay anh đã quyết tâm theo dõi cậu một lần nữa.
Sau suy nghĩ thì anh đã đoán rằng cậu đã đi cách xa mình một ít.

Chắc giờ anh đuổi theo cậu vẫn còn kịp chứ không mất giấu đâu.

Thế là cùng suy ngẫm của mình anh ngồi dậy khỏi giường.
Sau đó bước ra khỏi căn phòng mà đóng cửa phòng lại, anh đi theo những gì mà cậu hay đi mọi ngày thế là anh đã ra khỏi căn nhà.

Lúc này anh đưa mắt nhìn theo bóng của cậu đang ở phía xa xa.


Cậu đang dần bước đi trong đêm tối.
Dưới những ánh đèn mập mờ và cơn gió lạnh đang lướt qua, và anh cũng thế đi theo lưng cậu với mục đích theo dõi xem cậu đi đâu.

Đi một lát lâu anh vẫn thấy cậu hoạt động như bình thường cứ như là cậu đang đi dạo vậy.
Nhưng khi đến một ngã ba, bỗng chợp cậu đưa mắt nhìn xung quanh khiến anh sững sờ cứ nghĩ rằng cậu đã phát hiện ra mình.

Nhưng không phải, cậu đang nhìn xem thử có ai không và rồi bước vào bên trong.

Điều này khiến anh trở nên bối rối và thắc mắc, bởi vì không biết cậu vào đó làm gì và đó là đâu mà sao cậu lại chưa từng thấy cậu vào đây bao giờ.

Bỗng giờ trong đầu anh chợp lé lên một suy nghĩ.
Đó là cậu đã dấu anh chỗ này và thường xuyên đến đây và đề phòng anh vào mỗi đêm.

Nhưng đêm hôm nay cậu không đề phòng nữa.

Thế là anh cùng những thắc mắc của mình mà bước vào bên trong..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.