Mưu Đoạt Hạnh Phúc 2

Chương 69: 69: Quyển 2 - Chương 29




Sau khi đã đưa anh vào khách sạn theo lời của cô.

Giờ đây ông ta cũng đã rời đi.

Cô giờ đây nở một nụ cười nham hiểm nhìn chăm chăm anh và nói:
"Cuối cùng thì tôi cũng đã đợi được ngày này ngày mà anh trở thành người của tôi.

Và tôi sẽ có được anh.

Thật không uổng thời gian và công sức mà tôi bỏ ra mà..."1
Nói rồi giờ đây ả ta bắt đầu lột áo của anh ra, rồi đưa đôi bàn tay của mình sờ vào cơ thể của anh cái cảm giác được chạm vào cơ thể anh làm ả ta như muốn phát điên.

Ả ta nói:
"Giờ đây em cũng đã động được vào cơ thể của anh.


Nó thật là mềm mại và ấm áp.

Em ước gì ngày nào mình cũng được chạm vào cơ thể anh như vầy..."1
Sau một lúc ả ta đã khom người xuống chỗ thứ bên dưới quần của anh và bắt đầu kéo phọt bia tia quần ra để lộ ra thứ bên trong đang nhô lên một cục ở chiếc quần xì.

Sau một lúc cô đã lột quần xì anh ra mà đưa tay cầm nắm thứ trong quần của anh mà tay không ngừng đẩy lên đẩy xuống khiến thứ đó bắt đầu to lên.
"Đây là thứ mà em rất thích nó đang to dần lên và chắc chắn em sẽ sướng bởi nó.

Sau đó em sẽ được hưởng thụ nó mỗi ngày sau đêm nay..."
Nói rồi cô đã khom đầu xuống và há họng ra đưa cái kia của anh vào mồng của mình.

Cô bắt đầu ngậm nó mà không ngừng đẩy lên đẩy xuống như đang ăn một cây kẹo mút vậy.

Sau một lúc liếm nó khiến nó chảy ra một chất nhờn màu trắng nhày nhụa.

Giờ đây cô đã đứng dậy và đưa tay lột bộ váy màu hồng mình đang mặc trên người ra.
Giờ đây cô đã trần trụi với cơ thể trắng trẻo đầy quyến rũ cô dần tiến tới chỗ của anh mà ngồi lên người anh.

Tay cô cầm lấy thứ đó của anh và đưa nó vào phần bên dưới của cô.

Sau đó là những tiếng rên rỉ vang lên mặt có đã đỏ bừng và cái kia cũng đã đi vào bên trong cơ thể của cô.
Cô bắt đầu đưa tay chống lên cơ thể của anh mà rồi nhấp nhô lên xuống trên người anh điều này đã làm thứ đó của anh đã dần đâm sâu vào bên trong cô.

Sau một hồi nhấp nhô mãnh liệt thì giờ đây cô đã cảm nhận được thứ đó của anh đang cử động liên hồi và một dòng nước ấm áp đã chảy đi vào bên trong cô.

Cô cười nham hiểm nói:
"Giờ thì mọi thứ như tôi muốn gạo đã nấu thành cơm và sẽ không lâu anh sẽ phải chịu trách nhiệm về việc này...Bởi tôi chắc chắn sẽ mang thai con anh..."1

Sau khi làm việc đó xông cô giờ đây cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Mà bắt đầu nằm xuống giường và đưa tay ôm chặt lấy anh dần dần chìm sâu vào trong giấc ngủ.
Thời gian cứ thế trôi qua và giờ đây anh cũng đã tỉnh lại trong mơ hồ.

Đầu óc của anh giờ đây vô cùng mơ hồ anh giờ cảm thấy bên cạnh mình dường như có một ai đó đang nằm chung bởi anh vừa va phải người đó khiến da chạm da.
Anh nhìn mọi thứ xung quanh và biết đây không phải là nhà của mình và cũng không biết đây là đâu.

Mà điều anh hoang mang hơn là anh đang ở trần không mặc áo và bên dưới dường như cũng bị lột sạch hay sao đấy mà anh cảm thấy cái đó của mình rất mát.
Anh trong sự lo lắng mà nhìn qua người phụ nữ đang ngủ bên cạnh mình mà dần đẩy cô ấy lại xem thử là ai thì giờ đây anh vô cùng hoang mang sững sốt khi thấy người đó không phải là vợ mình mà là cô thư ký ở công ty.

Anh bắt đầu tự hỏi:
"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao mình lại ngủ ở đây với cô ta?"
Giờ đây anh bắt đầu đánh thức cô thư ký của mình dậy sau một lúc thì cô ta cũng đã tỉnh lại.

Cô ta mơ màng ngáp ngắn ngáp dài sau đó đưa mắt nhìn chăm chăm anh đang lo lắng.
Thấy cô đã tỉnh lại anh giờ đây đã vội tra hỏi:
"Cô có biết chuyện gì đã xảy ra không? Tại sao tôi và cô lại như vầy ở trên giường?"
Cô giờ đây nhìn anh mà tỏ vẻ gây thơ cô bắt đầu khóc lóc và nói: "Thật ra đêm hôm qua anh đã uống say.


Nên tôi mới đưa anh vào đây để nghỉ bởi vì tôi không biết nhà anh ở đâu.

Và thế là anh trong cơn say đã nổi máu dâm anh đã tưởng rằng tôi là vợ anh.

Và đè tôi ra giường làm chuyện ấy mặc kệ cho tôi đã cố gắng vùng vẫy và ngăn lại nhưng mọi chuyện vẫn thành ra như vầy..."1
Anh nghe đến đây mà cảm thấy mình thật đáng trách vì đã gây ra chuyện này.

Nhưng giờ anh không biết làm sao để giải quyết việc này cả.

Bởi những lỗi lầm mà mình đã gây ra và anh đã chìm trong sự suy tư.
Trong khi cô thì nhìn anh mà nở một nụ cười nham hiểm.

Bởi vì kế hoạch của mình đã thành công và không lâu nữa anh ta sẽ thuộc về cô ấy.
"Hưm giờ thì mọi thứ đã hoàn thành chỉ còn chờ đợi một chút thời gian nữa thì mọi thứ sẽ như mình mong đợi...".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.