Mỹ Nhân Hội Tụ

Chương 28



Mỹ Nhân Hội Tụ

CHƯƠNG 28: NGƯỜI PHA CHẾ HẤP DẪN

Lúc Cao Hạo đi vào quán bar Kim Bích Huy Hoàng, Thật ra thì bản thân rất kinh ngạc.

Trong ấn tượng của anh, quán bar hẳn là một nơi có tiếng thét chói tai hoặc là âm thanh với âm lượng cao, còn có những cô gái nhảy nhót nóng bỏng gợi cảm, ánh sáng nhiều màu lấp lánh, sau đó trong một nơi hẻo lắm hẳn là còn có tầm hoan hú hí tùy chỗ bắn pháo.”

Nhưng mà lúc Cao Hạo bước vào lại cảm thấy có cảm giác như bước vào một quán cà phê, âm nhạc nhẹ nhàng, không có những điệu nhảy nóng bỏng, cũng không có những tiếng la hét sôi nổi.

Tất vả điều tươi mát và yên tĩnh như vậy, giống như ánh sáng lười biếng buổi chiều, cảm giác như nằm dài trên cỏ.

“Sao vậy? Trước kia chưa từng tới quán bar à?” Hà San nhìn thấy từ lúc Cao Hạo bước vào quán bar hết nhìn đông lại nhìn tây, tò mò hỏi.

Cao Hạo cười nhạt một tiếng: “Là do tôi chưa từng tới một quán bar yên tĩnh như vậy.” Cao Hạo Ẩn ẩn cảm giác được có sự chết chóc sau sự yên tĩnh này.

“Cậu chính là do quen không đàng hoàng rồi hả, tưởng quán bar này chính là nơi mà đàn ông các cậu đàn đúm vui vẻ hay sao? Hiện tại thì mấy quán bar như thế này cũng không nhiều, đây được gọi là quán bar thanh sạch.” Hà San nhìn thấy dáng vẻ của Cao Hạo như vậy thì nhanh chóng phổ cập kiến thức.

“Thì ra là vậy à.” Cao Hạo tìm một chỗ để ngồi xuống, hai mắt không khỏi bắt đầu nhìn xung quanh, lập tức anh đã bị một người phụ nữ có khí chất mạnh mẽ trong quầy Rượu hấp dẫn.

Thật ra thì mấy ngày gần đây Cao Hạo đã từng nhìn thấy đủ loại gái đẹp, ít nhiều gì cũng cảm thấy mệt mỏi với cái đẹp, nhưng mà khi nhìn thấy người đẹp ở quầy rượu kia thì hai mắt anh vẫn sáng lên như lúc trước.

Vóc dáng của người đẹp rất cao, cái cằm thon gầy, vẻ mặt lạnh lùng, không biết là có mang giày cao gót hay không, có lẽ chiều cao cũng một mét bảy mươi lăm, mặc một cái váy dài lệch vai bó sát người.

Dùng từ gương mặt thiên sứ và dáng người ma quỷ để hình dung cô ta cũng không hề quá đáng chút nào, lúc này trong tay của cô ta đang cầm một bình rượu đang lắc tới lắc lui, ngoại trừ gương mặt có biểu cảm sáng ngời đối với rượu thì cũng không nhìn thấy bất kỳ biểu cảm gì khác, khiến cho người ta có một loại cảm giác chết chóc.

Loại lạnh lùng này không giống với Lạc Thanh Mai, sự lạnh lùng của Lạc Thanh Mai là do không tiếp xúc với người khác mà hình thành, nhưng gương mặt của người phụ nữ này đều đầy vẻ phong tình, cũng không khiến cho người ta cảm thấy lạnh lùng nhưng lại khiến không ai dám tới gần.

Hà San nhìn thấy người phụ nữ kia thì hai mắt cũng tỏa sáng, cô ta đã đến Kim Bích Huy Hoàng nhiều lần rồi nhưng rất hiếm khi gặp được Vương Ny Ny, mà Vương Ny Ny vốn là chủ cho nên rất ít khi chủ động đứng trước quầy pha rượu, hôm nay hình như lại có chút hăng hái.

Đối với Hà San mà nói, không thể nghi ngờ gì Vương Ny Ny chính là thần tượng của cô ta, cô ta thường xuyên nghe anh trai của mình nhắc đến Vương Ny Ny, sự sùng bái của cô ta đối với Vương Ny Ny càng ngày càng không thể thu hồi lại được.

Không ngờ được hôm nay có thể nhìn thấy cô ta ở đây, nãy giờ ánh mắt của Hà San vẫn chưa hề di chuyển.

Đột nhiên dường như Vương Ny Ny đã chú ý đến tình hình ở phía bên này, chậm rãi quyến rũ đi về phía Cao Hạo, lúc này váy dài bó sát người càng thêm hoàn mỹ, có thể nhìn không sót thứ gì. Tà váy là kiểu đuôi cá bó sát, đôi chân dài thon thả càng làm nổi bật vóc dáng cao gầy, lạnh lùng mà xinh đẹp.

“Xem ra số mình thật sự quá đào hoa, không ngờ tới mấy cô gái xinh đẹp này đều chủ động như thế.” Cao Hạo tự luyến thầm nghĩ.

Nhìn thấy Vương Ny Ny quyến rũ ung dung đi tới, trái tim thiếu nữ của Hà San đều nhanh chóng muốn nổ tung, cô ta biết mình cũng là một cô gái xinh đẹp, thế nhưng khi đứng trước mặt Vương Ny Ny thì cô ta lại có một loại cảm giác tự ti mặc cảm.

Cô ta không thể địch nổi khí chất kia của Vương Ny Ny, lạnh lùng, còn có dáng người hoàn mỹ, đều là những thứ mà Hà San không có cách nào với tới được.

“Chào cậu trai đẹp, có muốn uống một ly không?” Vương Ny Ny đi đến trước mặt Cao Hạo, dùng giọng nói dịu dàng hỏi.

Hà San có làm thế nào cũng không ngờ tới, một người phụ nữ có thân thủ còn lợi hại hơn so với anh trai mình mà lại có giọng nói êm tai đa tình như vậy.

Cao Hạo nhún nhún vai không quan tâm nói: “Không phải đến đây là để uống rượu hay sao? Nhưng mà người đẹp à, tôi có thể nói một tiếng thật có lỗi hay không?”

“Hửm?” Vương Ny Ny cúi thấp đầu xuống, mái tóc dài đen bóng kia liền rủ xuống gương mặt, làm say đắm lòng người.

“Cô không thấy cô gái xinh đẹp ngồi đối diện tôi sao, hôm nay tôi đến đây để uống rượu với cô ấy.” Cao Hạo tự nhiên nói.

Trong lòng Vương Ny Ny có một ngọn lửa giận bốc lên, ở Thành phố Viễn Nam này không biết có bao nhiêu người đàn ông muốn uống rượu với mình, đều bị mình từ chối. Không ngờ tới mình chủ động mời cái tên này, vậy mà còn bị người đàn ông này từ chối.

Chẳng lẽ không hề rung động trước sắc đẹp của mình ư?

Vương Ny Ny bắt đầu hoài nghi chính mình.

“Tôi nghĩ là cô gái xinh đẹp kia cũng rất sẵn lòng có thêm một người ngồi cùng chứ nhỉ?” Vương Ny Ny nhìn qua Hà San một chút.

“Không sao hết không sao hết, có người đẹp ngồi cùng thì uống càng vui vẻ hơn chứ gì đâu.” Hà San nhìn thấy thần tượng của mình nhìn mình một chút, khẩn trương đến nỗi cũng không biết đang nói cái gì.

“Vậy thì tôi cũng không sao.” Cao Hạo ra vẻ không quan trọng mà lắc đầu.

“Không biết hai người muốn uống gì? Để tôi mời.” Vương Ny Ny chủ động nói.

“Cô mời khách, hẳn là cô coi trọng tôi nhỉ?” Ánh mắt Cao Hạo nham hiểm nhìn Vương Ny Ny, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nhìn thấy một người phụ nữ mặc thành như vậy mà cũng không tục tĩu, ngoại trừ vẻ gợi cảm thì thật sự không nghĩ ra từ nào khác.

Vương Ny Ny đã nghe Hà Kiếm nói đến người đàn ông này, ngày hôm nay gặp nhau lại phát hiện không giống như trong suy nghĩ của mình, dựa theo đạo lý mà nói thì người có thân thủ lợi hại như vậy cũng đều rất lạnh lùng không muốn nói chuyện. Thế nhưng Cao Hạo lại giống như có nhiều lời nói không hết, mà trong lời nói đều là những từ ngữ rất hạ lưu.

“Cậu không biết soi gương hả, cậu cho rằng cậu là ai chứ?” Hà San thật sự không nhịn được nữa, dù sao một người là kẻ thù của mình, một người là thần tượng của mình, sao có thể trơ mắt nhìn thần tượng của mình bị cái tên hạ lưu này chiếm tiện nghi được chứ.

“Tôi là Cao Hạo chứ ai, cậu không quên tôi nhanh như thế đó chứ?” Cao Hạo tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Hà San.

“Cậu.” Hà San bị câu nói này của Cao Hạo làm cho tức giận không biết phải nói cái gì, sau đó lại nghĩ tới nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, bây giờ ngồi ở đây cô ta cảm thấy toàn thân đều không thoải mái, cho nên tìm một cái cớ liền chạy ra ngoài.

“Nhớ kỹ là đi nhanh lên, tôi vẫn chờ cậu tính tiền nữa đó.” Cao Hạo nhìn thấy Hà San đi về phía nhà vệ sinh liền vội vàng nói.

“Ha ha, cậu trai đẹp này cũng thật thú vị.” Lúc này Vương Ny Ny ngồi ở đối diện Cao Hạo, trên gương mặt cao ngạo vậy mà lại hiện ra một nụ cười hiếm có.

“Người đẹp này đang muốn tán tỉnh tôi hay sao đây?” Cao Hạo nhìn loại khí chất không giống như bình thường của Vương Ny Ny, nhịn không được mà nói thêm vài câu, câu nói này đã càng thêm chọc đến tính tình nóng nảy của Vương Ny Ny.

“Tán tỉnh cậu à?” Vương Ny Ny xem thường cười nói.

“Đúng vậy, tôi thấy cô chắc chắn là thích tôi rồi cho nên mới chủ động như vậy.”

“Nếu không thì chúng ta uống chút gì đó đi.” Vương Ny Ny cảm giác nói chuyện với cái tên nhóc này không hề có tiếng nói chung, nhanh chóng dời chủ đề của cuộc nói chuyện đi.

“Được thôi, không biết người đẹp muốn uống cái gì đây?”

“Tôi thì không sao cả, còn cậu?”

“Là do cô mời khách đúng không?” Cao Hạo nhìn thấy Hà San mãi mà vẫn không quay lại, đã cảm giác được không có bao nhiêu hi vọng rồi, vội vàng dời mục tiêu đến trên người của Vương Ny Ny.

Vương Ny Ny thật sự đã bị tên nhóc này chọc giận không nhẹ, nghĩ thầm làm sao lại có một người không biết thương hương tiếc ngọc, lại không có EQ như vậy chứ?

Nhưng mà nhìn thấy Cao Hạo mang theo khuôn mặt chờ mong nhìn mình, Vương Ny Ny vẫn là khẽ cắn môi mà gật đầu.

“Vậy thì tốt thôi, cô đã mời khách rồi thì cứ lấy cho tôi một một ly rượu đắt nhất, cái gì kêu là 82 năm gì đó ra đây.” Cao Hạo giả bộ như mình không biết.

“Lafite?”

“Đúng, chính là cái đó.” Cao Hạo lại mang dáng vẻ bình tĩnh đại ngộ.

Nếu có thể thô bạo nói tục một cái thì chắc chắn bây giờ Vương Ny Ny sẽ mắng ra khỏi miệng, sao cái người này còn vô sỉ hơn trong tưởng tượng của mình nữa, lại còn muốn uống Lafite.

“Đúng rồi người đẹp, cô còn chưa nói cho tôi biết tên của cô đâu đó. Từ nhỏ ông của tôi đã nói không được ăn uống đồ của người lạ, mặc dù cô là một người xinh đẹp, nhưng hẳn là nên nói cho tôi biết tên của cô cái đã.” Cao Hạo nói chuyện đạo lý rõ ràng.

Nếu không phải không biết cái tên này không phải là loại người lương thiện gì, nói không chừng Vương Ny Ny còn tưởng anh ta đang diễn.

“Tôi nói tên rồi thì không còn là người xa lạ nữa à?” Vương Ny Ny có chút không hiểu được logic của Cao Hạo.

“Đúng.”

“Tôi tên là Vương Ny Ny, còn cậu?” Vương Ny Ny hỏi ngược lại.

“Tôi tên là Cao Hạo, chính là…”

Cao Hạo còn đang chuẩn bị giảng giải nguồn gốc tên của mình thì Vương Ny Ny đã giẫm trên giày cao gót mà đi đến quầy rượu.

“Muốn uống Lafite à, hừ, xem xem tửu lượng của cậu như thế nào.” Vương Ny Ny lấy một cái ly đổ Lafite ra, sau đó lại lấy ra một bình rượu rum Grenada, Đây là loại rủ được nhập khẩu từ Mỹ, nồng độ cồn tới 69 độ. Vương Ny Ny trộn hai loại rượu này lại với nhau thành một hỗn hợp, sau đó lại lắc tới lắc lui, màu sắc của rượu đã phân bố hết, Nếu không phải người hiểu rõ về rượu thì căn bản cũng không biết loại thức uống này được tạo thành từ hai loại rượu khác nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.