Tiếu Nhạc nhận ra nữ nhân này, hoặc có thể nói, trong cường giả đỉnh cấp thập đại tông môn, không có mấy người không ra nữ nhân cực kỳ xinh đẹp này.
- Thiên Cơ tông... Tam trưởng lão!
Tiếu Nhạc híp mắt một cái, nhìn chằm chằm vào Nghê Nhan đang ăn hàng, hít sâu một hơi.
Trước không nói tu vi của Nghê Nhan, chỉ cần thân phận trưởng lão Thiên Cơ tông cũng đã đủ để Tiếu Nhạc coi trọng, tuy rằng Thiên Cơ tông cũng nằm trong thập đại tông môn, thế nhưng nghiêm chỉnh mà nói, nó đã sớm thành siêu thoát thập đại tông môn.
Thiên Cơ tông lấy bói toán, tinh tượng làm chủ, đệ tử tông môn bọn họ vô cùng thần bí, mỗi đệ tử hành tẩu giang hồ đều có tu vi ngũ phẩm Chiến Vương, đồng thời sức chiến đấu cường hãn, am hiểu bố trí trận pháp giết địch, là tồn tại các tông môn vô cùng kiêng kỵ.
Thiên Cơ tông truyền thừa thật lâu, đồng thời rất ít liên quan đến sự vật thế tục, sẽ không dính chút liên hệ nào với hoàng quyền, cho dù là Trường Phong đại đế có thể san bằng thập đại tông môn, hắn không bao giờ dám nói mình có thể tiêu diệt Thiên Cơ tông.
Tông môn này giống như tồn tại cấm kỵ, để cho vô số người cảm thấy kính nể.
Mà Nghê Nhan là tam trưởng lão Thiên Cơ tông, tu vi càng đạt tới thất phẩm Chiến Thánh, hoàn toàn không kém đệ nhất thủ hộ thần đế quốc Tiếu Mông chút nào.
- Người nữ nhân này... Vì sao lại xuất hiện tại đế đô vào thời điểm nhạy cảm này?
Nội tâm Tiếu Nhạc vô cùng nghi ngờ, bởi vì dựa theo tập quán làm việc của Thiên Cơ tông, bọn họ sẽ không dính dáng vào việc tranh chấp hoàng quyền...
Nàng biết sư phụ ăn hàng của mình vô cùng xinh đẹp, thế nhưng nam nhân nhìn rất đẹp trai nhưng cứ nhìn nàng chằm chằm như thế, đúng là không biết xấu hổ!
Đường Ngâm cũng nhìn sang Tiếu Nhạc, mày kiếm cau lại, cảnh giác.
Đây là cảm ứng giữa cường giả và cường giả, tu vi Tiếu Nhạc đạt tới lục phẩm Chiến Hoàng đỉnh phong, mà Đường Ngâm cũng là một vị lục phẩm Chiến Hoàng, thực lực thế lực hai người ngang nhau, cho nên có thể cảm nhận được một tia khí tức nguy hiểm trên người đối phương.
- Ừ? Làm sao vậy?
Cơ Thành Tuyết cảm nhận được khí tức xác xơ trên người Tiếu Nhạc, không khỏi nghi ngờ hỏi, về sau quay đầu nhìn về phía ba người Đường Ngâm.
- Ba người này... Không bình thường.
Tiếu Nhạc thản nhiên nói, khí tức trên người nhất thời tiêu tán, không hề bận tâm nói, hắn không muốn nháo sự cũng không dám nháo sự trong tiểu điếm của Bộ Phương, hắn nhớ kỹ khí tức cuồng bạo của... Chí tôn thú nằm ở ngoài cửa.
Đường Ngâm cũng là tán đi khí tức, thu hồi ánh mắt, hai người giống như hiểu ngầm với nhau.
Bộ Phương nhanh chóng bước ra khỏi nhà bếp, trong tay cầm lấy một vò Băng Tâm Ngọc Bình tửu.
Nghê Nhan là nữ nhân ăn hàng, mục tiêu cũng chỉ có món ăn ngon, cho nên không chút quan tâm tới vò rượu kia.
- Rượu của các ngươi đây, từ từ thưởng thức.
Bộ Phương đặt rượu lên bàn, nói với hai người.
Tiếu Nhạc cùng Cơ Thành Tuyết sớm nhịn không được, đều tiếp nhận vò rượu, vung tay tháo giấy dán ra.
Cả gian phòng đều bị mùi rượu nồng nặc bao phủ, Tiếu Nhạc và Cơ Thành Tuyết lập tức chìm đắm trong mùi rượu mê người, không thể tự kềm chế nổi.
Rượu này thật thơm... ba người Đường Ngâm xa xa cũng bị mùi rượu thơm hấp dẫn, đều mở to mắt, nhìn Băng Tâm Ngọc Bình tửu.
Nghê Nhan đã nhét phần Hoàng Kim Phần Mạch cuối cùng vào trong miệng, rốt cục hoàn toàn thưởng thức tất cả món ăn trong thực đơn của Bộ Phương, ăn hết sức thống khoái, chí ít nhìn chén đĩa đầy bàn, vô ý thức sẽ cảm thấy thống khoái.
- Rượu này hương vị không tệ lắm.
Nghê Nhan đứng lên, đưa tay vuốt eo, vuốt ve bụng nhỏ xong mới đi tới chỗ của Tiếu Nhạc và Cơ Thành Tuyết.
- Băng Tâm Ngọc Bình tửu của Bộ lão bản là rượu ngon nhất ở đây, cô nương có muốn nếm thử hay không?
Cơ Thành Tuyết ôn hòa cười nói.
Nghê Nhan nháy một cái, dĩ nhiên sẽ không khách khí, hắn bảo Bộ Phương đưa một cái ly sang, đặt ở trước mặt Cơ Thành Tuyết, nói:
- Rót đầy.
- Rượu rất ngon, hắc hắc, còn có thể sánh bằng lão tửu quỷ sáng tạo "Long Thổ Tức" hay sao?
Nghê Nhan cười.
Rượu dịch mát lạnh trong suốt như dòng suối chảy ra, Nghê Nhan nâng ly lên uống một ngụm nhỏ, vị cay độc tràn ngập khoang miệng của nàng.
- Ân hừ? Vị đạo cũng không tệ.
Nghê Nhan chép miệng, gật đầu nói:
- So với lão tửu quỷ sáng chế "Long Thổ Tức" vẫn còn kém một ít.
Bộ Phương cảm thấy ngoài ý muốn, đây là lần đầu tiên có người nói rượu của hắn so ra kém người khác, điều này làm cho hắn thật tò mò.
- "Long Thổ Tức" là một loại rượu?
Bộ Phương hỏi.
Ánh mắt Nghê Nhan nhìn lên người Bộ Phương, nhíu mày, tiểu tử ngươi cũng có chuyện muốn hỏi lão nương đúng không, ngạo kiều gật đầu, nói:
- Ta thừa nhận món ăn của tiểu điếm này không tệ, thế nhưng... Bản cô nương ăn rất nhiều nơi rồi.
- Tiềm Long đại lục lớn như vậy, mỹ vị tự nhiên rất nhiều, có người chuyên về mỹ vị, cũng có mỹ vị tự nhiên... Thức ăn ngon hơn ngươi cũng có không ít.
Nghê Nhan nói.
Đối với cách nói này, Bộ Phương rất tán thành, tuy rằng hắn tự tin, thế nhưng không tự đại, hắn gật đầu, thần sắc trên mặt vô cùng nghiêm túc.
- Mượn "Long Thổ Tức" để nói đi, Long Thổ Tức của lão tửu quỷ dùng mấy trăm loại linh dược quý trọng, đặt ở đáy ao thiên trì trên Thiên Đãng sơn, dùng ngâm thời gian ba năm mới hóa thành rượu, rượu dịch như hỏa diễm đang cháy, hỏa hồng mỹ lệ, trong mùi cay độc còn có mùi vị thuần hậu ngọt lịm, hớp một ngụm, sẽ làm cho ngươi cảm giác như đưa thân vào biển lửa, toàn thân sẽ bị gột rửa.
- Tuy rằng rượu của ngươi cũng không tệ, thế nhưng còn kém hơn "Long Thổ Tức" một ít.
Nghê Nhan nói như thật.
Lão tửu quỷ chính là một vị cường giả thần bí trong Thiên Cơ tông, tu vi thâm bất khả trắc, chí ít Nghê Nhan không nhìn thấu tu vi của đối phương, mà nàng cũng hân hạnh uống qua một chén nhỏ Long Thổ Tức, ấn tượng vô cùng sâu sắc, cho nên mới nói ra những lời như thế.
- Hệ thống, dường như rượu của ta bị nói không bằng kìa.
Bộ Phương hỏi thống.
Hệ thống không trả lời ngay, mà là im lặng hồi lâu, lâu đến mức Bộ Phương cho rằng hệ thống lười trả lời hắn.
Nhiệm vụ đến đúng lúc: Thỉnh kí chủ tự nghiên cứu ra một loại rượu ngon có thể siêu việt "Long Thổ Tức", đồng thời chinh phục lão tửu quỷ.
Niên thiếu, trên đường trưởng thành ắt không thể thiếu rất nhiều trở ngại, đánh bại trở ngại, giương cánh bay lượn đi!
Nhiệm vụ thưởng cho: Gạo long huyết và 10% tiến độ chân khí.
Âm thanh nghiêm túc của hệ thống vang lên bên tai Bộ Phương, cũng dọa Bộ Phương hoảng sợ, về sau Bộ Phương không nói gì... Đây là một lời không hợp thì tuyên bố nhiệm vụ đúng lúc.
Hơn nữa nhiệm vụ lúc này rất thú vị, tự chế rượu ngon, hơn nữa còn phải ngon hơn Long Thổ Tức mà Nghê Nhan giới thiệu, độ khó quá lớn.
Ngay thời gian Bộ Phương đờ ra, Nghê Nhan đã uống xong một chén rượu, nhìn bộ dáng của nàng đúng là muốn uống hết Băng Tâm Ngọc Bình tửu.
- Ách...
Nghê Nhan uống một ngụm thứ hai, bờ môi béo mập chẹp chẹp hai tiếng, phun ra một đạo linh khí nồng nặc.
Gương mặt nàng đỏ lên, xinh đẹp không thể tả, ăn nhiều món ngon đầy linh khí như thế, Nghê Nhan cảm giác tu vi đóng băng thật lâu có dấu hiệu tăng lên.
Có thể dẫn động chân khí thất phẩm Chiến Thánh có dấu hiệu đột phá, đủ có thể thấy được Nghê Nhan vừa rồi thu hút bao nhiêu linh khí, đặc biệt là lạp xưởng thất giai Du Long Ngưu, linh khí trong đó nhiều nhất.
Mặc dù Nghê Nhan là ăn hàng, thế nhưng nàng rất để bụng tu vi bản thân, nàng nhận thấy mình sắp đột phá, vì vậy liền thanh toán nguyên tinh, lôi kéo Đường Ngâm và Lục Tiểu Tiểu chạy ra khỏi hẻm nhỏ thật nhanh, biến mất trong nháy mắt.
Đường Ngâm và Lục Tiểu Tiểu biến mất, sư phụ a... Chúng ta mang theo chính sự khi đến đế đô đấy, dường như ngươi lại quên rồi!