Tiệc Bách gia, là hoạt động đế quốc tổ chức để ăn mừng Xuân Nguyên Tiết, bản thân chính là hoạt động vui mừng.
Quảng trường Thiên Huyền Môn, mùi thơm tràn ngập, tiếng hoan hô nói cười không ngừng, cảnh tượng hết sức hài hòa, mùi thơm mỹ thực, các thực khách tươi cười đan vào cùng một chỗ, hội tụ thành một bức họa làm người ta khó quên.
Các thực khách ăn vui mừng, các đầu bếp xào nấu hết sức dụng tâm, trong mùa đông rét lạnh, đây là một loại ấm áp khác biệt.
Nhưng mà... sau ấm áp, chính là đấu võ tàn khốc, các bình dân phải chọn ra đầu bếp đứng đầu.
Đối với các thực khách mà nói, thời điểm ăn sẽ hạnh phúc và vui vẻ, nhưng lựa chọn... Rất thống khổ, bởi vì mỗi lần tiệc Bách gia, đồ ăn đều quá ngon, bất kể là Tứ Hỉ Hoàn Tử, hay là Linh thú nướng, còn có các món ăn khác, đặc biệt là Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu... Những món này đều là mỹ thực mọi người khó quên.
Thật nhiều người đều xoắn xuýt không thôi, nhưng không có cách nào, mỗi người bọn họ đều phải bỏ phiếu, cũng không thể bỏ quyền.
Bộ Phương đã gói xong tất cả sủi cảo, nhẹ nhàng thở ra một hơi, lau nước đọng trên tay, lau mồ hôi trên trán, gói mấy trăm sủi cảo, hắn cũng cảm thấy quá sức.
Những đầu bếp khác đã hoàn thành món ăn, lúc này nhàn nhã dựa vào bếp lò, tuy rằng nguyên liệu nấu ăn còn thừa lại không ít, nhưng mà đã đến thời gian bình chọn, bọn họ sẽ không tiếp tục nấu, điều này cũng có nghĩa tiệc Bách gia đã kết thúc.
Ánh mắt Kim đầu bếp lăng lệ ác liệt, hắn cảm thấy vô lực, thực lực đầu bếp dự thi lần này thật sự đáng sợ, bất kể là Bộ lão bản hay là hai huynh đệ Thanh Dương Trấn, tất cả đều có khả năng uy hiếp địa vị của hắn, điều này cũng làm hắn cảm giác khẩn trương.
Cơ Thành Tuyết đứng lên, khoác áo da linh thú, chậm rãi đi ra, đứng ở trên đài cao nhìn toàn trường.
- Tiệc Bách gia lần này, không biết mọi người ăn có thống khoái đã ghiền hay không?
Cơ Thành Tuyết nói rất bình thản, quanh quẩn toàn bộ quảng trường Thiên Huyền Môn, trong bếp lò vẫn tỏa ra khói nóng.
Bộ Phương nghe Cơ Thành Tuyết thao thao bất tuyệt, bản thân lại nhìn sang vài bánh sủi cảo, nấu lâu như vậy, chính hắn cũng thèm ăn.
Bánh sủi cảo trắng trẻo, trắng óng ánh, béo đáng yêu, cắn một cái, mùi thơm bảy màu lập tức phun trào, bao phủ hắn, cũng làm hắn cảm thấy say mê.
Mùi thơm bảy màu là hắn trải qua xử lý đặc thù mới có thể dẫn xuất ra, trọng điểm nằm ở chỗ bột mì mềm mại, hắn dùng chân khí nặn bột mì, bên trong tràn đầy chân khí, từng tầng lôi cuốn, bao trùm những nhân bánh kia, trải qua canh nóng, sinh ra một ít thôi hóa, cũng làm cho chân khí tỏa sáng, kỳ thật mùi thơm khuếch tán hóa thành thực chất, bởi vì tất cả những thứ này đều là ảo giác.
Nhưng mà mùi thơm lại là thật.
Uống một ngụm canh nóng, Bộ Phương thở ra một hơi, lại ăn sủi cảo, mỹ vị quấn quanh vị giác, làm cho hắn cảm thấy thỏa mãn.
Đôi khi, chỉ cần một chén sủi cảo nho nhỏ, sẽ làm cho người ta vô cùng thỏa mãn.
Khi Bộ Phương ăn xong một chén sủi cảo, Cơ Thành Tuyết cũng kết thúc thao thao bất tuyệt, dường như những nhân sĩ quan lớn đều thích nói nhiều trước khi bắt đầu một sự việc nào đó.
Bộ Phương đã sớm quen với việc này.
- Kế tiếp, mỗi người các ngươi sẽ được phát một tiền đồng được chế tác đặc thù, tiền đồng sẽ là phiếu bầu của các ngươi, hôm nay ở đây nhiều đầu bếp nấu món ngon như vậy, các ngươi thích nhất đồ ăn của người nào? Nếu như ưa thích, liền đặt tiền đồng vào trong mâm của người đó, người có nhiều phiếu bầu nhất sẽ đạt được phần thưởng của triều đình.
Cơ Thành Tuyết không nói gì thêm, hắn lui về, ngồi xuống ghế, một vị thái giám đã tiến lên, ném lấy phất trần, tuyên bố quy tắc.
Binh dân phía dưới châu đầu ghé tai, líu ríu nhìn tiền đồng đặc chế trong tay.
Khi thái giám tuyên bố bắt đầu bỏ phiếu, các bình dân lập tức rời khỏi vị trí đứng xếp hàng, đi về bếp lò cạnh đầu bếp.
- Kim đầu bếp, ngươi nấu Tứ Hỉ Hoàn Tử thật ngon, ta ủng hộ ngươi!
Một vị đại hán vô cùng kích động đưa tiền đồng sang, leng keng một tiếng, đặt vào bát gốm sứ trước mặt Kim đầu bếp đầu trọc.
Vẻ mặt Kim đầu bếp như hoa nở, người bỏ phiếu đầu tiên tìm hắn? Xem ra Tứ Hỉ Hoàn Tử của hắn có tiếng vọng không tệ lắm.
Kim đầu bếp sờ đầu trọc, lập tức cảm giác lại sáng lạn lên, hắn giống như khiêu khích nhìn Bộ Phương, A Lỗ đứng cách đó không xa bĩu môi, không ngừng lấy đùi gà ra cắn.
Đã có phiếu đầu tiên, phiếu thứ hai còn xa sao?
- Đại mập mạp, thịt nướng của ngươi thật ngon! Tỷ tỷ ủng hộ ngươi!
Đây là người ủng hộ A Lỗ.
- Nồi đen lớn, thịt linh thú nướng của ngươi quả thực làm ta muốn ngừng mà không được, quả thực quá ngon! Không hổ là đầu bếp! Lợi hại a!
Đây là người ủng hộ A Uy.
- Bộ lão bản! Ngươi quá xuất sắc rồi, đao công của ngươi, quả thực sáng mù mắt của ta! Sủi cảo của ngươi... Sẽ khiến ta ăn muốn khóc! Quá ngon!
- Bộ lão bản, ta muốn sinh con cho ngươi! Ta vĩnh viễn ủng hộ ngươi!
- Bộ lão bản, lão bà của ta rất thích món sủi cảo của ngươi, hy vọng ngươi có thể xào nấu ra đồ ăn ngon hơn nữa, ủng hộ ngươi.
Lão giả nắm tay lão bà, đem tiền đồng đặt vào trong mâm Bộ Phương, mỉm cười khích lệ nói.
Bộ Phương nghiêm túc, khom người với hai người, nói khẽ:
- Ta sẽ cố gắng.
Cục diện cũng bày ra xu thế nghiêng về một phía...
Kim đầu bếp sinh không thể lưu luyến nhìn một tiền đồng trong mâm của mình, đã nói sẽ có viên thứ hai... Đã nói đây là đỉnh phong của cuộc đời?
Đầu trọc của hắn dần ảm đạm, hầu như đã mất đi ánh sáng.
A Lỗ không ngừng lấy đùi gà ra, hung hăng cắn, trên mặt tràn đầy hưởng thụ.
Sắc mặt A Uy âm trầm nhìn mâm trước mặt mình, rất rõ ràng, số phiếu của hắn so với Bộ Phương... Ít hơn rất nhiều.
Chẳng lẽ mình sẽ thua? Làm sao có thể... Đã nỗ lực làm ra món ngon như thế! Còn sử dụng kỹ pháp đặc thù trong món ăn, vì cái gì còn có thể thua? Hơn nữa lại bại trong tay gia hỏa sử dụng nguyên liệu nấu ăn không có linh khí!
A Uy xiết chặt nắm đấm, khóe miệng cắn chặt, hết sức không cam lòng.
- Thối lão bản! Sủi cảo của ngươi quá ngon! Sẽ bán trong tiểu điếm không?
Âu Dương Tiểu Nghệ sôi nổi đi tới trước mặt Bộ Phương, cười hì hì nói, nàng nhất định sẽ kêu gào với Bộ Phương một phen.
Đám người Tiếu Yên Vũ Tiếu Tiểu Long cũng đi tới, đem tiền đồng đặt vào trong mâm trước mặt Bộ Phương, cười ôn hòa, gật đầu với Bộ Phương.
Nhiều đại thần cũng đi tới, trong đám đại thần cũng có thật nhiều người lựa chọn A Uy, nhưng mà càng nhiều đều lựa chọn Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu của Bộ Phương.
Bọn họ xem ra, kỹ xảo nướng Linh thú của A Uy đã đạt tới trạng thái thập phần hoàn mỹ, nhưng mà đưa tình cảm vào lại không cách nào so sánh với sủi cảo của Bộ Phương.
Món ăn này có thể làm cho người ta vui thích, có thể làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc trong mùa đông, quả thực làm cho bọn họ dư vị vô cùng.
Mỹ thực của Bộ lão bản... Có ma lực! Có một loại ma lực làm bọn họ trầm luân!
- Ta không phục! Tại sao ta lại thất bại!
A Uy không phục, nhìn trong mâm của mình chỉ có vài tiền đồng, thần sắc trên mặt hết sức khó coi, đương nhiên, so với vài tiền đồng trong mâm của hắn, có nhiều người trong mâm không có tiền đồng nào, như vậy đã là không tệ lắm rồi.
Cho dù là đệ đệ A Lỗ cũng chỉ có mấy tiền đồng mà thôi, nhưng mà A Lỗ không quan tâm, vui thích cầm đùi gà nhét vào trong miệng, ăn rất vui vẻ.
- Không phục?
Cơ Thành Tuyết lườm A Uy, nói ra:
- Đây là phiếu bầu của dân chúng, là đại chúng bình chọn ra, ngươi có gì không phục?
A Uy lập tức im lặng, á khẩu không trả lời được, đúng thế, Cơ Thành Tuyết nói có lý, bỏ phiếu không phải là một người, mà là so đấu công bằng, đại chúng bỏ phiếu, hắn có gì không phục?
Thế nhưng hắn lại không phục a... Hắn tỉ mỉ xào nấu đồ ăn tại sao lại không sánh bằng Bộ Phương dùng nguyên liệu nấu ăn không có linh khí tạo thành Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu?
Kim đầu bếp sinh không thể lưu luyến đứng ở một bên, nghe A Uy chất vấn, cũng đứng dậy, khẽ gật đầu.
Mùi vị nguyên liệu nấu ăn linh khí tuyệt đối không phải nguyên liệu nấu ăn bình thường có thể so sánh, đây là đạo lý thường thức trong giới đầu bếp, thế nhưng Bộ Phương hôm nay lại phá vỡ đạo lý này.
Bộ Phương sờ lên bụng của mình, mặt không biểu tình nhìn A Uy và Kim đầu bếp đầu trọc, hắn thở ra một làn khói nóng.