Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 187: Đây Là Món Mới Được Nghiên Cứu Hai Ngày



Bộ Phương có thể đoán ra, nếu hắn sử dụng nguyên liệu hệ thống cung cấp để chế biến thì chắc chắn hệ thống sẽ trừ Nguyên Tinh… Cho nên hắn cơ trí lựa chọn nguyên liệu mà mình đã lấy ở Huyễn Hư Linh Trạch.

Chuyến đi này góp nhặt được rất nhiều linh dược, nguyên liệu nấu ăn cao cấp kỳ thật cũng không nhiều, nhưng có bất ngờ là cá Giai Linh to mọng nhất bộ lạc Xà Nhân kia, tuy cấp bậc không cao nhưng mỗi một con đều tươi ngon.

Bộ Phương mang về được kha khá, bởi vì ở trong bộ lạc Xà Nhân hắn không được ăn món cá nướng thơm nức nên thấy đáng tiếc, hắn là đầu bếp đồng thời cũng là một tên tham ăn, vẫn thèm cá nướng, loại cá này ở đó cũng không đáng tiền. Ở bộ lạc Xà Nhân, với điều kiện gian khổ Bộ Phương làm được món cá nướng mỹ vị như vậy, hiện giờ về tiểu điếm, thêm thiết bị, hương vị tuyệt đối sẽ ngon hơn nhiều.

Bên ngoài mọi người vô cùng chờ mong, mỗi một lần có món mới đều khiến họ vui mừng.

Đứng trước tủ bát, cảm nhận không gian phòng bếp sạch sẽ sảng khoái, thiết bị đầy đủ, Bộ Phương hít sâu một hơi, cảm thán điều kiện tốt hơn nhiều ở bộ lạc Xà Nhân. Thiết bị và hoàn cảnh tốt, hắn lại càng tự tin.

Từ túi không gian hệ thống lấy ra hai con cá mập to mọng, còn ở hơi giãy, Bộ Phương càng nhìn càng thích tuy cấp bậc cũng không cao. Trong tay khói nhẹ lượn lờ, Long Cốt Thái Đao xuất hiện, dùng thanh tuyền thủy rửa sạch dao phay, nó có công năng tự tẩy rửa nhưng quen ở sạch hắn vẫn theo bản năng rửa lại.

Sau đó hắn bắt đầu xử lý cá, cách làm nhuần nhuyễn, chỉ chốc lát sau đã làm sạch sẽ, cắt bụng cá ra, mở lớp thịt lưng, khía mấy Đao Hoa đao. Hắn lấy một chậu sứ, đổ vào rượu gia vị, cho cá vào trong, rắc một ít nguyên liệu để ướp rồi cho vào tủ bát hệ thống. Có nó thì thời gian ướp sẽ ngắn lại.

Trong thời gian chờ đợi, Bộ Phương bắt đầu chuẩn bị các nguyên liệu khác, lấy rau dưa trái cây ra, lướt Đao Hoa, xử lý xong. Cuối cùng hắn còn đem lấy một ít huyết quan đỏ như máu ra, huyết quan Hắc Trạch Nhiêm cấp bảy cực kỳ trân quý, bên trong ẩn chứa tinh khí nồng đậm, làm người ta phải khiếp sợ.

Bộ Phương cắt một phần ba huyết quan, tinh khí dâng lên như rồng bay, đây chính là tinh hoa Hắc Trạch Nhiêm, tự nhiên không để được. Huyết quan sờ giống như nấm, chắn cắt một phần này ra thành sợi rồi để lẫn vào rau dưa.

Lấy từ tủ bát ra hai con cá đã ướp xong, Bộ Phương mở bàn nướng hệ thống cung cấp để nướng cá. Hệ thống lừa đảo thật nhưng, nhưng bàn nướng nó cung cấp lại không cần khấu trừ Nguyên Tinh, hình như chỉ khi hắn yêu cầu nguyên liệu nấu ăn mới bị trừ.

Đặt cá lên bàn nướng, rồi để vào lò nướng, trong nhiệt độ cực nóng, thịt cá dần dần trở nên căng mọng, đến lúc vừa chín Bộ Phương lấy bàn nướng ra, mùi hương đã lan tràn. Lại đặt rau dưa đã xào qua lên trên cá nướng, huyết quan mau chóng hòa tan, tinh khí thẩm thấu vào bên trong.

Mùi thơm tỏa ra, Bộ Phương gõ gõ ngón trỏ. Hai con cá rất to đủ để người bên ngoài nếm.

……

- Các ngươi xem với cái lòng dạ hiểm độc kia thì Bộ lão bản sẽ mời món gì?

Lão Kim duỗi cổ hỏi người chung quanh.

Lạc Tam Nương xoay tròn mắt, nhếch miệng cười nói:

- Cũng khó đoán, không chừng móc ra một cái bánh bột bắp rồi nghiêm túc nói đây là món mới cũng nên.

- Không… không đâu! Nếu Bộ lão bản đã nói là món mới thì tuyệt đối đáng chờ mong!

Quyển Nhi đặt hộp cơm mình mang đến lên bàn, nghe Lạc Tam Nương nói, tức khắc e lệ phản bác.

Kỳ thật tất cả mọi người đều tò mò, rốt cuộc Bộ Phương sẽ làm ra món gì cho họ, đó là vấn đề rất khó khăn, mỗi ngày họ đèu tới tiểu điếm dùng bữa, rất rõ chất lượng và giá cả, nếu hôm nay hắn nói mời khách, chỉ là mời một món còn chưa đến một Nguyên Tinh, chắc bọn họ sẽ cảm thấy hắn thật mẹ nó lòng dạ hiểm độc. Đây cũng là lý do vì sao Bộ Phương lại lấy huyết quan ra. Chỉ dựa vào cá bộ lạc Xà Nhân có lẽ sẽ ngon, nhưng bởi vì linh khí không nhiều nên… một khi chỉ nướng cá thì các thực khách sẽ không thoải mái lắm.

Mọi người nghị luận sôi nổi, châu đầu ghé tai, Bộ Phương bưng cá nướng chậm rãi đi ra từ trong phòng bếp.

Bàn nướng rất to, Bộ Phương không để Âu Dương Tiểu Nghệ tới chia mà tự mình bưng ra, bày biện trên bàn. Mùi thơm nức lan tỏa, đôi mắt mọi người sáng ngời.

- Đúng là món mới! Món này… chưa từng thấy, còn dùng thiết bị đặc thù để đựng!

Kim béo trợn mắt, không ngờ Bộ Phương lại thật sự móc ra món mới này.

Lạc Tam Nương nghệch mặt, ngạc nhiên vì Bộ Phương thành thật… Nàng còn tưởng rằng hắn sẽ dùng bánh bột bắp để lấy lệ cơ đấy. Nhưng có món mới được rồi… Ít nhất có thể ăn thỏa thích!

Mọi người cầm chén đũa, sớm không chờ nổi, ngửi mùi trong không khí chảy nước dãi ba thước. Tuy nhiên còn chưa kịp chạm đũa, mọi người lại bị Bộ Phương ngăn.

- Món này là cá nướng, các ngươi đừng vội… vội vàng không cảm nhận được đâu.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Bộ Phương lấy nửa bàn nướng ra để lộ khoảng rỗng trên giá nướng. Hắn vươn một ngón tay, chân khí màu trắng trôi nổi, giống như tinh linh nhảy lên phía trên. Mọi người giật mình nhìn ngón tay chỉ vào giá nướng, bàn nướng lập loè, tinh điểm lưu chuyển hình thành một trận pháp đơn giản. Hơi cực nóng bốc lên từ trận pháp.

Bộ Phương bày cá nướng lên giá nướng, trận pháp ở phía dưới lưu chuyển, nướng cá. Ánh sáng mờ ảo, nhuộm cả bộ bàn nướng màu kỳ ảo, đẹp không sao tả xiết.

- Đây là món mới ta đã nghiên cứu hai ngày, cá nướng linh trận.

Bộ Phương mặt không đỏ tâm không nhảy nói bậy bạ, tìm một lý do chính đáng.

Được nướng bởi trận pháp, mùi thơm càng thêm thơm cộng thêm ánh sáng từ trận pháp khiến màu sắc cá cũng trở nên đẹp đẽ, hồng, đỏ rồi lại hồng... nhiệt khí Hôi hổi cũng càng thêm rõ ràng. Rau dưa trang trí khiến món cá nướng thập phần mỹ lệ, riêng mặt thị giác đã khiến không ít người say mê.

- Đây là bàn cá nướng đầu tiên, mọi người cứ từ từ, bên trong còn có một mâm, ta đi lấy.

Bộ Phương nói.

- Đi đi…

Mọi người đã sớm không biết Bộ Phương nói gì rồi.

Bộ Phương nhếch miệng, nhìn mọi người kia không ngừng nuốt nước miếng, xoay người đi phòng bếp.

- Đúng rồi Bộ lão bản, khi nào mới mở bán món này?

Kim béo bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề quan trọng, quay đầu hỏi.

- Ngươi đoán xem.

Bộ Phương vẫy vẫy tay, nhàn nhạt nói, mau chóng tiến vào trong phòng bếp.

Đoán cái gì mà đoán… Kim béo muốn phỉ nhổ, hắn tức giận bất bình xoay đầu, con ngươi lại co rụt lại.

- Mẹ kiếp! Đám súc sinh này, để phần cho ta chút chứ!

Kim béo bi phẫn nhìn một đám đã kẹp cá ăn, nhìn từng miếng thịt cá mọng nước bị kẹp đi, hắn cảm thấy như thịt mình bị rút ra, cái đám vô nhân tính… đã bảo chờ cá nướng chín mà? Niềm tin đâu rồi?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.