Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 193: Lu Trong Lu, Rượu Trong Rượu



- Vì sao Vương đại sư lại nói như vậy? Bộ lão bản đã giúp đế đô giải quyết không ít nguy cơ......

Cơ Thành Tuyết nhíu mày, hỏi.

Không sai, hắn xác thật không biết thân phận của Bộ Phương, cũng không biết lai lịch của tiểu điếm, nhưng điều này không cản trở sự tín nhiệm của hắn đối với tiểu điếm, bởi vì nếu không có Bộ Phương, có khả năng toàn bộ Thanh Phong đế quốc đã tông môn hoàn toàn phá đổ trong lần đại chiến trước đó.

Tuy rằng hắn thực kính trọng Vương đại sư, nhưng thân là hoàng đế một quốc gia, Cơ Thành Tuyết cũng có phán đoán của riêng mình, hắn không tin Bộ Phương sẽ mang đến tai nạn cho đế đô.

Đám người Tiêu Mông cũng cho là như thế, bởi vì bọn họ tiếp xúc rất nhiều với Bộ Phương, tuy rằng bọn họ đều không thể hiểu được Bộ Phương, nhưng xem bộ dạng của Bộ Phương thì không giống một kẻ sẽ mang đến tai nạn cho đế đô.

Vương Đinh có chút kinh ngạc, xem bộ dáng này của Cơ Thành Tuyết, tựa hồ là thập phần tin cậy Bộ lão bản.

Thế nhưng hắn cũng không có kinh ngạc quá mức, chỉ là nhàn nhạt cười, nói:

- Bệ hạ có còn nhớ rõ Bách gia yến không?

- Đương nhiên nhớ rõ, đó là Bách gia yến đầu tiên kể từ khi trẫm kế vị, thập phần long trọng, Bộ lão bản chính là đệ nhất Bách gia yến.

Cơ Thành Tuyết nói.

Quỷ Trù cười, nhưng lại cho người ta cái cảm giác ngoài cười nhưng trong không cười.

- Hai tên đệ tử chẳng ra gì của lão phu cũng có tham gia, mục đích là để đoạt được vị trí đệ nhất trong Bách gia yến, có thể thắng được phần thưởng của bệ hạ.

Ặc…… việc này có chút xấu hổ, sắc mặt Cơ Thành Tuyết có chút cương cứng.

- Phần thưởng kia của bệ hạ là một hạt giống đúng không? Có thể bệ hạ không biết rõ đó là hạt giống gì, nhưng lão phu lại biết.

Quỷ Trù nói.

Cơ Thành Tuyết sửng sốt, cái loại hạt giống này……

- Đó chính là hạt giống của Ngũ Văn Ngộ Đạo thụ, Ngũ Văn Ngộ Đạo Thụ sau khi trưởng thành có thể kết ra Ngũ Văn Ngộ Đạo quả, hiệu dụng của Tam Văn Ngộ Đạo qủa thế nào, hẳn bệ hạ rất rõ ràng, vậy thì Ngũ Văn Ngộ Đạo quả sẽ sao đây?

Lời này vừa ra, tức khắc toàn trường đều phải há hốc mồn.

Tam Văn Ngộ Đạo quả là Thất giai linh dược, vậy còn Ngũ Văn Ngộ Đạo quả thì sao? Này…… Quả thực làm người sởn tóc gáy!

- Ngũ Văn Ngộ Đạo quả một khi bị một vị Thất phẩm Chiến Thánh nuốt vào, Chiến Thánh sẽ có khả năng ngộ đạo rất lớn, đột phá đến…… Bát Phẩm Chiến Thần!”

Trong lòng Quỷ Trù cũng có chút chấn động, hắn hít sâu một hơi, kích động nói.

Cơ Thành Tuyết ngẩn ngơ, Bát Phẩm Chiến Thần…… Đó rốt cuộc là dạng tồn tại như thế nào đây?!

Nhưng mà...... loại hạt giống đó hoàn toàn không sống được, Cơ Thành Tuyết phục hồi tinh thần lại, cũng nhìn về phía Quỷ Trù, hắn biết hạt giống này thực trân quý, nhưng hình như hạt giống này không cách nào trồng được, đế quốc đã tiêu phí vô số thủ đoạn cũng không thể làm cho hạt giống này nảy mầm.

Tiêu Mông bên khí cũng hít một hơi thật sâu, cảnh giới Bát Phẩm Chiến Thần, đó chính cảnh giới mà hắn cực kì muốn hướng, đáng tiếc…… Hắn muốn đạt tới cảnh giới kia còn có chút khoảng cách.

Quỷ Trù uống một ngụm rượu quỳnh tương ngọc dịch, làm tâm thần đang kích động của bản thân bình tĩnh lại, sau đó mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn mọi người chung quanh, lạnh nhạt nói.

- Bộ lão bản, hắn đem hạt giống này…… trồng được rồi.

……

Tiểu điếm Phương Phương, ngọn đèn dầu hơi sáng.

Bộ Phương nhìn ba viên Thất giai linh dược trước mắt, cảm thụ được linh khí nồng đậm tỏa ra từ trong đó, đôi mắt hắn cũng nhíu lại.

Sau đó, hắn bắt đầu suy tư trong đầu, nên dùng linh dược này ủ ra rượu ngon như thế nào.

Phương thức ủ rượu lần này khẳng định không thể sử dụng Cửu Uẩn Tửu Pháp, bởi vì Băng Tâm Ngọc Hồ Tửu là mễ tửu nguyên chất, mà nguyên liệu nấu ăn lần này đều là một ít linh dược linh quả, phương thức ủ tự nhiên không giống nhau..

Đây chính là vấn đề khiến Bộ Phương đau đầu, nhưng cũng còn đỡ, kiếp trước Bộ Phương cũng đã từng ủ qua rượu trái cây, cho nên Bộ Phương không quá lo lắng, cái hắn lo là phải làm sao mới nấu tốt được rượu này.

- Hệ thống, có thể đề cử phương pháp nào đó để ủ linh tửu không?

Bộ Phương nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là dò hỏi hệ thống một chút, hắn cảm thấy như vậy tương đối an toàn.

Hệ thống cũng không nhanh chóng trả lời hắn, mà là sau khi yên lặng một lúc lâu mới nghiêm túc nói:

- Ủ linh tửu chính là nhiệm vụ tạm thời thuộc về ký chủ, nhiệm vụ yêu cầu ký chủ tự mình nghiên cứu chế tạo ra một loại rượu có thể siêu việt hơn cả ‘ long thổ tức ’, hệ thống sẽ không cung cấp thủ pháp đặc biệt.

Quả nhiên…… khóe miệng Bộ Phương giật giật, hắn biết với tình tình của hệ thống, nhất định sẽ không cho hắn cơ hội lợi dụng sơ hở.

Nhíu nhíu mày, nếu hệ thống không cung cấp thủ pháp, vậy Bộ Phương đành phải tự mình nghĩ cách.

Chỗ khó trong việc ủ rượu trái cây chính là ở thời gian lên men dài ngắn.......Yêu cầu hắn phải nắm giữ chính xác thời gian này, nếu mở ra sớm quá sẽ khiến cho tinh hoa trong vò rượu bị tiêu hao dần, chất lượng linh tửu cũng do đó mà giảm xuống.

Bộ Phương sờ sờ cằm, trầm ngâm hồi lâu.

Ngay sau đó Bộ Phương không hề suy nghĩ, hắn từ trong không gian hệ thống lấy ra một đống linh quả cấp thấp, mà cấp bậc của đám linh quả này hầu hết đều là Nhị giai hoặc Tam giai, không quá cao.

Đây là một loại linh quả màu tím, căng tròn bóng bẩy, Bộ Phương đã từng nếm thử một quả, chua ngọt ngon miệng, dùng để nấu ra rượu trái cây thật sự rất không tồi.

Trong tay khói nhẹ lượn lờ, một con dao phay đen nhánh cổ xưa xuất hiện trong tay hắn.

Bàn tay đột nhiên vỗ xuống một cá, mặt bàn lập tức rung lên, linh quả đặt ở trên mặt bàn đồng loạt bay lên.

Bộ Phương bắt đầu huy dao, hắn thi triển kỹ thuật cắt Lưu Tinh, huy động dao phay bay đến cắt đống linh quả đó.

“Phụt! Phụt!”

Ở phía dưới đống linh quả có đặt một cái lu rượu thật lớn, mỗi một linh quả bị Bộ Phương dùng dao phay cắt thành mảnh nhỏ đều rơi vào bên trong cái lu rượu lớn đó.

Số lượng linh quả rất nhiều, sau khi bị Bộ Phương cắt nát chiếm hơn nửa cái lu.

Bộ Phương lại ấy ra một vò nhỏ đựng rượu khác, sau khi rửa sạch sẽ vò rượu xong, hắn lấy Tam Văn Ngộ Đạo quả ra.

Linh quả này chính là Thất giai linh quả, bên trên có ba đường hoa văn mờ ảo vô cùng, dao phay trong tay Bộ Phương xoay tròn, con dao vung lên, không chút do dự cắt xuống.

Cắt Tam Văn Ngộ Đạo quả thành từng mảnh nhỏ.

Nhờ có đặc tính của Long Cốt Thái Đao, linh khí trên Tam Văn Ngộ Đạo quả trên cơ bản không hề bị tiêu hao.

Cắt xong thì bỏ vào trong vò rượu nhỏ kia, sau đó, Bộ Phương đem vò rượu nhỏ đặt vào bên trong cái lu rượu lớn chứa đầy mảnh vỡ linh quả kia.

Dùng thủ pháp tương tự, nửa cây Hoàng Huyết Thảo còn lại cũng bị hắn cắt nát, sau đó gói lại rồi bỏ vào trong lu rượu lớn, Băng Phách Vương và hạt sen cũng như thế.

Ba thứ đó cùng được đặt trong lu rượu lớn, giống như có một luồng khí vô hình tác động vào nhau, lu rượu có chứa Hoàng Huyết Thảo tỏa ra sắc lửa đỏ rực, lu rượu có chứa Băng Phách Vương và hạt sen thì tỏa ea ánh sáng màu lam nhạt.

Lu chứa Tam Văn Ngộ Đạo quả thì tương đối kì lạ, cư nhiên có ba đường vân mây như ẩn như hiện bên ngoài vỏ lu.

Lu trung lu, trong rượu rượu, bốn thứđồng thời lên men.

Đóng kĩ nắp cũ lu rượu lớn lại, Bộ Phương khẽ nheo mắt, sau đó hắn vỗ một chưởng lên trên nắp lu, một luồng chân khí hội tụ ở đan điền, xoáy tròn rồi tuôn trào mãnh liệt chảy vào bên trong lu.

Phụt phụt!!

Những mảnh linh quả ở bên trong lu rượu lớn vốn đã bị Bộ Phương cắt nát, bây giờ lại được chân khí nghiền ép chảy ra chất lỏng, chất lỏng đó nhanh chóng bao phủ trọn thịt quả.

Chân khí của Bộ Phương chậm rãi khấy đảo ở trong đó, làm những thứ bên trong không ngừng xoay tròn, mà chân khí cũng từ từ thấm vào những thứ bên trong.

Khuấy đảo liên tục trong nửa buổi tối, chân khí trong cơ thể Bộ Phương bị tiêu hao gần như không còn gì....

Lúc Bộ Phương bỏ tay ra khỏi lu rượu lớn, toàn thân hắn lảo đảo, lui về sau mấy bước, hắn nâng bàn tay lên nhìn mới phát hiện tay mình đang run rẩy nhè nhẹ.

Chân khí phát ra lần này khiến hắn bị tiêu hao rất lớn, cho dù là tinh lực hay thể lực đều đạt tới cực hạn.

- Dùng chân khí để trợ giúp lên men, hiệu quả hẳn sẽ rất không tồi……

Bộ Phương lẩm bẩm một câu, sau đó bưng lu rượu cực kì nặng nề này lên đi về phía tủ bát.

Tủ bát này chính là tủ chuyên dùng để ủ rượu.

Bộ Phương lấy ba vò Băng Tâm Ngọc Hồ tửu ra khỏi tủ bát, sau đó đặt lu rượu lớn vào bên trong tủ.

Đặt trong này, thời gian sẽ trôi nhanh hơn, có lẽ chỉ cần chờ mấy ngày là quá trình lên men có thể hoàn thành.

Thế nhưng Bộ Phương vẫn còn có chút không hài lòng, hắn nhíu mày, cảm thấy cách này có vẻ còn hơi đơn giản một chút, phải biết rằng trước kia Nghê Nhan đã từng nói qua, cách thức ủ Long Thổ Tức vô cùng phức tạp.

Qúa trình lên men là tiến hành ở dưới linh hồ Thiên Sơn, ba năm mới thành rượu.....

- Hệ thống, tủ bát này có thể bắt chước hoàn cảnh đặc thù không?

Bộ Phương lần thứ hai hỏi hệ thống, hắn cảm thấy chỉ dùng thủ pháp lên men bình thường, có thể sẽ không cách nào so được được với LongThổ Tức kia, bởi vì hoàn cảnh lên men khác nhau cũng sẽ có ảnh hưởng khác nhau đối với rượu, y như trời với đất.

“Thời gian trôi đi tủ bát có thể bắt chước hoàn cảnh đặc thù, mỗi lần tiêu hao, mười cái Nguyên Tinh, khấu trừ vào trong doanh số của ký chủ.” Lúc này hệ thống trả lời cực kì nhanh nhẹn.

Bộ Phương trợn trắng mắt, hắn biết, với tính tình của hệ thống mà trả lời nhanh như vậy nhất định là vì muốn trừ tiền.

Thế nhưng chẳng phải là mười cái Nguyên Tinh thôi sao, trừ đi.

Sau khi trả xong mười cái Nguyên Tinh, trong óc Bộ Phương lập tức xuất hiện thêm một liên hệ với tủ bát.

Đặt lu rượu vào trong đó, trước mắt Bộ Phương xuất hiện những cảnh tượng khác nhau, có băng thiên tuyết địa, có hỏa diệm sơn phun trào, có Thiên Sơn linh đàm, còn có cả đại dương mênh mông không bờ bến.

Rốt cuộc nên đặt vào trong hoàn cảnh nào đây? Bộ Phương trầm ngâm một chút, cuối cùng giả thiết hoàn cảnh thành đáy đại dương mênh mông.

Băng hỏa hai bên, hơn nữa biển rộng cuồng cuồng đánh sâu vào.... Linh tửu này, ngay cả Bộ Phương cũng vô cùng chờ mong.

Mà thời gian bên trong tủ bát, Bộ Phương cẩn thận tự hỏi một hồi, dựa theo chân khí tràn đầy của bản thân vừa mới đưa vào để tính thì thời gian lên men khoảng ba năm, cho nên thời gian trôi đi trong tủ bát Bộ Phương điều chỉnh thành ba năm, tổng cộng thời gian bên ngoài sẽ khoảng một tháng.

Làm xong này hết thảy, cả người Bộ Phương đều có chút mệt mỏi, hắn cảm được chấn khí bên trong cơ thể đã khô kiệt, hắn cau mày lần nữa, biết bản thân cần phải gấp rút chế tác ra một loại thức ăn nhẹ có thể hồi phục chân khí.

Rời đi phòng bếp, bò vào trong phòng ngủ, Bộ Phương tẩy rửa thân thể qua loa, hơi nước ấm áp khiến tầm nhìn của hắn có chút mê mang.

Cho dù thân thể cực kì mỏi mệt, nhưng trong lòng Bộ Phương lại thập phần chờ mong, ba loại Thất giai lương dược ủ thành linh tửu, rốt cuộc sẽ có mị lực lớn đến cỡ nào đây, ngay cả Bộ Phương cũng có chút khó mà tưởng tượng nổi.

Ít nhất hắn có thể xác định, Băng Tâm Ngọc Hồ Tửu tuyệt đối không thể bằng linh tửu này được là.

Bỗng nhiên, Bộ Phương hơi hơi sửng sốt, cả người thả lỏng nằm ở trên giường híp híp mắt……

Còn có một vấn đề thập phần quan trọng, linh tửu này …… Nên gọi tên là gì đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.