Cơ Thành Tuyết mặc long bào trên người, hai tay chắp sau lưng, ưỡn ngực thong thả đi qua đi lại trong đại điện, trên khuôn mặt hiện lên sự lo lắng.
Thỉnh thoảng hắn dừng lại một chút, ngẩng đầu về phía xa xa, không biết đang suy tư cái gì?
Bỗng nhiên, tiếng thông báo bén nhọn của thái giám vang lên từ ngoài Đại Hùng Điện.
- Bệ hạ, Tiếu Mông tướng quân cầu kiến.
Tiếng nói bén nhọn quanh quẩn ở trong đại điện, trên mặt Cơ Thành Tuyết hiện lên sự vui mừng, vội vàng nói.
- Mau mời.
Tiếu Mông mặc một bộ chiến khải, từ ngoài đại điện đi vào, trên mặt hiện lên nụ cười khổ bất đắc dĩ.
Nhìn thấy Cơ Thành Tuyết đang nóng lòng chờ đón, sự bất đắc dĩ trên mặt vội vàng thu lại, hắn nghiêm túc hành lễ với Cơ Thành Tuyết, mặc dù bệ hạ là hậu bối của hắn, nhưng hôm nay Cơ Thành Tuyết đã là hoàng đế, phải hành lễ là điều đương nhiên.
- Tiếu tướng quân, chuyện ở quán ăn ra sao rồi?
Cơ Thành Tuyết lo lắng nói.
Hắn rất quan tâm đến chuyện này, bản thân hắn ở trong Đế Đô, hơn nữa hôm nay còn có những nhân vật như Chiến Thần bát phẩm tham gia, nếu như bọn họ mà tranh đoạt thất bại rồi thẹn quá hoá giận, xả giận lên Đế Đô, vậy thì sẽ xảy ra hoạ lớn.
- Bệ hạ yên tâm, chuyện ở quán ăn đã được Bộ lão bản giải quyết, nội tình và con bài chưa lật của Bộ lão bản còn rất nhiều, chúng ta không thể tượng tượng nổi được.
Tiếu Mông hít sâu một hơi, nói.
Nói đến nội tình của Bộ Phương, trong lòng hắn vẫn còn run rẩy, trước đây nghĩ Bộ Phương chỉ dùng vũ khí khôi lỗi để giải quyết phiền phức, hôm nay nó lại dùng một đao chém Chiến Thần bát phẩm bị thương… Đúng là quá đáng sợ.
Còn có con chó kia... Con chó mập lười biếng nằm ở cửa cả ngày, lần đầu tiên Tiếu Mông thấy nó ra tay, thủ đoạn thật là kinh khủng, gần như không ai chống lại được.
Trước đây chủ suy đoán con chó này là chó chí tôn, hôm nay hắn đã có thể xác định được, con chó mực lớn này chính là linh thú chí tôn xưng bá một phương!
Đôi mắt Cơ Thành Tuyết lập tức sáng ngời, hắn ở trong hoàng cung, không biết rõ chuyện ở hẻm nhỏ, hôm nay phải hỏi Tiếu Mông cho thật rõ ràng mới được.
Tiếu Mông cười khổ một cái, sau đó kể lại mọi chuyện xảy ra ở hẻm nhỏ cho Cơ Thành Tuyết nghe.
Trong Đại Hùng Điện, Cơ Thành Tuyết nghe Tiếu Mông kể lại thì trợn mắt há mồm, lâu lâu còn có tiếng hút khí lạnh vang lên.
...
Các cường giả dần dần rời khỏi Đế Đô, cuối cũng Đế Đô Chiến Thánh đầy đất cũng đã khôi phục lại sự bình tĩnh như ngày xưa.
Vu Vân Bạch và đại sư A Vũ bị Trảm Không đưa đi, ở trước khi đi, Vu Vân Bạch còn tìm được xà nhân A Ni, yêu cầu A Ni đồng ý chuyện của hắn.
Xà nhân A Ni, xà nhân Vũ Phong và các phụ nữ còn lại còn chưa chào tạm biệt Bộ Phương để rời đi, bọn họ còn muốn ngây ngốc mấy ngày nữa ở Đế Đô.
Triệu Mộc Sinh bị Trảm Không tát một cái bị thương nặng, đã rời khỏi Đế Đô từ lâu, giờ chẳng biết đã đi đâu rồi, cũng không tham gia cuộc chiến đáng sợ trong hẻm nhỏ, ngược lại trốn được một kiếp, nếu Triệu Mộc Sinh cũng tham gia vào cuộc chiến đó, chỉ sợ bây giờ không chết cũng tàn tật.
Sau khi Nghê Nhan đột phá xong, nàng kéo lão quỷ tửu ra khỏi quán ăn của Bộ Phương, nhìn hai con quỷ rượu tàn tạ trước mặt, không nói được gì.
Trận chiến trong hẻm nhỏ Đế Đô kết thúc trong im lặng, trận chiến đó quá đáng sợ, không biết bao nhiêu cường giả đã bỏ mạng ngoài cửa quán ăn? Mặt đất bên ngoài quán bị lột một tầng sau trận chiến, đúng là quá đáng sợ.
Mười ba đạo tặc may mắn sống sót khỏi trận chiến ấy đã bỏ chạy bạt mạng, cũng may bọn họ nhanh chân, nếu không đã bị uy áp của chó mực đáng sợ kia nghiền thành bãi máu rồi.
Mười ba người chạy khỏi Đế Đô suốt cả đêm, có lẽ là chạy về Mặc Châu.
Trong thành thật là đáng sợ, ngay cả một con hẻm còn… Sợ là lúc đó bọn họ chỉ còn suy nghĩ như vậy.
Hai vòng trăng tròn treo trên bầu trời, toả ra ánh sáng rạng rỡ, chứng minh sự huy hoàng của bọn chúng.
Trên trăng tròn có gợn đen chằng chịt, loé lên như biển rộng không bờ bến, tạo cảm giác mênh mông vô ngần, làm cho người xem mơ màng vô hạn.
Quán ăn nhỏ ở Đế Đô.
Bộ Phương lắc đầu, làm cho đầu óc tỉnh táo lại, sau đó hắn mới đứng dậy đóng cửa, kết thúc ngày làm việc hôm nay.
Hắn trực tiếp về trong phòng, không chọn bước vào nhà bếp, đầu tiên hắn vọt vào tắm, tẩy rửa sạch sẽ mùi rượu trên người, sau đó bước ra khỏi nhà vệ sinh thì trên đã dính đầy hơi nước, sương mù ngập hai mắt.
Bộ Phương kéo áo choàng tắm ra, thở phào một hơi, hắn lắc cái đầu ướt nhẹp, bọt nước văng khắp nơi.
Sau khi tắm xong thì cả người tỉnh táo rất nhiều, Bộ Phương vỗ vỗ khuôn mặt cá chết của mình, đứng dựa vào cửa sổ, gió xuân nhàn nhạt thổi qua, thổi vào bọt nước trên mặt hắn, làm hắn cảm thấy hơi lạnh.
Gió đêm lành lạnh, đôi mắt Bộ Phương trở nên mông lung, tâm trạng lắng xuống, trong đầu lại vang lên giọng nói nghiêm túc của hệ thống.
- Ký chủ, phần thưởng của hệ thống đã phát xong, mời kiểm tra.
Nhiệm vụ của hệ thống luôn được phát ra kiểu kỳ quái, giống như việc dùng năm quả ngộ đạo để nấu thành một món ăn, điều này thử thách trình độ nấu ăn của Bộ Phương, nhưng chắc chắn, nếu hoàn thành được nó, trình độ của hắn sẽ tăng lên không ít, mỗi lần làm nhiệm vụ giúp cho kỹ năng nấu ăn Bộ Phương vươn cao hơn.
Mục đích của hệ thống chính là giúp Bộ Phương trở thành trù thần đỉnh phong ở thế giới huyền huyễn này.
Muốn trở thành trù thần, Bộ Phương phải trải qua rất nhiều quá trình rèn luyện, mà nhiệm vụ của hệ thống là cung cấp các phương thức rèn luyện khác nhau, dựa theo đẳng cấp của Bộ Phương, vì vậy, càng về sau thì độ khó của nhiệm vụ càng cao.
Bộ Phương hiểu ý, tiếp tục trầm lặng lắng nghe.
Kí chủ: Bộ Phương
Giới tính: Nam
Tuổi: Hai mươi mốt
Tu vi chân khí: Lục phẩm
Thiên phú trù nghệ: Hai sao
Kỹ năng: Kỹ thuật cắt rau cấp hai, kỹ thuật chạm trổ bắc đẩu cấp hai.
Đạo cụ: Thái đao Hoàng Kim Long Cốt
Điểm trù thần tổng hợp: Bếp trưởng sơ cấp.
Đẳng cấp hệ thống: Sáu sao?
Phần thưởng: Phương pháp làm kem cây long can, một mảnh nhỏ trù thần sáo trang.
Bộ Phương phục hồi lại tinh thần, hắn nhíu mày, tu vi của hắn đã là Chiến Hoàng lục phẩm, thực lực tăng lên rất nhiều, nhưng yêu cầu của hệ thống cũng biến thành nhiều hơn trước.
- Địa đồ mỹ thực dị giới? Đó là thứ gì?
Bộ Phương nghi ngờ hỏi.
- Địa đồ mỹ thực dị giới là hệ thống địa đồ mỹ thực ở từng nơi, trên đó có chú thích về phong tục, văn hoá ẩm thực của từng vùng.
Hệ thống nghiêm túc nói.
Bộ Phương ngẩn ngơ, địa đồ mỹ thực, dựa theo lời này của hệ thống thì chẳng lẽ hắn phải đi hết toàn bộ đại lục Tiềm Long sao?
- Với tu vi bây giờ của ký chủ thì chỉ có thể mở địa đồ ở Đế Quốc Thanh Phong, nếu muốn xem địa đồ nơi khác thì ký chủ phải tiếp tục đột phá.
Hệ thống giải thích.
Bộ Phương gật đầu, mặc dù tu vi bây giờ của đã là Chiến Hoàng lục phẩm, nhưng nếu gặp phải cường giả chân chính, ví dụ như Chiến Thần bát phẩm, hắn hoàn toàn không có chút sức đánh trả nào.
- Được rồi, hệ thống, cho phép tuyển học đồ đầu bếp là có ý gì?
Bộ Phương cau mày lần nữa, nghi ngờ hỏi.
- Mở địa đồ mỹ thực ra, kí chủ sẽ rời khỏi Đế Đô Thanh Phong trong thời gian ngắn, quán ăn cần có đầu bếp để duy trì, vì vậy ký chủ cần nhận học đồ, tuyển được học đồ xong, ký chủ phải dạy cho bọn họ kỹ năng nấu nướng trong thời gian quy định, đặc biệt là phải dạy cho bọn họ làm được món ăn chiêu bài của quán.
Khóe miệng Bộ Phương giật giật, cái quỷ gì thế.
- Thời gian quy định là bao lâu?
- Hệ thống dựa theo thiên phú học đồ để phán đoán.
Hệ thống nghiêm túc nói thật.
Bộ Phương lập tức cảm thấy đau trứng, tuyển nhận học đồ đầu bếp… mệt cho hệ thống nghĩ ra được, nhưng như vậy cũng tốt, nếu lỡ hắn rời khỏi Đế Đô Thanh Phong, có học đồ ở đây cũng tiện hơn.
Bất quá này học đồ tuyển trạch ngược lại cái vấn đề lớn.
Nhiệm vụ: Trong vòng một tháng, ký chủ phải tìm được hai vị học đồ đầu bếp, sau đó dạy bảo cho bọn họ món ăn chiêu bài của quán: Cơm chiên trứng, túy bài cốt, thịt kho tàu. Phần thưởng nhiệm vụ: Bản ghi chép thực đơn.
Sắc mặt Bộ Phương không hề thay đổi, quả nhiên... Hệ thống lại phát thêm nhiệm vụ nữa rồi, có cho người ta nghỉ ngơi chút nữa không.