Bộ Phương đặt lồng sắt ở trong phòng bếp, hắn đưa tay đấm lưng mỏi, ánh mắt lười biếng nhìn Huyết Phượng Kê trong lồng.
- Hệ thống, Huyết Phượng Kê này chất lượng kém một chút, vậy có ảnh hưởng gì với dược hiệu của Linh Dược Thiện không?
Trong lòng Bộ Phương nghi ngờ hỏi.
- Chất lượng của nguyên liệu nấu ăn kém, nấu ra Linh Dược Thiện hiệu quả tự nhiên sẽ kém, đây là thường thức.
Hệ thống nghiêm túc nói, Bộ Phương bị nghẹn có chút nói không ra lời.
Hắn lại nhìn thoáng qua Huyết Phượng Kê, vừa vặn con gà kia cũng là quay đầu, mắt gà nhìn Bộ Phương chăm chú.
- Được rồi, cái này dù sao cũng là nguyên liệu nấu ăn do Thái Tử cung cấp, hiệu quả không tốt cũng không trách ta được.
Bộ Phương nhàn nhạt tưởng tượng, sau đó yên tâm thoải mái...
Cửa tiểu điếm đóng lại, Bộ Phương cũng không có bắt đầu nấu, hắn nghỉ ngơi một lúc, sau đó điều ra bảng thuộc tính của mình.
Kí chủ: Bộ Phương
Giới tính: Nam
Tuổi: Hai mươi
Tu vi: Tam phẩm (đã đạt tới trình độ chân khí phóng ra ngoài, với tư cách Trù Thần của Huyền Huyễn thế giới, tương lai đồ ăn nhất định cần dùng đến chân khí, thiếu niên, cố gắng lên.)
Thiên phú trù nghệ: Không biết
Kỹ năng: Lưu Tinh Đao Công cấp một (80/100)
Đạo cụ: mảnh vỡ Trù Thần Sáo Trang(3/4)
Trù Thần tổng hợp cho điểm: Đầu bếp học đồ (có thể dùng chân khí nấu ăn, bắt đầu học tập kỹ thuật cắt rau, con đường Trù Thần mở ra cho ngươi, cố gắng lên đi thiếu niên.)
Trước mắt danh ngạch tiêu thụ Nguyên Tinh là ba nghìn sáu trăm Nguyên Tinh, độ chuyển hóa chân khí (900/1000)
Đẳng cấp hệ thống: ba sao (tỉ lệ chuyển đổi nguyên khí 25%.)
Nhìn bảng thuộc tính, thần sắc của Bộ Phương không thay đổi, nhưng trong lòng thì có chút kích động, hạn ngạch tiêu thụ đã đạt đến ba nghìn sáu trăm Nguyên Tinh rồi, chỉ cần lại tiêu thụ bốn trăm Nguyên Tinh là có thể hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống thăng cấp, tu vi của mình cũng được tăng lên.
Mà bốn trăm Nguyên Tinh đại khái chỉ tương đương với hạn ngạch tiêu thụ một ngày của hắn.
- Xem ra ngày mai buôn bán chấm dứt, đại khái có thể thăng cấp, không biết lên tới Tứ phẩm Chiến Linh sẽ có ban thưởng đặc thù gì, bất quá đến lúc đó Trù Thần Sáo Trang hẳn cũng thu thập xong rồi.
Bộ Phương nỉ non.
Nghỉ ngơi chốc lát, hắn đứng lên, đi về phía phòng bếp, nấu canh Tử Sam Phượng Kê cần tiêu phí không ít thời gian, hơn nữa cần sử dụng chân khí nấu nướng, vì vậy Bộ Phương không dám chủ quan chút nào.
Hắn mở lồng sắt, bắt Huyết Phượng Kê ra, dù sao Huyết Phượng Kê cũng là Linh Thú cấp năm, mặc dù ở trong tiểu điếm, bởi vì hệ thống hạn chế không có linh lực, nhưng lực đạo giằng co lại không nhỏ.
Bất quá dù sao Bộ Phương cũng là đầu bếp có kinh nghiệm, đối phó những nguyên liệu nấu ăn này còn rất nhẹ nhàng, chỉ chốc lát liền xử lý xong Huyết Phượng Kê.
Lấy Thiên La Tử Tham ra khỏi hộp, cùng với một ít dược liệu, Bộ Phương bắt đầu chuẩn bị nấu canh Tử Sam Phượng Kê.
...
Vũ Vương về tới vương phủ, tâm tình có chút sung sướng, có lẽ bởi vì nhấm nháp được rượu ngon, Cơ Thành Vũ cảm giác mình đi đường tựa hồ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Thật không ngờ đồ ăn của tiểu điếm kia ngon như vậy, Băng Tâm Ngọc Tửu thật làm cho người nhớ mãi không quên.
Nghĩ đến mùi vị mê người của Băng Tâm Ngọc Tửu, Vũ Vương nhịn không được liếm đầu lưỡi, trong ánh mắt hiện ra vẻ say mê.
Lại một gia hỏa bị món ngon của Bộ Phương bắt làm tù binh.
Bỗng nhiên Vũ Vương có chút hối hận, tại sao mình không sớm đi chỗ đó, như vậy hắn có thể sớm được nhấm nháp những món ngon kia.
Thời điểm Vũ Vương nghĩ đến đồ ăn do Bộ Phương nấu, Hồn Thiên Vẫn mang theo thủ hạ xuất hiện ở trước mặt Vũ Vương, mấy người kia đều bao bọc ở trong áo đen, bộ dáng có chút âm trầm khủng bố.
Trong mắt có chút chán ghét, nhưng Vũ Vương vẫn vờ mỉm cười nhìn bọn hắn.
- Không biết Vũ Vương tiến về tiểu điếm thần bí kia có thu hoạch gì không?
Thanh âm khàn khàn của Hồn Thiên Vẫn vang lên, như cát sỏi ma sát, làm cho lòng người sợ hãi.
- Ca ca của ta đã thu thập được Huyết Phượng Kê, mang theo dược liệu trân quý và Huyết Phượng Kê đi tiểu điếm, nhờ lão bản kia hỗ trợ nấu Linh Dược Thiện, bất quá... Linh Dược Thiện kia phải ngày mai mới có thể hoàn thành.
Vũ Vương thản nhiên nói.
- A? Ngày mai mới có thể hoàn thành sao?
Tròng mắt Hồn Thiên Vẫn hơi híp, Linh Hồn chi hỏa nhúc nhích, tựa hồ đang trầm tư.
Vũ Vương gật đầu nói:
- Dù sao Linh Dược Thiện cũng không phải đồ ăn bình thường, coi như lão bản của tiểu điếm thần bí kia muốn nấu, cũng phải phí một ít công phu, bất quá đối với chúng ta mà nói, đây chính là tin tức tốt.
- Vũ Vương có ý tứ, là cần tại hạ ở ngày mai dẫn người đi hủy Linh Dược Thiện sao?
Hồn Thiên Vẫn nghi ngờ hỏi.
- Đúng vậy, phải hủy, phụ hoàng tuổi già sức yếu, bệnh kín phát tác, cưỡng ép kéo dài tuổi thọ chỉ sẽ khiến cho hắn càng thêm thống khổ, làm nhi tử, sao có thể đành lòng chứng kiến cha mình chịu khổ...
Vũ Vương thản nhiên nói, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Hồn Thiên Vẫn:
- Ngươi an bài nhân thủ, mang theo cao thủ trong phủ của ta, ngày mai mai phục ở ngoài hẻm nhỏ, nhớ kỹ, nhất định phải hủy canh Tử Sam Phượng Kê.
- Nếu như thất bại... Vậy ngươi có thể mang theo người của ngươi cút đi.
Hồn Thiên Vẫn đạm mạc đứng ở đàng xa, nghe Vũ Vương nói, Linh Hồn chi hỏa trong mắt run lên bần bật, nhưng không nói gì, chắp tay lui xuống.
Vũ Vương nhìn bóng lưng của Hồn Thiên Vẫn biến mất, khóe miệng nhếch lên, sau đó nhẹ nhàng nói:
- Chuẩn bị ngựa, bổn vương muốn vào cung.
...
Thái Tử Cung.
Vẻ mặt Thái Tử Cơ Thành An âm trầm ngồi ở trên cao, ánh mắt nhìn Hứa Sĩ quỳ trên mặt đất, khóe miệng của hắn hơi co rúm, cho thấy nội tâm của hắn đang đè nén lửa giận.
Hứa Sĩ cũng có chút sợ hãi và bất đắc dĩ, hắn biết rõ Thái Tử đã bắt đầu hoài nghi hắn, từ khi Vũ Vương biết tin tức bọn hắn muốn đi tiểu điếm bắt đầu.
- Hứa Sĩ, ngươi có thể giải thích cho bổn cung một chút, tại sao Vũ Vương lại xuất hiện ở trong tiểu điếm kia không?
Thái Tử thản nhiên nói.
- Thuộc hạ... không biết.
Hứa Sĩ nghiêm mặt.
- Hôm qua ta mới vừa cùng ngươi thương nghị, nhất định phải giữ bí mật, nhưng vừa đến tiểu điếm đã gặp Vũ Vương... Chẳng lẽ hết thảy đều chỉ là trùng hợp?
Thái Tử cười khẽ.
- Điện hạ... không tin thuộc hạ sao?
Hứa Sĩ ngẩng đầu, trịnh trọng nhìn Thái Tử.
- Thuộc hạ đi theo điện hạ đã nhiều năm, thuộc hạ làm việc điện hạ còn không rõ sao?
Ngữ khí của Hứa Sĩ có chút bi phẫn.
Cơ Thành An sững sờ, chứng kiến bộ dáng thất vọng của Hứa Sĩ, sắc mặt không khỏi trở nên nhu hòa, hắn tin tưởng Hứa Sĩ sẽ không phản bội hắn.
Hôm nay sở dĩ hoài nghi Hứa Sĩ, là bởi vì bị Vũ Vương kích thích, hắn đường đường Thái Tử, dựa vào cái gì phải nhịn một vương hầu.
- Được rồi, bổn cung cũng là bị lửa giận làm váng đầu, Hứa Sĩ, lòng trung thành của ngươi, bổn cung tự nhiên hiểu, ngươi lui xuống an bài cường giả, nếu như Vũ Vương đã biết chúng ta nhờ Bộ lão bản nấu canh Tử Sam Phượng Kê, như vậy ngày mai nhất định sẽ không an toàn, tìm vài cường giả, tu vi ít nhất phải đạt tới Chiến Vương.
- Vâng, điện hạ, thuộc hạ cáo lui trước.
Hứa Sĩ trịnh trọng gật đầu, chắp tay trở ra.
Nhưng chỉ một lát, Hứa Sĩ lại vội vàng trở về, trên mặt lo lắng.
- Điện hạ, thuộc hạ vừa nhận được tin tức, Vũ Vương tiến cung gặp bệ hạ.
Thái Tử giật mình, trong mắt toát ra hàn mang, thầm mắng một tiếng hèn hạ, cũng vội vàng thay quần áo tiến cung.
...
Đêm tối hàng lâm, hai vòng loan nguyệt treo cao trên thiên khung, mây đen lượn lờ.
Ngoài hẻm nhỏ của tiểu điếm.
Từng thân ảnh đột nhiên rơi xuống, những người này đều mặc y phục dạ hành, khí tức trên người dập dờn, chân khí mãnh liệt.
- Ngày mai hành động không thể sai sót... Hôm nay phải nhanh chóng bố trí ra trận pháp.
Trong mấy bóng người, một thân ảnh lưng còng xuất hiện, Linh Hồn chi hỏa thiêu đốt trong đêm tối, thanh âm khàn khàn quanh quẩn hư không.