Tôi Nhìn Thấy Bạn xếp hàng phía sau An Tư Đông: “Đã trễ thế này còn đi mua đồ ăn, em cũng thức đêm à? Đang chơi game hả?”
Cô nhịn không được liếc nhìn qua Khúc
Duy Ân, anh đang nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt rất quỷ dị… vội vàng bát bỏ: “Không có, em đang cố hoàn thành bản báo cáo tháng cho ngày mai.”
Tôi Nhìn Thấy Bạn nói: “Bọn anh vừa Raid xong. Bí Đao, sao em không chơi lại, thật đáng tiếc.”
“Chơi WOW hơi mệt, mỗi ngày cũng phải đi làm, không có cách nào xác định chắc chắn thời gian để Raid được…”
“Trung tâm kỹ thuật của bọn em không phải rất rảnh sao, anh thấy QWE ban ngày ban mặt cũng online được.”
Cô cười cười: “Anh ấy là sếp, em sao mà giống được.” Lại nhìn qua anh, anh vẫn còn dùng cặp mặt quỷ dị nhìn chằm chằm vào cô!
Cô cùng Tôi Nhìn Thấy Bạn tám một số
chuyện thường ngày, Khúc Duy Ân không hề lên tiếng chỉ nhìn chằm chằm
vào cô… Nhìn chằm chằm vào cô… Nhìn chằm chằm vào cô… làm cô nổi hết cả
da gà… da gà… nổi hết cả lên…
Có khi nào vì cũng mua cái bánh rán liền nghĩ rằng cô có thể là Khúc Thủy Lưu Thương không?
“Bánh rán tiệm này không tệ, mùi vị hơi giống cái tiệm bánh dưới dãy 1, em ăn qua chưa?”
Dãy 1 là dãy phòng của ký túc xá nam,
khoa công nghệ đều ở khu đó. Cô đương nhiên là đã ăn qua, chẳng những đã ăn qua, mà còn dẫn người khác tới ăn nữa… Cô không dám nhìn lại cái
người từng được cô dẫn đi ăn bánh.
Chủ tiệm bánh là một đôi vợ chồng, trong tiệm có hai lò, hai người cùng làm, An Tư Đông và Tôi Nhìn Thấy Bạn xếp chung. Ông chủ hỏi cô: “Lấy nhân gì?”
“Nhân đậu xanh.”
Tôi Nhìn Thấy Bạn chọn nhân bắp, quay đầu lại hỏi Khúc Duy Ân: “Ông muốn nhân gì?”
Khúc Duy Ân nhìn cô hất cằm lên: “Giống cô ấy.”
Ê ê tôi cũng không đi chung với anh, cũng không giúp anh trả tiền, anh lấy nhân đậu xanh giống tôi làm gì hả? >___ « Chương sauChương tiếp »
Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com
Like Fanpage để ủng hộ dịch giả
Facebook
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ 15 đến 500 ký tự. Số kí tự: 0