Trời hôm nay trong xanh mát dịu. Tia nắng chói chang của buổi trưa được những tảng mây trắng muốt bồng bềnh trôi nhè nhẹ che lấp trước khi có thể chiếu soi xuống mặt đất. Gió hiu hiu thổi khiến tinh thần ta có thể trở nên sảng khoái, thoải mái. Hoàn toàn ngược lại với cảm giác u ám, bức rức của Natsu lúc này đây.
Sau khi cãi nhau với Lucy thì Natsu chưa gặp mặt cô bao giờ. Cả cậu cũng không thể hiểu rõ nguyên nhân vì sao mình lại tránh mặt Lucy. Có thể là Natsu chưa đủ can đảm để đối mặt với sai lầm của mình? Đã hai ngày trôi qua rồi. Không được nhìn thấy Lucy, không được ngắm nụ cười tươi tắn và nghe giọng nói trong trẻo của cô. Cậu thật sự không hề thấy ổn một chút nào. Đúng là mấy chuyện động não này không hề thích hợp với một người như Natsu.
Nằm lăn lộn trên chiếc võng xanh rêu đã cũ trong nhà mình, Natsu vẫn không thể nào chợp mắt được. Cậu không hề có một giấc ngủ ngon và sâu nào trong hai đêm gần đây. Đưa tay vò vò đầu, Natsu ngán ngẩm thở dài. Cậu muốn xin lỗi nhưng vẫn thấy bức bối vì không biết rằng Natsu edo có còn ở bên cạnh Lucy không. Tên đó sẽ thay thế vị trí của cậu sao? Không thể nào chấp nhận được!
Happy nhìn những biểu cảm hết sức phong phú liên tục thay đổi trên gương mặt Natsu thì thật sự thấy buồn cười.
Happy: Natsu! Nếu cậu muốn xin lỗi Lucy thì làm ngay đi.
Natsu: Uhmmmmmmmmm.
Happy: Còn chần chờ gì nữa nào?
Natsu: Tớ không biết phải xin lỗi bằng cách nào.
Natsu thấy nếu chỉ đơn giản nói lời xin lỗi thì thật sự chưa ổn lắm. Cậu nghĩ mình cần làm thêm điều gì đó…
Happy: Vậy cậu thử tặng cô ấy một món quà thay lời xin lỗi xem.
Natsu: A!!! Được đấy.
Happy: Aye!
Natsu: Happy! Cùng đi chọn quà với tớ nào.
Happy: Không! Tớ có hẹn cùng ăn món cá sốt cà với Carla rồi. Cậu tự giải quyết đi Natsu. Tạm biệt nhé.
Không kịp để Natsu có cơ hội trả lời, Happy bay nhanh ra ngoài bỏ cậu bơ vơ lẻ loi. Natsu hừ mũi thầm nghĩ đây đúng là con mèo vì mê gái mà quên mất bạn bè đây! Cậu định bụng phải cắt giảm chi tiêu của Happy mới được.
Thế là Natsu nhà mình đã phải lượn lờ khắp các con phố mua sắm để tìm ra món quà “hối lối” dành cho Lucy. Rất nhiều món đồ đẹp, xinh xắn rất mà Natsu nghĩ Lucy sẽ thích nhưng cậu liếc mắt nhìn giá tiền… rồi lại nhìn cái túi tiền xẹp lép của mình.
Natsu: *cười cười* Quà thì tự mình làm là ý nghĩa nhất. Mình tin chắc Lucy cũng sẽ thích.
Trong khi lượn lờ quanh phố, bước chân Natsu vô thức khựng lại ở nhà của Lucy. Cậu nhìn vào ngôi nhà trống trãi không có bóng người quen thuộc qua ô cửa sổ. Thầm nghĩ có lẽ lúc này Lucy đã đến hội quán Fairy Tail. Một chút mừng rỡ vì không chạm mặt cô ở đây nhưng cũng có một chút hụt hẫng. Bỗng nhiên Natsu nghĩ ra một cách. Muốn tặng quà cho ai thì mình phải biết sở thích của người đó đúng không. Thế là cậu trèo qua cửa sổ độp nhập trái phép vào nhà Lucy với lý do “tìm hiểu thêm về sở thích” để tìm món quà tặng cô.
Natsu cảm thấy mùi hương quen thuộc tràn nhập nơi cánh mũi. Hương thơm ấy như một liều thuốc thư giản của cậu khiến Natsu cảm thấy cảm giác thoải mái dần lan tỏa khắp cơ thể.
Tiếng về phía tủ quần áo của Lucy. Cậu mở tủ và tìm xem bộ đồ nào mà cô hay mặc nhất. Natsu sẽ chế ra một món đồ mới từ bộ quần áo này. Lucy chắc chắn sẽ rất thích cho xem.
Natsu: *lẩm bẩm* Chắc phải nhờ Mira giúp một tay.
Thế là sau một ngày vất vả làm quà tặng cho Lucy từ bộ quần áo cô thích nhất. Natsu tung tăng vui vẻ đến hội với tinh thần thoải mái yêu đời và niềm tin rằng mình sẽ làm lành được với Lucy. Cũng đã hai ngày không đến hội, Natsu thấy nhớ không khí nhộn nhịp ở đó. Vừa bước vào, cậu nở một nụ cười thật tươi cất lời chào.
Natsu: *cười tươi* Chào mọi người.
Mọi người tự nhiên nhìn Natsu với ánh mắt kì lạ. Có thương sót, có tội nghiệp. Cậu nhíu mày khó hiểu. Nhìn quanh hội quán không thấy Lucy đâu, cậu tiến tới quầy bar hỏi Mira.
Natsu: Mira. Lucy đâu rồi?
Mira: *cười cười* Cô ấy đi làm nhiệm vụ với Natsu edo rồi. ^^
Natsu: *trợn mắt* O-O!!! CÁI GÌ???!!!
Mira: À. Trước khi đi Lucy có nhờ nhắn lại với cậu rằng nếu lần sau đột nhập vào nhà cô ấy trái phép nhớ cởi dép ra vì dấu chân in đầy lên sàn và sau đó còn nhớ phải đóng cửa sổ lại khi xong việc. Điều quan trọng nhất là nếu cậu không đưa lại cho cô ấy cái áo lành lặn thì đừng bao giờ nhìn mặt cô ấy nữa. Hết rồi đấy. ^^ Chị thấy cô ấy có vẻ khá giận đấy.
Natsu lúc này đây chỉ biết câm nín, đau khổ nhìn món quà trong tay. Lần này tiêu thật rồi!!! Tèo rồi!!!!!!!!!
Gray: Lần này mày thảm rồi Natsu!
Natsu: Mày im đi Gray!
Natsu lúc này thật sự thấy tồi tệ. Lucy đi làm nhiệm vụ riêng với Natsu edo???!!! Cậu điên mất!!!
--------End chap 45--------
Haina: Xin lỗi mọi người vì mình ra chap mới trễ híc híc. Vì trước đó có một chút trục trặc trong nội dung chính của fic nên mình chưa dám viết chap mới. Nhưng bây giờ mọi thứ đã ổn, xong xuôi đâu vào đấy rồi.:3 *hoan hô*
Chap này hơi ngắn vì hôm nay mình bận học. Cuối tuần này hứa sẽ bù cho mọi người một chap thật hay và dài hơn mọi khi. Chuyện đã gần đi vào mạch chính rồi. ^^ Đây là chap nhẹ nhàng vui vẻ cuối cùng đấy. Mọi người chuẩn bị khăn lau nước mắt đuê. *vẫy vẫy*
p/s: Cho hỏi ở đây có ai ship couple Sting x Yukino hay Rogue x Yukino không?:3