Nhận được một tin tức mà bản thân không thể nào ngờ trước được, nam chính trong lòng nổi lên một trận hoang mang.
Nếu Long Quân Dao đã khôi phục lại tu vi mà trận chiến vẫn tiếp tục kéo dài thì quả là không có lợi cho Vô Khuyết hắn.
Thầm nghĩ là thế, Vô Khuyết khi này nắm chặt quyền trượng trong tay, hắn từ trên cao đáp xuống đất rồi không chờ thêm một khắc một phân nào mà bắt đầu nhào về phía Long Quân Dao mà đánh.
Những đòn mà nam chính đánh ra âm hiểm vô cùng, những nơi mà hắn hướng đến đều là những điểm chí mạng, chỉ cần bị đánh trúng thì ngay lập tức hẻo.
Long Quân Dao cật lực tránh đòn mà không đánh trả.
Chờ đến lúc nam chính đã đánh thỏa thích và bắt đầu lộ ra sơ hở, Long Quân Dao cứ vậy mà đấm một cái thật mạnh vào bên hông của hắn.
Lãnh trọn một đấm ấy của Long Quân Dao, nam chính đau điếng lùi về phía sau.
Tuy chỉ là một cú đấm bình thường, nhưng không hiểu sao sát thương lại vô cùng lớn làm cho hắn đau đến nổi phải khuỵu xuống đất ôm bụng. Thậm chí, đến lớp giáp bao bọc lấy phần bị đánh của Vô Khuyết cũng bị vỡ nát.
Ảm đạm nhìn nam chính đang ôm bụng thở dốc, Long Quân Dao khinh bỉ hắn đường đường là thần thánh vậy mà chỉ một đấm của cô cũng chịu được.
Không để cho nam chính có cơ hội hồi sức, phốc một phát trượng trên tay cô biến thành một cái cung giống hệt với cung mà Vô Khuyết đã dùng.
Long Quân Dao dùng ánh mắt u ám nhìn tên nam nhân đang quỳ trên đất, lúc ấy trên gương mặt cô không có lấy một biểu tình. Long Quân Dao giương cung lên rồi nhanh chóng bắn ra.
Mũi tên bắn ra từ cung của Long Quân Dao giống hệt như mũi tên mà Vô Khuyết đã bắn cô lần đầu. Mũi tên thiên hỏa được bộc mình trong lửa.
Nhưng lửa trên mũi tên của cô không phải là lửa trời.
Mũi tên xé gió bay về phía của Vô Khuyết, hắn chật vật ôm bụng ngước lên nhìn về hướng thứ đang lao đến một cách bất lực.
Cùng lúc đó, bỗng có một người nhảy đến đẩy nam chính sang một bên chịu đòn giúp hắn.
Hoa Nhược Y một bên vai bị mũi tên xuyên qua, ngọn lửa trên đấy bắt đầu thâm nhập vào thân thể của nàng ta khiến cho lục phủ ngũ tạng của nàng ta nóng rực y như đang bị thiêu đốt.
Thấy thê tử đau đớn quằn quại trên đất, Vô Khuyết mau chóng lao đến ôm lấy nàng rồi hoảng loạn nói:
“Y nhi, nàng không sao chứ? Sao nàng lại khờ đến vậy? Nàng sẽ không sao đâu! Ta sẽ đưa nàng về Thánh cung để chữa trị ngay.”
Nói xong, Vô Khuyết liền bế bỏng thê tử lên ý định rời khỏi, nhưng Long Quân Dao làm sao dễ dàng để hắn đi.
Cô nhảy đến tấn công hắn tới tấp khiến cho Vô Khuyết một li cũng không thể di chuyển theo ý muốn.
Long Quân Dao bây giờ chính là chơi trò mèo vờn chuột với nam chính khiến cho hắn ta tức đến mức muốn thổ huyết.
Cô khi đó dễ dàng dùng trượng đánh mạnh vào tay đang bế Hoa Nhược Y của nam chính, bị đánh trúng, nam chính đau nhói liền co rút tay lại và kế tiếp chính là một màn Hoa Nhược Y thánh nữ, nữ nhi của Thánh đế bị phu quân ném xuống đất.
Nhìn một cảnh này, Long Quân Dao nhoẻn miệng cười khinh miệt hắn rồi nói:
“Vô dụng!”
Nhưng may là Hồ Huyên nhanh tay lẹ chân đã nhảy đến kịp thời để đỡ lấy Hoa Nhược Y.
Hồ Huyên chán ghét nhìn Long Quân Dao, hai hàm răng cắn chặt đầy căm hận nhưng một lời cũng không dám nói.
Không đoái hoài gì đến Hồ Huyên và Hoa Nhược Y, Long Quân Dao lúc này chỉ một mực tập trung về phía của nam chính rồi kế đó là dùng trượng đánh đến.
Vô Khuyết trong lúc không kịp thời tránh né nên đã bị trượng của Long Quân Dao đâm bị thương, trượng của cô lúc đấy đâm xuyên qua bả vai của hắn, rồi không chút thương tiếc cô rút mạnh ra trượng ra khỏi vai hắn khiến cho máu bắn ra khắp nơi vấy bẩn bộ y phục màu trắng tinh khôi của Long Quân Dao cô, đã vậy những vệt máu bẩn của Vô Khuyết cũng li ti dính đầy trên mặt cô .
Bị Long Quân Dao đánh gần như trọng thương, Vô Khuyết tay che vết thương sự nỗi thù hận đối với Long Quân Dao lại tăng lên thêm một bậc.
Thừa thắng xông lên, Long Quân Dao cầm trượng thủ thế y như tư thế khi cầm kiếm chuẩn bị đánh nhau, lúc này trượng lại từ từ hóa thành thanh katana.
Cô không do dự mà tốc biến đến chỗ của nam chính chém thêm một nhát, thế nhưng Vô Khuyết mạng lớn vậy mà có thể dễ dàng né được.
Thấy tình hình không ổn, Hồ Huyên ôm Hoa Nhược Y rồi phóng ám khí đến hòng cản trở Long Quân Dao tấn công nam chính.
Mặc dù biết cô có Long giáp hộ thể sẽ không bị thương nhưng mà ả cũng đành liều một phen, chỉ cần có thể làm cho Long Quân Dao chậm lại một nhịp là tốt.
Không nuôi nhiều hy vọng có thể đả thương Long Quân Dao, nhưng cuối cùng lại có thể làm cô bị thương.
Nhìn bước chân của Long Quân Dao chùng lại không tiến thêm nữa, thì cả nhóm người vô cùng hoang mang.
Chuyện gì vừa diễn ra?
Long Quân Dao lúc này tay ôm ngực trợn tròn mắt ngước lên nhìn bọn người trước mặt mà nói:
“Các ngươi vậy mà lại dùng ám khí lần hai?”
“Con mẹ nó, ngay lúc quan trọng tu vi lại bỗng giảm sút? Đúng là lừa người! Cái gì mà có thể khôi phục hoàn toàn.”
Long Quân Dao bất mãn chửi lớn, mặc cho mấy kẻ xung quanh không rõ cô chính là đang mắng ai. Nhưng họ chỉ cần biết là phong độ của Long Quân Dao chỉ được một khoảnh khắc nào đó mà thôi.
Thực lực của cô mạnh, nhưng không thể duy trì lâu. Chính là thế!
Mắng xong, Long Quân Dao chợt khuỵu người xuống thở dốc nặng nề. Cả bọn người của hai bên đến tận khi này vẫn chưa thể tiếp nhận được rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra.
Chỉ có duy nhất nam chính là nhận thức được mọi chuyện nhanh nhất.
Cảm thấy lúc này chính là thời cơ tốt để đánh bại Long Quân Dao thì hắn liền lao lên tung chiêu tới tấp về phía Long Quân Dao.
Còn Long Quân Dao, khi đấy ngoài cố tránh đòn ra thì hoàn toàn không thể đánh trả lại. Cô lúc đó chỉ biết chật vật khó khăn tránh né, nhưng cuối cùng vẫn là bị một đánh trúng một trượng thật mạnh làm cho cô bay ra phía xa.
Ngã xuống đất, Long Quân Dao ho khan mấy cái rồi liền phun ra một ít máu tươi.
Thở hồng hộc một cách khó khăn, Long Quân Dao gắng gượng chống đỡ thân thể đứng dậy. Cô hơi trừng mắt nhìn Vô Khuyết rồi nắm chặt kiếm trong tay chuẩn bị xông đến đánh trả.
Vừa lấy đà chuẩn bị nhảy bổ vào phía nam chính thì bỗng cô đứng sững lại.
Động tác khựng lại, Long Quân Dao cứng ngắt quay sang nhìn người đứng phía sau lưng bản thân.