Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1000: Xuyên qua thú thế 2



Edit: hhhhhh

Beta:Tinh Niệm

Sàn sạt, có tiếng động từ bụi cỏ, một sinh vật xuất hiện.

Là một con mãng xà màu đen.

Phun cái lưỡi đỏ tươi, tiến dần về phía Tô Yên.

Đôi mắt nó trừng cô, ánh mắt như nhìn con mồi.

Lạnh băng làm người run lên.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Nhắc nhở, nam chủ đầu tiên xuất hiện."

Tô Yên nghe, ngốc trong chốc lát

"Cái gì nam chủ đầu tiên? Còn có thứ hai thứ ba?"

Tiểu Hoa hoan hô

"Ký chủ thật thông minh a. Chị tổng cộng có 5 lão công thú nhân ở vị diện này đó. Đây là vị thứ nhất."

Tô Yên đỡ tường, nhăn mày.

"Lão công thú nhân? 5 người? Động vật??"

Mỗi một từ đều khiêu chiến nhận thức của Tô Yên.

Tiểu Hoa nhìn về phía ký chủ đại nhân nhà mình, bình thường gặp chuyện gì cũng đều bình tĩnh.

Hiện giờ nghe đến lời này, mày lại gắt gao nhăn lại.

Tiểu Hoa không dám nói thêm nữa.

Vội vàng trước truyền ký ức cho Tô Yên.

"Ký chủ, mời tiếp thu ký ức."

Tô Yên đỡ tường, nhắm hai mắt lại.

Sau đó, Tô Yên càng xem, mày càng nhăn chặt.

Nguyên thân Tô Yên, đang trên đường đi du lịch, bị sét đánh.

Liền tới nơi này.

Ngày nguyên thân tới, vừa lúc thấy được một con cự mãng cùng một con sói chém giết.

Hình ảnh huyết tinh bạo lực.

Sợ tới mức cô kéo rương hành lý khắp nơi né tránh.

Chạy vội chạy vội, đi tới sơn động này.

Bởi vì quá mệt mỏi.

Liền ngủ ở đây.

Ngủ một giấc dậy, muốn rời đi.

Phát hiện một cái đầu cự mãng đang tới gần cô.

Ngay lúc nguyên thân cho rằng mình sẽ chết.

Không nghĩ tới cự mãng thế nhưng biến thành người.

Nguyên thân mới đầu còn sợ hãi.

Cũng nghe không hiểu cự mãng kia rốt cuộc đang nói cái gì.

Cuối cùng, cự mãng kia cúi đầu hôn nguyên thân, phản kháng không thành, củi khô lửa bốc, hai người liền ở rừng núi hoang vắng này hoàn thành lần đầu tiên.

Tiếp theo, cự mãng liền mang nguyên thân đi.

Thế giới thú nhân, dương thịnh âm suy.

Hơn nữa nguyên thân còn là một giống cái xinh đẹp, tinh tế, mềm mại.

Càng được nhăm nhe, tranh đoạt.

Sau đó, cự mãng đưa nguyên thân ra khỏi rừng, tới trong thành thị.

Thú nhân thực thông minh, trăm triệu năm phát triển, đã hình thành bộ lạc, tề tụ cùng nhau biến thành thành trấn.

Kinh tế giao dịch, các hạng mậu dịch đều phát đạt.

Cự mãng mang theo nguyên thân, gặp phải kẻ thù, một con diều hâu.

Sau đó, con chim kia chỉ liếc mắt một cái liền coi trọng nguyên thân.

Cướp cô về nhà, củi khô lửa bốc, lau súng cướp cò.

Phiên vân phúc vũ* đã lâu, không thích không được.

*"Phiên vân phúc vũ" (翻云、覆雨) là dạng rút gọn của "Phiên thủ vi vân, phúc thủ vi vũ" (翻手为云、覆手为雨). Ý nghĩa của thành ngữ này là chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần. Nghĩa bóng chỉ những người hay thủ đoạn, phản phúc, lèo lái, đảo điên.

Lại sau đó, có thể xưng là du hiểm ký* của nguyên thân.

*Cuộc phiêu lưu đầy nguy hiểm.

Sau lại gặp hổ, sói, báo.

Đủ các loại củi khô lửa bốc, lau súng cướp cò, phiên vân phúc vũ......

Sau đó hình thành 5 lão công thú nhân và 1 giống cái.

Nhưng 5 lão công thú nhân đều muốn độc chiếm tiểu giống cái.

Lại bị kẻ gian xúi giục, lại tranh lại đoạt.

Cuối cùng, 5 thú nhân cùng đạt chung một mục đích.

Đại kết cục viên mãn.

Tô Yên hiểu toàn bộ câu chuyện.

Mở to mắt, ra tiếng hỏi

"Cô ấy vì sao nguyện ý cho ta thân thể?"

Ở những nhiệm vụ trước.

Tô Yên chiếm hữu thân thể người khác.

Họ đều là vì phí hoài thanh xuân hoặc bị hại, hoặc là không có dũng khí thực hiện điều mình muốn.

Để sử dụng thân thể người khác, cô phải giúp họ hoàn thành tâm nguyện.

Nhưng ở trong trí nhớ, nguyên thân tựa hồ sống cũng không có thống khổ.

Lại còn có bộ dạng rất hưởng thụ.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, nguyên thân hy vọng chị có thể giúp cô ấy đánh bại một giống cái tên là Cesar."

"Vì sao?"

"Nguyên thân nói Cesar càng có mị lực hơn cô ấy."

Tô Yên trầm mặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.