Tô Yên vừa đi ra, liền thấy được Tô Tiểu Hoa bị trói ở giữa không trung.
Mặt Tô Tiểu Hoa có chút sưng.
Ít nhất tròn hơn một vòng lớn so với trước, mặt đỏ bừng a đỏ bừng.
Trên má còn có dấu vết bàn tay.
Tô Tiểu Hoa dẩu miệng ủy ủy khuất khuất.
Hai mắt đều ngập nước
"Yên Yên!! Chị rốt cuộc đã tới rồi!!"
Giọng nói trẻ con mang theo vô tận ủy khuất.
Tô Yên nhìn đám khói đen trên người Tô Tiểu Hoa.
Không có đi chạm vào.
Chỉ là hỏi
"Giffy bắt em tới nơi này?"
Tô Tiểu Hoa dùng sức gật đầu
"Ân!!"
"Cô ta đâu?"
"Em không biết."
Nói xong, Tô Tiểu Hoa đong đưa thân thể
"Yên Yên, chị chẳng lẽ không muốn cứu em xuống sao?"
Tô Yên lắc đầu
"Không muốn."
Nói xong, Tô Yên đi vào bên trong.
Càng vào trong Tô Yên lại nghe được thanh âm đàn dương cầm.
Sau đó thấy được Tô Tiểu Mộng bị trói ở trên cột.
Lại đi tiếp vào trong, đến một cánh cửa lớn đang đóng chặt.
Tô Yên đẩy ra.
Trước mắt là một ban công rộng.
Còn có Tô Cổ sắc mặt tái nhợt bị trói ở trên dương cầm.
Giffy đánh đàn đến vui vẻ.
Cô ta lên tiếng
"Tới rồi sao, Chủ Thần đại nhân."
Tô Yên không nói lời nào.
Cô ngẩng đầu nhìn sắc trời âm trầm đen như mực.
Sau đó chậm rãi lên tiếng
"Ngươi cố ý bắt tất cả bọn họ để tìm ta tới là vì cái gì?"
Giffy cười
"Chủ Thần đại nhân đang nói cái gì a, ta có thể vì cái gì? Ngài là thủ lĩnh Chủ Thần của chúng ta, lời ngài nói đó chính là thánh chỉ. Ngài xem, ta có thể làm cái gì a."