Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1294: Nữ Đế đại nhân có hỉ 52



Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tư Đồ Tu duỗi tay kéo Tô Yên qua.

Trong đầu, thanh tâm của Tiểu Hoa vang lên

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ."

······

Ba ngày sau.

Nữ đế Thiên Thánh quốc chiếu cáo thiên hạ.

Muốn nghênh đón Nhϊế͙p͙ Chính Vương trở thành Hoàng Phu.

Tức khắc, toàn bộ Thiên Thánh quốc xao động.

Đều cảm thấy vị nữ đế này thật sự mạnh tay.

Lại có thể nhanh chóng đưa Nhϊế͙p͙ Chính Vương đại nhân vào hậu cung của mình.

Hai tháng sau.

Nữ đế đại nhân cùng Nhϊế͙p͙ Chính Vương đại hôn.

Của hồi môn của Nhϊế͙p͙ Chính Vương đại nhân xếp vào từng chiếc xe ngựa đưa vào hoàng cung.

Ước chừng khoảng 30 xe.

Không chỉ như thế, hai cái binh phù của Nhϊế͙p͙ Chính Vương, cũng nhân tiện làm của hồi môn tặng đi.

Ngày hôm đó, Quốc sư đứng dưới làm chứng.

Trêи tế đàn, hai người bái thiên địa.

Tư Đồ Tu cầm hai cái binh phù kia, trước mặt toàn bộ bá tánh quan viên, đưa cho Tô Yên.

Như thế liền xem như thôi quyền.

Trong triều sợ là sẽ lại cải cách lớn một lần nữa.

Vô số quan viên tâm tư khác nhau, đều án binh bất động mà xem trận biến đổi này.

Đại hôn bảy ngày, không cần lâm triều.

Sau khi đại hôn chấm dứt.

Tô Yên theo lẽ thường vào triều sớm, Tư Đồ Tu lại không cần đi.

Vị trí của cái vị từ trước đến nay không biết kiêng nể gì hôm nay lại trống không.

Làm mọi người mới đầu có chút không thích ứng.

Về sau lại trầm trồ khen ngợi.

Tất cả đều dâng tấu chương nịnh nọt.

Bởi vì nữ đế đại nhân kết hôn, đại xá thiên hạ.

Thế cho nên Ninh Quốc công đang ở trong ngục cũng được thả ra.

Ở nhà tĩnh dưỡng nửa tháng liền thượng triều.

Ông ta một câu oán hận cũng không có.

Phá lệ thu liễm cẩn thận.

Nhìn qua giống như đã rút kinh nghiệm mà sửa chữa lỗi lầm.

Chỉ là sau lưng lại mượn sức quan viên khác hoạt động.

Lần này, việc Tô Yên làm chẳng những không khiến hắn hối cải.

Mà ngược lại còn kϊƈɦ thích hắn bộc phát ra sự không cam lòng vẫn luôn giấu diếm cẩn thận trong lòng.

Một con nha đầu mà cũng nghĩ mình có thể đứng ra làm chủ thiên hạ?

Hắn sẽ chờ, chờ một ngày Tô Yên phải quỳ xuống cầu xin hắn tha thứ.

Lại qua nửa năm.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Ba chữ Nhϊế͙p͙ Chính Vương hoàn toàn biến mất trong triều.

Quan viên đã thay đổi nhiều, hơn nữa thời gian dần dần qua đi.

Thế cho nên nhiều người đã hoàn toàn quên mất Vị Vương Gia kia.

Chỉ nhớ rõ cái danh càng ngày càng vang dội hiện tại của hắn.

Hoàng Phu nhiễu loạn hậu cung.

Bàn tròn trong Ngự Thư Phòng, tấu chương nhắc đến Tư Đồ Tu càng ngày càng nhiều.

Vì sao?

Đơn giản vì thời gian Tô Yên thượng triều càng ngày càng ít.

Hơn nữa ngày ngày cùng Hoàng Phu quấn quýt bên nhau.

Hoàng Phu này hoàn toàn có bản lĩnh của một hồng nhan họa thủy*

*Hồng nhan họa thủy: người đẹp thường khiến những người si mê họ gặp họa sát thân hoặc gây ra mối họa mất nước

Tuy rằng Thiên Thánh quốc được Nữ đế đại nhân trị vì ngày càng phồn vinh hưng thịnh.

Nhưng cũng không thể bởi vì một người nam nhân mà chậm trễ triều chính.

Bởi vì Hoàng Phu được độc sủng.

Không ít người bắt đầu ngo ngoe rục rịch muốn Tô Yên tuyển tú.

Vừa mới bắt đầu chỉ có một, hai người dám dâng tấu.

Sau đó, mỗi ngày Tô Yên thượng triều đều sẽ gạt phăng đi.

Thậm chí vị Hoàng Phu kia còn càn rỡ đến mức phái người đến điện Càn Khôn trắng trợn nói muốn Nữ đế trở về bồi hắn.

Quả thực, quả thực tác phong bất chính!!

Như thế này cũng thôi đi.

Nhưng Nữ đế giống như bị hắn câu mất hồn, vị Hoàng Phu kia phái người tới một lần, nàng liền bãi triều sớm một lần.

Nếu cứ thế này mãi sẽ loạn mất.

Quan văn lấy bút khuyên can.

Tấu chương một quyển rồi một quyển, tất cả đều mắng Hoàng Phu là yêu nghiệt họa thủy, muốn Tô Yên rời xa hắn.

Tốt nhất là phế truất.

Tô Yên ở Ngự Thư Phòng xem tấu chương.

Tư Đồ Tu cũng ở Ngự Thư Phòng.

Vị Hoàng Phu đang bị chửi rủa là họa thủy kia còn to gan lớn mật cùng Nữ đế đại nhân phê sổ con.

Nếu để đám quan văn kia nhìn thấy hẳn là sẽ tức đến xì khói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.