Tô Yên nắm tay Quân Vực từ bãi đỗ xe ngầm đến tầng 21.
Quân Vực vốn đang rất an tĩnh, bỗng nhiên tay thoáng dùng sức, nắm chặt lấy tay cô, ấn người vào vách thang máy.
Hắn dính lấy Tô Yên, dán vào vành tai cô, lẩm bẩm một tiếng
"Không đủ."
Hắn nói ra hai chữ, ái muội mà câu dẫn cực điểm.
Giống như chỉ trong nháy mắt thôi, hắn đã từ một oán phụ trở thành một hồ ly tinh chuyên câu hồn người ta.
Tô Yên chớp chớp mắt, duỗi tay đẩy hắn, nói
"Chờ làm xong mọi chuyện·····ưm"
Vành tai cô chuyền tới một trận đau đớn.
Người nào đó không nghe lời cự tuyệt của cô, cắn cô một cái tỏ vẻ kháng nghị.
Hắn thấp giọng nói một câu
"Tiểu Quai nói sẽ đối xử thật tốt với anh, giờ anh chỉ muốn hôn Tiểu Quai một cái, cũng không được sao?"
Lại tới rồi.
Đồng chí Quân Vực chớp mắt liền đem câu nói của Tô Yên ra làm vũ khí giết người.
Chỉ cần cô nói ra một câu không hợp ý hắn, hắn sẽ làm cho cô cứng họng.
Cuối cùng, rốt cuộc phải như ý nguyện của hắn.
Trong thang máy, cô gái dáng người vô cùng quyến rũ cầm văn kiện trong tay lại đang bị đè ở vách thang máy.
Một người đàn ông mặc áo sơ mi đen đè lên cô gái mà hôn nồng nhiệt.
Chỉ cần cô ấy cử động một cái, người kia bèn khàn giọng nói
"Còn chưa đủ."
Dứt lời, lại dây dưa thêm một trận.
Cũng không biết thang máy lên xuống bao nhiêu lần, may lúc này người cần đi thang máy lại rất ít.
Quan trọng là, người ta thức thời.
Ngẫu nhiên có người muốn đi thang máy, cửa vừa mở liền thấy người ta đang dây dưa kịch liệt như vậy, chỗ nào còn dám bước vào nữa?
Cuối cùng, Quân Vực mới tạm hài lòng, bị Tô Yên kéo đi ra khỏi thang máy.
Quân Vực bị kéo đi, nhưng có vẻ tâm tình không tồi. So với lúc ngồi trong xe còn có thể ví như sung sướиɠ muốn bùng nổ.
Tô Yên vừa đi vừa xoa xoa môi, lên tiếng
"Lát nữa anh ở bên ngoài chờ em..."
Tô Yên liếc mắt nhìn Quân Vực một cái, lại nói tiếp
"Hay anh muốn vào bên trong cùng em?"
Vị nào đó giống như keo dính chó
"Tiểu Quai ở đâu, Quân Vực ở đó..."
Hắn giống như khối kẹo mạch nha, dính vào là không thể gỡ ra nổi, nhưng lại là một khối kẹo mạch nha có tính tình vô cùng khó chiều.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Phía trước có nhân viên công tác của tập đoàn K dẫn đường, Tô Yên kéo hắn tới phòng họp.
Xem ra cô tới rất sớm, người của Tô thị còn chưa có ai tới, mới chỉ có một công ty cạnh tranh khác tới.
Khi Tô Yên đi vào trong, lực chú ý của mọi người đều tập trung vào Quân Vực đi phía sau cô.
Không hẹn mà cùng kinh diễm.
Một người đàn ông mà lớn lên lại đẹp như thế này, chẳng trách được người ta muốn nhìn chằm chằm.
Quân Vực cũng không thèm ngước mắt lên nhìn, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tô Yên.
Sau đó lần lượt có người tới.
Ước chừng có 5 công ty tham gia cạnh tranh.
Đây là 5 công ty lớn được chọn ra sau khi tập đoàn K sàng lọc kỹ càng.
Tuy rằng là địch, nhưng bất cứ ai bước vào phòng, đều đảo mắt nhìn Quân Vực chằm chằm.
Nam thì ghen ghét, nữ thì hâm mộ.
Lớn lên thành cái dạng này, nữ nhân mà so sánh với hắn cũng phát ngượng.
Quân Vực cúi đầu, đại khái là vừa rồi ở bên ngoài đã được hôn Tô Yên đã miệng, tâm tình còn rất tốt, thế cho nên nốt ruồi son ở khóe mắt hắn càng thêm câu dẫn.
Cánh môi mỏng vừa khẽ nhếch, liền làm nội tâm đám phụ nữ ngồi đối diện cuồn cuộn từng đợt.
Thậm chí còn có người bắt đầu suy đoán, không phải Tô thị cố ý dẫn hắn tới làm loạn buổi cạnh tranh này đấy chứ?
Quân Vực cầm tay Tô Yên ngắm nghía, xoa chỗ này một chút, sờ chỗ đó một chút, thi thoảng lại hôn bàn tay của cô một cái.
Nhất cử nhất động, vô cùng câu dẫn.
Đương nhiên, hắn còn chẳng buồn để đám người kia vào mắt, huống chi là đi câu dẫn bọn họ.