Trương Khắc nghe Tô Yên trả lời, mới nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra Công Chúa đã biết.
Trương Khắc gật đầu
"Đúng vậy."
Đối với chuyện Trương Khắc nói, Tô Yên cũng chẳng mấy quan tâm.
Dù sao thì nàng cũng không định gả cho Trấn Nam Vương.
Nhưng Tiểu Đào đứng bên cạnh lại muốn nổ tung rồi.
Này, tên phó tướng này rốt cuộc có ý gì?
Cái gì mà người trong lòng Trấn Nam Vương là Tống Trinh?
Tuy rằng Công Chúa điện hạ của nàng đến đây vì hoà thân.
Nhưng.... ở đâu ra cái chuyện một tên thị vệ cỏn con cũng dám quang minh chính đại nhục nhã Công Chúa?
Tiểu Đào tức đến nỗi đỏ cả mắt
"Ngươi dám làm càn?"
Tô Yên vẫy vẫy tay
"Không sao, nói tiếp đi."
Tiểu Đào thấy Công Chúa điện hạ còn chưa tức giận.
Cố nén giận trong lòng, chờ tên thị vệ kia nói tiếp.
Xem xem rốt cuộc hắn ta còn nói ra được chuyện gì nữa.
Trương Khắc nói tiếp
"Trong quân doanh sớm đã truyền tin, phó tướng Tống Trinh sẽ được Tướng quân nghênh thú, trở thành Vương phi phủ Trấn Nam Vương."
Lần này, Tiểu Đào không thể nhịn được nữa.
"Ngươi! Ngươi! Loại người từ đâu ra mà dám ở nơi này vũ nhục Công Chúa?"
Tô Yên nhìn Tiểu Đào
"Em không cần nói."
Tiểu Đào uỷ khuất thay Tô Yên.
Chỉ có thể đứng đó dậm chân, tức đỏ cả mặt.
Tô Yên nói tiếp
"Ý của ngươi là, Tướng quân của các ngươi sẽ không cưới ta, bởi vì hắn ta sẽ cưới Tống Trinh sao?"
"Người là Công Chúa tới hoà thân, mang Hoàng mệnh trong người, sao có thể không cưới? Nhưng, Tướng quân sớm đã hứa hẹn với phó tướng Tống Trinh. Mọi chuyện đã vậy, Công Chúa điện hạ nhẫn tâm khiến Tướng quân trở thành người bội ước, làm mấy chục vạn binh lính thất vọng sao?"
Tô Yên hờ hững
"Rồi sao?"
Trương Khắc trầm mặc một lát, cuối cùng nói
"Chỉ cần người và Phó tướng Tống Trinh cùng trở thành Vương phi của Trấn Nam Vương phủ, Tướng quân sẽ không bị người đời lên án."
Tô Yên nghe xong, nhìn vị phó tướng này.
Tóm lại, hắn ta tới đây để khuyên nhủ nàng tiếp nhận chuyện này sao?
Từ khi Trương Khắc tới đây, sắc trời càng thêm thâm trầm.
Tâm tình Tô Yên đã có chút bực bội.
Cố nén lại, nàng còn muốn nghe người này nói hết chuyện.
Tô Yên lên tiếng
"Tướng quân chưa từng nhắc tới chuyện này với bổn cung."
Nàng vừa dứt lời.
"Bộp" một tiếng
Một giọt mưa rơi xuống người Tô Yên.
Sau đó, mưa tiếp tục rơi nặng hạt.
Mặt đất dần ẩm ướt.
Trương Khắc nghe xong, không hiểu sao lại có chút sốt ruột, dù trời đã mưa nhưng vẫn chưa có ý muốn rời đi.
"Công Chúa điện hạ sắp gả vào Trấn Nam Vương phủ, chẳng lẽ người chưa từng suy nghĩ cho Tướng quân sao?"
Tô Yên nhắm mắt, ngẩng đầu nhìn những giọt mưa rơi xuống.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Một lúc lâu sau, nàng mới nói
"Bổn cung nhớ không nhầm thì vị Tống Trinh kia vẫn còn đang quỳ ở cửa thư phòng của Trấn Nam Vương. Nếu nàng ta có thể quỳ đến què chân, bổn cung có thể suy xét."
Trương Khắc sửng sốt
"Ngươi...."
Trương Khắc nghe thế không khỏi tức giận.
Vị Công Chúa này quả thật quá tàn nhẫn.
Lại có thể nói ra lời như vậy.
Tô Yên nhìn biểu tình méo mó của Trương Khắc
"Ngươi thích Tống Trinh sao?"
Một câu nói, chọc thủng tất cả tâm tư của Trương Khắc.
Sắc mặt hắn đỏ ửng.
Tô Yên cảm thấy rầu rĩ, có chút bực bội.
Nhiều ngày mưa liên tiếp, nàng đã có chút thích ứng với cảm giác bực bội này.
Có thể khống chế được một chút, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.
Đặc biệt tên Trương Khắc trước mặt nàng, càng lúc càng làm nàng ngứa mắt.
"Ngươi lấy mặt mũi ở đâu ra mà dám chạy tới chỗ này yêu cầu với bổn cung?"
Từng câu từng chữ của Tô Yên đều như đang chọc vào tâm người ta.
Tiểu Đào hít sâu một hơi, yên lặng lùi lại vài bước chân, sợ làm cho Công Chúa điện hạ phiền chán.
Chủ nhân đã nói qua, lúc trời mưa, không được phát ra âm thanh.
Hầu hạ Công Chúa điện hạ lâu như vậy, Tiểu Đào cũng đã phát hiện ra, lúc trời mưa, tâm tình của Công Chúa điện hạ cực kỳ không tốt.