Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 183: Đại lão sắp hắc hóa (26)



Edit: Ư Ư

Theo yêu cầu của người đại diện.

Cô mặc quần dài áo dài có thể che được toàn thân rồi đi.

Chờ tới khi tới cửa khách sạn

Kevin nhìn Tô Yên mặc bộ quần áo này, hận rèn sắt không thành thép, "Cô mặc thứ này tới đây?!"

Tô Yên thấy Kevin lại định mắng mình, hơi hơi nhíu mày.

Làm chủ thần lâu rồi, đã lâu chưa bị mắng đi mắng lại nhiều lần như vậy.

Cô ngẩng đầu, nhìn Kevin, "Anh chỉ là người đại diện của tôi thôi, đúng không?"

Giọng nói của cô rất mềm nhưng lại mang theo khí thế không thể cãi lại.

Câu mắng đến bên miệng bị nghẹn lại

Hai tay ôm ngực mắt trợn trắng, "Đi đi đi, đi vào đi vào."

Vừa nói xong thì bên cạnh cũng có một chiếc xe dừng lại.

Long Lị Lị từ trong xe đi ra, nhìn thấy Tô Yên đứng bên ngoài, ánh mắt hơi ngẩn ra nhưng nhanh chóng trở lại bình thường, "Tô Yên."

Nghe được tiếng gọi, Tô Yên quay đầu lại, còn chưa nói gì thì Kevin đứng ben cạnh đã sáng mắt lắc mông đi về phía Long Lị Lị.

"Lily, cô đến sớm vậy, các vị đạo diễn đâu? Nghe nói ảnh đế cũng tới à?"

Hắn ta cười tràn đầy nịnh nọt lấy lòng, rõ ràng là một người đàn ông nhưng vặn vẹo còn giỏi hơn cả Tiểu Hồng.

Long Lị Lị nở một nụ cười khéo léo, "Cái này thì tôi không biết."

Vừa nói Long Lị Lị vừa tiến lên phía trước, muốn kéo cánh tay Tô Yên nhưng lại bị Tô Yên trốn thoát.

Tô Yên khó hiểu, "Có chuyện gì à?"

Long Lị Lị hơi xấu hổ nhưng rất nhanh đã bình thường lại, "Không có gì, chúng ta đi thôi."

Tô Yên gật gật đầu.

Cũng không biết vì sao Kevin không đi theo mà đứng ngoài cửa khách sạn, như đang chào ai đó.

Tô Yên và Long Lị Lị đi vào thang máy, ấn tầng 19.

Hai người đều im lặng

Ngay lúc sắp lên đến tầng 19, Long Lị Lị bỗng nhiên lên tiếng, "Cô cảm thấy Quyền Từ thế nào?"

Tô Yên không nghĩ tới cô ta sẽ hỏi chuyện này.

Vậy nên nghiêm túc nghĩ nghĩ, "Thích cắn người, ngoại trừ chuyện này, những cái khác khá tốt."

Long Lị Lị nghe, trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia cảm xúc.

Sau đó cô ta cẩn thận nhìn Tô Yên.

Tầm mắt nhìn chằm chằm đôi môi sưng đỏ kia một lát.

Long Lị Lị nắm chặt túi xách.

Đang muốn hỏi lại thì đinh một tiếng, thang máy đã lên đến nơi.

Bữa tiệc này thật ra cũng chỉ là một bữa liên hoan của người trong đoàn phim.

Sau khi Long Lị Lị và Tô Yên tới, những người khác cũng dần dần tới đủ.

Đạo diễn, nhà làm phim, La Nguyên Kiệt, còn có Kevin.

Chờ đến khi mọi người ngồi xuống kính rượu ba vòng, không khí trong phòng bao lập tức trở nên thoải mái.

Kevin kéo Tô Yên đi xin lỗi từng người từng người.

Tô Yên không có danh tiếng gì.

Lại bởi vì phạm sai lầm, Kevin kéo cô đi xin lỗi biểu đạt thành ý, vậy tự nhiên là người dễ bắt nạt.

Nhà làm phim nhìn Tô Yên một cái, cố ý làm khó dễ.

Lấy một chai bia từ bên cạnh tới mở ra, sau đó, rượu trắng, rượu vang đỏ, các loại rượu hỗn hợp được đổ vào trong ba cốc dài.

Chỉ ngửi đã biết không thể uống.

Tên nhà làm phim kia ưỡn cái bụng to ngồi im, "Cô không định uống thử?"

Lời nói mờ mịt.

Nhưng phàm là người ở đây đều hiểu, Tô Yên phải uống sạch.

Mà đồng chí Tô Yên là người duy nhất không hiểu ở đây, "Không."

Cô dứt khoát từ chối.

Tên nhà làm phim kia nghe vậy hừ lạnh một tiếng.

Kevin ở bên cạnh vội vàng hoà giải, "Cô ấy chỉ nói đùa thôi ấy mà."

Vừa nói vừa túm cánh tay Tô Yên ý bảo cô uống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.