Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 209: Đại lão sắp hắc hóa (50)



Edit: Ư Ư

Nửa tiếng sau, sắc trời đã hoàng hôn.

Một chiếc Porsche đầy sự phong cách thành công hấp dẫn phần lớn tầm mắt của mọi người xuất hiện ở cửa đoàn phim.

Tô Yên kéo cửa ghế phụ ra ngồi vào bên trong.

An Nguyên Phi cười tủm tỉm chào hỏi, "Tô Yên bé nhỏ ~, tìm cậu ta vội như vậy để làm gì thế."

Tô Yên nhìn thoáng qua An Nguyên Phi, không nói chuyện.

An Nguyên Phi sờ sờ cái mũi.

Dẫm chân ga, xe nhanh chóng chạy về phía trước.

Cho đến khi dừng lại dưới một tòa nhà cao tầng.

An Nguyên Phi mở cửa xe, Tô Yên đi xuống.

An Nguyên Phi đi theo làm người hầu, chăm sóc không chút cẩu thả lại thường thường liếc nhìn về phía Tô Yên.

Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng kiểu gì lát nữa...cũng có trò hay xem.

An Nguyên Phi chịu đựng sự hóng hớt trong lòng mình xuống.

Một lát nữa là biết rồi, không nên nóng nảy, không nên nóng nảy...

Đứng trong thang máy, cuối cùng An Nguyên Phi vẫn không nhịn được mà hỏi, "Tô yên bé nhỏ~, em làm sao vậy? Tên nào không có mắt chọc giận em à? Anh giúp em dạy dỗ nó!"

Tô Yên ngẩng đầu nhìn An Nguyên Phi cười vẻ mặt nịnh nọt.

Giống như người đại diện Kevin của cô vậy.

Cô chậm rì rì lên tiếng, "Anh đánh thắng được Quyền Từ không?"

"Hả?"

An Nguyên Phi sửng sốt.

Sau đó lại nghe Tô Yên nói: "Không phải anh nói muốn giúp tôi dạy dỗ anh ấy à?"

An Nguyên Phi lập tức phản ứng lại rồi vuốt đầu cười ha hả.

Lúc này, đinh một tiếng đã tới tầng mười sáu.

Hắn chặn lại nói: "A, tới rồi."

Nói xong nhanh nhẹn đi ra thang máy, Tô Yên đi phía sau hắn.

Lúc này có một trợ lý cầm văn kiện đi tới trước mặt An Nguyên Phi giống như đang muốn nói gì với hắn.

An Nguyên Phi dừng bước giơ tay chỉ chỉ, "Em cứ đi về phía trước, Quyền Từ ở trong phòng họp kia kìa. Anh có chút việc lát nữa sẽ qua tìm em."

Tô Yên gật gật đầu, "Được."

Nói rồi cô đi về phía trước.

Tô Yên đứng ở trước cửa phòng họp, đẩy cửa ra.

Mà phía sau cách đó không xa, đồng chí An Nguyên Phi vốn bận rộn lập tức ném văn kiện vào trong tay bạn trợ lý.

Vẻ mặt hóng hớt không thèm quan tâm tới hình tượng của mình mà ngổi xổm xuống nghe ngóng.

Đôi mắt nhìn chằm chằm phòng họp quan sát hướng đi.

Bạn trợ lý cũng hơi sửng sốt, nhỏ giọng nhắc nhở, "Giám đốc An, tổng giám đốc Quyền đang mở họp trong đó."

"Tôi biết,"

"Vậy sao anh lại đẻ cô gái kia đi vào?"

An Nguyên Phi cười hắc hắc không giải thích, lại là vẻ mặt tò mò.

Tô Yên mở cửa phòng họp ra, không nghĩ tới trong phòng ngồi đầy người.

Mọi người đều quay đầu nhìn lại.

Tô Yên chớp chớp mắt im lặng trong chớp mắt, cô lên tiếng, "Quấy rầy, tôi tìm Quyền Từ."

Cô dùng tất cả lễ nghi mà mình biết.

Cả đám người đều nhìn nhau trong lòng đều có một ý tưởng.

Lại là tiểu thư nhà ai ỷ vào bối cảnh nhà mình kiêu ngạo xông vào?

Có người không nhịn được cười nhạo, "Người theo đuổi còn đuổi tới tận đây cơ à?"

"Không hiểu quy củ."

Cuộc họp hôm này là cuộc họp mỗi năm một lần của gia tộc nhà họ Quyền.

Người tới đều là những người đã làm lâu năm trong nhà họ Quyền.

Người đang ngồi ở vị trí cao nhất là gia chủ nhà họ Quyền, Quyền Trung Niên.

Quyền Từ ngồi bên trái Quyền Trung Niên, có thể thấy được ảnh hưởng và địa vị của anh trong nhà họ Quyền,

Tư thái lười biếng, rũ mắt dường như không để ý tới cuộc họp này lắm.

Cho đến khi Tô Yên xuất hiện, khuôn mặt anh mới có một chút thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.