Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 242: Câu chuyện cổ tích hắc ám (14)



Edit: Ư Ư

Mỹ nhân ngư mặc một cái váy dài chấm đất, hơn nữa bên ngoài còn khoác một tấm thảm dày nên rất khó để biết anh không phải con người.

Beres ngơ ngác nhìn anh.

Donner cũng lười chẳng muốn biết Beres đang nghĩ chuyện gì.

Anh chỉ duỗi tay phủi hết tuyết trên người Tô Yên đi.

Cô cúi đầu nhìn mỹ nhân ngư nghiêm túc hỏi, "Ngày mai còn muốn đi ngắm tuyết không?"

Donner nhìn khuôn mặt sư tử nghiêm túc của cô mà thấy buồn cười.

Sao sư tử nhỏ của anh lại ngốc nghếch như vậy nhỉ?

Anh tới gần Tô Yên, nhẹ nhàng hôn một cái lên má cô rồi nói: "Không đi."

Tô Yên gật gật đầu.

Cô yên lặng lấy kẹo ra, đầu tiên là đút cho mỹ nhân ngư một cái, sau đó lại bóc vỏ ăn một cái.

Hành động thân mật ăn ý của hai người làm Beres khiếp sợ không nói được gì.

Donner khẽ liếc về phía Beres rồi cầm lấy bàn tay của Tô Yên.

Biểu thị rõ ràng sự độc chiếm của bản thân.

Nhưng mà hình như Beres không hiểu ý mà Donner muốn biểu đạt là gì.

Dù gì thì ai cũng không nghĩ tới một người xinh đẹp lại yêu thương một con quái vật xấu xí đáng sợ.

Thậm chí Beres còn nghĩ chắc chắn Donner cũng giống như mình, bị nhốt trong tòa lâu đài này.

Nếu không thì tại sao một người xinh đẹp như vậy lại thân thiết với một con quái vật xấu xí đến thế chứ??7

Đôi mắt anh ta lúc sáng lúc tối, còn không ngừng nhìn về phía hai người.

Anh ta là một kỵ sĩ, trách nhiệm của anh là là phải cứu những người đang gặp khó khăn, nguy hiểm.

Nhìn người khác có khó khăn mà không giúp đỡ không phải tính cách của anh ta.

Anh ta nghĩ, anh ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để cứu người xinh đẹp này ra.

Kết quả là một sự hiểu lầm buồn cười được tạo thành.

Sau khi Donner và Tô Yên đi về phòng ngủ.

Donner cởi cái áo vướng víu kia ra rồi ngồi xuống giường, đuôi cá màu bạc lấp lánh, chỉ cần nhìn một cái đã làm người rung động.

Donner vung vung đuôi cá ngẩng đầu nhìn Tô Yên, "Bẩn."

Vừa nói còn vừa ngâm đuôi cá vào trong bồn tắm đong đưa.

Tô Yên nhìn Donner rồi lại nhìn về phía đuôi cá.

Sau đó móc ra một cái khăn sạch sẽ rồi đi tới nhẹ nhàng lau hết bụi bẩn trên cái đuôi cá xinh đẹp kia

Tiểu Hoa không đành lòng nhìn hình ảnh này.

Sao ký chủ của nó lại trở nên như vậy chứ?

Mặc kệ không quan tâm tới nhiệm vụ chỉ vì một mỹ nhân ngư có chút xíu xinh đẹp này à??!

Đây mà là mỹ nhân ngư mang tới hạnh phúc à, không phải, đây là một con yêu tinh cá sắp hút hết linh hồn của ký chủ nhà nó!

Lại một ngày.

Tô Yên đi ra ngoài.

Vậy nên lúc Donner tỉnh lại phát hiện trên giường đã không còn ai.

Anh lười biếng nằm trong bồn tắm.

Chán muốn chết.

Lúc này, anh lại nghe thấy tiếng động truyền đến từ bên cạnh, "Tê tê tê tê tê tê tê ~~"

Con rắn béo kia đang chậm rãi bò theo hình chữ S tới trước mặt Donner.

Nó phun lưỡi rắn đỏ tươi, đôi mắt tràn đầy hưng phấn nhìn anh.

Phải biết rằng Tiểu Hồng đã bị cấm ăn thịt rất nhiều ngày rồi.

Tuy Cổ Vương nói với nó không nên trêu chọc con cá này, nhưng bây giờ nó đói đến mụ mị cả đầu óc, chỉ muốn nuốt chửng con cá này luôn thôi,

Trong đầu đồng chí Tiểu Hồng bây giờ chỉ còn lại hai từ ăn thịt ăn thịt ăn thịt.

Donner nhấc mắt lên dùng con ngươi lục đậm sâu thẳm nhìn con rắn béo này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.