Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 357: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 30



Edit: Tinh Niệm

Không hề quan tâm những người vừa vào phòng phát sóng trực tiếp có cái tâm tình gì.

Khi trò chơi kết thúc, Tô Yên chuyện đầu tiên chính là..... lôi kéo ống tay áo Kỷ Diễn, vẻ mặt nghiêm túc

"Về sau em phát sóng trực tiếp, anh có thể cùng em chơi game không?"

Không có biện pháp, trình độ chơi game cô, quả thực chính là cái BUG.

Về sau, nếu Kỷ Diễn cùng cô tổ đội, khẳng định cô ngồi máy bay sẽ không bị chết nữa a.

Kỷ Diễn nghe, lỗ tai biến đỏ.

Nhưng, vẫn rất nhanh chóng gật đầu.

Bên trong biệt thự nhỏ, một mảnh gió êm sóng lặng ấm áp vô cùng.

Nhưng trên mạng lại tưng bừng sôi nổi hỗn loạn.

Chỉ với tiêu đề, " Yên Hỏa cùng Z thần rốt cuộc có quan hệ gì?."

Đã leo lên hot search thứ nhất.

Điện cạnh ăn gà quả thực sắp trở thành trò chơi quốc dân.

Thế cho nên trên cơ bản dù là người không chơi trò chơi cũng đều biết Z thần, nhưng là cái danh Yên Hỏa này, lại không quá nhiều người ngoài giới biết đến.

Làm cho đoạn video hai mươi phút phát sóng trực tiếp kia, bị vô số người vào xem, ba giờ đồng hồ, lượng xem đã sắp lên ngàn vạn.

Hot search cũng ngôi đầu không lui.

Thế cho nên trong 2 tuần sau, hoạt động cơ bản của Tô Yên là: Buổi tối về nhà ngủ, sáng tới nhà Kỷ Diễn, chơi game, dạy học.

Sau đó, đi trường học đi học, rồi về nhà.

Cuộc sống một ngày lại một ngày qua đi.

Kỷ Diễn cùng Tô Yên ở chung, từ lúc bắt đầu là Tô Yên hỏi Kỷ Diễn trả lời.

Đến sau này, ngẫu nhiên Kỷ Diễn còn sẽ chủ động dò hỏi.

Hai người quan hệ từ từ chặt chẽ, ngay cả em trai Kỷ Tinh Vũ cũng nhìn đến đỏ mắt.

Hôm nay, Tô Yên vẫn giống như trước.

Đến nhà Kỷ Diễn, dạy thêm, chơi game.

Mãi cho đến giữa trưa.

Tô Yên phát sóng trực tiếp xong, không có đi.

Rât tự nhiên ở tại biệt thự ăn cơm trưa.

Lúc này, điện thoại Tô Yên vang lên.

Bởi vì trình độ chơi ăn gà của cô có "hơi" kém, cho nên có thời gian Tô Yên sẽ luyện tập chơi.

Cô vẫn đang chơi trò chơi, di động đột nhiên rung lên.

Vì đặt ở trên bàn, cho nên cô không có chú ý.

Kỷ Diễn cầm lấy di động, trong lúc vô tình đảo qua tên kia --- Hướng Trùng.

Hắn cầm di động đến trước mặt Tô Yên.

Tô Yên bởi vì đang luyện tập chơi trò chơi, cho nên hỏi một câu

"Ai gọi tới vậy?"

"Hướng Trùng"

Con chuột trong tay dừng một chút, cô dừng lại.

Duỗi tay tiếp lấy di động.

"Chuyện gì?"

Đầu kia điện thoại, Hướng Trùng mang theo thanh âm buồn rầu cùng với bất đắc dĩ

"Tô Yên, anh không hy vọng hai chúng ta nháo đến nông nỗi như vậy, dù không phải người yêu, cũng có thể là bạn bè, không phải sao?"

Cô không nói chuyện, mà là ngẩng đầu nhìn Kỷ Diễn.

Đứng lên, đi đến ban công.

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Ký chủ, chị đây là có tật giật mình sao?"

Tô Yên đứng ở trên ban công, suy nghĩ hơn nửa ngày.

Cuối cùng cảm thấy, về nhiệm vụ của nguyên thân, vẫn là phải tốc chiến tốc thắng.

Cô nghiêm túc nói

"Có việc sao?"

Hướng Trùng bên kia tựa hồ còn muốn phát động chiến thuật ôn nhu, làm mềm dịu trái tim Tô Yên.

Sau đó, Tô Yên nói

"Nếu anh lại nói lời vô nghĩa, tôi sẽ kéo đen anh."

Đại khái Hướng Trùng cũng nghe ra Tô Yên là nói thật, hơn nữa mềm cứng không ăn.

Rốt cuộc, liền nghe Hướng Trùng nói

"Anh muốn cùng em gặp mặt một lần, nhìn xem em dạo này có ổn không."

Tô Yên dừng một chút

"Được"

Cô há mồm đồng ý.

Kết quả này, ngược lại là Hướng Trùng ngốc.

Những lời nói tiếp theo liền bị chặn trong miệng.

Sau đó, Tô Yên nói

"Anh gửi tôi địa chỉ, ngày mai tôi sẽ đi tìm anh."

Hướng Trùng lại lần nữa bị Tô Yên làm cho đột nhiên không kịp phòng ngừa.

"........tới nhà của anh? Ngày mai?"

"Không được?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.