Bạc Phong đang nghe cấp dưới hội báo tình huống mấy ngày nay của công ty.
Nhìn thấy Tô Yên đi vào, lỗ tai hắn giật giật, mím môi.
Tô Yên nhìn thấy trong phòng có người, bước chân dừng một chút.
Lại thấy Bạc Phong mím môi, mặt không biểu tình đang nghe bọn họ hội báo.
Cô xoay người, an tĩnh đi ra ngoài, chờ ở cửa.
Cô mới vừa tan học đã sang bên này.
Buổi chiều còn có một tiết học.
Cho nên cô chỉ có thể ở chỗ này nửa giờ liền phải trở về.
Tiểu Hoa nhịn không được nói một câu
"Nam chủ đại nhân thật đúng là khó nắm bắt a."
Ba ngày này, nhìn qua đối với ký chủ lạnh như băng.
Nhưng giá trị hảo cảm cứ nhích dần nhích dần lên.
Đêm qua, giá trị hảo cảm nam chủ thành công dâng lên tới 80.
Thắng lợi sắp tới!
Sau đó, Tiểu Hoa lại như là nhớ đến cái gì, ra tiếng nhắc nhở nói
"Ký chủ, khi giá trị hảo cảm nam chủ đạt tới 90, chị liền thắng rồi!"
Tiểu Hoa cao hứng phấn chấn nói.
Tô Yên nghi vấn
"Tới 90 là được?"
"Vâng, ký chủ, câu chuyện tình yêu hài hòa mỹ mãn trên cơ bản đều dừng ở giá trị này."
"Vì sao không phải là 100?"
"Ách..., ký chủ, cho tới bây giờ, theo cơ sở dữ liệu biểu hiện, còn chưa có một đôi tình lữ nào còn sống mà giá trị hảo cảm đối với đối phương đạt tới 100 cả."
Tiểu Hoa cố ý cường điệu, tình lữ còn sống.
Vì cái gì?
Yêu quá vẹn toàn, là một việc thực khủng bố a.
Tiểu Hoa lại lần nữa lý giải, bởi vì đối phương không yêu mình mà giết người ta, sau đó tự sát.
Tới 100 thì chính là biến thái.
Đang nói, bỗng nhiên cửa phòng bệnh mở ra.
Ba người vừa mới ở bên trong đi ra.
Trong tay nắm văn kiện đi đến cửa thang máy.
Cuối cùng đi ra chính là trợ lý Tiểu Trương.
Trợ lý Tiểu Trương trên mặt mang ý cười, cho người ta một loại cảm giác phi thường thoải mái
"Tô Yên tiểu thư, Bạc tổng gọi ngài đi vào."
Tô Yên gật gật đầu
"Được."
Cô đồng ý, sau đó mang theo hộp cơm đi vào.
Bạc Phong dựa vào đầu giường, tay phải bị thạch cao cố định.
Mặc bệnh phục sọc trắng xanh, mặt không biểu tình.
Tô Yên đặt hộp cơm ở trước mặt Bạc Phong.
"Anh đói bụng không?"
Vừa nói, vừa mở hộp đồ ăn ra.
Khác với trước đây lạnh lùng.
Lúc này đây, hắn tựa hồ cực kỳ.... lạnh như băng.
Tiểu Hoa nhìn nam chủ đại nhân, được rồi, đây là từ duy nhất nó có thể nghĩ đến.
Tô Yên bưng cháo gạo kê đưa qua.
Bạc Phong mím môi, không có uống.
Di động đặt một bên, còn dừng lại ở một tấm hình.
Tô Yên trong lúc vô tình nhìn lướt qua.
Mặt trên là một chàng trai mặc đồng phục bóng rổ, ôm bóng rổ quỳ trên mặt đất.
Một cô gái cúi người dán ở bên tai chàng trai không biết đang nói cái gì.
Những người xung quanh đều là một bộ dáng hâm mộ, vẫn luôn nhìn hai người kia.
Ảnh chụp rất rõ ràng, Tô Yên đối với tình cảnh này cũng rất quen thuộc.
Chính là cô cùng Trịnh Diệu.
Tô Yên bưng cháo gạo kê, thân mình dừng một chút.
Sau đó, cô đặt lại cháo ở trên bàn.
"Hắn thổ lộ với em, nhưng em đã cự tuyệt."
Bạc Phong một khuôn mặt lạnh như băng
"Trùng hôn là trái pháp luật."
Tô Yên thấy hắn vẫn là một bộ dáng biệt nữu.
Nếu như hắn hỏi, cô đều sẽ nói với hắn.
Rõ ràng là chính hắn không hỏi.
Một hai phải giận giận dỗi dỗi, còn lạnh lùng với cô.
Cô ra tiếng
"Em nghe trợ lý của anh nói, anh thấy được một quyển sổ em dùng để nói chuyện phiếm với Tôn Tình. Mặc kệ trên đó viết cái gì, đều chuyện trước khi em kết hôn với anh."