Không biết có phải do hắn vẫn gắt gao ôm cô hay không.
Tâm phòng bị của Tô Yên hơi lung lay.
Sau đó, thấp giọng nói
"Em không phải là vật thay thế."
Thời Thù sửng sốt.
Nhìn cô.
Tô Yên vốn không nghĩ tới là sẽ nói ra.
Nhưng hôm nay, không biết thế nào lại lỡ miệng nói.
Cô nghĩ nghĩ, nếu muốn hỏi hắn.
Hiện tại cũng không phải thời cơ tốt để thẳng thắn với nhau.
Bọn họ mỗi người đều có chuyện phải làm.
Nhưng mà, lời cũng đã nói rồi.
Cô nhìn Thời Thù, thực nghiêm túc
"Anh có quyền yêu thích bất kì ai, nhưng em không phải là vật thay thế. Anh không thể đối với em như vậy."
Thời Thù bị cô nói đến mức sửng sốt.
Hắn như đang xác nhận lại
"Vật thay thế?"
Tô Yên nhấp môi, không nói chuyện nữa.
Thời Thù phản ứng một hồi lâu, vẫn không quá hiểu lười Tô Yên nói.
Hắn thấy bộ dạng cô không muốn nhiều lời.
Đôi môi hồng nộn mím chặt, hắn cũng vẫn muốn hôn.
Hắn dựa vào vai cô, cất tiếng nói
"Tiểu Quai cảm thấy bản thân thay thế cho ai?"
Tô Yên không nói lời nào.
Thời Thù chậm rì rì
"Chẳng lẽ còn có ai có sức lực hơn Tiểu Quai"
Tô Yên nhìn hắn.
Trong ánh mắt không có chút nào dao động.
Đừng tưởng rằng cô ít nói thì có thể lừa cô
"Anh lúc trước có thích một cô gái."
Sau khi nói xong, Tô Yên đều không phát hiện ra ngữ khí của bản thân có chút quái quái.
Thời Thù dừng một chút.
Lúc trước thích người khác?
Hắn chỗ nào giống thích người khác.
Thời Thù lại tiếp tục dẫn đường dò hỏi
"Tiểu Quai làm sao mà biết được?"
Tô Yên nghe xong, liền cho đây là sự thật.
Cô nắm chặt tay, cúi đầu.
Nhưng vẫn thành thật trả lời
"Em xem được video phỏng vấn của anh."
Thời Thù nghe, suy tư trong chốc lát.
Ân, phỏng vấn.
Phỏng vấn cái gì?
Hắn nói cái gì?
Hắn suy nghĩ thật lâu cuối cùng cũng nghĩ ra.
Chính là talk show mà hắn đã tham gia.
Cũng chỉ là tìm không thấy cô, muốn lên talk show kia tìm cô.
Hắn phục hồi lại tinh thần.
Nhìn bộ dạng cô cúi đầu không nói.
Hắn ôm Tô Yên, còn cảm nhận được thân thể cô căng cứng.
Cho nên, cô bởi vì nhìn thấy cái video kia nên mới đối xử với hắn như thế?
Hắn chậm rãi lên tiếng
"Tiểu Quai không cảm thấy kì quái sao?"
Cô rầu rĩ nói
"Ân?"
"Ở trong trí nhớ của anh, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là ở trong phòng khách sạn. Nhưng lúc ấy em đang cải trang thành con trai, còn đối với anh rất hung dữ, anh vì sao lại gọi em là Tiểu Quai?"
Tô Yên không nghĩ tới việc này.
Hiện giờ nghe hắn nói, là có chút kỳ quái.
Thời Thù lại nói
"Ba lần em xuất hiện trước mặt anh đều là trong bộ dạng con trai, anh liếc mắt một cái liền nhận ra, em không cảm thấy thật thần kì?"
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn.
Đôi mắt Thời Thù đen nhánh, trong mắt mang theo triền miên che lấp trời đất.
Hắn ra tiếng
"Rất lâu rất lâu trước kia, chúng ta đã quen biết nhau, chỉ có điều là Tiểu Quai đã quên anh."
Tô Yên mở to hai mắt.
Mờ mịt một mảnh.
Lúc này, Tiểu Hoa cũng lên tiếng
"Đúng đúng đúng, Thời Thù đại nhân nói rất đúng. Thời Thù đại nhân trước đây không có thích người khác, chỉ thích một mình chị."
Hắn ôm Tô Yên, cắn lên trên chiếc cổ non mềm của cô.
Thực buồn bực nói
"Tiểu Quai, anh rất thương tâm. Ăn không ngon ngủ cũng không yên."
Tô Yên nói
"Vậy người mà anh nhắc đến trong phỏng vấn....."
"Là em đó."
"Lúc ấy em đóng giả thành con trai, sao anh nhận ra được?"