Nam Chủ Đều Là Xà Tinh Bệnh

Chương 20: Đối tượng công lược thật làm cho ta muốn quật ngã hắn (7)



Edit: luoicon27

"Bảo bối, yêu cầu phục vụ đặc biệt sao? Cái gì ta cũng có thể làm nha ~ " Một tay Raphael chống ở trên khung cửa, thân thể vặn vẹo thành đường cong hình chữ S gợi cảm.

"Ân, hình như ta nghe được một ít tiếng động kì lạ, chảng lẽ là mèo hoang?" Ôn Noãn giống như không thấy được người ở cửa, biểu tình nghi hoặc nhìn xung quanh: " Cái gì cũng không có, chắc là ta nghe lầm." Nói xong, cô đóng cửa phòng.

Động tác Raphael mau lẹ chen vào trong phòng, sau đó nhân lúc Ôn Noãn không kịp phản ứng mà nhào cả người tới: " Không nghe lầm, không nghe lầm, miêu ô ~ "

Phần lưng thật mạnh đập xuống mặt đất, Ôn Noãn nhạy bén cảm giác được giống như có cái gì đó mềm mềm chắn một chút, chờ đến khi thật sự nằm xuống mặt đất cũng không cảm thấy đau tí nào, Ôn Noãn nhìn Raphael đang chôn ở ngực mình cọ tới cọ lui, tâm tình sung sướng cong cong khoé môi: " Tránh ra, ta không thích mèo." Cô ra vẻ lãnh đạm nói.

"Ngô?" Raphael ngơ ngác ngẩng đầu nhìn người dưới thân, không thích mèo a, hắn chớp chớp mắt, cười một cái sáng lạn với cô: " Uông ~ "

Phốc....

Ôn Noãn che mặt, chặn kín mít biểu tình vui vẻ trên mặt. Cô cảm thấy mình như bị phản công lược, như vậy là không được a, cô mà động tâm trước, nếu bị tình yêu ảnh hưởng đến lí trí liền không xong.

Cưỡng chế rung động trong lòng, Ôn Noãn điều tiết cảm xúc sau mới bắt lấy tay hắn: "Hiện tại là thời gian nghỉ ngơi, trở về nghỉ." Cô mặt vô cảm hạ lệnh trục khách.

"Ta muốn ngủ cùng Noãn Noãn!" Raphael lại lần nữa ghé vào người Ôn Noãn cọ xát làm nũng.

"Ta không có thói quen ngủ cùng người khác." Ôn Noãn cự tuyệt.

"Ta không phải là người khác!" Hai mắt Raphael hồng hồng lấp lánh nhìn cô: " Cho ta ngủ cùng ngươi đi, ta cam đoan sẽ ngoan ngoãn không lộn xộn!"

"Thật sự?" Ôn Noãn nhướng mày.

"Ân ân!" Thấy thái độ Ôn Noãn mềm xuống, Raphael liên tục gật đầu tỏ vẻ mình rất chân thành.

Giường trong phòng Ôn Noãn rất lớn, hai người nằm trên giường thành chữ đại cũng không lo chạm nhau, Raphael nằm ở trên giường lăn qua lăn lại cũng không chạm được góc áo Ôn Noãn, hắn buồn bực đô đô miệng, căm giận trừng mắt giường lớn dưới thân một cái.

Bang! Ôn Noãn vỗ một cái vào ót Raphael: "Lộn xộn cái gì!"

"Ngô QAQ, ta muốn dựa vào người Ôn Noãn ngủ, giường lớn quá!" Raphael thành thật nói ra tiếng lòng của mình.

Ôn Noãn cố nén cười ra vẻ nghiêm túc: "Thành thật ngủ, bằng không ta đem ngươi trói lại."

"Noãn Noãn thích chơi buộc chặt sao! Ta có thể phối hợp với ngươi nha ~ " Raphael hưng phấn thò lại gần, đưa hai tay đến trước mặt Ôn Noãn, hai mắt to loé sáng chói lọi lộ ra một tia dụ hoặc " tới trói ta a~ " "trói chặt ta liền có thể hắc hắc hắc ~"

"Đen tối! Mau ngủ!" Ôn Noãn vén chăn chùm đến đỉnh đầu Raphael.

"Noãn Noãn tới đi, người ta vẫn là lần đầu tiên đâu!" Raphael lay lay đỉnh chăn, tóc trên đầu lộn xộn đẩy mạnh tiêu thụ chính mình: "Chơi cái gì cũng có thể a!"

Tiếng nói ngọt nị ríu rít ríu rít không ngừng bên tai, hắn giống như vĩnh viễn đều không mệt, trước mặt cô vẫn luôn sinh long hoạt hổ.

"Ta thích kiểu chơi nữ bên trên, ngươi muốn sao?" Ôn Noãn thu lại gân xanh trên trán, ác liệt tươi cười.

Raphael không nghĩ tới khẩu vị Ôn Noãn kỳ lạ như vậy, hắn ngây người hơn mười giây sau đó cùng chân cùng tay bò xuống giường.

Ôn Noãn nhẹ nhàng cười nhạo một tiếng, xoay người nằm xuống. Cô không có nhiều tinh lực như Raphael, ban đêm nên ngủ mới đúng.

Vừa mới nằm xuống không đến vài phút, Raphael vội vàng chạy đi đã nhanh chóng trở về. Hắn hưng phấn kéo Ôn Noãn, sau đó hơi ngượng ngùng đem đồ vật phía sau nhét vào tay cô: "Đến đây đi Ôn Noãn, ta sẽ không phản kháng, dùng sức nha!"

Ôn Noãn đơ một chút, khoé miệng cô run rẩy nhìn nhìn Raphael đang nằm yên, lại cúi đầu nhìn nhìn dưa chuột trong tay cùng cái bao nhỏ ẩm ướt...囧囧

Người này rốt cuộc là học từ đâu những thứ này!

....

Đêm đó rốt cuộc hai người cũng không có phát sinh cái gì, rốt cuộc khẩu vị Ôn Noãn không có nặng như vậy, nói thích nữ ở trên chỉ là cùng hắn nói giỡn mà thôi. Mà Raphael lại nghĩ Ôn Noãn nói thật, hắn khổ tâm học các loại kiến thức cùng tư thế trên giường, đem ý nghĩ bị Ôn Noãn đẩy ngã làm mục tiêu.

Vào một đêm, Raphael gõ nửa ngày cũng không thấy Ôn Noãn mở cửa, vì thế dứt khoát xuyên tường vào phòng. Trong phòng an tĩnh chỉ có tiếng nước chảy, Raphael làm một cái tư thế nằm nghiêng tự cho là đẹp mê người nằm trên giường chờ Ôn Noãn cởi đồ.

Gió nhẹ hơi hơi đem bức màn thổi bay, quạ đen hí vang từ cửa sổ phi vào nhà, nó bay xoay quanh, trên cổ đeo một cái túi màu đen rất khó nhìn thấy.

Raphael híp mắt ngoắc ngoắc ngón tay với quạ đen, xung quanh con chim như bị trói buộc trực tiếp bị lôi kéo vào trong lòng bàn tay trắng nõn mà thon dài của nam nhân. Hắn cởi xuống cái túi trên cổ quạ đen rồi mở ra, tay cầm túi nhỏ run lên, một tờ giấy hồng nhạt rơi xuống.

Ôn tiểu thư xinh đẹp, chỉ có đá quý khắc hình trăng tròn này mới xứng với dung mạo tuyệt thế của ngươi! -------- kẻ ái mộ trung thành, Moss.Oro

"A ~ "Raphael ý vị không rõ khẽ cười một tiếng, năm ngón tay trực tiếp đem quạ đen đang giãy giụa trong tay bóp chết: "Moss . Oro......" Ngọn lửa u lam từ lòng bàn tay toát ra, trong khoảnh khắc, thi thể quạ đen đã bị thiêu đến không còn một mảnh tro bụi, Raphael lại cầm đá quý cùng thư ném vào trong hoả diễm.

Hắn đại khái là quá nhân từ...

"Quần áo ngươi đâu..." Mới vừa đi ra Ôn Noãn đã thấy được hình ảnh đầy phúc lợi. Chỉ thấy Raphael quấn bên hông một cái khăn tắm đang dùng một tư thế dụ hoặc nằm nghiêng trên giường, làn da trắng nõn bị ánh đèn mạ lên một tầng quang, vai rộng eo thon mông hẹp, cơ bụng xinh đẹp như đang dụ hoặc cô duỗi tay chạm đến.

" Dù sao chốc nữa cũng sẽ cởi, nên ta cũng không có mặc a." Raphael thay đổi tư thế, mặt mày mị hoặc hướng tới Ôn Noãn: "Tới đi Ôn Noãn, chúng ta cùng làm một ít chuyện vui sướng nha ~ "

Ôn Noãn trợn trắng mắt, trực tiếp làm ngơ hắn đến bên kia giường ngồi xuống.

Raphael cười hì hì từ phía sau ôm lấy cô: "Noãn Noãn, ta rất thích ngươi, thích nhất ngươi!" Hắn đem lỗ tai dán sau lưng cô, tiếng tim đập có lực một chút lại một chút có quy luật nhảy lên. Đây là một người, cùng những bộ xương khô cứng ngắc mà lạnh như băng đó không giống nhau! Nàng sẽ không dùng ánh mắt sợ hãi mà chán ghét nhìn mình, tuy rằng mặt ngoài nàng hay tỏ ra không kiên nhẫn ghét bỏ hắn, nhưng cuối cùng vẫn luôn thoả hiệp với hắn, nàng đối với hắn thật tốt, là người duy nhất trên thế giới này đối tốt với hắn.

"Nga." Ôn Noãn thuận miệng lên tiếng.

Editor:hai hôm trước lười nha ta phải đi làm chút sự tình nên không có chương mới cho mọi người * cúi đầu*

Hôm nay được nghỉ nên làm luôn, mà chương này hơi ngắn thì phải. Chắc tối mai sẽ có hàng nha. ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.