"Ta sẽ đem vương miện tượng trưng cho quyền lực tối thượng đưa đến tay ngươi." Raphael cười tràn đầy tự tin, tựa hồ chuyện đoạt quyền này đối với hắn mà nói chỉ đơn giản như hô hấp mà thôi.
Nghe được hắn nói, không chỉ có Moss cùng Caroll, mà ngay cả thị vệ chung quanh đều lớn tiếng cười. Huyết trùng làm từ máu Huyết Long bọn họ đều đã nghe qua, chỉ trong ba phút huyết trùng có thể cắn nuốt toàn bộ ma lực của một ma pháp sư cấp S, Raphael là con gà bệnh, nói không chừng chỉ ba giây đồng hồ cũng không chịu đựng nổi. Bộ dáng tự tin tràn đầy kia của hắn cũng chỉ là phô trương thanh thế, mọi người đều bị bộ dáng không tự mình hiểu lấy của Raphael chọc cười.
"Ha ha ha, là ta nghe lầm sao? Ngươi nói ngươi muốn cướp vương miện của ta? Raphael, ngươi đừng có mà không biết tự lượng sức mình! Hiện tại đến nội lực ngươi còn không tụ tập nổi đi ha ha ha ha!" Moss cười ngửa tới ngửa lui.
"Raphael điện hạ." Caroll từ trên cao nhìn xuống Raphael đang quỳ một gối trước Ôn Noãn: "Ta khuyên ngươi vẫn nên thành thật thì hơn, như vậy ta còn có thể giúp ngươi cầu tình, làm cho ngươi chết nhẹ nhàng hơn."
Ôn Noãn nén cười, ra vẻ nghiêm túc nhìn Raphael trước mặt nói: "Có nghe thấy không, nhân gia nói chỉ cần ngươi nghe lời liền cho ngươi chết nhẹ nhàng."
Raphael bất mãn chu miệng, hắn đứng lên thu lại một đầu tóc bạc dài, sau đó không kiên nhẫn xoay người nhìn người phía sau vẫn đang dong dài lằng nhằng: "Các ngươi rất tốt."
"Cái gì?" Moss sửng sốt, phản ứng của Raphael ngoài dự kiến của hắn.
"Moss, thì ra ngươi không chỉ lớn lên xấu, mà chỉ số thông minh của ngươi còn thấp như vậy." Raphael kéo kéo khoé miệng, cười như không cười liếc mắt Caroll một cái: "Rõ ràng là đang nuôi một con bạch nhãn lang còn đắc ý cho rằng mình có được một con chó trung thành."
Moss lạnh lùng nói: "Ngươi có ý gì?"
"Caroll, ngươi không định nói cho hắn biết sao?" Raphael thân mật nói.
Moss theo bản năng hướng bên cạnh lui mấy bước, ánh mắt hắn nghi ngờ nhìn tâm phúc của mình cùng Raphael: "Caroll, ngươi che giấu ta cái gì!"
"Điện hạ, ngài không cần bị hắn châm ngòi ly gián!" Bị nghi ngờ Caroll không hoảng loạn chút nào, vẻ mặt hắn nghiêm túc, ngữ khí trấn định nói: "Từ lúc được điện hạ đề bạt, thần liền thề làm cấp dưới trung thành nhất của ngài, nhiều năm như vậy, thần rốt cuộc là làm được rồi. Điện hạ, ngài biết rõ mà."
Không sai, nhiều năm như vậy Caroll vẫn luôn trung thành và tận tâm giúp mình bày mưu tính kế, hắn sẽ không phản bội chính mình!
Sắc mặt Moss tốt hơn: "Raphael, ngươi không cần uổng phí tâm cơ, ta sẽ không tin tưởng ngươi."
Raphael khẽ cười một tiếng, lòng bàn tay hắn hướng về mặt đất, năm ngón tay uốn lượn thành trảo, giây tiếp theo, một bộ xương khô trắng bệch từ dưới đất chui lên, nó cầm trong tay lưỡi hái tản ra hàn quang, vây quanh Raphael dạo một vòng.
Căn bản không cần người khác nói gì nữa, Moss cũng tự mình phát hiện ra vấn đề: "Caroll! Không phải ngươi nói đã hoàn toàn tiêu trừ ma lực của hắn sao!" Hắn lớn tiếng chất vấn.
"Chuyện này là không thể nào....." Caroll ngơ ngác nhìn Raphael đang điều khiển bộ xương khô rất tự nhiên. Rõ ràng hắn đã dùng Hắc Long huyết.....
Raphael không giống nam chủ trong tiểu thuyết có huyết mạch truyền thừa*, bàn tay vàng của hắn là dựa vào chính hắn mà có được.
( *trong tiểu thuyết Raphael là nam chủ, nhưng giờ Ôn Noãn xuyên vào mang theo hiệu ứng cánh bướm nên bàn tay vàng của anh là do anh tự kiếm chứ không phải sẵn có)
Lafite là Đại hoàng tử đế quốc Oro bị bệnh mà chết, về sau mới được Quốc vương Oro lúc đó không có con tìm về, lúc trước, hắn vẫn luôn một mình du đãng trong tam giới. Cũng khi đó, Raphael đang ở trong sào huyệt của Hắc Long, trải qua chiến đấu cửu tử nhất sinh rốt cuộc hắn cũng phát hiện nhược điểm của Hắc Long, hiểm hiểm bám sát Hắc Long, đoạt được Hắc Long châu trong cơ thể nó. Máu trong cơ thể Raphael là hỗn hợp của máu nhân loại và ma tộc, trong người tất nhiên là có máu của Ma tộc, hấp thụ Hắc Long châu chỉ là vấn đề thời gian.
Đến nay, Raphael đã hoàn toàn tiêu hoá lực lượng của Hắc Long châu, Hắc Long huyết gì đó, hoàn toàn không có tác dụng với hắn.
"Caroll, ngươi còn đợi cái gì, mau giết hắn...." Thừa dịp tinh thần Caroll thả lỏng cảnh giác, Raphael dùng ma lực, chỉ có hắn (Caroll) mới nghe được âm thanh đang mê hoặc hắn (Caroll): "Giết Moss... Ngươi chính là vua đời kế tiếp.... Giết hắn!"
Con ngươi màu đỏ tươi như máu tựa như lốc xoáy đem cả trái tim lẫn linh hồn đều hút vào, chung quanh mọi vật đều trở nên mơ hồ không rõ, chỉ có cặp mắt kia là càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng gần.
Chỉ cần giết chết Moss là hắn có thể bước lên vương toạ, chỉ cần giết chết hắn!
Caroll như si ngốc phất tay một cái, một quả cầu lửa lớn hướng về phía Moss bay tới.
"Caroll, cư nhiên ngươi thật là------" Moss gặp công kích của Caroll, trong con ngươi hiện lên sư giận dữ trừng mắt với người đã từng là đồng bọn, hắn hận nhất là phản bội!
"Moss, chỉ cần ngươi chết, ta chính là tân quốc vương!" Caroll từng đợt từng đợt công kích đánh qua đều không ngừng nghỉ chút nào.
"Ngươi?!" Caroll cư nhiên có dã tâm như vậy! Trong địa lao hẹp dài Moss chật vật né tráng công kích của Caroll, rốt cuộc hắn lên làm Đại Tư Tế không chỉ bởi vì được hắn đề bạt mà thực lực của hắn cũng không thể coi khinh.
Bên ngoài hai người đánh nhau túi bụi, trong nhà lao Raphael đang hưng phấn bừng bừng mà diễn diễn: "Caroll, ngươi cư nhiên gạt ta!" Hắn khoa trương che mặt làm ra biểu tình không thể tin nổi: "Ngươi nói chờ Moss cùng lão Quốc vương vì mưu kế của ngươi mà đấu đến ngươi chết ta sống, liền sẽ nhân lúc đang rối loạn mà ủng hộ ta làm Quốc vương, không nghĩ tới cư nhiên ngươi...."
"Mưu kế?!" Động tác Moss cứng đờ, thấy cơ hội đến Caroll một kích liền xuyên qua bụng hắn: "Phụ thân hắn...." Vẻ mặt hắn tái nhợt nằm trên mặt đất.
Hắn hiểu lầm phụ thân, còn bởi vậy mà giết hắn! Trong lòng Moss có chút hỏng mất điên cuồng lôi kéo tóc mình, hắn bởi vì một chút hiểu lầm mà tự tay giết chết phụ thân mình kính trọng nhất!
"Đi tìm chết đi!" Caroll giết sạch hộ vệ bên người Moss, phất tay một cái, một quả cầu lửa thật lớn ném tới bên người hắn
"A a a a a a a ----------"
Ngọn lửa sáng bừng bao bọc toàn thân Moss, hắn đau đến lăn lộn đầy đất, phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế, cũng như đêm đó bị thiêu chết, phụ thân hắn.