"Em làm sao vậy?...Tại sao em lại ở đây?" Tuy rằng cô biết rõ chuyện gì đã xảy ra rồi, nhưng vì không muốn lộ tẩy, cô vẫn muốn nhịn đau hỏi hắn.
Hắn không nói gì, chỉ đem tóc cô chơi đùa làm cho chúng lộn xộn, rũ mắt xuống không có nhìn cô. Một hồi lâu, hắn mới trả lời, ngữ khí thập phần bình tĩnh: "Không có gì, em chỉ bị tuột huyết áp nên ngất đi thôi. Tôi lấy chút gì đó cho em ăn!"
Hắn không đợi Nhiễm Thất trả lời, liền vội vã đi ra ngoài.
Lúc ra khỏi cửa, cô nhìn thấy tay của hắn rất nhanh mà quét lên mặt.
Giống như là...Đang lau nước măt vậy...
Nhiễm Thất cúi đầu nhìn lên tay mình, trên tay đọng lại một chút nước, ẩm ướt, tựa hồ còn lưu lại độ ấm của hắn.
Đến tận bây giờ cô cũng không có nghĩ tới, ngày hôm nay sẽ đến nhanh như vậy, như vậy đấy...Vội vàng không kịp chuẩn bị.
Hẳn là hắn đã biết rồi...
Nhiễm Thất vô lực mà nhìn về một nơi xa, cô cũng không biết tiếp theo nên làm thế nào nữa.
Nhiễm Thất: "Ta còn có thể sống được bao lâu?"
Hệ thống: "Không đến một tuần...Đã là ung thư não giai đoạn cuối rồi, hiện giờ ngay cả trị liệu của tôi cũng không có hiểu quả."
Cho nên...Khoảng thời gian kế tiếp cô phải chờ chết sao?
Không, cô còn phải kết hôn cùng với hắn, cô đã nói với hắn như vậy rồi...
Nhiễm Thất: "Ta không có đến buổi hôn lễ, hắn hận ta sao?"
Cô kỳ thật vẫn muốn biết rõ, một sao thù hận cuối cùng rốt cuộc làm sao mới có thể xoát đầy. Dù là cô đã bỏ nhiệm vụ, nhưng cô muốn biết cô không có đến buổi lễ kết hôn, hắn sẽ hận cô sao?
Hẳn là hận cô lắm, hận cô lừa gạt hắn...
Nhưng câu trả lời của hệ thống lại vượt ngoài dự đoán của cô, nó nói là không có.
Đã qua thật lâu, Thẩm Mặc Hiên mới trở về, biểu cảm lạnh nhạt, khóe miệng mang theo nụ cười, giống như hắn mà bình thường Nhiễm Thất thấy.
"Đói bụng không...Ăn một chút đi." Hắn lấy đồ ăn ra để trên mặt bàn, Nhiễm Thất cứ như vậy nhìn hắn, không nói gì.
Sau khi chờ hắn cất kỹ từng cái, cô mới mở miệng: "Em muốn tiếp tục hôn lễ!"
Ngữ khí của cô rất kiên định, cẩn thận nghe ra còn mang theo một tia kiên quyết!
Hắn quay tới nhìn cô, không nói tiếp, mà là nói: "Em bây giờ cần phải hảo hảo dưỡng tốt thân thể ——"
"Anh đã đồng ý muốn cho em một buổi hôn lễ đó!" Nhiễm Thất không đợi hắn nói xong, trực tiếp lớn tiếng nói, thậm chí bởi vì kích động mà trên khuôn mặt trắng bệch có chút ít huyết sắc.
Em sợ em không còn kịp nữa rồi...Anh đã đáo ứng muốn cho em một cái hôn lễ rồi, em suy nghĩ, nếu như có thể để lại một đứa bé cho anh thì thật tốt, chờ em đi rồi, vẫn còn có nó ở cùng với anh.
Thẩm Mặc Hiên...Anh không thể lừa mình dối người nữa, em trị không hết rồi, em không muốn thời gian cuối cùng của em trải qua ở trên giường bệnh...
Nhìn hắn không nói lời nào, cô rũ mắt suu nghĩ, đau thương nói: "Em chỉ có một nguyện vọng..."
Hắn trầm mặc hồi lâu, mới gian nan nói ra một chữ: "Được."
...
Hôn lễ lần này làm rất đơn giản, không có khách mời, chỉ mời người nhà hai bên đến chứng kiến.
Tuy rằng đơn giản, nhưng rất ấm áp.
Cha sứ đọc một đống lời nói cô đều không nghe lọt, thật ra hiện tại đầu của cô rất đau, chứng đau đầu lại bắt đầu tái phát, lúc này đây so với lúc trước càng đau đớn, giống như là...Đại nạn đã tới. Cô đau đớn đến nỗi thậm chí cũng không nhìn rõ mặt của hắn, cô chỉ có thể cố chịu đựng, ra vẻ trấn định, dùng hết toàn bộ khí lực mà lớn tiếng hô lên: "Con đồng ý!"
Sau đó, thân thể của cô nhoáng một cái, tất cả mọi người trước mặt đều trở nên thập phần mông lung, tựa như cách một tầng sương mù, cái gì cũng không thấy rõ, cũng không nghe rõ.
Nhưng cô có thể cảm giác được, cô đang tựa trong ngực hắn, mùi hương bạc hà nhàn nhạt chưa bao giờ thay đổi đang không ngừng vây quanh người cô. Cô rất yên âm, cũng rất bình tĩnh.
Cuối cùng, em cũng có thể thỏa mãn mong muốn...Chết trong ngực anh. Trước khi thích anh, em chưa từng thích qua bất cứ ai khác, em không biết thích một người rốt cuộc là cảm giác gì, nhưng hiện tại...Em hy vọng anh sống thật tốt...Hảo hảo mà sống tốt...
Nhưng thật đáng tiếc, em còn có thật nhiều điều muốn nói với anh...
Bọn họ ngay từ đầu gặp gỡ, thiếu niên cao ngạo lạnh lùng, một lần lại một lần cùng cô ở chung một chỗ.
Lớp toán học bị lão sư bắt làm bài, hắn tuy rằng một mặt lạnh nhạt nhưng lại viết một tờ giấy đầy đủ đáp án đưa cho cô.
Bởi vì Tần Hạo mà ghen, nhiều lần buộc cô phải nói yêu hắn. Đây chính là chàng trai của tôi, tôi tham dự vào thanh xuân của hắn, lại không có cách nào ở lại.
Nếu như tất cả có thể lặp lại được thì tốt quá...
Nhiễm Thất hoảng hốt, bên tai hỗn tạp một đoàn, cuối cùng cô nghe được một âm thanh là...
【 Giá trị thù hận +1, Nhiệm vụ chính tuyến: giá trị thù hận của nam chủ hoàn thành. 】
Cho nên...Anh hận nhất chính là...Em vĩnh viễn rời xa anh sao?
Đinh —— hoàn thành tất cả nhiệm vụ, điểm tích lũy +10000, hạch toán(*) điểm tích lũy, thế giới sau một tháng đóng lại ——
(*)Hạch toán là những hoạt động quan sát, đo lường, tính toán và ghi chép của con người đối với các hoạt động kinh tế xảy ra trong quá trình tái sản xuất xã hội nhằm thu nhận, cung cấp những thông tin về quá trình đó phục vụ cho công tác kiểm tra, công tác chỉ đạo những hoạt đông kinh tế, đảm bảo cho quá trình tái sản.