Nam Chủ Hôm Nay Cũng Không Tra

Chương 6: Vị hôn thê trên báo của đại tổng tài (6)







Edit: Bạc Vũ Hạ

Beta: Mễ Mễ

Từ giờ Bạc Vũ Hạ sẽ edit chung với toii lun nha các thím <3

Chương 6: Nữ chủ ngoan cố bình dân

"Vấn đề này là tôi nên hỏi cô mới phải?" Đường Tịnh ngữ khí phi thường bình tĩnh, thậm chí lông mày đều không nhăn chút nào, chỉ hờ hững quét ánh mắt sang nữ nhân kia, nhìn cô như vậy có vài phần cao cao tại thượng, "Vì sao cô lại xuất hiện ở phòng nghỉ của vị hôn phu của tôi?"

Ba chữ" vị hôn phu "vừa nói ra, sắc mặt nữ nhân này nháy mắt trắng bệch, ả ta há miệng thở dốc, vài lần muốn nói lại thôi.

Đường Tịnh: "Tuy rằng dáng người cô rất đẹp, nhưng...... Chúng ta tựa hồ không quen biết, không thích hợp tương đối chân thành như vậy ?"

Nữ nhân kia lập tức luống cuống tay chân mà từ túi giấy trên mặt đất lấy ra một bộ quần áo, đại khái là bởi vì quá khẩn trương, một bộ váy mặc hơn nửa ngày mới mặc được.

Nữ nhân cúi đầu, không dám nhìn Đường Tịnh, "Thực...thực...thực xin lỗi, tôi không biết ngài là vị hôn thê của Mộ tổng, hắn không có nói qua với tôi hắn có vị hôn thê...Không, không phải, ý tôi là......"

Đường Tịnh nâng tay lên, ý bảo nàng không nói nữa, "Cô thường xuyên tới nơi này sao?"

Cô kỳ thật từ lúc nữ nhân đi vào văn phòng tổng tài liền tỉnh, trong bóng đêm nằm ngốc lâu rồi đôi mắt cũng có thể thấy rõ ràng một ít đồ vật, ví dụ như nữ nhân này tiến vào động tác vô cùng quen thuộc. Quen thuộc đến không cần bật đèn, cũng biết rõ ràng cách bài trí của phòng nghỉ này.

Ả im lặng một lúc lâu, gật đầu, sau đó lại vội vàng nói: "Ngài không cần hiểu lầm, tôi tới nơi này là để quét dọn cho Mộ tổng ."

Đường Tịnh ý vị thâm trường mà "Nga" một tiếng, "Cởi sạch quần áo quét dọn là cái loại này? Hầu gái và chủ nhân cùng chơi trò chơi?"

Nữ nhân mặt tức khắc đỏ lên, tựa hồ có điểm ủy khuất muốn giải thích, lại sợ hãi thân phận đối phương nên không dám nhiều lời.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng giày da giẫm lên đá cẩm thạch trên mặt đất, tiếp theo chính là then cửa bị tay ấn xuống, cửa phòng bị mở ra.

Mộ Thời Hàn một tay lôi kéo cà vạt, một tay còn ấn ở chốt then cửa, nhìn phòng nghỉ lại thêm một người, chân mày hắn cau lại.

Mộ Thời Hàn: "Hạ Tiểu Mạt, cô như thế nào lại ở chỗ này?"

Hắn nhìn xuống trên mặt đất là quần áo, còn có bên cạnh có một chiếc túi giấy, tâm tình không rõ bắt đầu bực bội lên —— lại tới nữa.

"Tôi......Tôi không cẩn thận đem cà phê vẩy lên người cho nên tới nơi này thay quần áo, Mộ tổng, tôi không biết vị hôn thê của ngài lại ở chỗ này." Đôi mắt Hạ Tiểu Mạt bỗng  dưng đỏ, nhìn ánh mắt của Mộ Thời Hàn, mang theo một tia ủy khuất cùng xấu hổ và giận dữ, "Tôi đã cùng vị tiểu thư này giải thích qua, cô ấy hiểu lầm chúng ta có quan hệ."

Đường Tịnh thong thả ung dung mà kéo chăn xuống giường, khoanh tay trước ngực nhìn cái người vừa nghe liền rất yêu thương đóa bạch liên nữ chủ, rồi sau đó đem tầm mắt dừng ở trên người Mộ Thời Hàn, "Vị tiểu thư này nói cô ấy không biết anh có vị hôn thê, anh nói với cô ta đi."

Mộ Thời Hàn mang theo Đường Tịnh tới công ty, là vì công bố mình đã có chủ, không phải là để những người này gây hiểu lầm.

Đường Tịnh lại nói tiếp: "Nhìn dáng vẻ này, chắc Mộ tổng cùng vị Hạ tiểu thư quan hệ có chuyện, các người tự mình xử lý cho tốt, tôi ở bên ngoài chờ anh."

Cô nói xong, cũng không hề nhìn Hạ Tiểu Mạt, lập tức đi ra chỗ cửa.

Hạ Tiểu Mạt cũng là một trong những nữ chủ, cốt truyện  là một cô trợ lý trẻ tuổi mơ màng, bị sếp làm khó dễ, sau khi bị sếp hất đổ cà phê lên người, cô trốn vào phòng khách của tổng tài để thay quần áo, lúc tiến vào vừa vặn đụng vào Mộ Thời Hàn, lúc sau cuộc sống rất an nhàn, sau đó là đi hướng lộ tuyến tổng tài tình yêu tiểu trợ lý.(Cái cốt truyện thuộc đến không thể thuộc hơn :))

Cái gì? Ngươi hỏi vì sao mà quần áo của cô ta bị dính cà phê lại chạy vào phòng nghỉ tổng tài để đổi? Đương nhiên là vì tiểu trợ lý yêu thầm đại tổng tài, bình thường luôn lén lút tới nơi này, cô ta cho rằng thời gian này tổng tài sẽ không trở về, ả chỉ là mượn phòng nghỉ một chút mà thôi, cũng đã tính nếu bị đối phương phát hiện cũng sẽ không trách móc nàng, hơn nữa gặp được, không chừng còn có thể nảy sinh một đoạn nhân duyên nha, tiểu thuyết bá đạo tổng tài yêu ta đều viết như vậy a.

Ngươi nói lòng dạ nàng độc ác? Ngây thơ, những việc làm ngu ngốc, thiếu logic, kiên cường bất khuất mà nàng ta làm cũng chỉ là cái thứ để che dấu dục vọng của ả ta mà thôi.

"Không chuyện gì cả." Mộ Thời Hàn thấy cô đi ra liền bắt lấy tay cô, hắn nhìn Hạ Tiểu Mạt bằng ánh mắt lạnh lùng, những thứ cô ta nói,thật hay giả, tâm tư của nàng ta, hắn hiểu rõ.

"Đi qua bộ nhân sự kế toán lấy tiền lương đi, năng lực của cô không thích hợp lưu lại Mộ thị." Mộ Thời Hàn nói.

Hạ Tiểu Mạt sắc mặt lúc trắng lúc xanh, vẻ mặt không thể tin mà nhìn Mộ Thời Hàn, phảng phất như đang xem tra nam phụ lòng, "Vì cái gì, Mộ tổng, ngài không thể đuổi việc ta, vị này... vị hôn thê, tiểu thư này, tôi đã cùng cô giải thích, tôi cùng Mộ tổng không có quan hệ gì, là cô hiểu lầm, tôi không thể mất việc, cô không cảm thấy như vậy thật quá đáng sao?"

Đường Tịnh biết  mạch não nữ chủ  tiểu bạch hoa với người phi thường có thể so sánh, chuyện cũ của Tống Sơ Tịnh nhiều lần bởi vì ngày đó giải thích không rõ ràng mà bị nam chủ giận chó đánh mèo, nhưng khi chân thật đối mặt một lần, cô vẫn là tức muốn cười.

Đáng tiếc. Cô kéo kéo khóe miệng, căn bản không làm ra được nụ cười nào: "Hạ tiểu thư, tôi còn chưa đi đâu, từ đầu tới cuối, tôi đều không có bảo vị hôn phu của tôi đuổi việc cô? Cô như vậy mà lại giận chó đánh mèo lên tôi, ngươi không cảm thấy mình thật quá đáng sao?"

Hạ Tiểu Mạt nghe vậy, mắt tức khắc mắt, vẻ mặt kiên cường mà nói: "Nếu không phải bởi vì cô, Mộ tổng sao có thể đuổi việc tôi!"

"Đuổi việc cô, là bởi vì năng lực cô không đủ, cô là trợ lý thực tập, lại lặp đi lặp lại nhiều lần đi bằng thang máy chuyên dụng của tổng tài, luôn phạm sai lầm trong công việc, tới công tác nhỏ làm một chút đều sai, đã vậy, không được tôi cho phép, cô còn tự tiện tiến vào phòng nghỉ của tôi, tôi cho rằng nếu có nhân viên như cô, Mộ thị sẽ không phát triển được." Mộ Thời Hàn nói nửa điểm cũng không khách khí.

Hạ Tiểu Mạt không phục: "Vậy sao ngài vẫn luôn không có nói a? Tôi cho rằng ngài đối với tôi và người khác không giống nhau, ngài luôn đối xử tốt với tôi, ngài không có đuổi tôi rời đi khi đi thang máy của ngài, cũng không vì tôi làm việc sai lầm mà giận chó đánh mèo lên tôi."

Đường Tịnh nghe vậy thì nhướng mày mà nhìn Mộ Thời Hàn, bên trong ngạc nhiên, "Dù sao cũng là vị hôn phu của ta, vậy mà lại đối xử tốt với một trợ lý thực tập."

Mộ Thời Hàn duỗi tay xoa xoa đầu Đường Tịnh, thấp giọng bên tai nàng nói: "Đừng nháo."

Rồi sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Tiểu Mạt, sắc mặt đã hoàn toàn lạnh như băng: "Tôi không tự mình đuổi cô ra thang máy vì ta lễ phép cùng khách khí, cô không phải là cấp dưới của tôi, sếp cô đã từng đề cập với cô vài lần, nhìn có vẻ như cô không đem thủ lời sếp cô nói vào trong đầu, nếu không phải vì sếp cô cảm thấy cô làm thực tập sinh thậtkhông dễ dàng, cô cho rằng cô còn có thể lưu lại Mộ thị?"

Vẻ mặt Hạ Tiểu Mạt tuyệt vọng cùng đau thương, nước mắt giống như hạt trân châu lăn xuống, "Mộ tổng......Có phải chúng ta là người thường liền không có nhân quyền? Các ngươi là người cao cao tại thượng, sao có thể hiểu được nỗi khổ người nghèo khổ chúng tôi, ngài tùy tùy tiện tiện nói một câu là có thể đuổi việc tôi, tôi không nghĩ tới ngài là người dạng như thế này, ta đã cho rằng ngài và những người kia không giống nhau!"((╯‵□′)╯︵┴─┴  Lật bàn!!!!!!!!)

Đường Tịnh:......Tốt lắm, đã bắt đầu tới đến giai đoạn hận thù, thật sự rất đơn giản!

Mộ Thời Hàn cũng đã không còn kiên nhẫn nói tiếp, hắn ôm chặt bả vai Đường Tịnh, đem nàng mang cô theo đi ra khỏi phòng nghỉ, "Xin lỗi, quấy rầy em nghỉ ngơi."

Đôi mắt đen láy của Đường Tịnh nhìn chắm chằm hắn một lúc lâu, người này không bị lời nói của Hạ Tiểu Mạt ảnh hưởng, nếu giống như tổng tài văn, nam chủ nghe xong sẽ cảm thấy đối phương không giống người bình thường, có cốt khí, đơn thuần thiện lương, đặc biệt dũng cảm.

Đường Tịnh ở trong đầu tưởng tượng, nếu là Tống Sơ Tịnh ở đây, thấy vậy sẽ có phản ứng như thế nào: "Không cần xin lỗi, Mộ tiên sinh."

Cô hất tay Mộ Thời Hàn ra: "Tôi phải về rồi, về hôn ước, tôi nghĩ chúng ta đều nên suy xét lại cho tốt."

Tống Sơ Tịnh không phải Đường Tịnh, cô ấy không biết cốt truyện, cũng không biết chính mình chỉ là nữ phụ độc ác.

Cô ấy từ nhỏ đã tiếp thu bồi dưỡng, cô ấy cao quý, độc lập, thông minh quả cảm, gia thế tốt, cô ấy thuộc về loại thiên kim hào môn kiêu ngạo. Như những gì Hạ Tiểu Mạt đã nói, những loại biểu hiện trước đây, tựa hồ đều chứng minh Mộ Thời Hàn đối xử với nữ nhân này khác biệt, làm một Tống Sơ Tịnh kiêu ngạo, cô ấy sẽ không bao giờ chấp nhận những vết nhơ như vậy trong cuộc đời mình.

Vị hôn phu tra nam, không cần phải tồn tại.

Cánh tay Đường Tịnh bị hắn giữ chặt, Mộ Thời Hàn cảm thấy không thể buông, buông ra sẽ xảy ra một ít chuyện mà hắn tuyệt đối không muốn.

Hắn quay đầu lại nhìn , Hạ Tiểu Mạt còn quật cường đứng ở tại chỗ rơi nước mắt, ngữ khí của hắn cơ hồ lãnh đến ngưng kết thành băng, "Cút! Tôi nghĩ Hạ tiểu thư sẽ không nguyện ý bị ném ra tòa nhà Mộ thị đâu."

Hạ Tiểu Mạt tức khắc run run một chút, vội vàng ngồi xổm xuống nhặt quần áo rơi trên mặt đất, như một con thỏ mà chạy thoát ra ngoài văn phòng tổng tài.

Trong văn phòng, chỉ còn lại Đường Tịnh cùng Mộ Thời Hàn, Mộ Thời Hàn duỗi tay đem thân thể của Đường Tịnh lại gần, mặt đối mặt mà nhìn nàng, thành khẩn giải thích: "Tôi cùng nữ nhân kia không thân thiết."

Đường Tịnh không mặn không nhạt nói: "Nha, cũng chính là thường xuyên thu dọn phòng nghỉ cho anh, không ở nơi khác mà lại ở bên trong thay quần áo, chắc chắn không thân."

Mộ Thời Hàn trong lòng cảm thấy tức giận vô cớ, "Tôi không quen người phụ nữ đó, A Tịnh, tôi không cần phải lừa em, mà nếu nói như thế, chẳng lẽ em cho rằng phẩm vị của tôi tệ đến thế sao ?"

Đường Tịnh không dao động, "Vị Hạ tiểu thư kia dáng người rất đẹp, lớn lên cũng không tồi, mỗi cái là không hợp làm nhân viên, nhưng lại có thể ở đây lâu như vậy, Mộ tiên sinh, đừng nghĩ người khác đều ngốc."

Cô lại lần nữa lùi một bước, muốn tránh thoát khỏi tay của Mộ Thời Hàn, nhưng người này dùng sức rất lớn, trong lúc nhất thời cô không thể tránh thoát khỏi: "Anh buông tay ra, lôi lôi kéo kéo cũng không tốt."

Mộ Thời Hàn hít sâu một hơi, áp xuống sự tức giận trong lòng: "Làm thế nào em mới tin tôi?"

Đường Tịnh lạnh lùng nói: "Không phải tin hay không phải vấn đề của anh, mà là tôi không hy vọng lần sau lại có thêm một nữ nhân khỏa thân khác chất vấn tôi là ai, vì sao lại xuất hiện ở chỗ này."

Cô duỗi tay, một tay kéo lại cánh tay đang bị bắt lấy: "Nếu Mộ tiên sinh không thể xử lý việc tư của mình cho tốt, quan hệ hôn ước của chúng ta vẫn là lại bàn bạc lại cho tốt."

Cô hất tay Mộ Thời Hàn ra, lập tức đi ra cửa, nhưng mà thân ảnh hắn lại so với cô càng nhanh, hắn một tay lấy cửa khép lại, đem người Đừờng Tịnh ép vào cửa.

Mộ Thời Hàn: "Không được, có vấn đề gì thì chúng ta hiện tại cùng giải quyết, cho tới nay tôi vấn rất nghiêm túc đối với quan hệ hôn ước của chúng ta, A Tịnh ,nếu quan hệ của chúng ta có hiểu lầm gì, cũng không cần phải lấy hôn ước nói giỡn."

"Tôi không có nói đùa." Đường Tịnh nghiêm túc vào vai Tống Sơ Tịnh, thiên kim hào môn phát hiện vị hôn phu ở bên ngoài có người khác, chắc chắn sẽ có phản ứng.

"Đi với tôi!" Mộ Thời Hàn một phen kéo cánh tay của Đường Tịnh, lôi cô đi ra khỏi văn phòng tổng tài, bên ngoài vừa nãy còn đang lén lút bàn tán chuyện bát quái, bây giờ tất cả lại đều nháy mắt im tiếng.

Tác giả có lời muốn nói: 

Những bộ tuyện về nữ phụ ác độc, đều không cần phải là nhất định cuồng loạn tìm đường chết, là một thiên kim hào môn đoan trang, được giáo dục ưu tú, không có khả năng kết cục là sẽ bị một nhân vật vô danh tiểu làm tức giận, chỉ biết phân thấp.

A, cái loại nữ chủ quật cường không làm ra vẻ, cường điệu người nghèo tôn nghiêm, thật là hoài niệm, ngẫm lại trước kia đều là xem loại tiểu bạch hoa nữ chính, cơ hồ tất cả đều là kịch bản a! Vị hôn thê là hào môn thiên kim tất cả đều thành trang trí, thành người đàn bà đanh đá, chửi rủa, nam chủ cùng mù quáng như vậy, cảm thấy những nữ chủ như vậy đơn thuần thiện lương không làm ra vẻ, nhưng biết rõ đối phương có vị hôn thê, mà vẫn yêu được, nữ chính thật sự thiện lương đơn thuần sao? Hiện tại như thế nào cũng một lời khó nói hết......

______________________

Ad vẫn ra chương đúng hẹn, các thím xem có lỗi nào để ta fix nhé !

iêu~

Từ chương này trở đi chương nào cũng hơn 2500 từ, hãy ủng hộ editor bằng cách nhấn nút sao <3

______________________

Spoil nhẹ chương sau:

Thêm một nữ chủ xuất hiện...?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.