Nam Chủ Mẹ Nó Là Hệ Thống

Chương 20: Vai ác đại lão không dễ chọc 20



Cố Kiêu đem sự tình của Nguyên Cửu đơn giản giải thích qua một lần, sau đó liền đem sự tình toàn quyền giao cho Đỗ Viễn cùng luật sư Từ.

"Lúc nào cần đến A Cửu lại gọi điện thoại cho tôi, những chuyện còn lại không cần ra mặt, mấy người xử lý là được."

"Sếp, tôi đã hiểu, lập tức đi làm."

Cố Kiêu tắt điện thoại, ấn tắt màn hình thuận tay đem điện thoại đặt sang một bên. Ngẩng đầu, liền nhìn thấy Nguyên Cửu vẻ mặt bi tráng, bộ dáng " tội đáng chết vạn lần ".

Cố Kiêu hơi giật mình, "Ân? Như thế nào?"

Nghe được thanh âm Cố Kiêu, Nguyên Cửu thân hình chấn động, yên lặng đem cái ly trong tay nâng lên, động tác vô cùng thành kính, giống như đối diện là một tôn đại Phật vậy: "Tôi tôi tôi không biết đây là ly chuyên dụng của anh.. Xin, xin lỗi.." Bị đặt một bên Đoạn Cẩn Du chớp chớp mắt, tay nắm quần áo Nguyên Cửu, ba ba ba đấm vào miệng phảng phất muốn cái gì. Lông mi đen dày theo động tác chớp mắt lúc đóng lúc mở, thân thể hơi hơi căng thẳng, phảng phất như là Cố Kiêu một khi có động tác gì lớn, hắn liền sẽ phản ứng để bảo hộ mẹ vậy.

Tay thon dài trắng nõn nam nhân chậm rì rì mà nâng lên nửa bên mặt, dù bận vẫn ung dung mà nhìn Nguyên Cửu, đáy mắt xẹt qua vài phần trêu chọc, "Tôi không giống những cái kim chủ nghiêm khắc bên ngoài đó, cô nếu đã vào nhà của tôi ở, một cái cái ly chuyên dụng cũng không đại biểu cái gì. Huống hồ.."

Nguyên Cửu vẫn vẫn duy trì động tác phủng cái ly, một bên ngẩng đầu có chút khẩn trương chờ đợi câu nói tiếp theo của Cố Kiêu.

Cố Kiêu thong thả: "Huống hồ, cô cùng những cái yêu diễm đồ đê tiện bên ngoài đó không giống nhau."

Nguyên Cửu trong lúc nhất thời sửng sốt, Cố Kiêu đây là đang khen chính mình sao?

"Cố tiên sinh đây là có ý tứ gì?"

Cố Kiêu đưa tới một cái ánh mắt cười như không cười, "Ý tứ là, yêu diễm đồ đê tiện người ta một đám dáng người quyến rũ đến không được, cô lại cùng nam nhân không có gì khác biệt. Hơn nữa giá trị nhan sắc cũng không cao bằng người ta, ngay cả bạch liên hoa đều không được tính, nhiều lắm xem như là Kim ngư thảo."

!

Chúng ta làm thống tử, không cùng đại móng heo chấp nhặt.

Nguyên Cửu tự mình an ủi một lát, mới miễn cưỡng lộ ra một mạt mỉm cười, "Là, tôi là cỏ. Cố tiên sinh ngài vui vẻ là được."

Cố Kiêu ánh mắt không chút để ý mà liếc lại đây, trong giọng nói lại mang theo vài phần sủng nịch nhàn nhạt: "Cô thoạt nhìn cũng không quá thông minh."

Đoạn Cẩn Du thân mình căng chặt thả lỏng, hắn nghiêng đầu, ra vẻ ngốc ngốc, trong đầu lại nhảy ra một cái tin tức: Nếu nhớ không lầm, Kim ngư thảo là tên một loại hoa? Hơn nữa lớn lên so với bạch liên hoa đẹp hơn nhiều..

"Chỉ cần tôi ở bên người anh lâu rồi, tôi liền sẽ biến thông minh, rốt cuộc gần đèn thì sáng đúng không." Nguyên Cửu nói xong lời này còn có chút đắc chí, cô lời này vừa chụp mông ngựa Cố Kiêu, lại biểu đạt ý nguyện muốn lưu lại lâu dài bên người Cố Kiêu, như vậy, thời gian cô ở bên người Cố Kiêu hẳn là sẽ tăng thêm một chút.

"Ân." Người đều thích nghe lời nói dễ nghe, Cố Kiêu cũng không ngoại lệ. Tuy rằng chỉ từ xoang mũi phát ra một tiếng, nhưng ngữ khí lại hòa hoãn rất nhiều, còn mang theo vài phần nhẹ nhàng vui vẻ không dễ phát hiện.

Bất quá, thời điểm tầm mắt hắn dừng ở trên người Đoạn Cẩn Du, ánh mắt nguyên bản nhiễm vài phần vui mừng tức khắc trở nên trầm lại lãnh.

Nhìn hài tử Nguyên Cửu cùng người khác sinh, tâm tình của hắn..

Liền rất kém!

Kém tới cực điểm!

Cố Kiêu dựa về phía sau, buồn bã nói: "Cô lúc sau cũng muốn tiến tổ quay phim, cá vàng cô tính toán làm sao bây giờ?"

Nguyên Cửu sửng sốt một chút, nghiêng đầu đáp: "Mời cái bảo mẫu. Nếu tôi mang theo cá vàng, bị người có tâm tìm kiếm thân thế, sợ là sẽ đối cá vàng có ảnh hưởng không tốt, rốt cuộc dư luận là đao phủ, có thể vô hình đưa người vào chỗ chết."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.