''Haha..'' Hạ Diệp cười khan, một ý nghĩ chạy trong đầu cô : Hay là...Mình cứ bất chấp tất cả trốn ra khỏi rồi đến chỗ nữ chủ cầu tha mạng nhá?! Nữ chủ là bạch liên hoa, chắc chắn sẽ cầu xin Thượng nam chủ tha cho mình mà ha?
''Sâm, hay là tạm thời không phạt cô ta đi. Hiện tại cô ta đang bị thương, không nên phạt.'' Tống Hạ nhìn tình cảnh trước mặt, liền nói chen vào, ở một chỗ góc tối Hạ Diệp không thấy, Tống Hạ nở nụ cười gian trá nói với Thượng Sâm
Hạ Diệp nghe Tống Hạ nói vậy liền gật đầu lia lịa, âm thầm cảm ơn Tống Hạ trong lòng. Nhưng, một câu sau liền làm cho Hạ Diệp rơi vào địa ngục - ''Cần thì nhốt cô ta vào Ẩn Vân.''
''Con mẹ nó Tống Hạ!!'' Hạ Diệp âm thầm gào thét trong lòng, cô đã đọc tiểu thuyết và biết Ẩn Vân là nơi giống như ''lãnh cung'' của thời cổ đại, một khi vào thì đừng hòng mà thoát ra ngoài, cả ngày không thấy ánh nắng mặt trời, càng không có đồ ăn thức uống để mà lấp đầy bụng..Số cô sao lại thảm thế chứ?!
Thượng Sâm trầm mặc một lát rồi nói : ''Tống Hạ. Đưa cô ta đến chỗ của Quân là được, không cần đến Ẩn Vân. Dù gì... Quân yêu cô ấy như vậy, Hạ Diệp vào đấy chắc chắn sẽ bị giày vò tới chết đi sống lại.'' Hắn nhếch nhẹ môi
Hạ Diệp biết cô ấy trong miệng của Thượng Sâm là ai, là Liễu An Hạ, Liễu nữ phụ đó. Còn người tên Quân, ai nha, chắc chắn là nam chủ thứ ba, là cái người ác ma trá hình thiên sứ - Trình Quân. Kỳ này, có khi.. Cô chết rồi..Hạ Diệp âm thầm rơi lệ.
Thượng Sâm và Tống Hạ nhìn ''tắc kè'' trước mặt, vui vẻ có, bi thương có, ai oán cũng có. Hai người đều chung suy nghĩ : Vì sao sau khi bị đâm, Hạ Diệp có thể trở thành như thế này nhỉ?~ Cô giấu quá tốt, hay là đang giả bộ lạt mềm buộc chặt?!
Nếu như Hạ Diệp biết hai tên này đang suy nghĩ như thế thì Hạ Diệp đã giơ ngón giữa ra và nói bằng chất giọng khinh bỉ : ''Hừ, là do mấy người không biết mặt tốt của Hạ nữ phụ mà thôi.'' Nhưng đáng tiếc, sẽ không có màn như vậy vì Hạ Diệp là không biết đọc suy nghĩ của bọn họ
Trở lại với hiện thực, Hạ Diệp bị Tống Hạ quăng vào xe của Thượng Sâm, cưỡng ép đến chỗ ở của Trình ác ma, Hạ Diệp tức đến gào lên : ''Thượng Sâm!! Tống Hạ!! Tôi liều mạng với các anh!!'' Sau đó, liền lấy túi xách quăng vào mặt của Thượng Sâm, nhưng lại bị Tống Hạ đánh ngất, còn mỗ túi xách của chúng ta?! Tất nhiên, Thượng Sâm đại nhân ngại đồ của Hạ Diệp, xem đồ của Hạ Diệp là đồ bẩn nên vứt ra sau xe _____________________Truyện chỉ post trên diendanlequydon___________ Đến khi Hạ Diệp tỉnh lại thì đã thấy mình nằm trên giường, ngồi cạnh là một ''soái ca'', khí chất vương giả trên người. Vâng, và đó chính là-- Nam chủ thứ ba của chúng ta - Trình Quân. Once upon a time, chuyện kể rằng, Trình nam chủ là Hoàng tử của nước Y, là Hoàng Đế tương lai của nước Y, nhưng vì bị bắt ép lấy Hoàng tử phi nên trốn tới thành phố H. Giữa đường thì gặp được ba nam chủ khác, trở thành bạn bè, tương thân tương ái, sở thích cùng chung, yêu cũng chung một người. Rồi gặp được nữ chủ, trở thành một phần trong hậu cung của nữ chủ. Và, rất ghét Hạ nữ phụ ( Tác giả : lạy phật =)) Ai cũng ghét Hạ nữ phụ nguyên chủ. ), sau này liền cùng hậu cung nữ chủ, âm thầm tính toán giết nữ phụ, nhưng không may, cả bốn người đều gặp nguy hiểm và.. Hạ nữ phụ đỡ thay cho bốn người, và rồi, hết đất diễn.
Vâng, một lần nữa trở lại hiện thực phũ phàng của Hạ Diệp : ''T-Trình..''
''Sao hả?! Ngạc nhiên lắm sao?.'' Trình Quân mỉm cười, ánh mắt cười nhưng không chỗ đáy mắt
''Haha.. Tôi không cố ý đẩy Liễu An Hạ đâu mà..'' Hạ Diệp cười khan, xua tay
''Hả?! Không cố ý?'' Trình Quân vờ ngạc nhiên, cười lạnh - ''May mắn cô ấy không sao, nếu không.. cái mạng của cô liền như hạt bụi.. Phất một cái, liền bay đi.''
Hạ Diệp muốn chửi tục, tại sao? Tại sao lại để cô xuyên qua làm cái vai này?! Hả?! Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!