Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 269: Bắt đầu mới (4)





“Gần đây quả thật rất bận, muốn qua nói với cô, cuối cùng vẫn là bỏ đi, cô vừa mới khai giảng, lần trước mở quán cô giúp tôi mà bận trước bận sau, lần này tôi muốn tự mình làm tốt những chuyện này, dù sao tôi không thể cả đời này dựa vào cô được. Không nói với cô không phải có ý gì khác, thực tế tôi ai cũng không nói, bảo gồm Diệp Sương tôi cũng chỉ nhắc sơ qua.” Diệp Lăng Thiên nghẹn lời nói.

“Ở trong lòng anh tôi chính là người khác có đúng không? Chuyện lớn như vậy đều có thể không nói với tôi có phải không? Diệp Lăng Thiên, tôi thật sự hận chết anh rồi. Đây là lần đầu tiên, nếu như có lần sau tôi không tha cho anh đâu. Nói cho tôi biết địa vị quán mới của anh, tôi muốn đến xem thử.” Hứa Hiểu Tinh rất lâu sau mới nói, rất rõ ràng, cô vẫn chọn tha thứ cho Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên sau khi gửi địa chỉ cho Hứa Hiểu Tinh, Hứa Hiểu Tinh liền cúp máy.

Diệp Lăng Thiên ngồi ở quán mới cầm điện thoại mà phát ngốc, bàn ghế và dụng cụ nhà bếp của quán đã chuyển đến hết, Chu Ngọc Lâm đang chỉ huy nhân viên ở công ty tiến hành sửa chữa và sắp xếp, Diệp Lăng Thiên ngồi ở tiền sảnh. Nghĩ tới Hiểu Hiểu Tinh, trong lòng anh giống như lọ ngũ vị hương trộn lẫn, mùi vị gì cũng có, nhưng rốt cuộc là mùi vị gì bản thân anh cũng không nói rõ được.


Liên quan đến chuyện mở quán mới, anh không có cố tình giấu Hứa Hiểu Tinh, trên thực tế anh không có cố ý muốn giấu bất kỳ ai, chỉ vì anh cảm thấy chuyện này chỉ là chuyện của mình, không cần thiết nói cho người khác, bản thân cũng có thể hoàn toàn ứng phó được. Bao gồm Diệp Sương cũng như thế, để Diệp Sương không cần lo, chuyên tâm đi học, chuyện trong quán anh làm là được.

Đối với Hứa Hiểu Tinh, Diệp Lăng Thiên thật ra trong lòng biết rất rõ, Hứa Hiểu Tinh thích anh, nếu như sẽ không đối xử tốt với anh như vậy, mà anh lại nói không rõ cảm giác của mình đối với Hứa Hiểu Tinh rốt cuộc là gì. Đối với Hứa Hiểu Tinh, anh không có loại cảm giác mãnh liệt như với Lý Vũ Hân, càng giống như coi cô ta là một người bạn mà thôi, nhưng, lại so với bạn bè biết nhiều thứ hơn.

Anh biết bản thân đối với Hứa Hiểu Tinh mập mờ, đối với bản thân đối với Hứa Hiểu Tinh đều không coi là kết quả tốt, nhưng anh lại không muốn tổn thương Hứa Hiểu Tinh, cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ Hứa Hiểu Tinh đau lòng buồn bã, cho nên mới luôn mập mờ với Hứa Hiểu Tinh như thế. Thật ra mỗi lần đối diện với Hứa Hiểu Tinh, anh đều cảm thấy rất mệt rất mệt, đặc biệt là khi Hứa Hiểu Tinh quan tâm anh, anh đều có loại cảm giác rất có lỗi với Hứa Hiểu Tinh.

Hứa Hiểu Tinh đến rất nhanh, khi Diệp Lăng Thiên còn đang thẫn thờ thì đã đi vào, vốn dĩ nơi này cách trường học cũng không tính là quá xa, lái xe cũng chỉ mất 20 phút là có thể đến rồi.

Hứa Hiểu Tinh đi vào nhìn xung quanh, có hơi kinh ngạc, sau đó mới nhìn thấy một mình Diệp Lăng Thiên ngồi trước tiền sảnh hút thuốc thì trực tiếp đi đến hỏi: “Chính là chỗ này?”

“Ừm, đúng.” Diệp Lăng Thiên cũng không nói gì nhiều, trực tiếp gật đầu.

“Khu vực này, điện tích này, tiền thuê chỗ này phải mất bao nhiêu?” Hứa Hiểu Tinh nhíu mày hỏi.

“Ừm, mất hơn 1 tỷ phí chuyển nhượng, tiền thuê một tháng mấy trăm triệu nữa.” Diệp Lăng Thiên lần nữa gật đầu nói.

“Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Tôi đoán tiền trên người anh cộng lại sẽ không vượt qua 3 tỷ.” Diệp Lăng Thiên lần nữa trợn to mắt.


“Một người bạn cho vay 15 tỷ, mở công ty ăn uống, cộng thêm 3 tỷ tôi có là 18 tỷ, chắc đủ dùng.” Diệp Lăng Thiên lần nữa đáp.

“15 tỷ? Ai? Anh tìm Vũ Hân mượn tiền sao?” Hứa Hiểu Tinh lần này càng kinh ngạc.

Diệp Lăng Thiên lắc đầu, nói: “Không có, là một người bạn khác. Bà ấy cho tôi vay 15 tỷ, tôi cho không bà ấy 10% cổ phần của công ty mới, ngoài ra lãi tính theo lãi suất ngân hàng theo định kỳ, trong vòng 3 năm trả hết toàn bộ.”

Hứa Hiểu Tinh nghiêm túc nghe Diệp Lăng Thiên nói, rất lâu sau mới nói: “Người bạn nào của anh lại có tiền như vậy? Ra tay chính là 15 tỷ, có điều vụ làm ăn này hai bên đều không tính bị thiệt. Anh muốn mượn tiền của ngân hàng chắc chắn không được, coi như cả hai đều có lợi đi.”

“Chỗ này vậy mà cũng bị anh tìm được. Diệp Lăng Thiên, tôi không thể không khâm phục anh, anh thật sự rất có đầu óc kinh doanh, khu vực này cộng thêm quy mô này, chỉ cần kinh doanh tốt muốn kiếm tiền không khó, chỗ này tổng cộng bao nhiêu mét vuông? Sợ rằng lớn hơn gấp 2 lần quán cũ?”

“Chỗ này tổng cộng hơn 700 mét vuông, lớn hơn gấp 3-4 lần quán cũ, chỗ này chỉ có một tàng, không có cầu thang, cho nên có thể để nhiều bàn hơn.”

“Bản thân đã tính toán chưa? Tổng cộng cần phải tốn mất bao nhiêu tiền? Tôi đoán chắc 15 tỷ đó của anh cũng không còn dư bao nhiêu rồi?” Hứa Hiểu Tinh nhìn xung quanh, sau đó tính toán với Diệp Lăng Thiên.

“Vậy thì không có, tôi tính rồi, hơn 12 tỷ là có thể khai trương, số tiền còn lại giữ lại để đề phòng.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói, anh thật ra đã tính toán kỹ từ lâu rồi.

“Tôi tính, mở quán này, lợi nhuận ròng hằng tháng của anh có thể đạt tới 2 tỷ 1 đến 2 tỷ 4. Cái này vẫn là dựa vào mức độ kinh doanh của quán kia để tính, anh thật sự là thiên tài, không thể không khâm phục anh, một phú ông mới sắp được sinh ra. Có điều những chuyện này không quan trọng, Diệp Lăng Thiên, tôi hôm nay đến đây tìm anh gây phiền phức, anh còn chưa có trả lời câu hỏi của tôi? Tại sai chuyện lớn như vậy không nói cho tôi biết? Tôi ở trong lòng rốt cuộc là cái gì? Anh hôm nay bắt buộc phải nói rõ ràng cho tôi.” Hứa Hiểu Tinh sau khi nói một vòng lại quay trở lại vấn đề chính.


Diệp Lăng Thiên không nhịn được mà nhíu mày, cười ha hả với Hứa Hiểu Tinh, nói: “Cô ở đây đợi một lát trước đã, tất cả đồ đạc bến đó đều đã bày trí xong hết rồi, tôi đi tính tiền cho người ta đã, tối cùng nhau đi ăn.”

Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Chu Ngọc Lâm gọi mình thì lập tức chạy qua, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên chạy như bay đi, Hứa Hiểu Tinh tức giận giậm chân, có điều sau đó lại mỉm cười, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu như vậy của Diệp Lăng Thiên, sau đó cũng đi theo Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên thanh toán tất cả chi phí cho đối phương, lúc này Hứa Hiểu Tinh trực tiếp đưa hai tấm vé cho Diệp Lăng Thiên, nói: “Cầm lấy.”

“Cái gì?” Diệp Lăng Thiên sững người hỏi.

“Vé xem phim, tối này cùng tôi đi xem phim, vé xem phim tôi giúp anh mua trước, lát nữa nhớ trả tiền cho tôi, tổng cộng là 540 nghìn, hai vé.”

Hứa Hiểu Tinh khi nói những điều này mặt mày của cô ta trở nên đỏ ửng, mặc dù cô ta nói muốn để Diệp Lăng Thiên mời cô ta đi xem phim, nhưng rõ ràng, thực tế là cô ta đến mời Diệp Lăng Thiên đi xem phim cùng cô ta. Cô ta luôn hy vọng có ngày có thể cùng Diệp Lăng Thiên đi xem phim đi dạo phố, trải qua cuộc sống của các cặp tình nhân nến có, nhưng đáng tiếc, trong thế giới của Diệp Lăng Thiên dường như trước nay đều không tồn tại những chuyện được gọi là lãng mạn này, cô ta cuối cùng cũng có thể nhận thua, không thể không tự chủ động xuất kích.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.