Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 344: Tôi là chồng của cô ấy (8)





Thấy Lý Vũ Hân nhìn sang chiếc giường bên cạnh, Hứa Hiểu Tinh có hơi căng thẳng, vội nói: “Tớ chưa nói cho ba mẹ tớ, bệnh nhẹ không muốn phiền bọn họ, chủ yếu là sợ họ lo lắng. Tớ gọi một đồng nghiệp của tớ đến ở với tớ.”

“Cậu chưa ăn cơm thì ra ngoài ăn cơm đi, vừa hay Diệp Lăng Thiên cũng chưa ăn.” Hứa Hiểu Tinh nói.

“Tớ không đói, tớ ở lại cùng cậu.” Lý Vũ Hân nói rồi, từ đầu đến cuối đều không có để ý Diệp Lăng Thiên đứng ở đằng sau, sự bực tức trong lòng trong bụng của cô sẽ không tức giận với Hứa Hiểu Tinh, nhưng không đại biểu sẽ không giận Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên cười cười, châm điếu thuốc, đi ra ngoài, trực tiếp đi xuống tầng, đi ra ngoài mua đồ ăn.


“Anh ta ở đây cùng cậu sao?” Đợi sau khi Diệp Lăng Thiên đi rồi, Lý Vũ Hân đột nhiên nói, sau đó chỉ vào chiếc túi để trên chiếc giường bên cạnh nói: “Túi của anh ta còn có đầu mẩu thuốc bên giường.”

Hứa Hiểu Tinh sững người, cuối cùng thở dài, nói: “Phải, hôm qua là anh ấy ở đây với tớ. Sáng hôm qua tớ tỉnh lại thì đau, rất đau rất đau, tớ tưởng là bà dì tới, cho nên cũng không để ý, bởi vì trước đây cũng có loại tình huống này, chỉ là không có dữ dội như thế mà thôi, về sau thật sự đau không chịu được nữa, đi đường cũng không đi được, tôi gửi tin nhắn cho anh ấy, kêu anh ấy giúp tớ mua hộp thuốc giảm đau, anh ấy đến thấy tình trạng của tớ không ổn thì đưa tớ tới bệnh viện. Sau đó, tớ làm phẫu thuật, tiêm thuốc mê, anh ấy luôn ở đây. Tớ không nói thật, chỉ là không hy vọng cậu nghĩ nhiều, tớ với anh ấy đã không có quan hệ gì nữa rồi, chỉ là bạn bè bình thường.”

“Cậu tại sao phải nói như thế? Nhìn thấy hai người ở bên nhau tớ rất vui, thật đấy. Hiểu Tinh, tớ thật lòng hy vọng hia người ở bên nhau. Cậu không phải luôn thích anh ta sao? Đừng với nói với tớ cậu bây giờ đã không thích anh ta nữa rồi, đánh chết tớ cũng không tin. Hơn nữa, tớ trước nay chưa từng thấy anh ta đối với anh ta chu đáo như thế, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ anh ta thích cậu, thật đấy. Vừa rồi ở bên ngoài tớ nhìn thấy hết rồi, tớ rất vui cho hai người.” Lý Vũ Hân nói rồi, cưỡng ép bản thân nói.

“Tớ nói với cậu rồi tớ với anh ấy không có quan hệ gì cả, chỉ là bạn bè bình thường, cậu tại sao cứ không tin?” Hứa Hiểu Tinh có hơi khẩn trương, sau đó nói: “Tớ thừa nhận, tớ thích anh ấy, tớ cũng không quên được anh ấy, nếu không cũng không thể giải thích được khi tớ đau đớn nhất người duy nhất nghĩ tới lại là anh ấy. Nhưng tớ và anh ấy đã không có khả năng nữa rồi, huống chi người anh ấy thích không phải là tớ, mà là cậu.”

“Tại sao? Nếu như người anh ta thích là cậu chứ?” Lý Vũ Hân hỏi.

“Vậy cũng không có khả năng, nói chúng tớ với anh ấy mãi mãi đều không thể.” Hứa Hiểu Tinh lạnh lùng nói.

“Tại sao?”

“Không tại sao cả, bởi vì tớ có bệnh sạch sẽ, tớ không thể chấp nhận một người đàn ông đã có quan hệ với chị em tốt của tớ. Được rồi, hai chúng ta có thể không nói về anh ấy nữa được không? Lẽ nào hai chúng ta bây giờ trừ anh ấy không thể nói những chuyện khác hay sao?” Hứa Hiểu Tinh chuyển chủ đề, sau đó hỏi Lý Vũ Hân: “Tình hình công ty các cậu như thế nào rồi?”

“Không quá tốt.” Nói đến chuyện này, trên mặt Lý Vũ Hân lại phủ một tầng sương.


“Sao thế?”

“Do công ty chúng tớ chuyển một lượng vốn rất lớn vào dự án ở Châu Âu, dẫn đến kinh doanh trong nước xuất hiện tình trạng kẹt vốn, thật ra, vấn đề kẹt vốn ngược lại không phải quá lớn, tổng hợp điều phối cũng có thể ứng phó được, không có vấn đề gì lớn. Chỉ là nội bộ tập đoàn gặp trục trặc, người có ý kiến quá nhiều, mỗi lần mở cuộc họp cổ đông đều tranh cãi, cãi không ngừng được, cấp trên đều như thế, người bên dưới hoảng sợ.”

“Tình trạng tuy không tốt, nhưng vấn đề không lớn, có ba tớ ở đó, bọn họ vẫn không có ai dám làm ra chuyện quá đáng, hơn nữa, chỉ cần hạng mục ở Châu Âu được đẩy nhanh, đợi một khi hạng mục ở Châu Âu hoàn thành, tất cả vấn đề đều không còn là vấn đề nữa. Chỉ là, khoảng thời gian này khiến tâm trạng không tốt, mỗi ngày đều phải xử lý những việc vặt vãnh này. Tớ thật sự không hiểu, tại sao ban đầu như một tập đoàn vững chắc, lát sau lại trở thành như này, nói cho cùng đều là lợi ích, rất nhiều người đi theo ba tớ làm việc rất nhiều năm, chút lợi nhuận trong tay bọn họ đều là ba tớ cho bọn họ, mà bây giờ, vì chút lợi tích đó, bọn họ bắt đầu quay ra đối đầu với ba tớ, suy lại, quả thật có cảm giác lòng người rét lạnh.” Lý Vũ Hân thở dài nói.

“Chuyện này rất bình thường, lòng người vốn dĩ chính là thứ hiểm ác nhất cũng là thứ phức tạp nhất trên đời này. Ngay cả giữa vợ chồng làm được đến mức có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu cũng không nhiều, huống chi là bạn bè chứ? Con người đều ích kỷ, trên đời này người không ích kỷ liệu có được mấy người? Giống như con người Diệp Lăng Thiên, có lẽ cũng chỉ có một mình anh ta thôi.”

Hứa Hiểu Tinh cũng cảm thán nói, có điều sau đó hai người lại nhìn nhau, đã nói không nhắc tới Diệp Lăng Thiên nữa, nhưng cứ năm lần bảy lượt lại nói đến Diệp Lăng Thiên, hai người đều ngại ngùng tránh né ánh mắt của đối phương.

“Nhìn dáng vẻ chức phó tổng này của cậu làm cũng không được vui.” Hứa Hiểu Tinh chuyển chủ đề.

“Chức phó tổng này vẫn không bằng không làm thì tốt, tớ thà tiếp tực làm thư ký như trước, mặc dù không phát triển được, nhưng ít nhất cũng không cần cả ngày cắm đầu vào trong mớ hỗn độn mâu thuẫn như này.”

“Đúng rồi, Văn Vũ đến thăm cậu rồi sao? Cậu ta sao biết vậy?” Lý Vũ Hân bỗng hỏi.

“Anh ta hôm qua gọi rất nhiều cho tớ mà không gọi được, hôm nay bèn đến trường của chúng tớ, vừa hay, tớ xin nghỉ với trường, đồng nghiệp đều biết tớ bị bệnh. Kết quả anh ta cũng biết. Người này rất đáng ghét, trông cũng giống người đấy, nhưng nội tâm lại vô cùng vặn vẹo.” Hứa Hiểu Tinh nói đến Văn Vũ thì có một bụng lửa giận.


“Sao thế? Cậu ta đắc tội gì với cậu rồi? Tớ cảm thấy cũng không tệ mà?” Lý Vũ Hân thấy hơi lạ.

“Cậu biết quán nướng trước của Diệp Lăng Thiên làm sao bị đóng không?”

**********

“Không phải nói là bên trường muốn thu hồi sao?”

“Phải, bề ngoài nhìn là như thế, trên thực tế toàn bộ đều là quà quỷ của anh ta. Mỗi năm nhà bọn họ đều ủng hộ nhà trường một khoản tiền không nhỏ, chắc là như thế, sau đó anh ta lấy cái đó ép nhà trường phải thu hồi mặt bằng lại, như thế mới có chuyện này.”

“Anh ta chính vì để đả kích báo trù Diệp Lăng Thiên, bởi vì anh ta trước đó cho Diệp Lăng Thiên 30 tỷ, kêu Diệp Lăng Thiên rời khỏi tớ, Diệp Lăng Thiên không thèm để ý anh ta thì anh ta nghĩ ra cách này để trả thù, chính vì muốn khiến Diệp Lăng Thiên sống không bằng chết, không có cơm ăn cuối cùng cầu xin anh ta, sau đó rời khỏi tớ, cậu biết không? Cậu biết anh ta còn nói gì với tớ không? Anh ta nói với tớ, điều này chứng minh Diệp Lăng Thiên chỉ là một tên vô dụng, loại đàn ông này không thể dựa vào, không có một chút tác dụng nào cả. Có những lời tớ nghe mà cảm thấy kinh tởm, thử hỏi, nếu như không phải dựa vào ba của anh ta, anh ta tính là cái gì chứ?” Hứa Hiểu Tinh rất tức giận rồi.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.