Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 346: Hãm hại (2)





Sau khi đợi Chu Ngọc Lâm và Vương Lực rời khỏi, Diệp Lăng Thiên vẫn một mình ngồi ở trong văn phòng nghĩ về chuyện này, thật ra chuyện này rất đơn giản, đó chính là có người giở trò, đây đã là chuyện rất rõ ràng. Không cần nói kết quả lần kiểm tra này cơ bản đều là một vài tội danh không chính đáng, hơn nữa, một lần kiểm tra hai quán gần như đồng thời bị kiểm tra, loại tỉ lệ này thật sự quá thấp.

Mà tình trạng vệ sinh của mấy quán của Diệp Lăng Thiên gần như đều tốt hơn so với tất cả các quán khác, nhưng, cho dù như thế vẫn bị phạt, hơn nữa phạt còn rất nghiêm trọng, trực tiếp cho đóng cửa, điều này rất không thường thấy. Mà người giở trò quỷ này không cần nghĩ cũng biết là ai.

Diệp Lăng Thiên nghĩ kỹ lại, Văn Vũ người này rất âm hiểm, cũng có chút chỗ dựa, nếu anh ta quyết định muốn hãm hại bản thân, không thể chỉ có một chiêu như thế. Chỉ là Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rất nhiều, cũng không thể nghĩ ra cách gì, bây giờ cũng chỉ có thể tạm thời theo cách này. Đợi đến ngày mai lại đến Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm bàn bạc.

Tối về đến nhà, vừa chuẩn bị nấu cơm tối, Diệp Lăng Thiên đột nhiên nhận được điện thoại của Lý Vũ Hân.

“Alo.” Đối với chuyện Lý Vũ Hân đột nhiên gọi điện cho mình, Diệp Lăng Thiên cũng thấy hơi là lạ.

“Anh ở nhà không?”

“Có, sao thế?”


“Đừng nói nhiều như thế, anh mau mở TV, xem kênh kinh tế Đông Hải, xem đi rồi anh sẽ biết.” Lý Vũ Hân trực tiếp nói.

Diệp Lăng Thiên sững ra, sau đó đi tới mở TV, chỉnh đến kênh tinh tế Đông Hải, vừa mở lên thì nhìn thấy hình ảnh của quán Xuân Thiên của mình, sau đó lại xuất hiện rất nhiều người thực thi pháp luật kiểm tra ở trong quán, sau đó nghe thấy phát thanh viên nói: “Sáng nay, cơ quan an toàn vệ sinh của thành phố chúng ta bắt tay tiến hành điều tra tình trạng điều tra của một số nhà hàng cơ sở kinh doanh ăn uống, kết quả kiểm tra, nhiều quán không đủ tiêu chuẩn, trong đó bao gồm tiệm nướng Doanh Địa Lão Binh, cơ quan chấp hành đã cho ngừng kinh doanh hơn nữa còn phạt 60 triệu. Ở đây tôi cũng muốn nhắc nhở những quán kinh doanh bất lương, có kiếm tiền nhất định không thể quên vấn đề an toàn vệ sinh.”

Trước mắt nói cái gì Diệp Lăng Thiên không biết, anh chỉ xem một đoạn này, nhưng, trên nói cái gì đã không quan trọng, bởi vì, Diệp Lăng Thiên đã biết có chuyện gì rồi, anh ngồi ngây ra ở trên sô pha, lông mày nhíu lại.

“Anh sao vậy?” Diệp Sương đi ra hỏi.

“Không có gì, Diệp Sương, cơm tối em nấu đi, anh có chút chuyện phải xử lý.” Diệp Lăng Thiên không có nói gì với Diệp Sương.

“Ừm, được, tối nay sẽ để anh nếm thử tay nghề nấu nướng của em.” Diệp Sương nói rồi thì cầm tạp dề đi vào bếp. Vào lúc này, điện thoại lại vang lên, vẫn là Lý Vũ Hân gọi tới.

“Alo.”

“Xem rồi chứ?”

“Ừm, vừa xem.”

“Rốt cuộc có chuyện gì? Quán của các anh sao bị kiểm tra còn đưa lên TV rồi?” Lý Vũ Hân quan tâm hỏi.

“Chuyện này có hơi phức tạp nhất thời cũng không nói rõ được.”

“Kênh tinh tế tuy không bằng kênh truyền hình vệ tinh, nhưng rating người xem trong thành phố A của chúng ta khá cao, bây giờ lên TV, chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc kinh doanh sau này của các anh. Anh bây giờ định làm sao?” Lý Vũ Hân hỏi.

Diệp Lăng Thiên yên lặng hút thuốc, không có nói chuyện, rất lâu sau mới nói: “Tôi cũng không biết, trước không nói nữa, tôi cần suy nghĩ cẩn thận lại đã.”


“Vậy được, có gì cần giúp thì anh gọi điện cho tôi.”

“Ừm, được.” Diệp Lăng Thiên nói xong thì tắt máy.

Anh bây giờ cuối cùng cũng biết đòn sát thủ của Văn Vũ là đâu rồi, đòn sát thủ chính là đây, lợi dụng cơ quan vệ sinh đến điều tra anh, sau đó lại lộ tin cho nhà đài, cách này chính là muốn chỉnh chết Diệp Lăng Thiên. Thử hỏi, dân thường sao biết được tình trạng vệ sinh của quán các bạn rốt cuộc là như thế nào? Người dân chỉ tin TV, trên TV nói quán của các bạn bị chính phủ kiểm tra, đó chính là nói rõ vệ sinh chắc chắn có vấn đề, hơn nữa rất nghiêm trọng, sau này ai còn dám tiếp tục đến quán đó ăn nữa?

Diệp Lăng Thiên yên lặng hút thuốc, cố gắng suy nghĩ. Vấn đề bây giờ rất nghiêm trọng, nếu như bản thân không nghĩ ra cách hay, vậy thì danh tiếng của quán cũng thối hết cả, danh tiếng mất thứ vậy thì cách ngày đóng cửa không xa nữa rồi.

Diệp Lăng Thiên một mình ngồi ở sô pha yên lặng nghĩ nên xử lý chuyện này thế nào, hút hết điếu này đến điếu khác.

Chỉ là, không lâu sau thì nghe thấy tiếng gõ cửa, Diệp Lăng Thiên thấy lạ vào giờ này ai còn đến gõ cửa, vừa mở cửa thì nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh đứng ở cửa.

“Cô sao lại đến đây?” Diệp Lăng Thiên thấy hơi lạ.

“Sao hả? Tôi không thể đến? Tránh ra.” Hứa Hiểu Tinh không khách khí nói, sau đó tự mình thay giày.

Diệp Lăng Thiên không nói gì nhiều, tiếp tục ngồi trở lại sô pha.

“Chị Hiểu Tinh chị đến rồi, ăn cơm tối chưa ạ? Sắp có thể ăn cơm rồi.” Diệp Sương ở trong bếp nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh bước vào thì rất vui nói. Từ sau lần Diệp Lăng Thiên cãi nhau với Diệp Sương, Diệp Sương bây giờ không tiếp tục gọi Hứa Hiểu Tinh là chị dâu nữa, trực tiếp đổi thành gọi chị, nhưng ngược lại lại càng thân hơn.

“Được.” Hứa Hiểu Tinh gật đầu, sau đó ngồi xuống sô pha.

“Sức khỏe của cô còn chưa khỏe nói đừng đi lại lung tung, ở nhà nghỉ ngơi nhiều vào. Có chuyện gì cô gọi điện cho tôi là được rồi, không cần thiết chạy đến đây một chuyến, có chuyện gì?” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt hỏi.

“Anh nói chuyện gì sao? Lý Hân gọi điện cho tôi nói chuyện của quán các anh bị đưa lên TV. Tôi thật sự không ngờ, cái tên Văn Vũ này vậy mà âm hiểm ác độc như thế, quả thật không phải là người.” Hứa Hiểu Tinh hung hăng mắng chửi.


“Mắng chửi anh ta cũng vô dụng, người ta quan minh chính đại, có các sếp chống lưng, điều tra tôi là cơ quan thực thi pháp luật, chính quy hợp pháp. Đưa lên là bên truyền thống, hơn nữa, là tin tức của bên chính quy, cũng hợp pháp.” Diệp Lăng Thiên có hơi bất lực nói.

“Cho nên tôi mới nói anh ta âm hiểm ác độc, anh định làm sao?” Hứa Hiểu Tinh hỏi Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên khẽ lắc đầu, nói: “Hết cách rồi, đánh gãy răng cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng, giờ có thể có cách gì.”

Hứa Hiểu Tinh sau khi nghe xong trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.

“Cô đi đâu?” Diệp Lăng Thiên hiếu kỳ hỏi.

“Đi tìm anh ta, tôi bắt anh ta cho một lời giải thích.” Hứa Hiểu Tinh mặt mày tức giận hỏi.

“Cô tìm anh ta thì có tác dụng gì? Bây giờ sự việc đã xảy ra, hơn nữa bây giờ cũng không có liên quan đến anh ta nữa rồi, vấn đề tồn tại vào lúc này là dư luận. Hơn nữa, anh ta nếu đã làm tự nhiên không sợ cô tìm tới, có lẽ anh ta chờ cô đến tìm anh ta ấy. Cô vừa xuất viện, đừng kích động, ngồi xuống đi, ăn cơm tối xong hãy về.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói.

“Vậy anh nói phải làm thế nào? Lẽ nào anh muốn nhìn thấy hai quán ăn anh vất vả gây dựng lên bị anh ta hủy hoại sao?” Hứa Hiểu Tinh có hơi khẩn trương hỏi.

“Hủy hoại sao? Vẫn chưa đến mức đó đâu, chỉ là đối với kinh doanh chắc chắn sẽ có ảnh hưởng, cái này không thể tránh được.” Diệp Lăng Thiên tiếp tục nhàn nhạt nói.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.