Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 723: Nhiệm Vụ Bí Mật 1





Không bao lâu sau người giúp việc liền mang các món ăn lên, Số 1 độc thân cả đời không có kết hôn với ai, hiến tặng cả đời mình cho quân đội.
“Nếm thử rượu này đi, đặc biệt đó, nhưng mà hơi nồng, đã lâu lắm rồi tôi không uống rượu.” Số 1 tự tay rót cho Diệp Lăng Thiên một ly rượu.
Diệp Lăng Thiên với Số 1 cạn ly với nhau, không thể không nói hương vị của rượu này thật sự không tệ.
“Độc Lang, cái thằng nhóc, cậu làm những chuyện này trong xã hội đại khái tôi cũng có thể hiểu rõ, tôi đã nói từ lâu rồi, cậu bước chân vào xã hội cũng sẽ không thua kém ai, chỉ mới trôi qua có mấy năm mà đã thành ông chủ lớn, tài sản cũng hơn cả trăm tỷ rồi?” Số 1 vừa uống rượu vừa nói.
“Thật ra thì tôi cũng không quan tâm tới tiền, chỉ là dưới tay có nhiều nhân viên như thế đều làm việc cùng với tôi, tôi muốn tạo ra cuộc sống tốt hơn cho bọn họ, cho nên tôi mới không thể không quan tâm đến chuyện công ty, nếu như là bản thân tôi thì thật ra tôi hi vọng mình có thể yên lặng là một người bình thường.”
“Người bình thường hả? Cậu giống như là người bình thường hả? Độc Lang, có một vài người trời sinh đã được chú định sẽ không phải là người bình thường, giống như là cậu vậy đó, cho nên là cậu hãy diệt chết cái suy nghĩ này đi, năng lực của một người càng lớn thì trách nhiệm mà mình gánh vác cũng lớn hơn, trách nhiệm càng lớn thì những chuyện càng làm cũng nhiều hơn, cho nên ông trời đã chú định cậu không có khả năng là một người bình thường, nói tới đây thì tôi phải bình phẩm cậu, cậu nói cho tôi nghe chút đi, rốt cuộc là cậu với cô con gái của Đông Sinh có chuyện gì vậy, cậu kết hôn với người ta mà sao tự nhiên lại ly hôn? Rốt cuộc là cậu đang làm cái gì, cậu xem thường con gái nhà người ta hả?”

Diệp Lăng Thiên có chút kinh ngạc nhìn Số 1, sau đó lại nói: “Số 1, chuyện này nói ra thì rất phức tạp, tôi cũng không muốn như thế này đâu, nhưng mà...!chuyện này dùng một hai câu nói không rõ ràng được.”
“Tôi biết tôi biết, cái thằng nhóc cậu không phải là người không chịu trách nhiệm, sở dĩ ly hôn thì chắc chắn trong đây có nguyên nhân gì đó, nhưng mà cậu cũng đã hơn ba mươi tuổi rồi, chẳng lẽ cậu chuẩn bị độc thân cả đời giống như tôi hả?
Cậu nhìn tôi của hiện tại đi, người hơn sáu bảy mươi tuổi rồi mà còn cô đơn lẻ bóng một mình, cậu cho rằng cuộc sống này tốt lắm hả? Bên người cậu có nhiều cô gái như thế, tại sao cậu lại không sống cùng với người ta đi, nói tới cũng làm tôi mất mặt quá, học trò mà tôi đắc ý nhất thậm chí ngay cả một cô dâu cũng không thể cưới nổi, cậu kêu tôi sau này có mặt mũi nào gặp người ta đây hả?”
“Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng mà chuyện kết hôn đâu có đơn giản như vậy đâu.” Diệp Lăng Thiên dở khóc dở cười.
“Chuyện kết hôn phiền phức lắm hả, vừa ý thì cứ kết hôn, kết hôn sinh con, chuyện lớn bao nhiêu đâu chứ.

Thôi bỏ đi, đối với chuyện này ông già cô đơn đã lâu như tôi đây cũng không hiểu, cho nên không có cách nào nói với cậu.

Nói cũng đã nói hết mất rồi, không nói cái này nữa, nào nào, lại cạn ly, tôi thấy là tửu lượng của cậu không hề kém chút nào nha.”
“Số 1, có chuyện gì thì ông cứ nói thẳng đi, ngày hôm nay đến tìm tôi là vì có chuyện gì?” Diệp Lăng Thiên lại uống một ly rượu, nhìn Số 1 rồi nói.
“Sao vậy? Tôi không thể tìm cậu ôn lại chuyện cũ hả?”
“Tính cách của ông không phải là như thế, nếu như chỉ là bởi vì muốn tìm tôi ôn chuyện thì ông đã tìm từ lâu rồi, sẽ không chờ đến bây giờ, hơn nữa nơi này cũng không phải là nơi mà bất cứ ai cũng có thể tùy tiện bước vào, ngay cả chuyện tôi đến Y thành mà ông cũng đã điều tra rõ ràng, ông cố ý cho xe đến đón tôi, nhưng mà không phải chỉ là bởi vì muốn ôn chuyện với tôi đơn giản như thế.


Nói đi, có chuyện gì?” Diệp Lăng Thiên không hề khách khí.
“Cái thằng này, năng lực tư duy của cậu vẫn mạnh như thế, cậu đã đoán đúng rồi, đúng là tôi tìm cậu có chuyện để nói, chính xác là tôi muốn tìm cậu giúp đỡ, muốn mong cậu giúp một chuyện.” Số 1 chậm rãi uống một ngụm rượu rồi sau đó lại nhẹ giọng nói.
Nghe thấy cái này, Diệp Lăng Thiên trợn to mắt mà nhìn Số 1, một lúc sau anh mới lên tiếng: “Nhưng mà tôi đã giải ngũ rồi, bây giờ tôi cũng chỉ là một người dân bình thường.”
“Cậu giải ngũ rồi thì như thế nào? Chỉ cần cậu đã từng là binh một ngày, vậy thì cả đời này cậu đều là người trong quân đội, cậu được huấn luyện một ngày trong tay tôi vậy thì cậu là lính của tôi cả một đời, sao vậy? Tôi còn chưa nói chuyện gì mà cậu đã muốn từ chối rồi hả?”
“Tôi không có nói là tôi muốn từ chối, tôi chỉ nói hiện tại tôi chỉ là một người dân bình thường mà thôi, tôi không biết tôi tài giỏi cái gì.”
“Trước khi nói những chuyện này cho cậu nghe thì tôi sẽ nói một chuyện cho cậu biết trước, hiện tại quân ngũ chỗ cậu có tổng cộng mười một người rồi.”
“Mười một người? Có chuyện gì vậy, sao lại ít người như thế?” Diệp Lăng Thiên rất kinh ngạc.
“Tình huống mấy năm nay khá là phức tạp, cậu cứ xem tin tức là biết thôi, lại cộng thêm chúng ta ngày một lớn mạnh, thế lực phản nghịch đang bao vây, quân chúng ta càng ngày càng ít hơn, cho nên hai năm này các cuộc chiến đấu vô cùng nhiều, cũng vô cùng kịch liệt.

Cùng lúc đó, tình hình chiến đấu giảm quân số cũng nghiêm trọng hơn, mặt khác, sự rời khỏi của cậu làm cho năng lực chỉ huy của đội ngũ này đi xuống, xuất hiện loại tình huống này thì cũng không có cách nào tránh khỏi.” Sau khi Số 1 thở dài một hơi thì lại nói.
Sau khi nghe thấy lời nói của Số 1, Diệp Lăng Thiên rơi vào trầm tư, Số 1 nói nhiều như vậy, tầng nghĩa khác là người đều đã chết, chết rất nhiều người, câu nói này làm cho Diệp Lăng Thiên không có cách nào chấp nhận được.


Hơn bốn mươi người, mới trôi qua có mấy năm mà chỉ còn lại có mười mấy người, đây đều là những anh em đã từng kề vai chiến đấu với Diệp Lăng Thiên, mặc dù sinh tử đối với bọn họ mà nói chỉ là chuyện thường ngày mà thôi, nhưng mà tình cảm không có khả năng bị mất đi, nghe thấy tin tức này, ai cũng không có cách nào thản nhiên đối mặt.
Diệp Lăng Thiên bưng ly rượu lên uống một hớp, không nói cái gì nữa.
“Đầu năm nay xảy ra một chuyện lớn.” Số 1 tiếp tục nói.
“Có chuyện gì?”
“Tôi không thể nói với cậu chuyện cụ thể là như thế nào, tôi chỉ có thể nói cho cậu biết bởi vì thế cục thay đổi, lại bởi vì một vài nguyên nhân trong hành động của chúng ta mà đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với phương diện ngoại giao, đất nước đã phải chịu nhiều tổn thất để đền bù cho các tác động của sự cố lần này, đồng thời cũng đã hoàn toàn công khai đội ngũ của chúng ta, cho nên sau khi thảo luận nghiên cứu về các phương diện, cuối cùng chúng ta vẫn không thể không quyết định hủy bỏ đội ngũ này, sau này không còn phụ trách những vấn đề đó nữa, ít nhất là quan phương sẽ không làm những chuyện bí mật đó nữa.” Số 1 trầm giọng nói.
“Cái gì? Hủy bỏ hả? Tại sao lại phải hủy bỏ, dựa vào cái gì mà hủy bỏ? Đội ngũ của chúng ta đã đóng góp biết bao nhiêu công lao, hi sinh bao nhiêu, tại sao có thể nói hủy bỏ là hủy bỏ?” Diệp Lăng Thiên nghe xong thì lập tức không kiềm chế, đứng dậy vỗ bàn.
“Cậu ngồi xuống đây cho tôi, những lời này là cậu nên nói hả? Đây là quyết định, là mệnh lệnh, cậu có thể nói ra nói vào được à? Ngay cả kỷ luật cơ bản này mà cậu cũng không biết hả? Trách nhiệm của quân nhân là phục tùng mệnh lệnh, phục tùng bất cứ mệnh lệnh nào, có biết không?” Số 1 trừng mắt nhìn Diệp Lăng Thiên, lạnh lùng nói.
Diệp Lăng Thiên ngơ người, dù không phục lắm nhưng mà anh vẫn cung kính nói: “Tôi xin lỗi, tôi sai rồi.” Sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.