Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 732: Nhiệm Vụ Bí Mật 10





Sáng hôm sau, Diệp Lăng Thiên đi tới công ty, sau khi sắp xếp chuyện ở công ty xong thì gọi Vương Lực cùng đến công trường xây dựng công ty thực phẩm.

Việc thi công công ty đã bắt đầu tiến hành, một vài máy móc cũng đã vào vị trí, đương nhiên còn cần mấy ngày nữa mới chính thức khởi công, nhưng Diệp Lăng Thiên vẫn rất hài lòng với tiến độ trước mặt, đi một vòng trên công trường, nghe Vương Lực giới thiệu, Diệp Lăng Thiên vô cùng hài lòng, buổi trưa cùng nhau đi ăn cơm với Vương Lực,
Lưu Thượng Vinh và mấy lãnh đạo của công trình luôn, gặp tình huống thế này Diệp Lăng Thiên không thể không uống rượu, hơn nữa tửu lượng của mấy người làm công trình này đều rất tốt, nghe nói, Diệp Lăng Thiên là ông chủ lớn nên không ngừng kính rượu, Diệp Lăng Thiên cũng hết cách, cuối cùng chỉ có thể uống, kính qua kính lại một hồi cũng uống hơi nhiều.

Nhưng anh lại không thích mang theo tài xế không quen biết, trước đây thường lái xe khi say rượu, bây giờ nghe nói sẽ phạt rất nặng, Diệp Lăng Thiên hết cách, sau khi uống rượu xong thì lấy điện thoại ra gọi cho Lão Ưng, bảo anh ta đến, sau đó ngồi đợi.

Anh nghĩ tới nghĩ lui, mỗi ngày mình đều phải xã giao rất nhiều, xem ra mình thật sự nên có một tài xế đi theo.
Tốc độ của Lão Ưng rất nhanh, nửa giờ sau đó thấy một chiếc taxi chạy đến nhà hàng chỗ Diệp Lăng Thiên, cách công trường không xa.

Diệp Lăng Thiên đưa chìa khóa xe cho Lão Ưng để anh ta lái xe.
“Lão Ưng, sau này nếu không có việc gì thì cậu đi theo tôi đi.’ Diệp Lăng Thiên ngồi trên xe suy nghĩ một lát, sau đó nói với Lão Ưng.
“Được, sir.” Lão Ưng gật đầu nói, anh ta vẫn không quen gọi Diệp Lăng Thiên là anh, cuối cùng quyết định gọi Diệp Lăng Thiên là sir, Diệp Lăng Thiên cũng lười sửa nên cũng kệ anh ta.
“Mấy ngày nay sao rồi? Đã quen với thành phố A chưa?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Tàm tạm, trên cơ bản đã nắm trong tay rồi.

Hôm qua đi một vòng thành phố A cùng với Hầu Tử, đã nhớ rõ khu vực trung tâm thành phố, cho chúng em thêm một ngày nữa, chúng em sẽ có thể thuộc lòng cả thành phố A.” Lão Ưng gật đầu nói.
“Đến Tập đoàn Đại Đường đi, biết đường không?”
Lão Ưng suy nghĩ một lát, gật đầu.
Diệp Lăng Thiên cũng không cảm thấy ngạc nhiên, với mấy người bọn họ, thuộc lòng một thành phố trong thời gian một ngày không phải là chuyện khó khăn gì, hơn nữa đây cũng là một kỹ năng cơ bản, bọn họ làm nhiệm vụ ở trời nam đất bắt, không thể nào mỗi lần làm nhiệm vụ đều phải bỏ ra nửa tháng để làm quen với nơi đó được.

Đây là vì thành phố A quá lớn, thành phố bình thường có thể chỉ cần nửa ngày thôi.
“Lão Ưng, tối nay giao cho chú một nhiệm vụ.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ một lát, lấy một tờ giấy từ trong túi ra bắt đầu viết, sau đó nói: “Trên tờ giấy này có tên, địa chỉ nhà và biển số xe của người này.

Ngoài ra, lát nữa tôi sẽ gửi ảnh của người này vào điện thoại của cậu.

Cậu tìm thời gian xử lý người này cho tôi.

Đương nhiên phải nhớ, bây giờ chúng ta là người bình thường, đừng sử dụng thủ đoạn quá bạo lực, đừng giết người, tốt nhất là đừng làm bị thương.


Lúc hành động chú ý đừng để người ta nắm được nhược điểm và chứng cứ”.
Lão Ưng vừa lái xe vừa cầm lấy tờ giấy của Diệp Lăng Thiên qua xem thử, sau đó gật đầu, vừa lái xe vừa lấy bật lửa ra đốt tờ giấy ném ra ngoài xe, đây là một quy tắc trong đội hành động của bọn họ.
Lão Ưng lái xe đưa Diệp Lăng Thiên đến công ty bảo vệ của Tập đoàn Đại Đường, sau đó đi vào phòng làm việc của mình, ở trong phòng làm việc, Diệp Lăng Thiên bảo Lão Ưng tìm một chỗ ngồi đợi mình, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Trần Tuấn Lương, bảo anh ta đến phòng làm việc của mình.
“Anh, Lão Ưng, Lão Ưng, sao anh lại đến đây?” Trần Tuấn Lương đi vào, nhìn thấy Lão Ưng thì cười hỏi.
“Bây giờ tôi là tài xế kiêm vệ sĩ của sir, nhóc con được đấy, mặc cả đồ vest giày da.” Lão Ưng cũng cười.
“Hay là hai chúng ta đổi đi? Tôi rất sẵn lòng đi làm tài xế vệ sĩ cho sir, anh đến làm công việc của tôi đi.” Trần Tuấn Lương hâm mộ nói.
“Đừng đừng đừng, tôi cũng không làm được.”
“Tôi cũng hết cách, bị sir ép đấy, anh đừng vui mừng quá sớm, sớm muộn gì anh cũng sẽ như tôi thôi.” Trần Tuấn Lương cười trêu.
“Làm sao? Cậu hối hận à?”
“Không có không có, anh, anh đừng hiểu lầm, chỉ đùa thôi mà.” Trần Tuấn Lương vội nói.
“Nói nghe xem, danh sách nhân viên tôi bảo cậu làm lần trước đã có chưa?”
“Có rồi, ở đây, anh xem đi ạ.” Trần Tuấn Lương lấy một tập tài liệu ra đưa cho Diệp Lăng Thiên.
“Nhiều người thế à?”
“Đúng, phải mở sáu công ty con, cho nên quy mô mở rộng hơi lớn.

Để em phân tích, chúng ta cần khoảng ba trăm nhân viên quản lý ở các khâu, theo như anh nói lúc trước, chúng ta cần Tập đoàn Đại Đường cung cấp khoảng năm mươi người quen có kinh nghiệm có năng lực, đây là danh sách, bên này là số lượng và chức vụ chúng ta cần thông báo tuyển dụng.”
Diệp Lăng Thiên cầm lấy danh sách xem thử, gật đầu nói: “Mọi người lập tức sắp xếp người của bộ phận nhân sự đi thông báo tuyển dụng danh sách này đi, bên này tôi sẽ tự mình đi tìm Sếp Lục cần người.

Ngoài ra còn có kế hoạch liên quan đến công ty con nữa, cậu đã làm chưa?”
“Làm rồi, ở đây đây, theo tài liệu Tập đoàn Đại Đường cung cấp, chúng ta dự định thành lập sáu công ty con ở thành phố Y, Thẩm Dương, Trịnh Châu, thành phố D, Việt Châu, thành phố H, ngoài ra còn tách công ty bảo vệ của chúng ta bây giờ ra thành lập công ty con Đông Hải.


Cũng chính là tổng cộng bảy công ty, công ty con Đông Hải cứ tách ra là được, quy mô cũng có thể thỏa mãn yêu cầu.

Chúng ta phân tích sáu công ty còn lại theo thông tin Tập đoàn Đại Đường cung cấp, trong đó công ty ở thành phố Y cần đầu tư một nghìn năm trăm tỷ, bảy mươi nhân viên quản lý, một nghìn năm trăm nhân viên nghiệp vụ.

Công ty ở Việt Châu cần đầu tư chín trăm tỷ, năm mươi nhân viên quản lý, một nghìn một trăm nhân viên nghiệp vụ.

Thành phố D, Thẩm Dương, thành phố H và Trịnh Châu mỗi bên đầu tư sáu trăm tỷ, khoảng ba mươi lăm đến bốn mươi nhân viên quản lý, sáu trăm đến bảy trăm nhân viên nghiệp vụ là đủ.

Đây là kế hoạch chi tiết, anh xem đi.” Trần Tuấn Lương đưa tài liệu cho Diệp Lăng Thiên.
“Những kế hoạch này đều do cậu làm sao?”
“Đúng, nhưng cũng có nhờ người khác tham khảo, cụ thể là em làm cùng với Diệp Sương.” Trần Tuấn Lương ngượng ngùng nói.
Diệp Lăng Thiên cầm lấy bản kế hoạch xem kỹ, sau khi xem xong thì gật đầu: “Làm không tệ, trên cơ bản đều rất hợp lý, thứ nên viết nên xem xét đều đã tính toán cả.

Được, vậy làm theo kế hoạch này của cậu trước đi.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.