Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 103



Đây thật sự vẫn là người đàn ông tính khí phấn chấn như lúc trước sao? Viên Tử Hàm nhìn thấy Lý Thiên Cương lúc này, trong lòng suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn. Chẳng lẽ thương trường chung quy là như thế này, thành công, vậy thì trở thành thượng nhân, thất bại, liền trở thành hạ nhân .

Trong lòng mặc dù có chút không đành lòng, nhưng cậu thật sự là vô năng vô lực . Thật sâu nhìn hắn một cái, sau đó quay đầu nhìn Thượng Quan Mộc đã lên xe ngồi xuống rồi, cuối cùng vẫn là chuẩn bị rời đi. Chỉ là thân thể cậu còn chưa tiến vào xe, đã bị một bàn tay lực lưỡng kéo lại.

Quay đầu liền thấy Lý Thiên Cương hai tròng mắt đỏ ngầu, bên trong phát ra tia quang mang điên cuồng.

” Cậu không thể đi, cậu không thể đi!”

Lý Thiên Cương hai tay mạnh mẽ, gắt gao túm chặt bả vai  Viên Tử Hàm, khiến cậu không cử động được. Ai cũng không dự đoán được Lý Thiên Cương sẽ đột nhiên làm như. Thượng Quan Mộc trong xe nhanh chóng bước ra, thấy Viên Tử Hàm hai hàng lông mày hơi nhíu lại còn có Lý Thiên Cương gương khuôn mặt vặn vẹo, trong lòng sốt ruột, nhưng lại không dám có động tác gì.

” Anh đem Tề Thiên trả lại cho tôi, anh đem nó trả lại cho tôi tôi sẽ thả cậu ta ra!”

Lý Thiên Cương kích động trừng mắt Thượng Quan Mộc, uy hiếp nói, cánh tay gắt gao giữ chặt bả vai Viên Tử Hàm càng thêm dùng sức, Viên Tử Hàm chịu không nổi, có chút bị đau nhẹ nhàng hừ ra một tiếng.

“Tôi không sao “

Viên Tử Hàm đối với vẻ mặt tối tăm của Thượng Quan Mộc giương lên một nụ cười, ý bảo hắn yên tâm.

” Cậu câm miệng cho tôi” Lý Thiên Cương có chút tức giận chen ngang lời Viên Tử Hàm, lực trên tay lại tăng thêm một chút, khiến Viên Tử Hàm đau đến cắn răng, cũng không dám nói thêm nữa.

Vẻ mặt Thượng Quan Mộc theo lời Lý Thiên Cương nói, còn có động tác càng thêm khó coi vài phần, nhưng tình trạng Lý Thiên Cương lúc này rất không tốt, Viên Tử Hàm còn ở trong tay của hắn, hắn không dám coi thường.

” Được, anh không phải muốn Tề Thiên sao? Tôi cho anh “

Thượng Quan Mộc trả lời khiến Viên Tử Hàm sửng sốt, cậu thật sự không nghĩ đến Thượng Quan Mộc sẽ lựa chọn như vậy, hơn nữa còn không chút do dự. Trong lòng rất cảm động. Mà bên kia Lý Thiên Cương cũng lập tức cười ra tiếng , không nghĩ đến hắn thật sự đáp đúng nhanh như thế.

“Nhanh lên đi đem hợp đồng tìm tới cho tôi, nhanh lên…”

Lý Thiên Cương thúc giục nói.

Thượng Quan Mộc thần sắc hơi hơi lạnh lùng, hắn cả đời ghét nhất chính là bị uy hiếp, mà đến hiện tại, Lý Thiên Cương là người thứ hai.

“Hợp đồng kia ở trong cặp táp của tôi, tôi có thể đem nó cho anh, nhưng anh nhất định phải đảm bảo an toàn của cậu ấy “

Thượng Quan Mộc đem ánh mắt nhìn về phía Viên Tử Hàm, ý bảo cậu không cần sợ.

“Thượng Quan Mộc, không cần đâu” Viên Tử Hàm lên tiếng nói, liền bị Lý Thiên Cương dùng chân đá một cái, đau đến không dám lên tiếng nữa . Thượng Quan Mộc quay đầu trừng mắt nhìn Lý Thiên Cương, sau đó chui vào trong xe, lấy hợp đồng ra.

“Thả cậu ấy ra, tôi sẽ đưa hợp đồng cho anh “

Thượng Quan Mộc giơ giơ hợp đồng trong tay lên, lạnh lùng nói với Lý Thiên Cương.

Lý Thiên Cương vừa nghe thấy bản hợp đồng, nhất thời vui mừng lộ rõ trên mặt. Nhưng bản tính cảnh giác trời sinh của thương nhân nói cho hắn biết, hắn bây giờ vẫn không thể cứ như vậy thả Viên Tử Hàm.

“Không, anh đem hợp đồng đưa qua đây, tôi liền thả cậu ấy “

Thượng Quan Mộc liếc ngang Lý Thiên Cương, nhìn nhìn Viên Tử Hàm, trầm mặc giây lát, cắn răng nói ” Được ” liền chậm rãi bước qua, đem bản hợp đồng đưa cho hắn.

Lý Thiên Cương vừa nhìn thấy hợp đồng nhất thời mặt mày hớn hở , mà Thượng Quan Mộc cũng thừa dịp này đem Viên Tử Hàm kéo vào trong ngực của mình, đưa chân một cái đá ngang, người vừa rồi vẫn còn cao hứng đứng ở trước mặt, lúc này giống như chú chó suy sụp, sắc mặt tái nhợt, hai tay ôm quanh bụng rên rỉ .

” Anh xảo trá “

Lý Thiên Cương đau đến sắp chết đi được. Thượng Quan Mộc không nhìn hắn, trực tiếp kéo Viên Tử Hàm che đi hỏi han ” Cậu không sao chứ!”

“Tôi không sao ” Viên Tử Hàm cắn răng lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía người bên kia nằm cuộn mình trên mặt đất, hình như là Lý Thiên Cương có chuyện đi, nhìn sắc mặt hắn hiện tại, chỉ biết Thượng Quan Mộc vừa rồi chân kia dùng sức có bao nhiêu lớn .

Thượng Quan Mộc theo ánh mắt Viên Tử Hàm nhìn qua, ánh mắt ôn nhu lo lắng nháy mắt hóa thành ngàn vạn lần lưỡi kiếm lạnh lẽo, đâm thẳng vào trái tim Lý Thiên Cương.

Dám uy hiếp hắn, được lắm!

Bước nhanh qua, đưa tay liền giữ lấy cằm hắn.

“Tôi không thích nhất chính là người khác uy hiếp tôi, nhưng anh lại đem cậu ấy uy hiếp tôi!”

Anh mắt Thượng Quan Mộc lạnh lùng khiến Lý Thiên Cương tim đập nhanh, lúc này mới cảm thấy mình sai, há mồm muốn giải thích, nhưng Thượng Quan Mộc lại không có ý định cho hắn cơ hội này, trong tay lực đạo phi thường, dùng lực một cái, một tiếng lanh lảnh vang vọng trong đầu ba người.

Sau đó buông cằm hắn ra!

Viên Tử Hàm trong lòng cả kinh, bước nhanh qua kéo Thượng Quan Mộc động tác còn muốn tiếp tục.

” Được rồi, chúng ta đi thôi, tôi thật sự không sao !”

Lý Thiên Cương sở dĩ sẽ có kết cục này, Viên Tử Hàm trong lòng vẫn là có chút tự trách, Thượng Quan Mộc vừa đối diện ánh mắt tự trách của cậu, liền cảm thấy một loại cảm giác vô lực trước nay chưa từng có. Nghiêm nghị nhìn Lý Thiên Cương “Hôm nay xem như muốn tiện nghi anh rồi , muốn trách cũng chỉ có thể trách anh không đủ thông minh, cư nhiên dám gây loạn trước cửa Diệu Ký, lúc này tôi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, nửa đời sau của anh rất có thể ngồi bóc lịch trong tù “

Thượng Quan Mộc chuyển động cổ tay, không thèm nhìn Lý Thiên Cương trên mặt đất sắc mặt có bao nhiêu thay đổi. Hai người tiến vào xe, Thượng Quan Mộc dọc theo đường đi một câu cũng không nói, trực tiếp lái xe chạy về nhà, không nói hai lời đã đem Viên Tử Hàm kéo vào phòng của mình, đưa tay cởi quần áo Viên Tử Hàm.

” Anh, anh, anh muốn làm gì vậy?”

Viên Tử Hàm rất sợ hãi, hai tay nắm chặt cổ áo của mình, vẻ mặt giống như cô gái nhà lành thề sống chết phải bảo vệ sự trong sạch. Thượng Quan Mộc vừa thấy động tác cậu như vậy, vẻ mặt vẫn luôn âm trầm, nhất thời cũng có chút buông lỏng .

“Tôi chẳng qua là muốn nhìn xem cậu có bị thương hay không mà thôi, đầu óc cậu mỗi ngày đều nghĩ đến cái gì không đâu?”

Thượng Quan Mộc nói khiến mặt Viên Tử Hàm thoáng cái đỏ ửng. Nói chính mình cũng không biết là như thế nào, mỗi khi Thượng Quan Mộc hơi chút có chút động tác khác người, cậu luôn sẽ nghĩ như vậy.

“Tôi không sao, thật sự không sao “

Viên Tử Hàm biết Thượng Quan Mộc nói chính là cánh tay mình vừa rồi bị Lý Thiên Cương bắt lấy, còn giống như sợ hắn không tin hoạt động mấy cái, kết quả đau đến cắn răng, không dám tùy tiện động đậy nữa.

“Đau thì nói ra, còn miễn cưỡng!”

Thượng Quan Mộc đưa tay gõ trán Viên Tử Hàm, không để ý phản ứng của cậu, vẫn là đem áo khoác của cậu cởi ra, sau đó đem tay áo kéo lên, trên cánh tay kia một vòng xanh tím hiện ra rõ ràng trước mắt hắn.

Thượng Quan Mộc ánh mắt hiện lên một tia thương xót, xoay người mở ngăn kéo lấy ra một chai dầu, sau đó đổ vào lòng bàn tay của mình, ma xát vài cái, hướng cánh tay Viên Tử Hàm xoa xoa.

“Có chút đau, cậu ráng chịu đựng chút!”

Bộ dáng chuyên tâm như vậy, khiến Viên Tử Hàm trong lòng sinh ra ra một loại cảm giác quý trọng, gật gật đầu, cắn chặt hàm răng không để cho mình phát ra tiếng, bàn tay Lý Thiên Cương cũng không phải bằng sắt đi, bằng không vết xanh tím kia cũng sẽ không hiện ra như vậy . Cho nên hai cánh tay Viên Tử Hàm không có nào có thể may mắn thoát khỏi.

Hai người bận rộn một hồi lâu, mới thuận lợi thoa xong rượu thuốc.

“Lý Thiên Cương nói là có chuyện gì xảy ra?”

Viên Tử Hàm phá vỡ sự yên lặng trong phòng, hỏi.

Thượng Quan Mộc ngẩng đầu liếc nhìn Viên Tử Hàm, suy nghĩ một chút vẫn là đem toàn bộ sự tình nói cho cậu biết . Rốt cuộc vẫn là mình sơ suất, mới khiến Lý Thiên Cương thương tổn tới cậu. Hôm nay nếu không phải Viên Tử Hàm nói giúp hắn, Thượng Quan Mộc nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua hắn như vậy.

“Nguyên lai như thế!”

Viên Tử Hàm nghe Thượng Quan Mộc nói xong, gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Nói như vậy, cũng không thể khó hiểutại sao Lý Thiên Cương sẽ có hành động điên cuồng như hôm nay.

_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.